Lại tiễn biệt, lại chia tay, nhưng không phải với người, cũng không phải với vật, mà là với ĐẤT, Đất là Đất Nước nơi mà ta đang cư trú, là Quê Hương, nơi chôn nhau cắt rốn, Quê Hương thứ hai, thứ ba... Nơi bảo bọc ta trong cuộc sống lưu vong xa rời Quê Cha Đất Tổ...
Xin kính mời tất cả cùng đọc và cùng dịch để thấm thía hơn nỗi niềm xa xứ với bài thơ sau đây:
渡桑乾 Độ Tang Càn
客舍併州已十霜, Khách xá Tinh Châu dĩ thập sương,
無端更渡桑乾水, Vô đoan cánh độ Tang Càn Thủy,
卻望并州是故鄉。 Khước vọng Tinh Châu thị cố hương !
賈 島 Giả Đảo
Chú Thích :
1. Khách đến mà không có dự tính trước, ta nói là Bỗng Dưng.
5. Khước ; là Lại ,là Phó từ bổ nghĩa cho Động từ đi sau nó. Khước vọng : là Lại nhìn, lại ngắm.
Dịch nghĩa :
Qua sông TANG CÀN.
Ở trọ nơi đất khách là xứ Tinh Châu nầy đã mười năm nay, nhưng trong lòng ngày đêm luôn luôn nhớ về quê cũ là xứ Hàm Dương. Hôm nay, tình cờ lại phải đi qua sông Tang Càn để rời xa xứ Tinh Châu, thì lại cảm thấy quyến luyến nơi nầy, mặc dù thuyền đi đã xa rồi, nhưng vẫn còn trông ngóng về phía Tinh Châu như là trông ngóng về phía cố hương vậy !
Diễn nôm :
Tinh Châu đất khách mười năm trường,
Lòng vẫn nhớ về đất Hàm Dương.
Tang Càn nay lại sang sông nữa,
Trông ngóng Tinh Châu ngỡ cố hương !
Lục bát :
Mười năm quán khách Tinh Châu,
Lòng quê thường vẫn nhớ sầu Hàm Dương.
Tang Càn qua bến vấn vương,
Rời Tinh Châu ngỡ Hàm Dương dạo nào !
Cảm tác qua thực tế của cuộc sống định cư trên đất MỸ :
Đất khách Ca-li mấy chục sương,
Việt Nam không lúc nhớ cùng thương !
Di cư nay lại qua Tết xát ( TAXAS ),
Rời đất Ca-li ngỡ cố hương !!!