Chợt bóng người về ngang bên ấy
Gió ngoài hiên đưa đẩy mùa thu
Nắng reo từ cõi sương mù
Thơ về thăm bạn tình thư theo về
Sáng thứ bảy hương quê bừng dậy
Gọi nàng thơ xa ngái trên rừng
Gió lay cành nắng rung rung
Hôn nàng thơ ngủ lao lung mấy mùa
Thu chầm chậm tình xưa vẫn đợi
Vướng hồn mây níu gọi hạ hồng
Thơ người chảy một dòng sông
Cội nguồn xa thẳm mà lòng kề bên
Hạ đi rồi bồng bềnh thương nhớ
Gió mùa thu bỡ ngỡ choàng vai
Anh chàng thơ mộng lưu đày
Nhặt màu kỷ niệm mà say thu vàng
Sáng mùa thu mơ hoang còn đọng
Sương trên cành tan bổng vào mây
Em về hong tuổi thơ ngây
Đeo vai anh cõng thu gầy cũng vui...!!
Mỹ Trinh