Tuyển tập
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
TÂM KINH-TÂM TÌNH(1)
+ + +
Bao năm mãi miết học hành
Hôm nay xin được chân thành đổi trao.
Cùng các bằng hữu tương giao
Qua vài thi đoạn dựa vào Tâm kinh.
Với cái thấy biết của mình
Hiện nay,tiện dịp thưa trình như sau :
Tất cả bài viết nhằm vào
Một số thuật ngữ chuyên sâu thường dùng
Hoặc là đọc tụng chung chung…
Nhưng tác dụng thì lại không hiển bày.
Muốn thực hành đoạn kinh nầy
Thì ít nhất phải hiểu vài ba câu.
Mới nhổ được gốc khổ sầu
Bằng không,thì cứ cãi nhau muôn đời !
Có không, không có, rốt rồi
Không nhân,không quả,không người,không ta.
Chẳng có việc gì buông tha…
Vô tu, vô chứng, thành ma Ba tuần.
Cái gì cũng bảo là không
Vô tàm, vô úy, uổng công tu hành !
Không quán chiếu,chẳng hành thâm
Thời thời chẳng tốn chút công sức nào.
Làm sao diệt dứt khổ đau
Mình chẳng độ thoát, ai vào độ cho ?
Chỉ cần đơn giản nhận ra
Ấm, nhập, xứ ,giới đều là rỗng không .
Có đó,nhưng chẳng trường tồn
Mất đó,nhưng chẳng hoàn toàn diệt tiêu.
Chỉ lo là ta tự chiêu
Tự rước lấy họa, do nhiều đam mê .
Không giác, có đâu Bồ đề ?
Không giải thoát,sẽ chẳng hề an vui .
Tâm kinh tùy ở mỗi người
Hành thâm hay tụng đọc rồi cho qua ?
Nhất thiết khổ ách Hằng sa
Độ được hay không,do ta thâm hành.
Tâm tình mong kết duyên lành
Cùng với Pháp lữ xa gần đồng tu.
-------------
Gia Thất Am 03.10.2019-05.09.Kỷ Hợi.
Chơn Pháp Nguyễn Bá Quang
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
TỰ TẠI QUÁN(2)
+ + +
Hỡi các bạn Thiện nam, Tín nữ
Tại sao không quán tự chính mình
Mình là ai ? Ai là mình ?
Bồ tát hay một chúng sanh thấp hèn ?
Ta đâu phải nhỏ nhen thế đấy
Lại cúi đầu lạy bái tha nhân
Ta phải tự tại quán thâm
Hành trì Bát nhã kinh tâm Phật truyền .
Ngài đã chứng hiện tiền đạo quả
Trải bao đời trước đã khéo tu
Trời người tán thán Bổn sư
Tuệ trí bừng sáng thiên thu vĩnh hằng .
Lời Ngài nói là chân thật ngữ
Lưỡi Ngài dài khắp phủ tam thiên
Ngài là Như lai xuất triền
Khổ đau sanh tử vĩnh miên đoạn trừ .
Ngài thành tựu ngay từ cuộc sống
Chúng ta có tin nhận hay chăng ?
Nếu có, nên tự hứa rằng
Thời thời luôn chiếu sáng tâm địa mình .
Chiếu đến khi nào nhìn thấy rõ
Trong cõi đời chẳng có thứ chi
Chắc thật đáng để mê si
Tồn tại để phải khổ vì muốn ham .
Ngũ uẩn, căn bản sanh vạn loại
Con người và thế giới sum la
Tự thân năm uẩn chỉ là
Một nhóm tổ hợp sắc và thức tâm .
Sắc là cái xác thân tứ đại
Do bốn chất hợp lại mà thành
Tâm là cái chẳng tướng hình
Không thể thấy được bằng tầm mắt ta .
Thân tứ đại vốn là không thật
Tâm vô thường tít tắc đổi thay
Thọ,tưởng,hành,thức uẩn nầy
Chứa đầy tập khí sâu dầy lầm sai .
Trở thành Ấm lâu ngày che phủ
Tưởng tượng rằng mọi sự ở đời
Đều là tốt đẹp tuyệt vời
Đều là vĩnh cửu không rời chúng ta .
Ta còn chẳng phải là ta nữa
Huống chi là sự thể chung quanh
Có ai đã sống nghìn năm
Có cõi nào thoát khỏi vòng hoại hư ?(1)
Nếu cõi đấy tạo từ vật sắc
Dù đó là cõi Phật tây thiên
Hữu hình hữu hoại đương nhiên
Hữu vi như mộng huyễn,thiền quán đi !(2)
Năm uẩn đã liễu tri không thật
Chúng chỉ là hợp chất duyên sanh
Vô cầu, vô dục, vô tranh,
Vô nhiễm,vô chấp sao thành khổ nhân ?
Nhân không có đâu thành khổ quả
Khổ đau chẳng thật có trong đời
Không có ta, không có người
Pháp không có thật, ai thời khổ đau ?
Do mê mờ chấp vào huyễn cảnh
Nên khổ đau hoạnh kết oán sanh
Giờ thì đã rõ mối manh
Không còn bị ngọn ngũ hành vùi chôn .
Quán ngũ uẩn giai không là thế
Chẳng còn gì có thể ngại ngăn
Tự tại qua lại nhân gian
Nhờ nương kinh nghiệm Phật ân giáo truyền .
Từ đó tự tham thiền ,tham quán
Tự mình thoát ách nạn khổ đau
Thì đâu cần phải dựa vào
Thần lực,thần chú,thần cao thấp gì ?
Hãy tự tại quán khi cần quán
Chớ đợi chờ lâm nạn mới tu
Chưa thuần thục phải cần cù
Đã chứng ngộ, tự tại từ đấy thôi .
Nói để chỉ cái tôi giả biết
Chớ như tôi thật biết cái tôi
Thì mọi việc đã xong xuôi
Còn gì nữa để phanh phui luận bàn ?
Quán tự tại không cần nơi chốn
Ở đâu cũng an ổn quán tri
Giác quán thì có cần gì
Đạo tràng,đạo cụ,thiền đi,thiền ngồi ?
Quán làm sao thảnh thơi tự tại
Quán làm sao chẳng ngại thứ chi
Nằm ngồi đi đứng tùy nghi
Quán thông các pháp hữu vi ngụy tà .(3)
Đó là pháp quán ta đang quán
Để giải trừ khổ nạn trước tiên
Còn quán chi nữa tùy duyên
Tự tại mà quán, mà thiền, mà tham .
------------
(1) -Thành ,trụ ,hoại ,không.
(2)-“Nhứt thiết hữu vi pháp,
như mộng huyễn bào ảnh,
như lộ diệc như điển,
ưng tác như thị quán.”
(Kim Cang Bát Nhã)
(3)-“Thế gian vô thường,
quốc độ ngụy thúy,
tứ đại khổ không,
ngũ ấm vô ngã,
sanh diệt biến dị,
hư nguỵ vô chủ…”
(Kinh Bát Đại Nhân Giác)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 1-2014)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
QUÁN TỰ TẠI BỒ TÁT(3)
Vào Cõi Nhân Gian
+ + +
Nay xin phép lên đường đi tiếp
Đến bên kia núi tuyết Hymalaya
Dưới mỏm thạch bàn voi ra
Có Quán Tự Tại ông ta đang ngồi.
Thiện Tài bước đến nơi cúi lạy
Ngài Từ Bi, xin hãy nhận con
Tuổi còn trẻ, dạ còn non
Nhưng vì ham học nên con tìm Ngài.
Chỉ cho con các bài Thiền quán
Quán thế nào thấy đặng chân tâm ?
Quán sao tự tại thong dong
Quán sao ma chướng trong lòng tiêu tan ?
Quán Tự Tại còn đang thiền quán
Nghe mấy câu im lặng mắt nhìn
Bi tâm, Từ lực phát sinh
Thiện Tài cảm thấy tự mình suốt thông.
Quán Tự Tại đến gần Đồng tử
Ta cho ông được dự hội nầy
Hãy nghe huấn thị sau đây
Ta đang hành hạnh Đại Bi nhân từ.
Ai khổ sở ta thì cứu giúp
Chỉ cho họ rõ biết nguyên nhân
Khổ là do quá tham gian
Sống không biết đủ,biếng làm siêng chơi.
Còn ai muốn sống đời phú túc
Thì ta hiện đến trước giúp liền
Không phải cho bạc cho tiền
Mà chỉ cách sống thảo hiền thẳng ngay.
Còn ai muốn khỏi tai khỏi nạn
Ta liền đến bên cạnh ủi an
Thiện ác nhân quả rõ ràng
Hãy tạo phước nghiệp,khỏi mang khổ sầu.
Còn ai sợ oán thù ác tặc
Thì ta liền có mặt chỉ bày
Nghiệp báo chẳng bao giờ sai
Hại người,người hại xưa nay sự thường.
Còn ai muốn khỏi đường tù tội
Ta đến nơi mách với họ rằng
Xem lại cách ở, cách ăn
Luật pháp phải giữ,nghĩa nhân phải gìn.
Còn ai muốn gia đình đầm ấm
Ta liền đến bên cạnh nhủ khuyên
Nhịn nhường là việc đầu tiên
Trên nhường,dưới nhịn,nhẫn kiên kiết tường.
Còn ai muốn đao thương bất nhập
Thì ta liền chỉ cách giải trừ
Đừng làm tổn hại mạng người
Đừng giết sinh vật,đừng nuôi oán thù.
Còn ai sợ ếm trù độc hại
Thì ta liền đến dạy chú tâm
Tâm chú tà thuật bất xâm
Chú tâm mọi sự ác ngầm tránh xa.
Còn ai muốn cầu qua biển khổ
Ta đến nơi cứu hộ liền khi
Khổ, là khổ sở điều chi ?
Ai làm mình khổ, ai gây mình sầu ?
Chính tự mình gây sầu chuốc khổ
Thì tự mình giác ngộ ăn năn
Khổ khổ, khổ thân khổ tâm
Là do lối sống sai lầm bất lương.
Muốn hết khổ,phải nương Tam bảo
Theo tám đường chánh đạo thực thi
Năm giới gìn giữa kiên trì
Quyết định hết khổ,không chi nghi ngờ.
Ta sẵn sàng giúp người cần giúp
Nhưng ta không giúp được hai điều
Làm xong rồi mới vái kêu
Muốn đã,lại muốn những điều vô duyên.
Ta vốn có tình thương vô tận
Thương mọi người với những lo toan
Không cần rõ biết nguyên nhân
Chỉ muốn và muốn không cần nghĩ suy.
Ta chẳng ngại những gì làm được
Nên sẵn sàng xông lướt hiểm nguy
Luôn thể hiện lòng đại Bi (*)
Nên luôn có mặt mỗi khi người cần.
Người cần ta, ta không ngần ngại
Khi ta cần lại ngại mọi người
Thiện hạnh phải rán vun bồi
Không làm muốn hưởng,ta thời chịu thua !
