Bến đò Thái Thạch
采石渡 THÁI THẠCH ĐỘ
采石乃天塹, Thái Thạch nãi thiên tiệm,
江南舊霸圖。 Giang Nam cựu bá đồ.
群山連建業, Quần sơn liên Kiến Nghiệp,
一水接蕪湖。 Nhất thủy tiếp Vu Hồ.
風景愁猶在, Phong cảnh sầu do tại,
英雄事己無。 Anh hùng sự dĩ vô.
六朝興廢事, Lục Triều hưng phế sự,
攬轡獨長呼。 Lãm bí độc trường hô !
阮忠彥 Nguyễn Trung Ngạn
* Chú Thích :
- Thái Thạch Độ 采石渡 : là Bến đò Thái Thạch. THÁI THẠCH là tên ghềnh đá nằm ở phía nam của sông Trường Giang thuộc thành phố Mã Yên Sơn tỉnh An Huy Trung Quốc. Hình thế nơi đây hiểm trở, hùng tráng. Từ đời Lưỡng Hán trở về sau là chỗ chiến trường hay xảy ra các cuộc chiến tranh giành nhau ở nơi đây.
- Thiên Tiệm 天塹 : là Trời đẻo tạc ra, chỉ địa thế hiễm trở.
- Kiến Nghiệp 建業 : là tên gọi của thành phố Nam Kinh thời Đông Ngô, là đô thành của Đông Ngô thời Tam Quốc.
- Vu Hồ 蕪湖 : Còn gọi là Giang Thành 江城, gọi tắt là Vu, là hồ ở phía tây nam huyện Vu Hồ, tỉnh An Huy, Trung Quốc.
- Lục Triều 六朝 : Sáu triều đại của Trung Quốc trong khoảng từ năm 222 đến năm 589, gồm Đông Ngô, Đông Tấn, Lưu Tống, Nam Tề, Lương, Trần. Sáu triều đại này đều đóng đô ở Kiến Khang (tức Kiến Nghiệp thời Tam Quốc, Nam Kinh của ngày hôm nay).
- Lãm Bí 攬轡 : LÃM là Nắm, là Ôm đồm. BÍ là dây cương ngựa, nên LÃM BÍ là nắm chặc lấy dây cương ngựa, là ghìm cương ngực lại.
* Nghĩa bài thơ :
Bến Đò THÁI THẠCH
Thái Thạch là hào rãnh của trời đất tạc dựng nên. Đây là nơi tranh bá đồ vương của đất Giang nam xưa. Các dãy núi nối liền nhau chạy dài đến tận vùng Kiến Nghiệp và một dòng sông nối tiếp với đất Vu Hồ. Vẻ ưu sầu của cảnh vật thì vẫn hãy còn đây, nhưng những sự tích anh hùng ngày xưa thì đã không còn nữa. Biết bao nhiêu là chuyện hưng vong thành bại của thời buổi Lục Triều, ta chỉ còn biết nắm chặc dây cương mà một mình hú to lên để tỏ niềm cảm khái mà thôi !
Đây quả là một bài thơ hoài cổ vô cùng cảm khái ! Khiến người đọc cũng không khỏi bâng khuâng trước đổi thay thành bại của cuộc đời. Lịch sử đã sang trang, thời gian đà biền biệt. Than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu !?...
* Diễn Nôm :
THÁI THẠCH ĐỘ
Thái Thạch hào rãnh đất trời,
Giang Nam tranh bá tự thời Đông Ngô.
Núi liền Kiến Nghiệp lô nhô,
Một dòng sông tiếp Vu Hồ đâu đây.
Cảnh xưa sầu vẫn đong đầy,
Anh hùng thế sự đã phai mất rồi.
Lục Triều hưng phế đầy vơi,
Ghìm cương cảm khái bên trời hú vang !
Đỗ Chiêu Đức