年少何曾了色空 Niên thiếu hà tằng liễu sắc không,
一 春心在百花中 Nhất xuân tâm tại bách hoa trung.
如今勘破東皇面 Như kim khám phá đông hoàng diện,
禪板蒲團看墜紅 Thiền bản bồ đoàn khán truỵ hồng.
Câu 1 : 年少何曾了色空 Niên thiếu hà tằng liễu sắc không,
Từ HÀ TẰNG : HÀ là Như thế nào, là Ra Làm Sao ?. TẰNG là Từng, là Đã Từng. Nên :
HÀ TẰNG : là một NGHI VẤN TỰ dùng theo cách PHẢN VẤN có nghĩa : Làm sao mà nói được đã từng ?
LIỄU : là Kết thúc, là Hết.( kết liễu ). Nên...
HÀ TẰNG LIỄU có nghĩa : Làm sao nói được là đã kết thúc...? Đưa đến nghĩa cả câu là :
" Tuổi còn trẻ thì làm sao mà có thể nói là đã kết thúc với chuyện sắc không cho được ?!" Nghĩa bóng là :
" Thanh niên thì làm sao mà có thể nói là không còn nghĩ đến chuyện sắc không nữa ?!". Đưa đến nghĩa của...
CÂU 2 : 一 春心在百花中 Nhất xuân tâm tại bách hoa trung.
NHẤT XUÂN TÂM : có nghĩa là Một tấm lòng xuân, là Một tấm lòng son trẻ. Nghĩa cả câu là...
" Một tấm lòng xuân đều ở trong trăm hoa " Nghĩa bóng là : " Một tấm lòng xuân ( son trẻ ),( như cánh bướm cứ xuyên suốt mê mẫm mãi ) trong trăm ( ngàn ) đóa hoa ( đẹp ).
Câu 2 nầy còn có thể ngắt câu như thế nầy :
" NHẤT XUÂN, Tâm tại bách hoa trung " !
" Hễ đến mùa xuân là lòng cứ vướng bận mãi với trăm hoa ". Nhưng dù ngắt câu như thế nào thì nghĩa của nó vẫn ăn với Câu 1 cả !
CÂU 3, CÂU 4 thì nghĩa đã rõ :
如今勘破東皇面 Như kim khám phá đông hoàng diện,
禪板蒲團看墜紅 Thiền bản bồ đoàn khán truỵ hồng.
KHÁM PHÁ : là Nghiệm ra được, là Thấu hiểu một cách rõ ràng. là Nhìn rõ bộ mặt thật.
ĐÔNG HOÀNG : là Ông Hoàng ở hướng đông, ta gọi là Chúa Xuân. Ông Chúa của mùa Xuân ở hướng đông.
THIỀN BẢN : là Miếng Ván dùng để ngồi Thiền.
BỒ ĐOÀN : là Cái Vòng tròn được kết bằng cỏ Bồ, dùng để ngồi đọc kinh hay ngồi thiền.
THIỀN BẢN và BỒ ĐOÀN là 2 thứ đồ đều dùng để ngồi thiền. Hai từ nầy hô ứng và nhấn mạnh cho nhau chỉ sự tu tập.
Nghĩa của câu 3, câu 4 là :
Như hiện nay ( Bây giờ ), đã nhìn rõ được bộ mặt thật của Chúa Xuân rồi ( Xuân đến rồi cũng sẽ đi, hoa nở rồi cũng sẽ tàn ! ). Nên, dù ngồi trên Thiền bản hay Bồ Đoàn gì cũng được ( đã tu tập thiền rồi, đã hiểu rõ nghĩa luân hồi đào thải rồi ) thì lòng rất thản nhiên mà nhìn những cánh hồng rơi rụng ! ( Nhìn hoa tàn mà không còn thương hương tiếc ngọc hay xót liễu vì hoa gì nữa cả, vì đã giác ngộ được lẽ tuần hoàn của tạo hóa ! ).:
VÃN : là Tối, là muộn, là Cuối, nên...
Xin được góp bài DIỄN NÔM :
Tuổi trẻ sắc không sao khỏi vướng,
Lòng xuân quyến luyến mãi trăm hoa.
Nhưng nay đà tỏ khi xuân tận,
Hoa rụng lòng thiền chẳng xót xa !
Tuổi xuân nào dứt sắc không,
Lòng xuân chìm đắm mãi trong sắc màu.
Tâm thiền hoa rụng chẳng nao lòng trần