Buồn Vẫn Y Nguyên
Quay lưng một khoảng rồi trở lại
nhúm buồn nằm đó vẫn y nguyên
Thôi thì ngồi xuống bên bờ vắng
Vẽ chút ân duyên cởi lụy phiền
Gửi dòng nước chảy về bên ấy
Xa rồi cái thuở hẹn hò xưa
Buồn vui như lá mùa thu rụng
Níu cánh thời gian đã trễ mùa
Chẳng còn ai đợi trên sông vắng
Người khuất sau rèm trốn heo may
Ta đi thất thểu chân dài ngắn
Tìm dòng tâm tưởng rớt đâu đây...
Hương Quế