CHẾT BỞI THẾ THỜI - Lý Đức Quỳnh và Thơ Họa
CHẾT BỞI THẾ THỜI
Trận chiến Cô-Vi đã vỡ rồi
Chờ ngày “Miễn dịch cộng đồng” thôi
Đạn bom thuở trước gieo tang tóc
Nước bọt thời nay cũng giết người
Lạ lẫm? Văn minh,nhiều vạ gởi
Thường thôi! Giảo hoạt,lắm tai mời
Vô tâm biến thể lây truyền mãi
Khốn nạn dân đen chết thảm đời !
Lý Đức Quỳnh
20/8/2021
Thơ Họa:
TIỆM NGỘ
Nhận ra,...tất thảy đã qua rồi,
Miễn dịch đến mình...hẫng...cũng thôi.
Ú sụ lợi quyền , hên - lắm kẻ...
Ngặt ngèo yếm thế, rủi - bao người?!
Khói hương u uẩn...chờ ma nhập,
Tro hũ ùn xô...đợi quỷ mời"?"
Kiếp nạn biết là oan hứng đựng,
Trời truy nhân quả!...hận chi đời!
Nguyễn Huy Khôi
SÀI GÒN COVID-19 BIẾN THỂ
Sài Gòn Covid dịch nguy rồi
Vỡ trận, công ty sụp đỗ thôi
Cuộc chiến vô hình đau mất chức ?
Mùa màng thất bát khổ bao người
Lân bang sát nách không đưa đón
Biên giới ngang hông cũng chẳng mời
Biến thể Delta lây nhiễm mãi
Lo âu kinh tế, đói tiêu đời
Mai Xuân Thanh
ĐỊA NGỤC TRẦN GIAN
Tạo hoá đùa chi khổ lắm rồi
Dân tình đói kém phải cuồng thôi
Tin bày mỗi lúc thêm đau não
Chuyện kể từng khi chất héo người
Bệnh viện rình mò ma quỷ kéo
Nhà thương ám ảnh tử thần mời
Chung tay cứu vãn phần nào bớt
Dịch ác tràn lan phá hoại đời
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 9/4/2021
TRẬN TUYẾN VÔ HÌNH
Chiến tranh sinh học đúng nguy rồi
Trận tuyến vô hình khó quá thôi
Dịch bệnh bùng lây toàn thế giới
Cúm Tàu tấn diệt lắm con người
Không hào ụ chốt - không tuyên cáo
Chẳng súng binh hùng - chẳng nghị mời
Thế lại thương vong nào đếm xuể
Đúng là thảm họa hận muôn đời!…
Quảng Trị, 05/9/2021.
Văn Thiên Tùng.
THẾ THÌ ĐÀNH THẾ..
Gieo nhân giặt quả,chuyện lâu rồi
"Chết bởi thế thời", thế vậy thôi
Khói lửa mịt mù trùm thế giới
Siêu vi lai láng diệt loài người
Bình an bởi phận, không ai gửi
Hạnh phúc tùy duyên, chẳng kẻ mời
Đã biết vô thường, thôi thắc mắc
Thế thì đành thế, sẽ vui đời
Người Nay
ĐẠI HỌA THẾ GIỚI
Tràn lan dịch bệnh khắp nơi rồi
Ta cũng chung phần gánh chịu thôi
Covid xông vào không đợi gọi
Tử thần ập đến chẳng cần mời
Văn minh Âu, Mỹ còn thua trí
Hoang dã Phi Châu cũng lạnh người
Úc, Á luân phiên cùng khốn đốn
Kinh thiên đại họa ở trên đời
Sông Thu
TAI HỌA DO NGƯỜI
Tai ương họa gởi nổ tung rồi,
Sống chết bao ngày phải nhận thôi.
Động đất bão giông thiên địa cảnh,
Chiến tranh dịch tể khởi do người.
Hung tàn bạo ngược tâm mình tạo,
Tang tóc đau thương chẳng kẻ mời.
Bác ái nghĩa nhân hưng thịnh hưởng,
Ác tâm hung bạo khổ tiêu đời.
