Hà Nội mùa hoa lộc vừng

Trong nắng thu chiều tàn, Hồ Gươm thơ mộng hơn bởi những cành lộc vừng đỏ, thường nở hai vụ trong năm vào tháng 7 và 11 âm lịch. Hoa rủ bóng xuống mặt hồ, đẹp xao lòng nhiều người dân Hà Nội.

Bên hồ Hoàn Kiếm, 2 cây lộc vừng cùng nhau khoe sắc.

Hoa lộc vừng thường nở vào giữa mùa thu và thời gian hoa nở trong khoảng nửa tháng. Chiều chiều, vào lúc ánh sáng trời yếu dần, hoa bắt đầu nở, hương thơm nồng nàn. Thời điểm đẹp nhất của lộc vừng là vào ban đêm.

Ngay từ lúc mới nở, lộc vừng đã đỏ, hòa mình vào màu xanh của lá.

Rủ kín như buông mành.

Lấp loáng cùng các vệt ánh sáng để tạo nên vẻ đẹp riêng.

Có những cành rủ xuống với những quả lộc vừng lác đác, trơ trọi. Hạt vừng có màu đen và trắng, còn hoa lộc vừng màu đỏ.

Đứng quan sát từ ven hồ, những cành lộc vừng trông bé nhỏ, cánh hoa bé li ti.

Trong ánh nắng tàn lộc vừng vẫn thể hiện được vẻ đẹp lãng mạn.

Những buổi sớm mai thu, khi sương sớm còn giăng mỏng qua con đường ven hồ, mọi người sẽ được tận mắt chiêm ngưỡng một tấm thảm màu hồng hoa lộc vừng rụng xuống liên kết và bồng bềnh trên mặt nước.

Hoàng Hà

"...Cây lộc vừng bao tuổi

Mà màu hoa trẻ trung

Cánh dịu dàng rơi xuống

Phủ mặt hồ ung dung..." Phan Thị Thanh Nhàn

Hoa Lộc vừng Hồ Gươm, một nét rất riêng của Hà Nội, nó đã là nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ nghệ sỹ. Đặc biệt hai cây lộc vừng này có hoa màu đỏ rực, hoa nở lấm tấm rơi xuống mặt hồ xanh biếc. Tâm hồn thư thái dạo quanh hồ chiều thu vàng, ngắm những nhành hoa lộc vừng soi bóng xuống mặt hồ yên ả, thấy yêu Hà Nội ghê lắm. Cây lộc vừng đã trở thành một trong những biểu tượng về niềm tự hào về nỗi nhớ và tình yêu của người Hà Nội.

LỘC VỪNG ĐỎ

Cứ vào mùa mưa, cây hoa lộc vừng lại trổ hoa, rủ sủ xuê xuống tận gốc. Mỗi khi có làn gió nhẹ thổi qua, cả chùm hoa lại đung đưa làm duyên. Những chùm hoa như chuỗi hạt cườm cườm mầu hồng ngọc, lấp lánh sáng. Trên cuống hoa, những bông hoa nhỏ hơn cúc áo, mầu hồng hồng buông xuống trông như ánh sao đổi ngôi, kéo một vệt dài trên bầu trời vào mỗi đêm trăng thanh gió mát, thuở ấu thơ hay trốn nhà theo chúng bạn ra nằm ngoài đê nghe tiếng sáo diều vi vu trong hương lúa của thì con gái. Mặc dù chỉ có chút đất trong chậu nhưng có lẽ loài hoa ưa nước này đã biết chắt chiu từng mi li gam chất dinh dưỡng từ đất, từ nước, từ nắng có được để nuôi cây, ra lá và nuôi hoa.

Khi chiếc lá đã mang mầu xanh thẫm, màu của lá không còn thời non tơ, mơn mởn thì từ chính những đầu búp ấy, nụ hoa bật ra. Những ngày đầu tiên, nụ hoa chỉ nhỏ như đầu que tăm. Chỉ có khác, nụ hoa lúc này không có điểm mầu nâu nâu của cánh lá thuở tách ra từ kẽ búp có những sợi lông tơ rất nhỏ. Những nụ hoa ấy, chúng cứ xanh cái mầu xanh của cây. Dường như trên đầu búp, chúng vẫn còn lưu luyến một thời cây chắt chiu từng chút nhỏ dinh dưỡng để làm nên mầu xanh. Mầu xanh của sự thanh bình và luyến ái.

Rồi ngày thứ hai, thứ ba và một tuần. Khi cái nụ hoa bật ra từ đầu búp ấy cứ kéo dài, kéo dài đến sáu mươi, bẩy mươi phân. Trên cuống hoa, những nụ hoa nhỏ như hạt vừng cứ ôm sát vào nhau, dựa vào nhau tạo thành một khối trông như bông lúa lúc tách đòng. Cứ thế, chúng ôm nhau qua mưa, qua gió, qua sương sa và nắng gắt. Chỉ khi nào, những nụ hoa nhỏ như hạt vừng to lên bằng hạt gạo rồi to bằng những hạt rũ rĩ ngày bé hay lấy về, dùng chỉ xâu thành từng chuỗi hạt làm vòng đeo cổ. Đó chính là lúc nụ hoa đã đủ sức tách ra thành một nụ riêng. Đây cũng là lúc mỗi nụ hoa tự vươn ra khỏi cộng đồng rứt từ ruột của cây để làm nên sắc hoa cho riêng mình.

