Thiền sư Vạn Hạnh 萬行禪師 (?-1018) Nguyên họ Nguyễn, người làng Cổ Pháp (nay thuộc phường Đình Bảng, thị xã Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh), thuộc thế hệ thứ mười hai dòng Thiền Nam Phương Tì Ni Đa Lưu Chi. Ông học thông tam giáo (Nho - Thích - Đạo), đã từng hết sức giúp vua Lê Đại Hành chống ngoại xâm, dựng xây đất nước, sau lại khuông phò Lý Công Uẩn lên ngôi nên rất được kính trọng. Theo sách Thiền Uyển Tập Anh (1337), Ông còn để lại một số bài thơ, trong đó đặc biệt có bài Thị Đệ Tử (Bày tỏ với đệ tử) - Nhan đề nầy là do người đời sau đặt ra. Sách Thiền Uyển Tập Anh chép rằng: "Ngày 15 tháng 5 , năm Thuận Thiên thứ 9 (1018), sư không bệnh, gọi chúng tăng đệ tử đến, rồi đọc bài kệ:
身 如 電 影 有 還 無 Thân như điện ảnh hữu hoàn vô
萬 木 春 榮 秋 又 枯 Vạn mộc xuân vinh, thu hựu khô
任 運 盛 衰 無 怖 畏 Nhậm vận thịnh suy vô bố uý
盛 衰 如 露 草 頭 舖 Thịnh suy như lộ thảo đầu phô.
Sư lại bảo với các đệ tử rằng: "Các ngươi muốn đi về đâu? Ta không lấy chỗ trụ để mà trụ, cũng chẳng dựa vào chỗ vô trụ để mà trụ". Ý muốn bảo Ưng Vô Sở Trụ... Một lát sau thì Sư qua đời. Vua cùng các quan làm lễ hỏa táng cho Sư, xây tháp Xá Lợi để hương khói phụng thờ...
Thị Đệ Tử: Thị có 2 nghĩa: Chỉ Thị là Chỉ điểm, Chỉ vẽ, Ra lệnh. Biểu Thị là Bày tỏ, Tỏ Vẻ, Tượng Trưng. Nên Thị Đệ Tử có thể hiểu là: Chỉ Điểm cho đệ tử, cũng có thể hiểu là Bày Tỏ lòng mình với đệ tử.
Điện Ảnh: Điện là Tia Chớp, Ảnh là Cái bóng. Cái Bóng có được nhờ tia Chớp. nên rất mong manh, thoáng cái thì đã mất.
Điện Ảnh: Ngày nay ta gọi là Chớp Bóng, là Chiếu Bóng, là nghệ thuật thứ 7 của hiện đại.
Nhậm: Ở đây là Phó Từ, có nghĩa: Mặc cho... là Phó mặc.
Vận là Thời Vận, là Vận Hạn.
Bố Úy 怖 畏: Bố là chữ Hài Thanh, gồm bộ Tâm bên trái chỉ Ý, chữ Bố là Vải Vóc bên phải chỉ Âm, nên Bố là Khủng Bố, là Sợ Hãi. Úy là chữ Hội Ý, theo Giáp Cốt Văn thì phần trên là Cái đầu của chữ Quỷ, phần dưới là Quỷ cầm cây gậy để đánh người, nên Úy là Úy Kỵ, là Sợ Sệt, là E Ngại.
Bố Úy là từ kép chỉ sự Sợ Hãi, E Ngại. Nghĩa trong câu thơ Bố Úy là Lo Lắng.
Lộ 露: Chữ Hài Thanh, phần trên bộ Vũ là Mưa chỉ Ý, phần dưới là chữ Lộ chỉ Âm, nên Lộ có nghĩa là Hạt Móc, là Giọt Sương.
Phô 舖: Chữ Hài Thanh, phần trái là chữ Xá là Nhà chỉ Ý, phần phải là chữ Phố chỉ Âm. Phô là Cái ngạch cửa nằm ngang bên dưới, nghĩa rộng là Trải Ra, là Phô Trương, là Bày ra cho người ta thấy. Trong câu thơ có nghĩa: ... như giọt sương bày ra trên đầu ngọn cỏ (Sẽ biến mất ngay khi tia nắng đầu tiên chiếu rọi!)
Cái xác thân của ta hiện diện trên đời nầy giống như là cái bóng của tia chớp, có cũng như không, thoắt hiện đó rồi liền mất đó! Muôn loài cây cỏ mùa xuân thì xanh um tươi tốt, đến khi mùa thu thì héo úa vàng khô! Mặc cho thời vận của cuộc đời thịnh hay suy gì cũng đừng nên lo lắng mà chi. Vì việc thịnh suy như là giọt sương phủ ở trên đầu ngọn cỏ vậy. Chóng đến chóng tàn đổi thay liên tục và rất nhanh!
Thân có tựa không như ánh chớp,
Lá xanh thu úa ấy lẽ thường.
Thịnh suy tùy vận không lo lắng,
Suy thịnh như đầu cỏ nhuốm sương!