HỒ NGUYỄN
MAY RA
Nói lại , nói đi cũng đã rồi
Cô -vi xông xáo chẳng ai mời
Ông to , bà lờn cùng run rầy
Đen đúa , nghèo xơ cũng gánh đời
Trốn chạy đi đâu mà thoát hiểm
Chịu chung bình cốt đựng tro người
Tích xưa luyện pháp nơi hang cốc
May được bình an khỏi nạn thôi !
Chung Văn
4/09/2021
CHIỀU ĐI...
Mùa sang, gió chuyển... Hạ qua rồi
Thu đến lá vàng rụng mãi thôi
Nắng ngã, đìu hiu...đường thiếu bóng
Chiều đi...quạnh quẽ...lối Không người
Chạnh lòng tội lắm bao thân phận
Xót dạ, thương thay những mảnh đời
Góc phố, đèn khuya, sầu đứng lặng
Cà pê...quán vắng chẳng ai mời...!
6/9/2021
Hồng Vân
CHẾT BỞI THẾ THỜI
Tang tóc dân ta chết thảm rồi
Cô vy dễu cợt khổ cho đời
Chiến tranh bom đạn ngưng gieo hoạ
Dịch bịnh u mê tới hại người
Khẩu hiệu ? ôi thôi ...đà vỡ trận
Lo toan ? chỉ miệng ... khéo ru mời
Vi trùng biến thể lây lan mãi
Nghiệt ngã , oan tình gánh chịu thôi...!
NHÃ MY
NÃO CẢ TÂM CAN…
Việc này sự thật quá xưa rồi
Một chút bàn vui có vậy thôi
Nhưng khó do đây mà bỏ nó
Cũng đâu bởi đấy lại quên người
Đang nằm chờ chết-không tin nhắn
Bị cuốn để chôn-chẳng giấy mời
Cô bác tiễn đưa khi hạ huyệt
Thế thời chi nhỉ lạ ôi đời!
Thái Huy
5/9/21
THỜI MẠT PHÁP
Nhân tâm phẩm hạnh mất lâu rồi
Ma chướng hoành hành đến thế thôi
Mạ giết con: lòng lang dạ thú
Cháu đâm bà: tính quỷ thân người
Teen age ông nội “ lên cơn” hiếp
Tám bó bà kia “động cỡn” mời
Đạo đức suy đồi sinh lắm chuyện
Ôi! Thời mạt pháp sắp tiêu đời
Kiều Mộng Hà
Sept 05th 2021
CÁI CHẾT VÔ DUYÊN
Xướng họa thi ca đã chán rồi
Bây giờ nghỉ bỏ dạo chơi thôi
Dịch hoàng giết chết bao nhơn mạng
Dân chúng tiêu hao biết mấy người
Khốn khổ không ai màng tiếp đón
Ngang nhiên cả đám giống đưa mời
Đeo Thà* biến thể tung hoành dữ
Cứ đến gieo tang tóc hại đời….
Paris, 09/09/2021
TRỊNH CƠ
* Đeo Thà : biến thể Covit Delta
NGUYỆN CẦU CỨU ĐỘ
Covid tràn lan khắp nẻo rồi
Tìm lo cách diệt chúng đi thôi !
Bận tâm Úc Mỹ tìm phương thuốc
Lao trí Á Âu cứu mạng người
Chẳng lẽ siêu vi do kẻ gởi ?
Bổng dưng dịch bệnh có ai mời ?
Dân gian khốn khổ vì sinh kế
Nguyện cầu Thượng Đế giúp cho đời
Songquang
ĐẠI HỌA THẾ GIAN
Dịch dữ "Cô-vi" biến chuyển rồi,
Hết "Đeo-thà"lại tới "Mu" thôi !
Rồi gì gì nữa gieo bao bệnh,
Lại nhiễm nhiễm thêm giết hại người.
Thế giới văn minh TAI nào gởi ?
Năm châu tiến hóa HỌA ai mời ?
Tảng lơ mặc kệ dân đen chết,
Hết bảy còn ba hết một...đời !*
Đỗ Chiêu Đức
09-05-2021
* Theo tiên tri của Sấm Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm của Việt Nam ta cho rằng:
Mười phần chết bảy còn ba
Chết hai còn một mới ra thái bình !
