挽雲劍戟碧巑岏, Vãn vân kiếm kích bích toàn ngoan,
海唇吞潮捲雪瀾。 Hải thẩn thôn triều quyển tuyết lan.
綴地花鈿春雨霽, Xuyết địa hoa điền xuân vũ tễ,
撼天松籟晚霜寒。 Hám thiên tùng lại vãn sương hàn.
山河今古雙開眼, Sơn hà kim cổ song khai nhãn,
胡越贏輸一倚欄。 Hồ Việt doanh thâu nhất ỷ lan.
江水渟涵斜日影, Giang thuỷ đình hàm tà nhật ảnh,
錯疑戰血未曾乾。 Thác nghi chiến huyết vị tằng can.
1.Núi xanh biên biếc cao ngất trời, chơm chởm như gươm giáo kéo lấy mấy tầng mây thấp xuống,
2.Bờ biển như nuốt lấy thuỷ triều cuộn thành những làn sóng trắng xóa như tuyết.
3.Các thứ hoa rơi đầy mặt đất như những nét chấm phá lúc mưa xuân vừa tạnh,
4.Tiếng thông reo như lay động bầu trời khi sương chiều lạnh lẽo.
5.Non sông này xưa nay đã hai lần mở mắt,
6.Sự hơn thua giữa Hồ Việt như một lần đứng tựa lan can mà ngắm .
7.Nước sông loáng loáng in bóng mặt trời nghiêng nghiêng chiếu rọi,
8.Ngỡ như là những dòng máu huyết chiến năm xưa vẫn hãy chưa khô.
Núi xanh chơm chởm kéo mây trời,
Sóng vổ bờ xa tựa tuyết rơi.
Đầy đất hoa vây mưa dứt hạt,
Lưng trời thông réo móc muôn nơi.
Giang sơn biến đổi đà hai lượt,
Hồ Việt được thua chỉ một trời.
Sông nước nắng chiều loang loáng đỏ,
Ngỡ xưa huyết chiến máu chưa tơi !
Bản diễn Nôm của thầy Chân Diện Mục :
Mây chiều vách đá dựng gươm đao
Ráng đỏ trào dâng cuộn mái chèo
Hoa gấm khắp vườn mưa xuân tạnh
Sáo trời vi vút lạnh non cao
Xưa nay sông núi trường tồn mãi
Há để tay người đến giựt sao
Hồ tặc chìm sông còn lộng bóng
Long lanh như máu chửa phai màu