Ta quán khắp nhưng chưa quán hết
Chúng sanh tâm lớp lớp trùng trùng
Như sóng giữa lòng đại dương
Dù ta mỗi bữa vẫn thường quán tâm.
Chơn ở đâu khi không có vọng ?
Vọng ở đâu khi vọng đã chơn ?
Ta thường quán ngày,quán đêm
Tự tại vô ngại, quán đêm quán ngày.
Dù ta có trăm tay nghìn mắt
Cũng không sao chìu được ý người
Chẳng lẽ ta sống ở đời
Để chờ thiên hạ gọi mời réo kêu ?
Ta sở dĩ chìu theo ý họ
Là chỉ vì muốn độ họ thôi
Song đã nhiều kiếp,nhiều đời
Bệnh nầy chưa dứt lại nhồi bệnh kia.
Ông hãy cùng ta về Nam hải
Nhìn biển xanh quán lại biển tâm
Vô ngại tự tại viên thông
Chúng sanh độ tận như lòng biển sâu.
Thiện Tài muốn đi đâu tùy hỷ
Pháp của ta có chỉ bấy nhiêu
Chúng sanh nhiều,ứng hóa nhiều
Chúng sanh vô tận, ý nhiều vô biên.
------------
(*)-“Viễn ly chư đoạn thường
Thế gian hằng như mộng
Trí bất đắc hữu vô
Nhi hưng đại bi tâm”.
(Kinh Lăng Già)
---o---
Gia Thất Am 29.05.2012-09.04n.Nhâm Thìn.
(Trích Vào Cõi Nhân Gian - 31)
(Phụ lục)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
QUÁN TỰ TẠI BỒ TÁT (4)
+ + +
Được Thánh trí đã là quá sức
Bồ tát không dừng bước ở đây
Sáu xứ ứng xử tùy nghi
Sáu căn hỗ dụng,ngại chi sáu trần ?
Tâm đã không,không nhân không quả
Không ta ,người tất cả quán thông
Vô ngại vượt ngoài có không
Ra vào ba cõi, thong dong sức thần.
Chánh định chính là đàng thẳng tắt
Nẻo Thiền môn dứt bặt nghĩ suy
Tam muội đã vào tận đây
Chẳng còn hạn lượng,đông tây tung hoành.
Chân dạo khắp mười phương pháp giới
Thân tới lui qua lại sáu đường
Chẳng thấy dù là hành tung
Huống là thấy được Phật thân nơi nào ?
---------
BÁT NHÃ TỤNG
-o-
-“Bồ tát siêu Thánh trí
Lục xứ tất giai đồng
Tâm không quán tự tại
Vô ngại đại thần thông.
Thiền môn nhập chánh thọ
Tam muội nhậm tây đông
Thập phương du lịch biến
Bất kiến Phật hành tung”
Bồ Đề Đạt Ma-
(Thiếu Thất Lục Môn)
---o---
(Trích Nhặt Cánh Vô Ưu 10-2001.Tân Tỵ)
(Phụ lục
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
CHIẾU KIẾN(5)
+ + +
Do mê lầm tạo nên tội khổ
Lại lầm mê chạy chữa thuốc thang
Gặp toàn thầy bói, thầy lang
Hao tài tốn của vẫn mang tật nguyền !
Phật ngài chỉ hiện tiền trước mắt
Bệnh không thật,khổ thật hay sao ?(1)
Do tham, ăn đủ thứ vào
Không tiêu,nên bụng quặn đau cuống cuồng.
Lại gặp phải bọn lương y dỏm
Cho uống cơm cháy trộn nước ao
Pha thêm chút bọt đường vào
Chỉ làm đỡ khát, đỡ đau nhất thời.
Hậu quả bụng đầy hơi chướng khí
Đau lại càng ầm ĩ thêm thôi
Chuyển sang cầu nguyện Phật Trời
Vái van ông nọ, thỉnh mời bà kia.
Sao chẳng chịu nghe Y vương bảo
Cho bệnh nhân ói tháo hết ra
Năm dục, ba độc ngụy tà
Cái triền, kiết sử văng xa khỏi mình.(2)
Người bịnh sẽ hồi sinh trở lại
Và chẳng cần chữa chạy thuốc thang
Ngồi nhìn lại những thức ăn
Ói mửa ra đó, chó còn gớm ghê !
Thế là hết còn mê, còn đắm
Sống bình thường như chẳng chuyện chi
Tự mình xét kỹ lại đi
Có trí thì dẫu việc gì cũng thông.(3)
-----------
(1)-“Nhược nhơn tịnh bất tịnh
Điên đảo sanh tam độc
Tam độc tức vô tánh
Cố phiền não vô thực”.
(Trung Luận-Long Thọ)
(2)-Theo kinh Niết Bàn dụ .
(3)-“Đức Phật Thi Khí có dạy rằng :
Người ta có mắt lanh, bao giờ cũng
vượt qua khỏi các hố sâu thẳm,cũng
như thế,bậc Phật Thánh thoát khỏi
các nạn khổ”.
(Giới Bổn Tăng)
-(Kẻ trí khác với người ngu
Vượt tình phàm,thảy đều từ trí sanh).
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 1 - 2014)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
NGŨ ẤM QUÁN(6)
+ + +
Bởi chẳng chịu nương theo chánh giáo
Đức Thích Ca chỉ bảo dạy khuyên
Cho rằng sắc chất vĩnh miên
Tranh nhau chiếm hữu làm riêng của mình.
Nào sắc hương, sắc thanh, sắc vị
Pháp sắc xứ, xúc đối sắc thân
Mê lầm tưởng rằng sắc trần
Là ta, là sở hữu cần tóm thâu.
Xúc đến đâu thọ vào đến đó
Tưởng sai lầm nghĩ nọ nghĩ kia
Tưởng thật có,sanh khen chê
Tưởng vĩnh cữu nên đam mê hận hiềm.
Tưởng liên tục ngày đêm không dứt
Vui buồn lẫn giận tức ghét ưa
Chuyển biến từng phút từng giờ
Hành trạng này dẫn nhập vô thức tàng.(1)
Tâm thức ghi rõ ràng mọi việc
Sai lầm lại nối tiếp sai lầm
Từ xúc chạm của sắc thân
Đến thọ cảm của căn phần tưởng tri.
Sanh đủ thứ mạn nghi tà kiến
Tạo đủ điều bất thiện ác nhân
Dựng lập nên thức,căn,trần
Cả một hệ quả xoay vần khổ đau !
Khổ nhân,nối tiếp nhau khổ quả
Vạn nghìn xưa chưa có một ai
Ngoại trừ Thích Ca Như Lai
Đã diệt tận gốc, vượt ngoài khổ đau.
Ngài để lại vầng hào quang sáng
Là Bát nhã như ngọn đèn trời
Soi rọi khắp chốn, khắp nơi
Hãy nên ghi tạc những lời nhủ khuyên.
Nương Phật trí, nhập thiền tâm quán
Năm uẩn không thật,chẳng thường tồn
Có đó nhưng đổi thay luôn
Vô chủ, vô ngã, gá nương nhau thành.
Năm thủ uẩn vừa sanh vừa diệt
Hãy quán cho thấu triệt căn nguyên
Muôn pháp dựa vào chúng duyên
Sanh khởi nên gọi thẳng thiền là không.(2)
Sắc không thật, thọ làm sao thật
Càng tưởng tri càng trật đường rầy
Vọng tình tưởng nghĩ đông tây
Lầm tưởng thật có cảnh nầy, cõi kia.
Sanh đắm nhiễm đam mê cố chấp
Khiến não phiền tràn ngập trong lòng
Quay cuồng như một cái vòng
Ba đường sáu nẻo chập chồng khổ đau !
Trạng thái này quy vào hành uẩn
Luôn đổi thay tăng trưởng rộng sâu
Khổ khổ luôn nối tiếp nhau
Kiết phược, tích lũy gom vào thức tâm.
Tâm tích tập lâu sanh tập khởi (3)
Duyên lự và nghĩ ngợi lung tung
Hiện hành nghiệp thức trùng trùng
Biển khổ sâu thẩm vô cùng vô biên.
Vô minh khiến đảo điên mù mịt
Khổ do bởi nhận thức sai lầm
Ngay bây giờ hãy tỉnh tâm
Tự tại quán chiếu,tinh thâm tuệ hành.
Nương Phật trí một lòng khởi quán
Tin tưởng vào Phật bản (sư) Mâu ni (4)
Khổ do tâm địa mê si
Tưởng lầm dẫn đến hành vi sai lầm.
Nay hiểu rõ khổ không thật có
Phá vô minh biển khổ cạn khô
Vô minh đồng nghĩa mê mờ
Mê mờ hết, vô minh giờ ở đâu ?
Vô minh không thật, đâu cần diệt
Vậy khổ đau có thiệt hay sao ?
Khổ tập, diệt đạo, nhằm vào
Người chưa rõ pháp ảnh bào huyễn hư.
Uẩn, ấm, giới, thảy như mộng huyễn
Căn,thức,trần,nhập,chuyện huyễn hư
Pháp huyễn thì lấy gì tu ?(5)
Người huyễn,cảnh huyễn khổ từ đâu ra ?.
Vững tin nơi Thích Ca từ phụ
Lời ngài dạy Y cứ thực hành
Quán cho thấu suốt ngọn ngành
Tự ta giải thoát ta, cần chi ai ?
Bằng như ta có ngay trí tuệ
Thì cần nương kinh để làm gì ?
Cũng chẳng quán chiếu tư duy
Tự thể Bát nhã liễu tri tỏ tường.
Do đó nên phải nương Bát nhã
Trí tuệ mà Phật đã chứng tri
Y theo đó quyết tu trì
Phá tan ám chướng mê si sai lầm.
Từ đây Bát nhã tâm hiển lộ
Như trí tuệ Phật Tổ không sai
Bởi nguyên liệu tố chất này
Rõ ràng ai cũng như ai,tánh đồng.
Do người viết diễn không mạch lạc
Bởi vì chưa hội nhập đỉnh cao
Tuy nhiên cũng gọi phần nào
Ý tứ suy diễn dựa vào kinh văn.
Nếu ai cũng quan tâm hỗ trợ
Cùng nhau làm sáng tỏ lý kinh
Văn tự,quán chiếu,phân minh
Thật tướng Bát nhã lung linh sáng ngời.
Cùng góp Ý, góp lời, góp chữ
Cùng làm cho pháp sự hiển ra
Thì pháp lý chắc chắn là
Sẽ dễ truyền đạt thông qua lòng người.
Ngay đó sẽ đổi dời biển khổ
Thành ao sen thất bảo ngát hương
Người người tán thán cúng dường
Chớ không tranh cãi dưa tương mắm cà.
Chúng ta là tại gia cư sĩ
Chắc không hơn các vị cao tăng
Vậy chớ tự mãn cho rằng
Không cần tham khảo kinh văn thánh hiền.
Hiện tại có nhiều phiên bản dịch
Lược cùng quảng bản rất phổ thông
Các nhà chú giải ngoài trong (nước )
Tại gia , xuất tục, cựu tân giải trình.
