1. Bản chữ Hán cổ của bài thơ.
山行 SƠN HÀNH
遠上寒山石徑斜, Viễn thượng hàn sơn thạch kính tà,
白雲生處有人家。 Bạch vân sanh xứ hữu nhân gia.
停車坐愛楓林晚, Đình xa tọa ái phong lâm vãn,
霜葉紅於二月花。 Sương diệp hồng ư nhị nguyệt hoa.
杜牧 Đỗ Mục
2. DỊCH NGHĨA :
ĐI TRÊN ĐƯỜNG NÚI
Xa tít trên núi cao lạnh lẽo, trên con đường đá xiên xiên, nơi mà mây trắng được tạo ra trên triền núi, thấp thoáng ẩn hiện mấy nóc nhà ai nơi đó. Ta dừng xe lại vì thích ngắm cảnh rừng phong khi chiều xuống, lá phong bị sương thu nhuốm đỏ rực rỡ còn hơn là hoa của tháng hai. ( Tháng Hai là tháng giữa của mùa Xuân, tất cả muôn hoa đều nở rộ cả ! ).
3. DIỄN NÔM :
Xa tít núi cao lối đá bày,
Nhà ai thấp thoáng dưới mây bay.
Dừng xe ngắm rừng phong chiều xuống,
Lá đỏ còn hơn hoa tháng hai !
Đỗ Chiêu Đức