" Dịch một bài thơ ."
Có bài thơ tình yêu rất nổi tiếng, tương truyền là của nhà văn, nhà viết kịch vĩ đại nhất nước Anh, đó là William Shakespeare. Một số nguồn khác lại nói bài thơ này của Bob Marley, thông tin khác thì nói rằng đó là của một nhà thơ người Thổ Nhĩ Kỳ tên là Qyazzirah Syeikh Ariffin. Bài thơ như sau:
You say that you love rain,
But you open your umbrella when it rains.
You say that you love the sun,
But you find a shadow spot when the sun shines.
You say that you love the wind,
But you close your windows when wind blows.
This is why I am afraid,
You say that you love me too.
DỊCH THƠ:
Em nói em yêu mưa,
Nhưng em lại mở ô khi trời mưa.
Em nói em yêu mặt trời,
Nhưng em lại đi tìm bóng râm khi mặt trời tỏa nắng.
Em nói em yêu gió,
Nhưng em lại đóng cửa sổ khi gió lùa.
Đó là lý do tôi sợ,
Em nói em cũng yêu tôi.
Trên group facebook Đại Việt cổ phong, tác giả Lê Tiên Long dịch theo phong cách thơ của những tác giả nổi tiếng như sau:
1. Dịch theo phong cách Hồ Xuân Hương
Chém cha mấy đứa thích trời mưa
Mưa xuống che ô, chẳng chịu vừa
Năm lần bảy lượt mê trời nắng
Lại núp bóng vườn lúc giữa trưa
Thích có gió lên, hiu hiu thổi
Nhưng rồi khép cửa, chẳng khe thưa
Thân này ai nói yêu thương nhớ
Chẳng biết thật không, khéo lại lừa!
(Dịch theo phong cách của bài thơ “Lấy Chồng Chung” của nữ sĩ Hồ Xuân Hương)
2. Dịch theo phong cách Bà Huyện Thanh Quan:
Ai ước trời mưa hắt bóng tà
Mưa về xuống chợ, mở ô ra
Bâng khuâng khách trú, mong trời nắng
Nắng sáng trời trong, núp bóng nhà
Nhớ gió chưa về đưa chút chút
Then cài bỏ mặc gió xa xa
Dừng thơ ngẫm lại lời non nước
Biết có thật không, người với ta?
(Dịch theo phong cách của bài thơ “Qua Đèo Ngang” của Bà Huyện Thanh Quan)
3. Dịch theo phong cách Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du
Trăm năm trong cõi người ta
Yêu mưa yêu nắng khéo là dễ quên
Núp tán dâu lúc nắng lên
Che ô mưa xuống mà thê thảm lòng
Lạ gì kẻ thích gió đông
Những là quen thói gió lồng cài then
Thơ tình lần giở trước đèn
Liệu chàng còn nhớ thề nguyền ngày xưa?
(Dịch theo phong cách của Truyện Kiều)
4. Dịch theo phong cách của nhà thơ Xuân Diệu:
Có một dạo, em thèm cơn mưa quá,
Hạt rơi là, em vội lấy ô sang
“Em những mong, có một chút nắng vàng!”
Vầng dương lên, em dịu dàng nấp bóng
Em thủ thỉ: “Ước gì… con gió lộng…”
Cơn mùa về, bên cửa đóng, xoa tay
Anh mỉm cười, nhưng bỗng thấy lo ngay
Vì anh sợ, lời yêu em cũng thế…
(Dịch theo phong cách của bài thơ “Xa Cách” – Xuân Diệu)
5. Dịch theo phong cách của nhà thơ Hàn Mặc Tử (bản dịch của Nguyễn Văn Thực) :
Sao em không còn yêu mưa nữa?
Mà vội xoè ô đợi nắng lên?
Nắng lên gắt quá, em không chịu
Núp bóng râm che, mặt chữ điền
Em thích những ngày mây gió lên
Sao đóng cửa rồi then cài then?
Lời ai ong bướm sao ngon ngọt
Yêu mến thật lòng được mấy phen?
(Dịch theo phong cách của bài thơ “Đây Thôn Vỹ Dạ” – Hàn Mặc Tử)