Tạo điều kiện nghe nhìn thấu đáo
Chọn cho mình phần giáo viên dung
An tâm quán chiếu hành thâm
Nói luận giảng thuyết không lầm,không sai.
Chắc chắn sẽ có ngày thành tựu
Chắc chắn sẽ vượt khỏi vũ môn
Chắc chắn khổ sẽ không còn
Chắc chắn tự tại thong dong Ta bà.
---------
(1) –Hàm tàng thức.
(2) –Nhân duyên sở sanh pháp
Ngã thuyết tức thị không.
(Trung luận-Long Thọ)
(3)-1/Tích tập .2/Tập khởi .3/Duyên lự .
4/Tâm. 5/Ý. 6/Thức .
(6 nghĩa của tâm theo Duy Thức học)
(4)-Mâu-Ni: Báu giải thoát .
(5)-Huyễn pháp giai thị huyễn,
Huyễn tu giai thị huyễn”...
(T.S Hiện Quang VN)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 2 - 2015)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
BẤT SANH DIỆT QUÁN(7)
+ + +
Đã quán chiếu cảnh đời như huyễn
Thì làm gì có chuyện diệt sanh
Lại cứ nghĩ quẩn lo quanh
Tưởng rằng có cái thật sanh diệt à !
Nếu thật sanh thì là không diệt
Nếu thật diệt phải tuyệt không sanh
Vậy mà cứ lại cho rằng
Có sự sanh diệt thương tang ai hoài.
Sanh là do cái này nương với
Cái kia cùng hợp lại sanh ra(1)
Diệt do bất đồng, bất hòa
Chống trái hư hoại gọi là diệt đi.
Nếu thật diệt làm gì có mặt
Con người và vạn vật chung quanh
Lại như nếu thật có sanh
Thì bãi biển đâu hoá thành ruộng dâu.
Nên mọi việc bắt đầu vô thỉ
Và kết cuộc thì lại vô chung
Sanh diệt theo nghĩa thường dùng
Bất sanh diệt theo cách nhìn Phật gia.
Sanh đồng thời cũng là diệt đó
Diệt nhưng lại đang có mầm sanh
Tiệm Nguyên ba lượt bảy lần
Đạo Ngô dứt khoát vẫn không trả lời.(2)
Đó là việc bên ngoài hình tướng
Còn việc bên trong muốn tỏ thông
Thì phải chiếu kiến hành thâm
Mới nhận được cái tâm chân thế nào.
Chân là cái không sao thiết lập(3)
Tâm chẳng phải là vật vô tri
Tâm bất sanh diệt xưa nay(4)
Cũng chẳng có cái gì ngoài bản tâm(5)
Những tánh tình hay sanh hay diệt
Cái đó chẳng phải thiệt là tâm
Chạy theo bóng dáng tiền trần
Là cái sở hữu vọng tình ngoại biên(6)
Tâm ví thể vàng nguyên phẩm chất
Có thể làm đủ vật tư trang
Tùy theo người thợ kim hoàn
Khéo tay chế tác pha thêm bạc đồng.
Nhưng thực tế vàng ròng chẳng mất
Và khi cần đem tách chúng ra
Những chất pha trộn chính là
Bạc đồng chớ chẳng phải là vàng y.
Tâm vọng cũng ví như đồng bạc
Lẫn lộn và chẳng khác chi vàng
Nhưng khi lửa đốt nhiệt tăng
Nếu là vàng thật thì càng sáng ra.
Còn đồng bạc khó mà được vậy
Bị lửa đốt sẽ cháy nám đen
Cả ba vốn chẳng tương can
Bạc đồng thì khác với vàng rất xa.
Như kim loại chưa ra khỏi quặng
Bốn số chín đã sẵn có rồi
Chỉ đốt cháy tạp chất thôi
Để làm cho chất vàng mười hiện ra.
Chớ chẳng phải đốt là có đặng
Chất vàng y khi chẳng phải vàng
Bản thể cũng chẳng giảm tăng
Không diệt và cũng hoàn toàn không sanh.(7)
Thế nên gọi bất sanh bất diệt
Tướng bên ngoài giả diệt giả sanh
Tánh trong vốn lại chưa từng
Có sanh,nên diệt quyết không bao giờ.
--------
(1)-Tập chúng duyên sanh.
-Tập chủng duyên sanh.
-Tập loại duyên sanh.
Giả chúng duyên nhi sanh
Cố viết chúng sanh.
(Trí Độ Luận)
(2) -Thiền sư Trung Hoa
(Thích Thanh Từ)
(3)-a/Chân bất khả lập,
Như bất khả chuyển.
b/Nhất thiết chư pháp
tùng bản dĩ lai,
ly văn tự tướng,
ly ngôn thuyết tướng
ly tâm duyên tướng
tất cánh bình đẳng
bất khả phá hoại
duy thị nhất tâm
cố danh chân như.
(Đại Thừa Khởi Tín Luận)
(4)-Hà kỳ tự tánh bản bất sanh diệt.
(Pháp Bảo Đàn)
(5)-Hà kỳ tự tánh năng sanh vạn pháp(nt)
(6) -Sở hữu tâm pháp.
(Luận Bách Pháp Minh Môn)
(7)- “Chư pháp bất tự sanh,
diệc bất tùng tha sanh,
bất cộng bất vô nhân,
thị cố tri vô sanh”.
(Trung Luận-Long Thọ)
+-”Tâm chi sanh hề sanh tử sanh
Tâm chi diệt hề sanh tử diệt
Sanh tử nguyên lai tự tánh không
Thử huyễn hóa thân diệc đương diệt”.
(Tuệ Trung Thượng Sĩ)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 1 - 2014)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
BẤT TĂNG GIẢM QUÁN(8)
+ + +
Bản thể vốn xưa nay thường tịch (1)
Chẳng có gị biến dịch chuyển đi
Chẳng có gì giảm bớt đi
Lại cũng chẳng có cái gì tăng thêm.
Không mê thì cần tìm chi giác
Không vọng tà há đạt chánh chơn
Không vui thì có đâu buồn
Không sanh không tử Niết bàn cần chi ?
Không chúng sanh làm gì có Phật
Không thiên đàng,địa ngục ở đâu ?
Không đối đãi,không thấp cao
Không sinh diệt chẳng cái nào giảm tăng.
Quán biết rằng thế gian không thật
Do biến kế sở chấp cưỡng danh
Tỉnh thức nhận rõ sai lầm
Xưa nay tánh ấy tịnh thanh đủ đầy. (2)
Và sự thể quanh đây chẳng khác
Không có gì mất mát đổi thay
Vẫn là thường sự xưa nay
Hai buổi sáng tối,hết ngày lại đêm.
Vẫn ba thời không thêm không bớt
Vẫn nắng mưa, mưa ướt nắng khô
Hện tại vẫn chẳng khác xưa
Mọi việc vẫn cứ diễn ra bình thường.
Dẫu cho có dời non lấp bể
Vẫn không ngoài đất thế giới này
Dù có đập phá dựng xây
Vẫn chẳng phải của ở ngoài thế gian .
Lấp nơi nầy sang bằng nơi khác
Chỗ nầy tăng chỗ khác giảm suy
Chớ đâu có mất mát gì
Nếu cần trả lại, vẫn y nguyên mà.
Nên chẳng thể bảo là tăng giảm
Mê thì có khổ nạn bao vây
Tỉnh thức biết cảnh giới này
Là mộng, mộng tự cao bay mất liền.
Cảnh nội do tham thiền biết được
Cảnh ngoại do quán triệt thế gian
Rõ ràng bất giảm bất tăng
Tăng giảm là chuyện lăng xăng tạm thời.
-----------
(1)-“Chư pháp tùng bản lai,
Thường tự tịch diệt tướng”.
(Kinh Pháp Hoa)
(2)-“Hà kỳ tự tánh bản tự thanh tịnh
Hà kỳ tự tánh bản tự cụ túc”.
(Pháp Bảo Đàn)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 2 - 2015)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
BẤT CẤU TỊNH QUÁN(9)
+ + +
Chẳng có gì hoàn toàn trong sạch
Chẳng có gì là thật nhuốc nhơ
Ngàn xưa cho đến bây giờ
Dơ sạch lẫn lộn, sạch dơ lẫn lầm. ( * )
Dụ như đóa hoa hồng xinh đẹp
Được mọi người đặc biệt tưng tiu
Nhưng sau thời gian quý yêu
Hoa hồng lại phải chịu nhiều xót xa.
Người ta đem quẳng ra bãi rác
Và dập vùi tan nát đời hoa
Hoa hay rác, rác hay hoa ?
Hoa là rác đó, rác là hoa đây .
Như thân xác ta nay sạch đẹp
Lại chứa đầy cáu gét bẩn nhơ
Chín lổ rỉ chảy từng giờ
Ba ngày bỏ phế sạch dơ biết liền.
Những thứ ta đang quen xử dụng
Như vật thực ăn uống hằng ngày
Ở đâu có những loại này
Phải chăng từ những chất đầy nhuốc nhơ ?
Bùn đất là nguyên sơ sinh khởi
Phân bón là rác rưởi cỏ cây
Cùng phế phẩm chúng ta đây
Đều là dưỡng chất,không ngoài thức ăn.
Dơ sạch khó mà phân mà định (1)
Vì thế nên cấu tịnh không hai (2)
Sạch cũng từ chỗ dơ đây
Dơ cũng từ chỗ sạch này mà ra.
Nên chẳng có chi là cấu tịnh
Cấu tịnh là tâm bệnh chúng sanh
Chạy theo mộng tưởng vọng tình
Chán đây thích đó không cần nghĩ suy.
Cấu hay tịnh đều là huyễn giả
Huyễn giả đồng nghĩa với như không
Phải có cái nhìn dung thông
Thì mọi khổ não hết mong quấy mình.
Chiếu kiến chút nghĩa kinh (theo) văn tự
Và tự mình tĩnh lự tư duy
Phân biệt cố chấp bỏ đi (3)
Sẽ nếm vị Hữu dư y Niết bàn.(4)
--------------
(1)-Đồng thời cụ túc tương ứng môn.
(Một trong thập huyền môn của
Tông Hoa Nghiêm)
(2)-Ngũ trùng bất nhị trong kinh Đại Bảo Tích :
1/-Cổ kim bất nhị
2/-Tịnh uế bất nhị
3/-Thiện ác bất nhị
4/-Nam nữ bất nhị
5/-Lão ấu bất nhị
(3)-Tri kiến lập tri tức vô minh bổn,
tri kiến vô kiến tư tức niết bàn.
(Kinh Lăng Nghiêm)
(4)-Còn nương tựa vào đời sống hữu vi
như mọi người,nhưng thực ra lòng đã
được thảnh thơi an lạc ; cũng là thành
quả của Vô trụ xứ Niết bàn; Bất ưng
trụ của Kim cang kinh và Bất nhập của
ngài Duy Ma Cật.
( * ) -Bản lai vô cấu tịnh
Cấu tịnh tổng hư danh
Pháp thân vô quái ngại
Hà trược phục hà thanh ?
