Ngu Ngơ Rồi Lại Ngu Ngơ
Thôi em chẳng bận lòng chi
Đời cứ lăn lóc thảnh thơi bụi hồng
Vô thường lối đến hư không
Vô thường thả nhẹ chữ buồn gió bay
Ngu ngơ gom chữ về say
Đam mê mài dủa trần ai cũng mềm
Mặc cho giông bão gập ghềnh
Níu bờ nhẩn nhục ghi tên đá vàng
Mặc cho hung dữ bạo tàn
Ngu ngơ qua hết bên đàng ngày lên
Trời cao đất rộng mông mênh
Sá chi mọn nhỏ còng kềnh vác đau
Mặc cho tài mệnh sang giàu
Tình đâu chỉ để bán rao bạc tiền
Ngẫng đầu bao kẻ ngồi trên
Nên ta chưa giỏi chưa kiêu căng đời
Ngu ngơ dạo phố rong chơi
Ngu ngơ gom chữ kết lời tặng thơ
Ngu ngơ thả gió ngu ngơ
Ngu ngơ mây nắng thờ ơ thói đời
Mỹ Trinh