Tim tôi nhốt bóng một người
Tim ai có thở nhịp đời cùng chia?
Nhỡ mai bóng khuất chia lìa
Thái lai tôi bóng cùng dìa một nơi
Kim Oanh
Bóng Ta & Em
Làm sao nhốt được bóng người!
Để còn có thể biển đời xẻ chia
Mai sau dù cách xa lìa
Vì tôi là bóng khó dìa bên em
Song Quang
Lầu Hạc
Đời tôi chỉ có một người
Hạc vàng đôi bóng ngàn đời khó chia.
Nhỡ khi một cánh hạc lìa
Lầu không man mác, mây dìa nghìn thu.
Mailoc
Thuận Lẽ Tự Nhiên
Đành sao nhốt lấy bóng người,
Vô thường vốn dĩ cuộc đời hợp, chia.
Dù cho sau trước xa lìa,
Trăm năm rồi cũng cùng dìa một nơi !
Đỗ Chiêu Đức
Lạc Lõng
Ngoài hiên nguyệt thẩn thờ
Thuyền lạc lõng bơ vơ
Cung điệu buồn vang vọng
Hồn ai luống ngẩn ngơ
Lòng rơi trên phím nhạc
Sương xuống lạnh hồn thơ
Quê mẹ nhiều ray rức
Bờ xưa vẫn mịt mờ.
Quên Đi
HỌA VẬN :
Thẩn Thơ
Thiên cỗ luống ơ thờ,
Lòng sao mãi vẩn vơ.
Ông cha còn tiếc nuối,
Con cháu cứ làm ngơ.
Cỗ học dần mai một,
Kim triêu luống thẩn thơ.
Bao đêm dài trăn trở,
Phong hóa cũ phai mờ !
Đỗ Chiêu Đức
Lạc lõng
Lúc tập tễnh làm thơ
Mang đầu óc thẩn thờ
Tâm tư đầy bỡ ngỡ
Nếp nghĩ nặng sầu vơ
Khát vọng hoài trăn trở
Niềm tin vẫn mịt mờ
Ngồi đây chìm vỡ lở
Cảm nhận nỗi ngu ngơ.
Nguyễn Đắc Thắng
170525
Lạnh Bến Chờ
Bến đợi quá ơ thờ
Lòng thuyền mãi vẩn vơ
Khua chèo chèo khuấy động
Lơi bến bến làm ngơ
Con nước neo dòng mộng
Tình nồng cạn ý thơ
Ước nguyền sầu chảy siết
Lệ đẫm mắt hoen mờ
Kim Phượng
Lu Mờ
Lặng lẽ cạnh nhà thờ
Dáng mơ mộng vẩn vơ
Đang chờ mùa gió mới
Hồi nhớ thuở ngu ngơ
Bổng vọng trên lầu Thánh
Chuông vang nhắc tuổi thơ
Nhưng người tìm dĩ vãng
Sao kỷ niệm …lu mờ!
Kim Oanh