(Tuệ Trung Thượng Sĩ )
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 1 - 2014)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
SẮC KHÔNG QUÁN(10)
+ + +
Quán tự tại hành thâm Bát nhã
Bát nhã hành tự tại quán thâm
Tự tại chính là bản tâm
Thâm hành,thâm quán sắc không thể đồng.
Sắc là sắc chẳng làm sao mất
Không là không vốn thật chẳng không,
Sắc là vật chất phù trần
Không là vật thể vô cùng tế vi.
Nếu là không, lấy gì sanh khởi ?
Sắc thanh và hương vị pháp trần ?(1)
Bởi vì mắt thịt phàm nhân
Nếu không hội đủ 9 phần trợ duyên,(2)
Thì chẳng nhìn thấy nguyên vật thể
Dù vật đó nằm kế cận bên.
Cực lược sắc, tế vi hơn
Bởi do không thấy cho nên gọi là,
Sắc không, không sắc là thế đấy
Chớ làm gì có cái không không
Lại sanh ra cái chẳng không (có)
Cãi chày cãi cối,lòng vòng quẩn quanh,
Không có gì sao sanh ra đặng ?
Lại bảo rằng sắc chẳng khác không
Đã là vật chất sắc trần
Làm sao nghiền nát ra thành không ngơ ?
Nếu không là trơ trơ bất động
Thì không này chẳng giống thứ chi
Làm sao có thể so bì
Với cái không,chẳng có gì là không.(3)
Quán tự tại nếu không quán kỹ
Hãy coi chừng sẽ bị quáng manh
Cái này sanh, cái kia sanh
Không cái này cũng chẳng thành cái kia.
Biết duyên sanh đều là như huyễn
Thì duyên diệt là chuyện bình thường
Có thì tạm gá, tạm nương
Không thì thư thả muôn phương đi về.
Tự tại quán không hề bỏ dỡ
Dù ở đâu cũng nhớ quán tri
Quán rõ các pháp hữu vi
Không thật,nên chẳng có gì ngại ngăn.
Không ngăn ngại gọi rằng tự tại
Không khổ đau gọi đại thần thông
Không thối chuyển gọi qua sông
Không diệt độ thể tánh đồng Như lai.
Quán tự tại quán ngay chỗ đấy
Không có gì phải ngại phải nghi
Quán đi ! Quán đi ! Quán đi !
Quán cho thâm nhập liễu tri tận tường.
Khổ não sẽ không phương tồn tại
Bấy giờ mới qua lại thong dong
Tuệ quán, tuệ giác suốt thông
Tuệ trí bừng sáng khắp trong lòng người .
------------
1/Thân sắc 2/Thanh sắc 3/Hương sắc
4/Vị sắc 5/xúc sắc 6/Pháp xứ sắc
(1) 1/Không 2/Minh 3/Căn 4/Cảnh 5/Tác ý
6/Phân biệt 7/Nhiễm tịnh 8/Căn bản
9/Chủng tử (theo Bát thức quy cũ tụng
Trang chú)
(3)Sắc gồm có 2 phần:
1/ Biểu sắc.
2/vô biểu sắc.
a-Sắc trong ngũ uẩn là biểu sắc.
b-Thọ, tưởng, hành, thức là vô biểu sắc.
Sắc gồm có 5 loại:
1/Cực lược sắc( vật sắc cực nhỏ)
2/Cực hoánh sắc( cảnh sắc rất xa)
3/Định hỏa sắc(sức nóng phát sáng trong
lúc nhập định như hào quang)
4/Thọ sở dẫn sắc(như sự buộc ràng qua
lời thệ nguyện)
5/Biến kế sở chấp sắc(tác động tâm lý như
vui buồn, thương ghét) (nt).
Phụ chú:
-Cực lược sắc cũng đồng nghĩa với cực vi trần.
-Cực vi trần được giải thích như sau :
- Cực vi trần là hạt bụi rất nhỏ, cũng gọi là
Lân hư trần,không thể chia được nữa.
Cứ 7 hạt Cực vi hợp thành 1 Vi trần.
(hạt bụi nhỏ)
-7 Vi trần hợp thành 1 Kim trần.(bụi có thể
xuyên qua kim loại)
-7 Kim trần hợp thành 1 Thuỷ trần.(bụi có thể
xuyên qua nước)
-7 Thủy trần hợp thành 1 Thố mao đầu trần.
(bụi nhỏ bằng đầu lông con thỏ)
-7 Thố mao đầu trần hợp thành 1 Dương mao
đầu trần.(bụi nhỏ bằng đầu lông con dê)
-7 Dương mao đầu trần hợp thành 1 Ngưu mao
đầu trần.(bụi nhỏ bằng đầu lông con trâu)
-7 Ngưu mao đầu trần hợp thành 1 Kích du trần.
(bụi bay qua kẻ hở khi có ánh sáng chiếu soi)
Cứ như thế xếp chồng lên thành vật chất.
(vạn vật)
-(Theo Câu Xá Luận phẩm Phân biệt thế gian)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 2 - 2015)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
HUYỄN MỘNG QUÁN(11)
+ + +
Nếu đã quán cõi đời mộng huyễn
Thì tại sao mọi chuyện xảy ra
Trong cuộc đời lại cho đó là
Chuyện có thật,khi mà chẳng thật ?
Như chiêm bao mới vừa tỉnh giấc
Người cũng không,cảnh vật cũng không
Vì cảnh vật mới vừa thấy xong
Là cảnh vật ở trong mộng mị.
Cõi không thật,cảnh kia cũng vậy
Vì cảnh sanh trong cõi ấy mà
Những vui buồn do cảnh tạo ra
Cả hai thứ đều là không thật.
Thấy như huyễn, đó là sáng mắt
Bằng không thì khó thoát khổ đau
Bởi mọi thứ luôn tích tập vào
Thì khó có thể nào an ổn.
Nên trước quán huyễn thân,huyễn cảnh
Sau mới quán huyễn hạnh, huyễn tu(1)
Tất cả pháp đều là huyễn hư
Tất cả cõi đều như huyễn hóa.
Quán được vậy dễ dàng buông xả
Ngã,chúng sanh,thọ giả tướng,nhơn
Sống trong cảnh thanh tịnh toàn chơn
Không còn chốn thiên đường,địa ngục.
Là huyễn hóa lấy chi để dục
Không dục, sao trồi hụp ái hà ?
Biết rõ đời mộng huyễn,không hoa
Đạo cũng thế,thoát ra huyễn mộng.
Không cầu chứng,cũng không cầu đắc(2)
Không đoạn trừ lậu hoặc vô minh(3)
Không bến bờ, bờ bến rộng thênh
Không thủ xả, tâm hồn tự tại.
-----------
(1)-“Huyễn pháp giai thị huyễn
Huyễn tu giai thị huyễn
Nhị huyễn giai bất tức
Tức thị trừ chư huyễn”.
(Thiền Sư Hiện Quang VN)
(2)-“Vô trí diệc vô đắc,dĩ vô sở đắc”.
(Tâm Kinh Bát Nhã)
(3)-“Vô vô minh diệc,vô vô minh tận”.
(nt)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 1 - 2014)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
MỘNG TƯỞNG QUÁN(12)
+ + +
Mộng tưởng cho nên gọi đảo điên
Mộng mà tưởng thật quá siêu nhiên
Có, lại tưởng không siêu tuyệt quá
Vọng,tưởng là chơn thật khá khen !
Mộng tưởng cho nên gọi đảo điên
Mộng đến ba ba cảnh giới thiên
Mộng chứng tam Hiền lìa tam giới
Mộng thành Phật đạo độ nhân thiên.(*)
Mộng tưởng cho nên gọi đảo điên
Mộng có Niết Bàn ở cỏi trên
Mộng tưởng sau khi lìa cảnh mộng
Sẽ ngự liên đài chín phẩm sen.
Mộng tưởng cho nên gọi đảo điên
Mộng thoát vô minh diệt não phiền
Mộng biến Ta bà thành Cực lạc
Mộng địa ngục môn phá xích xiềng.
Mộng tưởng cho nên gọi đảo điên
Mộng nhiều thứ quá kể thêm phiền
Đang mộng cho nên khó chấp nhận
Sự thật phơi bày quá hiển nhiên.
-------------
(*)-“Ta từ đêm ấy được vô thượng
chánh giác đến đêm ấy vào Niết bàn,
suốt thời gian ấy chẳng nói một lời.”
(Kinh Lăng Già phẩm 7)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 2 - 2015)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
MỘNG TƯỞNG(13)
+ + +
Tu mà vẫn cứ mơ màng
Mịt mù chẳng biết Niết bàn ở đâu.
Cứ vái lạy, cứ van cầu
Tưởng rằng được Phật rờ đầu dẫn lên
Chễm chệ nũng nịu ngồi bên
Vì kinh kệ đã thâm niên tụng trì.
Nào ngờ Bát nhã kinh ghi :
Vô trí, vô đắc, có gì chứng đâu ?
Niết bàn,mộng tưởng như nhau
Cho dù có mộng cõi nào cao xa.
Vẫn là mộng huyễn không hoa
Tu Bồ Đề từng thốt ra lời nầy.(1)
Ba đời chư Phật nương đây
Tạm có chỗ được vượt ngoài nghĩ suy.
Còn ta nếu được, được gì
Được cái sở chướng, sở tri ngập đầu !
Cho nên chớ có vọng cầu
Niết bàn thật ở nơi nào mà mong ?
Viễn ly cả hai là xong
Niết bàn luôn cả cái không Niết bàn.(2)
----------
(1)-Kinh Bát Nhã Ba La Mật ( bộ 3 tập )
tập 1,trang 428,do Hòa thượng Trí Tịnh
dịch,ấn bản năm 1993.
(2)-“Nhất thiết vô Niết bàn
Vô hữu Niết bàn Phật
Vô hữu Phật Niết bàn
Viễn ly giác sở giác.”
(Kinh Lăng Già)
(*)-…Cuối cùng, vị tu sĩ và Niết bàn không
thật có,chúng chỉ là ảo ảnh,cả hai đều
không thật (Sùnya-không), vị tu sĩ và
Niết bàn đều cùng một đặc tánh.
Vậy chúng ta cần phải đoạn trừ mọi ảo
tưởng về thế giới và lấy sự chứng ngộ
advayam advaidhĩkũram.
(thực bất nhị bất sở khả nhị) của tất cả
sự vật làm mục đích tối thượng cho
chúng ta.(Bát nhã ba la mật và Niết bàn).
(Trích N. Dutt. Đại thừa và sự liên hệ
với Tiểu thừa. Trang 298, Hòa thượng
Minh Châu dịch, ấn bản lần thứ nhất
năm 1971. Tu thư Đại học Vạn Hạnh ấn
hành).
---o---
(Trích Những Hạt Mưa Rào 1 - 2012)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
VIỄN LY ĐIÊN ĐẢO QUÁN(14)
+ + +
Không có khổ nên không diệt khổ
Rõ ràng như thế đó còn gì
Không vô minh thì lấy chi
Hết vô minh, quả cực kỳ tuyệt chiêu !