Sức lớn của nụ hoa trên cuống hoa khi ra đứng một mình lớn lên rất nhanh. Lớn lên trong từng giây. Có khi chỉ một chớp mắt, cái nụ lúc trước còn bọc kín trong mầu xanh của lớp vỏ thì bây giờ đã he hé sắc hồng, đỏ tươi như son, trông như sắc diện trên đôi môi của cô thiếu nữ bước sang tuổi cập kê. Khi nào, cái nụ hoa đó đủ sức nâng ngang với cuống hoa. Lúc đó, đứng thật im, lắng tai thật sâu, nghe thoảng trong gió nhẹ tiếng tí tách, tí tách rất nhỏ, rất nhỏ từ đầu nụ hoa. Ấy là khi lớp vỏ bao bọc mầu son của nụ hoa nứt ra, báo hiệu thời khắc của nụ hoa bắt đầu nở ra rực rỡ. Đây cũng chính là thời điểm sắc hoa đẹp nhất, lôi cuốn nhất và đầy sức sống nhất. Hoa đang vào tuổi xuân thì phơi phới.

Trên một cuống hoa lộc vừng có rất nhiều nụ. Nếu gọi một nhánh hoa lộc vừng là một bông hoa thì trên bông hoa ấy có rất nhiều nụ. Mỗi nụ lại là một bông hoa hoàn chỉnh. Bông hoa lộc vừng đỏ tươi, rực rỡ từ cánh cho đến nhụy. Cánh hoa lộc vừng không giống như các cánh hoa khác. Cánh hoa lộc vừng nhỏ như sợi chỉ đỏ, trên đầu mang một chấm trăng trắng. Những sợi chỉ đỏ tươi như son ấy bao bọc lấy một nhụy hoa cũng nhỏ như sợi chỉ. Thường một bông hoa to bằng hạt cườm cườm như thế có hơn hai chục cánh hoa nhỏ tạo thành vòng tròn ôm lấy nhụy hoa cũng nhỏ như sợi tóc điểm sương. Khi ấy, bông hoa lộc vừng không khác gì chùm pháo hoa nở đỏ trên bầu trời trong những đêm lễ hội. Đây cũng là lúc các bông hoa đua sắc cùng nhau để làm nên màu son mà ai đã một lần chứng kiến còn nhớ mãi về một sắc hoa trong đời. Hoa lộc vừng lúc này như người con gái vào thời khai hoa, viên mãn.

Mặc dù phải chắt chiu từng mi li gam chất dinh dưỡng cả năm để cho hoa có được một lần bung nở, một lần dâng hiến tất cả sự đẹp đẽ và sức lôi cuốn của mình cho đời, hoa lộc vừng chỉ nở vài ba giờ thì những cánh hoa đã rụng. Cả một chùm cánh hoa nhỏ như sợi chỉ cùng một lúc rời xa. Những cánh hoa rụng, có bông theo gió bay đi rắc ra xung quanh một mầu đo đỏ của nỗi niềm thương nhớ, gợi về một thời vàng son, khoe sắc. Có đôi ba bông, dường như còn lưu luyến cứ dùng dằng cùng cây chưa muốn rời xa, không chấp nhận quy luật của đời sinh bệnh lão tử để làm cuộc biệt ly. Cũng có bông, không chịu theo gió, rơi xuống ngay dưới gốc cây, cánh hoa hướng lên trời cao, lên vòm lá xanh như để trò chuyện với những lời tri âm và đón đợi những cánh hoa sau lại về cùng một nơi, chờ hội tụ cho lần ra sau, cho mùa hoa sau đỏ hơn, dầy hơn và thắm hơn.

Và cứ thế, năm này qua năm khác, mùa này qua mùa khác, cây lộc vừng cứ chắt chiu từng mi li gam chất dinh dưỡng có được từ chút đất trong chậu, từ chút nước, từ chút nắng, gió và sương sa để đến mùa cây lại trổ hoa. Những bông hoa cũng nở rất nhanh rồi tàn, rồi rơi để chờ đợi cho mùa nở mới. Và ta lại thắc thỏm chờ đợi ngày trên đầu búp bật ra nụ hoa mầu xanh xanh của lá, của cây vào một mùa hoa mới.

Đời hoa dẫu ngắn, nhưng ai đó đã một lần được cùng hoa đi suốt chặng đường khoe sắc. Trong trái tim sẽ còn lưu mãi nỗi nhớ thổn thức về một loài hoa chắt chiu góp gom nên sắc mầu tươi đỏ như son cho mình và dâng lộc cho đời vạn hỉ.

(PTK)