Kinh THI :
Kiêm hà thương thương,
Bạch lộ vi sương.
Sở vị y nhân,
Tại thuỷ nhất phương !
Kính Thầy PKT,
" Bức hình thật đẹp " của Thầy gởi kèm theo lời thơ bài Thanh Bình Điệu của Lý Bạch là :
Vân tưởng y thường hoa tưởng dung, 雲想衣裳花想容,
Xuân phong phất hạm lộ hoa nùng… 春風拂檻露華濃…
Có nghĩa :
Mây ngỡ xiêm y hoa ngỡ dung,
Gió xuân phe phẩy đẹp vô cùng !...
…làm cho " thầy đồ dõm" là em xúc động tâm tình, nên " một con cóc " đã nhảy ra để Cảm đề ... cho sát với đề tài hơn ..
NGỌC BỘ KHINH DINH 玉步輕盈
Hà xứ vi phong phất tử thường ? 何處微風拂紫裳?
Giai nhân giai tiết chỉ như sương. 佳人佳節址如霜。
Du xuân phương thảo hoa khai xứ, 遊春芳草花開處,
Liên bộ quy lai điệp luyến hương ! 蓮步歸來蝶戀香!
Đỗ Chiêu Đức 杜紹德
GHI CHÚ :
PHẤT : là Phe phẩy.
TỬ THƯỜNG : là Tà áo tím.
GIAI TIẾT : là Lễ hội đẹp, ý là Lễ hội lớn, như Tết,Thanh Minh, Trung Thu ...
CHỈ : là Ngón chân, ý chỉ gót chân, bước chân.
NGHĨA BÀI THƠ :
NHẸ NHÀNG GÓT NGỌC
Gió ở nơi đâu mà phe phẩy tà áo tím của nàng ? Người đẹp đi dự lễ hội đẹp nên bước chân nhẹ nhàng như sương khói. Nàng đã du xuân đạp thanh trên bãi cỏ non, nơi có trăm hoa đua nở, nên khi quay trở về gót sen của nàng còn phảng phất mùi hương của hoa, vì thế mà lũ bướm còn quyến luyến bay theo gót ngọc không nỡ rời xa !
DIỄN NÔM :
GÓT NGỌC NGÁT HƯƠNG
Gió tự nơi nào phất áo tơ ?
Giai nhân ngoạn cảnh bước như thơ.
Du xuân cỏ biếc trăm hoa nở,
Gót ngọc ngát hương bướm lượn lờ !
Lục bát :
Gió đâu lay động áo nàng ?
Giai nhân giai tiết nhẹ nhàng gót son.
Du xuân hoa đẹp cỏ non,
Ngát hương gót ngọc, bướm còn vờn quanh !
Đỗ Chiêu Đức
Kính Quý Thầy và các Anh Chị
Em không biết nhiều về chữ Hán như QT&AC trong VTT, mà chỉ có tâm hồn thơ như của anh Chiêu Đức, nghĩa là khi xúc cảm thì cũng chỉ làm thơ được bằng tiếng Việt mà thôi. Xin nói rõ bài này thuộc dạng "nhìn ảnh đề thơ" chứ không phải bài dịch. Có gì không phải xin lượng thứ!
Gót XUÂN CA
Xiêm áo lượn cùng dáng thướt tha
Bướm hoa theo dấu gót xuân ngà
Giai nhân tự cổ nguồn chân mỹ
Thiên sử cuộc đời vạn tiếng ca!
Nguyễn Đắc Thắng