Nhưng lại có một điều đáng nói
Là bàn về cặp đối tiếp theo
Bỗng dưng sao lại đổi chiều
Khởi sanh mộng tưởng lại chiêu họa vào ?
Đang phủ định vì sao khẳng định
Chuyển thể như vậy có đúng chăng
Không có quả, chẳng có nhân
Tại sao lại có mộng gần, tưởng xa ?(1)
Lại khuyên bảo người ta ly viễn
Để sau nầy được chuyển đến nơi
Một cảnh giới quá tuyệt vời
Bất sanh bất diệt(2) vượt ngoài thế gian ?
Đã tuyên thuyết hoàn toàn không thật(có)
Thì tại sao dựng lập đảo điên
Lại có một chốn bình yên
Tuyệt hảo cứu cánh dành riêng làm quà ?
Nếu có cõi đều là không thật
Dù cảnh ấy xây cất bằng gì
Ngọc ngà, vàng bạc, lưu ly
Đều là huyễn mộng hữu vi vô thường.
Quá nghịch lý chủ trương Bát nhã
Đã không thì tất cả đều không
Sao lại lý luận lòng vòng
Mâu thuẫn lừa dối đến không thể ngờ !
Kinh văn chẳng bao giờ lẫn lộn
Chỉ tại người làm tổn thương thôi
Bát nhã nếu chẳng đúng người
Thì đừng o ép tỏ lời nhủ khuyên.
Chẳng có cái đảo điên mộng tưởng
Cũng chẳng có cảnh tượng Niết-Bàn
Chớ nên pha trộn đồng vàng
Năm uẩn không thật,Lạc bang nơi nào ?
Mộng tưởng được xếp vào tưởng uẩn
Còn cỏi kia nếu chẳng sắc trần
Thì là thức biến, uẩn hành (uẩn)
Sao không phủi sạch,giải manh chỗ nầy ?
Đắc cái chi lại bày lắm chuyện
Thành cái chi lại nguyện bâng quơ ?
Đọc kinh mà chẳng bao giờ
Chiếu kiến nên vẫn mịt mờ tối tăm!
Phật chỉ bảo hành thâm là vậy
Chiếu kiến cho thật thấy rõ ràng
Minh,vô minh chẳng hai đàng
Mê mờ, thoáng chốc rõ ràng là minh.
Bát nhã không có phần đối lập
Không có chuyện tranh chấp thấp cao
Chẳng có đoạn diệt pháp nào
Chỉ cần nhìn thẳng mắt vào cảnh duyên.
Cứ như thế mà thiền mà quán
Quán sao cho tỏ sáng ngọn ngành
Biết chúng giả tạm duyên sanh
Tức thì tự chúng biến thành huyễn hư.
Việc xong vẫn như như tự tại
Chẳng có chi phải ngại phải nghi
Cuộc trần này có sá chi
Thế gian này chẳng có gì ghét ưa.
------------
(1)-a/ Mộng gần:
Viễn ly điên đảo mộng tưởng.(chứng)
- b/Mộng xa:
Cứu cánh Niết-Bàn.(đắc)
(2)-“Niết chi bất sanh
Bàn chi bất diệt
bất sanh bất diệt
tức thị Niết-Bàn” .
(3)-“Vô đắc bất tư nghì
Thị xuất thế gian trí”...
(Duy thức tam thập tụng)
(*)=”Trong kinh Đại Bát Nhã,Ngài Tu Bồ Đề
có tuyên bố rằng: Niết bàn như mộng
huyễn và nếu có pháp nào cao hơn
Niết bàn, Ngài cũng nói như mộng
như huyễn”.
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 2 -2015)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
TỔNG QUÁN(15)
+ + +
Nắm được cái tổng quan mộng huyễn
Thì kể như mọi chuyện đã xong
Cấu tịnh gì lại chia phân
Trí đắc gì lại giành phần được thua ? (*)
Chưa từng sanh cũng chưa từng diệt
Tứ đế há có thiệt hay sao ?
Khổ không thật, diệt thế nào
Đạo đế từ đó bị đào thải thôi.
Vô minh chẳng còn nơi duyên lự
Ái, thủ, hữu, sanh, tử cáo chung
Mười hai nhân duyên tạm dừng
Vô minh chẳng có,tử sinh chẳng còn .
Thế mới biết pháp môn phương tiện
Giải không, để chẳng nhiễm thế trần
Chớ như nếu cứ không không (1)
Thì có giá trị chi trong cuộc đời ?
Biết không thật,gọi mời chẳng nhập(2)
Biết huyễn hư giả lập, bất ưng(3)
Xong việc tự tại thung dung
Tới lui qua lại khắp cùng tam thiên.(4)
Ở đâu cũng là miền Cực lạc
Ở đâu cũng là bát Niết bàn
Địa ngục cũng như thiên đàng
Ra vào tự tại như đang thiền hành.
Sau cái nhìn duyên sanh duyên diệt
Sau cái biết bất diệt bất sanh
Kẻ có cặp mắt khôn lanh (5)
Bao giờ cũng thoát bẩy hầm hố chông.
Không Bát nhã,quyết không qua được
Năm ngọn núi chắn trước mặt mình
Có Bát nhã chiếu lung linh
Dù phía trước gặp muôn nghìn núi đao.
Vượt qua được nhờ vào Bát nhã
Hết khổ đau nhờ có tuệ hành
Hãy tự chiếu thậm,kiến thâm
Vô bờ, vô bến, vô cùng, Ma ha.
Hiện thực,chẳng phải là ảo tưởng
Thực hành,chẳng ước lượng nói ngoa
Phật đạo tự giác, giác tha
Phật là người giác, giác ta giác người.(6)
-----------
(1)-“Chẳng ở không thấy không
Chẳng rời không thấy không
Người thấy được như vậy
Gọi đó là thấy không”.
(Kinh Đại Bảo Tích)
(2)-“Bất nhập sắc thinh hương vị xúc pháp
thị danh Bồ đề” .
(Kinh Duy Ma Cật)
(3)-“Bất ưng trụ sắc thinh hương vị xúc pháp
sanh tâm,ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm”.
(Kinh Kim Cang)
(4)-“Vãng lai tam giới chi tân,
xuất một vị tha tác tắc”.
(Quy Sơn-Linh Hựu)
(5)-“Phật Thi Khí có dạy rằng,người ta có mắt
lanh bao giờ cũng vượt qua khỏi hố sâu
thẳm,cũng như thế bậc Phật Thánh thoát
khỏi các nạn khổ”.
(Luật Tứ phần giới bổn)
*-Người lanh mắt khác phàm phu
Vượt qua vực thẳm hố sâu dễ dàng.
(N S Huỳnh Liên chuyển dịch)
(6)-“Viễn ly chư đoạn thường
Thế gian hằng như mộng
Trí bất đắc hữu vô
Nhi hưng đại bi tâm”.
(Kinh Lăng Già)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 1 - 2014)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
NGHỊCH LÝ QUÁN(16)
+ + +
Nghịch lý, phi lý quá đi
Trí tuệ Bát nhã chẳng gì vượt qua.
Có thể hàng phục chúng ma
Có thể diệt tận Hằng sa khổ sầu.
Nhờ biết chăm chú nhìn vào
Hữu vi pháp như ảnh bào huyễn hư.
Chúng sẽ tan biến từ từ
Đâu cần phải dụng phép mầu,chú chi ?
Nếu thần chú linh thiêng thì
Trí tuệ Bát nhã dẹp đi cho rồi ?
Chớ đâu có chuyện nửa vời
Vừa theo Bát nhã vừa mời thần linh.
Thích Ca ngộ lý duyên sinh
Nhờ vào chiếu kiến phân minh tỏ tường.
Thế gian vạn hữu vô thường
Vô thường là khổ(1)mở đường hoằng khai.
Chưa từng nghe đến Như lai
Nhờ vào chú thuật mà Ngài sáng ra ?
Gieo gì hưởng quá nấy mà
Theo thần, thần sẽ dẫn ta về trời.
Theo Phật thì ở lại đời
Cùng chúng sanh tạo sân chơi Niết bàn.(2)
Trí tuệ Bát nhã dẫn đàng
Nhờ Diệu quan sát(trí)rõ ràng sắc không.
Thành sở tác trí biện thông
Đến đi tự tại, thong dong ra vào.
Nhờ chú nào ? Nhờ thần nào ?(3)
----------
(1)-“Nhược bất tùng tha sanh
Vân hà đương hữu khổ
Vô thường thị khổ nghĩa
Định tánh vô vô thường”.
(Trung Luận-Long Thọ)
(2)-“Phật pháp tại thế gian
Bất ly thế gian giác
Ly thế mích Bồ đề
Kháp như cầu thố giác”.
-(Phật pháp nơi thế gian,
Không lìa thế gian giác
Lìa thế tìm Bồ đề,
Giống như tìm sừng thỏ).
(Pháp Bảo Đàn)
(3)-“Xin trì chú nầy để tôi thoát khổ”
Đó là tìm đến sự khổ,tập khởi sự
khổ,mà mong diệt tận khổ được
chăng ?
(Kinh Trà Đế - Trung A Hàm 4,trang
470 )
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 2 - 2015).
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
QUÁN NIỆM(17)
+ + +
Tôi nằm yên lặng lắng nghe
Con tim thổn thức, máu me tràn trề.
Máu đi rồi máu lại về
Luân lưu khắp giáp chẳng hề thở than.
Nương theo kinh mạch tuần hoàn
Mang dòng sinh mệnh cho toàn sanh linh.
Tôi nằm quán niệm tâm kinh
Châu lưu khắp biến ba nghìn đại thiên.
Miên man trong cõi tịnh thiền
Một vùng ánh sáng huỳnh kim phủ trùm.
Tâm kinh “sắc sắc,không không”
“Không không,sắc sắc”dung thông tam thừa.
Tâm kinh vô tận ngàn xưa
Ngàn sau diệt tận bến bờ khổ đau.
Tâm kinh như lớp tế bào
Đủ đầy kháng thể ra vào tử sanh.
Phá vở năm lớp mê thành
“Sắc danh, danh sắc”, hai phần sắc tâm.
Thấy biết hiểu đúng không lầm
Thong dong, tự tại,”kinh tâm” làm gì ?
Tâm kinh ngộ nhập liễu tri
Hành thâm,chiếu kiến,ba thì thường như.
----------------
(Trích Những Hạt Mưa Rào 1 - 2012)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
QUÁN CHÚNG SANH (18)
+ + +
Chúng sanh quán,quán chúng sanh
Đều do tập chủng loại, thành danh xưng.
Đang cộng hưởng,cùng sống chung
Muôn ngàn vạn sự vật trong cuộc đời.
Có sự sống đều nương nơi
Chúng duyên tập họp tạm thời gọi sinh.
Không riêng gì loài hữu tình
Có sự sống là chúng sinh cộng đồng.
