光慶寺下駐舟 QUANG KHÁNH TỰ HẠ TRÚ CHU
路頭樹影悠揚遽, Lộ đầu thụ ảnh du dương cự,
園外禽聲嘯嘯纔。 Viên ngoại cầm thanh khiếu khiếu tài.
休惜樽前拚一醉, Hưu tích tôn tiền biện nhất túy,
人生不出少年來。 Nhân sinh bất xuất thiếu niên lai.
Chú thích - QUANG KHÁNH TỰ HẠ TRÚ CHU 光慶寺下駐舟 : là "Đậu thuyền dưới chân chùa Quang Khánh". Chùa Quang Khánh ở xã Dưỡng Mông, huyện Kim Thành, tỉnh Hải Dương, nay thuộc huyện Kim Môn, tỉnh Hải Dương.
- Du Dương Cự 悠揚遽 : Kéo dài ra.
- Cầm Thanh 禽聲 : Cầm là PHI CẦM 飛禽 là loài vật biết bay; nên CẦM THANH là tiếng các loại chim hót.
- Khiếu Khiếu 嘯嘯 : Từ Tượng thanh : Líu lo, ríu rít.
- Hưu Tích 休惜 : là Đừng tiếc, Chớ tiếc chi, Chớ ngại chi...
- Tôn Tiền 樽前 : TÔN là Chai (đựng rượu), nên TÔN TIỀN là Trước chai rượu.
- Biện 拚 : Liều, như Biện Mệnh 拚命 liều mạng, Biện Tử 拚死 liều chết. Nên BIỆN NHẤT TÚY 拚一醉 là Liều say một trận.
* Nghĩa bài thơ :
Đậu Thuyền Dưới Chân Chùa Quang Khánh
Bóng cây ở đầu đường bỗng chốc như kéo dài ra; Ngoài vườn tiếng chim chóc cũng vừa cất tiếng líu lo ríu rít. Thôi thì trước chai rượu còn tiếc gì mà không liều say một trận cho thỏa thích; Đời người có ai thoát ra được cái vòng phóng túng của tuổi trẻ bao giờ !
Khi làm bài thơ nầy, chắc nhà vua cũng còn trẻ tuổi lắm, nên mới có giọng điệu buông thả liều... say như thế kia !
* Diễn Nôm :
QUANG KHÁNH TỰ HẠ TRÚ CHU
Bóng cây nghiêng ngã phía đầu đường,
Chim chóc líu lo rộn cả vườn.
Nâng chén tiếc gì không túy lúy,
Đời người tuổi trẻ mấy lần vương !
Lục bát :
Đầu đường nghiêng ngã bóng cây,
Trong vườn chim chóc kết bầy líu lo.
Trước chai say khước nằm co
Cũng liều tuổi trẻ đắn đo làm gì !
Đỗ Chiêu Đức diễn Nôm