Trước quán chúng sanh tự thân
Năm phần duyên hợp vốn không thường bền.(1)
Sau quán chúng sanh quanh mình
Đều không ngoại lệ sáu phần duyên sanh(2)
Hiểu mình,hiểu người chung quanh
Đều như huyễn mộng, mê thành vượt qua.
Không người cũng chẳng có ta.
Ai kẻ cứu độ, độ mà ai đây ?
Khổ, tập, diệt, đạo, xưa nay
Chỉ là cái cớ khéo bày đặt thôi.
Ví như thuyền tạm đưa người
Qua sông đến bến,người rời bến sông.
Chúng sanh không,Phật cũng không (3)
Cùng đưa nhau thoát khỏi vòng trầm luân.
Chúng sanh quán,quán chúng sanh
Chúng sanh độ tận, Phật thân hiển bày.
Ngã không, pháp không, độ ai ?
Độ ai, ai độ, vạn loài độ qua .
---------
(*)-Quán chúng sanh
(Kinh Duy Ma Cật)
(1)-Ngũ uẩn.
(2)-Lục đại duyên khởi.
(Kinh Hoa Nghiêm)
(3)-“Phật bất kiến thân tri thị Phật
Nhược thực liễu tri biệt vô Phật
Trí giả năng tri tội tánh không
Thản nhiên bất bố ư sanh tử.”
(Ca La Tôn Đại Phật)
---o---
(Trích Những Hạt Mưa Rào 1 - 2012)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
QUÁN HÀNH (*)(19)
+ + +
Đã khởi quán chúng sanh không thật
Sao lại nguyện độ tất chúng sanh
Như vậy có mâu thuẫn chăng
Nếu không, diệt độ tha nhân thế nào ?
Không chúng sanh, ai đâu để độ ?
Không chúng sanh, ai khổ ai đau ?
Không chúng sanh, ta có sao ?
Không ta,không chúng sanh nào độ qua.
Đó là theo cách ta thiền quán
Để vượt qua khổ nạn chướng ngăn
Nếu mọi người đều hiểu rằng
Chúng sanh giả hợp duyên sanh vô thường.
Thì đâu có ba đường sáu nẻo
Đâu có ai níu kéo lấy ai
Đó là tịnh độ ngay đây
Chớ đâu phải chạy chỗ nầy chỗ kia.
Nhưng mấy ai nhận ra lẽ ấy
Mà chỉ toàn trông thấy nhiễu nhương
Bất như ý, bất bình thường
Bất chấp đạo lý kỷ cương nhân tình !
Vì thế nên tự mình phải ngộ
Lý không rồi mới độ chúng sanh
Chỉ cho thấu suốt ngọn ngành
Chúng sanh giả,chúng duyên thành mà thôi.
Không cái nào của tôi vĩnh cửu
Không cái nào tự chủ, của tôi
Cái nào cũng chỉ tạm thời
Có thì có đó, nhưng rồi còn đâu ?
Không cái nào bền lâu tuyệt đối
Không cái nào chẳng đổi chẳng thay
Tướng trạng,diện mạo hằng ngày
Thật tế nhất, là hình hài của ta.
Mới trẻ đẹp, kế già thô xấu
Mới xuân xanh, nay đã bạc đầu
Mới khỏe mạnh, giờ ốm đau
Mới vừa đối mặt, phút sau chẳng còn !
Nhận được sự vô thường huyễn giả
Nhận được lẽ vô ngã, vô nhân
Không còn chấp vào bản thân
Không còn bám víu sắc trần cảnh duyên.
Hãy theo lẽ đương nhiên mà sống(**)
Mọi sự như giấc mộng đêm dài
Mộng lành, mộng dữ xưa nay
Thảy đều là mộng, chớ hoài lo âu.
Biết mộng mị, không sầu không khổ
Tỉnh giác rồi cũng chỗ đấy thôi
Sống mà rõ biết sự đời
Thì hãy thoải mái sống chơi bình thường.
Chỉ có thế, chẳng phương chi khác
Đó chính là độ thoát chúng sanh
Hữu dư(y) hạnh phúc an lành
Vô dư(y)tịch diệt,chẳng sanh chúng nào.
Chớ chúng sanh làm sao diệt độ
Và làm sao tận độ chúng sanh
Chỉ cần hiểu rõ nguyên nhân
Chúng sanh giả hợp duyên thành ra thôi.
Biết là giác, giác thời hết khổ
Mê nên lầm, lầm ngộ sự đời
Ngộ nhận lấy khổ làm vui
Giác ngộ thì đạo và đời không hai.
Hiểu rõ đời nơi đây là đạo
Hiểu biết đạo, cải tạo cuộc đời
Đời, đạo ngay nơi đây thôi
Đạo, đời chỉ tại con người mà ra.
----------
(*)-Lắng nghe kinh Duy Ma Cật.
(**)-“Sanh lão bệnh tử,
Lý chi thường nhiên”.
(Ni sư Diệu Nhân-VN)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 3 - 2015).
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
TÂM KINH (1)(20)
+ + +
Tâm kinh tức là kinh Tâm
Tâm thì mắc mớ gì trong cuộc đời ?
Lại có đau khổ buồn vui
Lại có tăng giảm tới lui hai bờ.
Lại có uế tịnh nhiễm ô
Lại có chứng đắc mê mờ vô minh.
Lại có sinh diệt,diệt sanh
Lại có ngũ uẩn quán hành thâm sâu.
Lại có Niết bàn để cầu
Lại có mộng mị chi đâu để lìa.
Lại có bốn đế lý kia
Lại bảo sắc đó tức là không đây.
Không chẳng khác gì sắc nầy
Nhưng tâm sao chẳng thấy ai luận bàn ?
Muốn độ nhất thiết thế gian
Muốn độ nhất thiết khổ nàn vượt qua.
Nếu như tâm chẳng nhận ra
Thì Tâm kinh đâu phải là kinh Tâm !
-----------
(*)-Viết nhân đầu năm đọc Tiểu luận
Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh của
ngài Pháp Tạng Tổ Hoa Nghiêm tông.
Thanh Lương Thiện Sáng dịch.
(Francis H.Cook)
---o---
(Trích Những Hạt Mưa Rào 2 - 2013)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
TÂM KINH (2)(21)
+ + +
Tâm kinh là kinh và Tâm
Rời tâm mà thuyết, kinh văn thế nào ?
Kinh và Tâm chẳng lìa nhau
Không rời tâm thuyết,kinh nào chẳng thông ?
Tâm chẳng phải sắc,phải không
Sắc không,không sắc đều trong tâm nầy.
Tâm bao trùm khắp đó đây
Thế gian vạn pháp chẳng gì ngoài tâm.
Cho nên dù có hành thâm
Vẫn là lẩn quẩn lanh quanh bên ngoài.
Không chi chạm đến tâm nầy
Huống là kể lễ đủ đầy chướng duyên.
Tâm vốn thanh tịnh lặng yên(*)
Tâm vốn chẳng có não phiền nhiễm ô.
Tâm chẳng tịnh uế, sạch dơ
Tâm chẳng điên đảo,mê mờ giảm tăng.
Tâm vốn dĩ chỉ là tâm
Bày chi đủ thứ, sắc không đủ điều.
Hình dừng thì bóng dừng theo
Tâm tịnh thì tất cả đều tịnh thanh.
Quán tâm, Bát nhã trí sanh
Ngũ uẩn ấm chướng mê lầm tự tiêu.
Kinh Tâm trực chỉ đôi điều
Tâm mà không quán,quán nhiều hại Tâm !(**)
----------
(*)-“Hà kỳ tự tánh bản tự thanh tịnh”.
(Đàn Kinh)
(**)-“Đương quán tâm giả
Vĩnh đoạn trần lao
Bất quán tâm giả
Nan ly ác đạo.”
Quán Tâm Pháp
(Bồ Đề Đạt Ma)
---o---
(Trích Những Hạt Mưa Rào 2 - 2013).
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
VÔ NGÃ QUÁN (*)(22)
+ + +
Quán vô ngã muốn mau thành tựu
Thì phải cần quán đủ hai phần
Vô ngã pháp, vô ngã nhân
Bằng chẳng như vậy khó hòng xả ly.
Nếu chỉ có mình là vô ngã
Vẫn chưa đủ đả phá xan tham
Có của nên mới thích ham
Có mình nên mới sẵn sàng hy sinh.
Vậy nên nếu quán minh vô ngã
Thì cũng quán tất cả vật người
Không có gì ở trên đời
Chẳng vay,chẳng mượn lại thời có ra ?
Hữu tình thời thêm cha với mẹ
Còn vô tình cứ thế quẩn quanh
Gá nương bốn đại duyên sanh
Ngắn dài tùy hành nghiệp trong mỗi loài.
Vậy thì ai là người có ngã
Khi mọi người mất cả chủ quyền
Không ai được sống tư riêng
Nếu như thiếu vắng các duyên thông thường…
Thế mới biết vô thường, vô ngã
Con người không có cả cái quyền
Sống yên hay là chết yên
Vì bốn đại,chúng thường xuyên chống kình.(1)
Chúng bất an, thì mình bất ổn
Còn cảnh ngoài hổn độn bất hòa
Nghịch mùa,trái tiết xảy ra
Cỏ cây xơ xác, bịnh tà dịch ôn.
Trời đất thì nỗi cơn ái ố
Núi thì long, đất lở, sóng thần
Chiến cuộc khắp giáp thôn lân
Sản nghiệp tan nát,gia thân chẳng còn !
Vô thường gắn kết,không,vô ngã
Khổ, bất tịnh theo đó hiện hành
Muốn khổ não chẳng khởi sanh
Háy dứt tham ái,than danh,tham tài.
Đã biết cái thân nầy không thật
Bởi vì mớ vật chất phù hoa
Đều chẳng phải của riêng ta
Vô ngã, vô chủ, mê mà làm chi ?
Được như thế, có khi lại khỏe
Hơn lặn hụp trong bể ái hà
Không ta và không của ta
Không tham,không đắm,thật là khỏe ru.
Vô ngã quán, quán như thế đấy
Mình cũng không,của cải cũng không
Không thật có thì chẳng mong
Chẳng mơ,chẳng tưởng,chẳng lòng ước ao.
Không vì của giết nhau chiếm hữu
Không vì mình bảo thủ chấp nê
Sống không ham hố đam mê
Sống với đạo lý tràn trề yêu thương.
----------
(1)-“Tuy nãi tứ đại phò trì thường tương
vi bội.”
(Quy Sơn Linh Hựu)
(2)-“Trí bất đắc hữu vô
Nhi hưng đại bi tâm”.
(Kinh Lăng Già)
---o---
Gia Thất Am 21.05.2015 – 04.04.Ất Mùi.
-Tiếng Chuông Chiều 3 – 2015 .
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
VÔ NGÃ TRÍ (*)(23)
+ + +
Đã biết ta có mà không thật
Thì của tiền vật chất bên ngoài
Cũng chỉ là tạm giả thôi
Có mà không thật, có rồi lại không.
Ta có đó nhưng không thật có
Còn của kia tự nó đổi thay
Chúng chẳng trung thành với ai
Thất thời lữ vận chúng bay mất liền !
Ngã, ngã sở biến thiên dời đổi
Không có gì tồn tại dài lâu
Bởi do duyên gá nương nhau
Chúng nhân kết hợp,cái nào là ta ?
Mới hôm qua cửa nhà ngất ngưởng
Ngày hôm sau vất vưởng xin ăn
Tuổi vừa mới được tròn trăng
Thoáng đã tóc bạc,da nhăn lưng còm.
Bản thân ta không làm chủ được
Bởi gió lửa đất nước bất hòa
Còn của, của nào của ta
Năm nhà nọ đã manh nha xí phần.(+)
Kẻ nào hiểu nguyên nhân sanh khởi
Không có ta trong mối tương quan
Không ngã sở hữu buộc ràng
Là người trí sống an nhàn thảnh thơi.
-----------
(*)-“Nhược vô hữu ngã giả
Hà đắc hữu ngã sở
Diệt ngã, ngã sở cố
Danh đắc vô ngã trí”.
(Trung Luận-Long Thọ)
(+)-Của thiệt năm nhà ta chẳng có
Thân quy tứ đại bản lai vô .
---o---
Gia Thất Am 19.04.2013 – 10.03.Quý Tỵ .
-Những Hạt Mưa Rào 2 – 2013.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
CHƠN NGÔN TỤNG(24)
+ + +
Khi ta quay lại tìm ta
Thì ta ở cạnh bên ta đây rồi.
Khi ta trở lại tìm người
Thi không còn thấy nụ cười xa xưa.
Khi ta đi dưới nắng trưa
Mới hay mình vẫn còn ưa chiều tà.
Khi ta còn đọc ê… a …
Mới hay mình vẫn còn là trẻ thơ.
Khi ta ngảnh mặt thấy bờ
Tưởng đâu đến bến,nào ngờ dặm xa !
Khi ta ngược dòng Tào khê
Mới hay mình vẫn còn mê phất trần.
Khi ta niệm câu Chân ngôn
Ma Ha Bát Nhã, thì không còn gì .
--------
(Trích Nhặt Cánh Vô Ưu 1 - 1997)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
VÔ DUYÊN QUÁN(25)
Trích diễn phẩm Phật Quốc
Kinh Duy Ma Cật
+ + +
Cái nhân nào là nhân có trước
Cái nhân nào nối bước theo sau
Nhân duyên há có đuôi đầu
Trước cái nhân đó,thế nào là nhân ?
Đã chẳng rõ nguyên nhân sanh khởi
Thì ở đâu lại có các duyên
Để giải tỏa sự rối ren
Nên phải mượn thuyết nhân duyên giải trình.
Tạm gọi chúng nhân duyên sanh pháp
Chúng là sự quy nạp số nhiều
Nhiều chẳng biết là bao nhiêu
Nên không khẳng định là điều dĩ nhiên.
Vì thế nên vô duyên khởi quán
Nhân và duyên chỉ tạm gọi thôi
Gọi quen và quá quen rồi
Nên chi mỗi mỗi bảo thời nhân duyên.
Nhân cái gì tạo nên sai trái ?
Nhân cái gì sanh cái nhân đây ?
Thật là khó giải, khó bày
Khó làm sáng tỏ nhân nầy từ đâu.
Không có nhân, duyên nào lại có
Nhân đã không,duyên nọ cũng không
Duyên cũng được gọi là nhân
Nhân duyên sanh khởi lòng vòng quẩn quanh.
Nên Lăng Nghiêm kinh không chấp nhận
Nhân duyên và lẫn cả tự nhiên
Vì thế nên thuyết nhân duyên
Chỉ tạm lý giải đỡ phiền phức thôi.
Thông thường cùng mọi người giao tiếp
Rời nhân duyên chẳng biết nói chi
Dù tạm thời nhưng đôi khi
Dễ giải thích với những gì xảy ra.
Dù tạm thời nhưng mà hữu lý
Nhưng phải nhớ là chỉ tạm thời
Bởi vì các pháp xưa nay
Tướng thường tịch,tánh vượt ngoài diệt sanh.
Pháp huyễn hóa là nhân chi vậy ?
Pháp vô sanh là tại duyên gì ?
Pháp như, thì nhân cái chi ?
Pháp không thật có, lấy gì làm duyên ?
Nhưng hãy cứ tùy duyên bất biến
Tánh thì không,nhưng tướng chẳng không
Quán thì phải quán cho thông
Quán để hành xử thong dong nhẹ nhàng.
----------
Gia Thất Am 30.01.2015-11.12.Giáp Ngọ.
-Ttiếng Chuông Chiều 2 – 2015.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
BẤT ĐẲNG QUÁN(26)
(Trích diễn phẩm Phật Quốc)
Kinh Duy Ma Cật
+ + +
Chẳng bàn về bản lai bình đẳng
Chỉ bàn về “Bất đẳng quán” tri
Tất cả các pháp hữu vi
Xét về tướng trạng,chẳng gì đồng nhau.
Thân người có thấp cao ốm mập
Tướng thì có dáng dóc sang hèn
Hữu duyên cùng với vô duyên
Phước báo giàu có,oan khiên nghèo hèn.
Tánh thì có kẻ hiền, người dữ
Kẻ thông minh, người lú lẫn ra
Kẻ thì dối trá điêu ngoa
Người thì chơn chất thật thà thẳng ngay.
Có người thì giỏi tài quá mức
Có người lại hết sức dại ngu
Có người siêng năng cần cù
Có người giải đãi biếng lười bê tha.
Về con người xét qua thể trạng
Và tánh tình vốn chẳng đồng nhau
Anh sanh trước, em sanh sau
Thọ mạng cũng thế,chẳng bao giờ đồng.
Những đến như núi sông cây cỏ
Núi thì cao, sông nọ thì dài
Cỏ cây nhiều loại nhiều loài
Cỏ thì thấp bé, cây thời cao to.
Đất cũng có đất gò, đất trũng
Đất gò nơi sinh sống thú cầm
Đất trũng ẩm ướt quanh năm
Cá trạnh nương náo sản sanh giống nòi.
Trời cũng có bốn thời, tám tiết
Tinh tú và nhật nguyệt ngày đêm
Thời tiết tùy theo vùng miền
Nắng mưa cũng vẫn nghịch thiên trái mùa.
Cảnh đời chẳng bao giờ phẳng lặng
Muôn loài chúng cũng chẳng bằng nhau
Con người có khác chi đâu
Bình đẳng là dấu chấm câu cúi cùng !
Nên tha thứ bao dung cởi mở
Vì loài người cùng ở thế gian
Bất bình đẳng quá rõ ràng
Và đâu ai đã ngang bằng ai đâu ?
Bất đẳng quán,niệm câu hoan hỷ
Vì các pháp như thị, như như…
Sống với suối nguồn Đại Từ
Đại Bi, Đại Hỷ, xả trừ sân tâm.
-----------
Gia Thất Am 23.01.2015-04.12.Giáp Ngọ.
Tiếng Chuông Chiều 2 – 2015.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
CHÁNH QUÁN KHÔNG(1)(27)
+ + +
Nếu nói không,mà không chánh quán
Chỉ nói để thỏa mãn sở tri
Thì hãy thử ngẫm lại đi
Bốn câu kệ pháp “ Hữu vi như là…”
Như điện chớp,không hoa,bào ảnh
Như sương mai,như sóng nắng trưa
Chữ Như chắc là không thừa
Sao ai đó lại cải bừa là “ không “ ?
Không là vì chúng không tự tánh
Do duyên sanh,nên chúng rỗng rang
Dù có mặt khắp thế gian
Nhưng thế gian,đâu chẳng thành,hoại,không ?
Nên các hành là sanh diệt pháp(1)
Luôn diệt sanh,sanh diệt đổi thay
Không là chẳng phải còn hoài
Với một hình dáng vật nầy, vật kia.
Luôn bến thể,nhưng chưa hề mất
Chẳng mất,sao bảo vật là không
Không,sao vạn vật chúng sanh
Lại nhiều ví thể vi trần Hằng sa ?
Nếu là không, tức là không có
Làm sao sanh thế giới căn thân
Có khí giới, là có trần
Có căn thân là(có)hạt mầm chúng sanh.
Do chúng duyên,nên thành ra có
Nên tạm thời gọi nó là không
Là huyễn ảo, là giả danh
Bỉ thử không mắc,nên thành nghĩa Trung.
Pháp pháp pháp,chưa từng có pháp(2)
Pháp pháp pháp, khắp giáp xưa nay(3)
Chẳng phải một,chẳng phải hai
Pháp pháp pháp,thảy chẳng ngoài duyên sanh.(4)
Mê, nên cứ quẩn quanh sáu cõi(5)
Ngộ ra, không thế giới tam thiên
Một câu, chợt tỉnh ra liền
Trần sa nghiệp chướng triền miên giải trừ.(6)
Kẻ độn căn, khéo như pháp quán
Chánh tư duy cho sáng mắt ra(7)
Hãy khéo mà Xa ma tha(chỉ)
Khéo khéo ứng dụng,khéo mà vô tâm.(8)
----------
*-“Chánh quán không”.
(Trung Luận-Long Thọ)
(1)-“Chư hạnh vô thường
thị sanh diệt pháp”.
(Kinh Niết Bàn)
(2)-“Pháp pháp hà tằng pháp”.
(Thích Ca Phật)
(3)-“Pháp pháp bản lai pháp”.
(Tôn Giả Ca Diếp)
(4)-“Chúng nhân duyên sanh pháp”.
(Long Thọ-Luận Trung Quán)
(5)-“Mộng lý minh minh hữu lục thú
Giác hậu không không vô đại thiên”.
(Chứng Đạo Ca-Huyền Giác)
(6)-“Nhất cú liễu nhiên siêu bách ức”.
( nt )
(7)-“Bất năng chánh quán không
Độn căn tắc tự hại
Như bất thiện chú thuật
Bất thiện tróc độc xà”.
(Trung Quán-Long Thọ)
(8)-“Khéo khéo lúc dụng tâm
Khéo khéo không tâm dụng
Không tâm khéo khéo dụng
Thường dụng khéo khéo không”.
(Huyền Giác-Vĩnh Gia Tập)
---o---
Gia Thất Am 01.09.2016-01.08.Bính Thân.
-Tiếng Vọng 1 – 2016.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
CHÁNH QUÁN KHÔNG (2)(28)
+ + +
Miệng nói không,mà không chánh quán
Thì làm sao hiểu đặng lý “không”
Tranh biện, cãi cọ lòng vòng
Nói bậy, nói bạ, là không có gì !
Không có ư, vậy ai nói đó
Không có ư, sao đỏ mặt ra
Không có, vậy ai chửi la
Không có, như vậy đó, là có không ?
Độn căn, sẽ tự thân thọ hại
Nên phải cần ngồi lại quán tri
Chẳng chịu nghiền ngẫm nghĩ suy
Gặp ai cũng nói “không”,khi vẫn còn…
Không,chẳng phải chẳng còn chi hết
Rồi mặc tình bê bết ăn chơi
Không đủ tư chất làm người
Lại luôn mở miệng nói thời mình tu.
Chưa chứng đắc, nên thu nhiếp lại
Chưa chứng không,chớ dại nói không(1)
Như người chú thuật chưa thông
Lại vội bắt rắn, là không hợp thời.
Chưa khiển được rắn,thời chớ chạm
Chạm tay vào, rắn cắn chẳng tha
Nọc rắn độc sẽ hại ta
Chẳng kịp hối hận cùng là ăn năn.
Theo Niết bàn kinh văn có kể
Người có búa sẵn để miệng mình(2)
Nói lời bất chánh, bất minh
Thì búa sẽ tự chém mình không tha !
Luận, là để chỉ ra phải trái
Để tránh gây tác hại cho mình
Cùng những người ở chung quanh
Nên cần chánh quán và cần chánh tri.
---------
Cảm hứng khi đọc lại bài kệ thi :
-“Nhược bất chánh quán không
Độn căn tắc tự hại
Như bất thiện chú thuật
Bất thiện tróc độc xà”.
(Trung Luận-Long Thọ)
(1)-“Ly tịch diệt phương ngôn tịch diệt
Sanh vô sanh hậu thuyết vô sanh”.
(Thiền Sư Quảng Nghiêm V.N)
(+)-“Phù sĩ xử thế
phủ tại khẩu trung
Sở dĩ trảm thân
do kỳ ác ngôn”.
(Kinh Niết Bàn)
---o---
Gia Thất Am 04.04.2020-12.03.Canh Tý.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
BÁT NHÃ VẤN(29)
(Nhân lắng nghe thầy Thông Ph giảng
Yếu chỉ Bát Nhã trên trang web)
+ + +
Tại vì sao ta không “ Tự tại”
Mà lại thờ lại lạy tha nhân
Tánh Phật há có chia phân
Chúng sanh,Bồ tát,ngã nhân,ta người ?
Kẻ nào khéo lấy đời làm đạo
Đó chính là tướng hảo thượng nhân
Người nào biết xả ngã nhân
Sẽ được tự tại ngay trong cuộc đời.
Nhờ biết hướng theo lời Phật dạy
Nhờ biết nương tuệ trí Như lai
Tin sâu, quán sâu điều nầy(thâm)
Quyết chẳng để một phút giây hửng hờ.(thời)
Soi cho thấy bến bờ trong đục(chiếu)
Năm loại nầy có thực hay không ?
Tại sao ”Không-Sắc” tánh đồng
Tại sao ”Sắc tức thị Không” tận tường.(kiến)
Nếu chưa tỏ, phải cần quán chiếu
Đến khi nào chỗ diệu nhận ra
Thì mới có thể gọi là
Không còn khổ não,vượt qua khổ nàn.
Bằng chỉ nói oang oang cái miệng
Rằng “không không”có kiến gì đâu
Nếu“không không”thì làm sao
Đã không, thì lấy cái nào tạo ra ?
Chữ”không”có nghĩa là rỗng lặng
Trong tróng không có sẵn đủ đầy
Tại do đôi mắt thịt nầy
Không thấy, bởi chúng là loài cực vi.
Nhờ thí dụ có khi dễ nhận
Chẳng hạn như một khoảng đất vườn
Ta đem nhiều loại giống ương
Tại sao có đủ sắc, hương, vị, mùi ?
Và các thứ dùng rồi, vứt bỏ
Sau thời gian chẳng có thấy đâu
Vậy chúng nó ở nơi nào
Phải chăng chúng đã hòa vào hư không ?
Cái rỗng không vẫn đồng với có
Chớ cái “không không”có thứ gì ?
Chữ “không” nên xem lại đi !
“Không”là Hán tự, tá thì âm “công”.( )
Có miệng nhưng lại không nói được
Chỉ tạm thời ghi lướt đôi dòng
Mong rằng có người cảm thông
Vượt qua khổ ách là lòng hỷ hoan !
Bát nhã và Kim cang hợp lại
Pháp cùng dụ chuyển tải điều gì
Nếu như chẳng bạt khổ thì
Bát nhã tuệ trí có gì quý đâu ?
Huyền Trang đã khơi màu lực dụng
Chỉ một câu khởi xướng dạo đầu…(+)
Xem như đày đủ nghĩa mầu
Khổ hết là do y vào quán “không”.
Cần chi giải lòng vòng bóng bẩy
Khổ đã không hết, lại khổ thêm !
Khổ đau đã chẳng ai thèm
Vậy hãy cẩn mật, ngày đêm tu trì.
Quán đi ! Chiếu đi ! Kiến đi !
---------
(+)-“Độ nhất thiết khổ ách”
---o---
Gia Thất Am 07.07.2.015-20.05.Ất Mùi.
-Tiếng Chuông Chiều 3 – 2.015.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
BÁT NHÃ TRÓI(30)
+ + +
-Thấy Bát nhã tại sao lại bị
Bát nhã kia cột trói người nầy ?
Nếu không thấy Bát nhã đây
Bát nhã cũng buột người nầy chẳng tha.
-Bát nhã thấy chi mà lại nói
Bát nhã kia vòi vọi trên cao ?
Bát nhã há thấy được sao ?
Bát nhã thấy được thì đâu còn gì,
Là Bát nhã ! … Nếu như không thấy(+)
Bát nhã kia sao lại gọi là
Bát nhã ! –Hà huống ba hoa
Thấy nầy,thấy nọ, cao xa luận bàn !
----------
-Phỏng theo bài Bát Nhã trói của
Thiền Sư Đức Thiều
--- o ---
(+)-(Là Bát nhã,xin đọc lại 2 lần vì
liên kết giữa cuối câu trên và
đầu câu dưới).
---o---
Nhặt Cánh Vô Ưu 6
-24.07.1998.Mậu Dần niên.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
Đ Ị N H T U Ệ (31)
(Phản vấn)
“Định đa,tuệ thiểu tăng trưởng vô minh.
Định thiểu,tuệ đa tăng trưởng tà kiến.”(1)
( ? )
+ + +
Định nào tăng trưởng vô minh ?
Tuệ nào lại khiến nảy sinh kiến tà ?
+ + +
Tuệ nhiều sao sanh ra tà kiến ?
Định đa sao thêm lớn vô minh ?
Lời nầy nghe chẳng hợp tình
Lý nầy có thể khó tin khó hành .
Đã là tuệ sao sanh tà kiến ?
Đã định rồi sao khiến vô minh ?
Như vậy còn ai dám tin
Vào thứ định tuệ đang trình thuyết trên.
Có nơi bảo định sanh ra tuệ
Nhưng giới trai phải giữ sạch trong
Nói thế nghe có lý hơn
Chớ thứ định tuệ nêu trên khó xài.
Tuệ là giác, đúng sai phải biết
Chớ có đâu hư thiệt bất phân
Chánh tà kiến giải lung tung
Trong Phật giáo chẳng có tên tuệ nầy.
Đừng gượng ép chữ xài không trúng
Ngu thì không biết đúng biết sai
Còn tuệ sáng như ban ngày
Vậy chữ tuệ ở trên đây, tuệ gì ?
Còn định nhiều cớ chi mê muội
Nếu định theo Phật Tổ chân truyền
Định nhiều tuệ trí tăng thêm
Chớ đâu có chuyện định điên,định khùng.
Định mà chẳng thủ tuân phép tắc
Bắt chước ngồi gục gặc hôn trầm
Định mà chẳng phục chế tâm
Thân ngồi bất động,lòng không nghĩ gì.(2)
Định đâu phải diệt đi tâm thức
Ngồi trơ trơ như cục đá xanh
Định theo lục tổ Huệ Năng
Trong lòng chẳng loạn,tánh hằng thấy luôn.(3)
Định như thế sao còn mê muội
Vô minh đâu có chỗ ẩn tàng
Còn như định tuệ đang bàn
Chỉ là thứ khẩu đầu thiền ngoại lai.
Hoặc để nhắc khuyên ai thái quá
Không nên nghiêng nên ngả bên nào
Chỉ quán phải cân bằng nhau
Vừa hành vừa học lần vào Phật gia.
Nhưng cũng phải nói cho hết ý
Bằng không thì lắm kẻ hiểu lầm
Chính tôi cũng là nạn nhân
Trải bao năm tháng khen nhầm câu trên !
Nay có dịp tôi xin tự thú
Và cũng thầm tự nhủ với lòng
Những gì khuất lấp chưa thông
Cố gắng giải quyết cho xong kiếp nầy.
---------
(1)- Thử so sánh :
-“Tịch tịch tỉnh tỉnh thị
Tịch tịch hôn trầm phi
Tỉnh tỉnh tịch tịch thị
Tỉnh tỉnh loạn động phi.”
(Vĩnh Gia Tập-Huyền Giác)
(2)-“Thùy vô niệm thùy vô sanh
Nhược thực vô sanh vô bất sanh
Hoán thủ cơ quan mộc nhân vấn
Cầu Phật thi công tảo vãn thành.”
(Chứng Đạo Ca-Huyền Giác)
(3)-“Ngoại ly tướng vi thiền
Nội bất loạn vi định.”
(Pháp Bảo Đàn)
-“Ngoại ư nhất thiết thiện ác cảnh giới,
tâm niệm bất khởi,danh vi tọa.
-Nội kiến tự tánh bất động,danh vi thiền.”
(nt)
---o---
Kết hạt Bồ đề 3 – 2011.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
TRI HUYỄN QUÁN(32)
+ + +
Rõ biết huyễn mới nên ly huyễn
Bằng không thì mọi chuyện rối lên
Vì như huyễn cũng rất dễ thương
Bỏ thì uổng, vương thì khổ lụy !
Nên cần phải bình tâm tỉnh trí
Nhìn cho ra mặt quỷ vô thường
Mới đủ đầy bản lĩnh thừa đương
Nhãy một bước không còn ngoảnh lại.
Như người khi ói ra đàm dãi
Thì quyết không liếm lại bao giờ
Giác thật tình chỉ có trong mơ
Vì đa số chợt mê chợt tỉnh .
Giác là biết, biết không lầm lẫn
Huyễn là không thật, vẫn bất ly
Huyễn mà chẳng giải quyết được gì
Thì sự thật viễn ly rất khó !
---------
(*)-“Tri huyễn tức ly
Bất thức phương tiện
Ly huyễn tức giác
Diệc vô tiệm thứ.”
(Kinh Viên Giác)
---o---
-Kết hạt Bồ đề 3 – 2011.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
LY HUYỄN QUÁN(33)
+ + +
Huyễn cảnh vốn muôn hình,muôn sắc
Thoạt mới nhìn hư thật giả chân
Khó mà xét đoán cân phân
Vì thật với giả đều gần giống nhau.
Thật, đâu có cái nào là thật
Vì có đã là vật mất rồi
Là vật phải hoại hư thôi
Cho dù là vật báu nơi cõi nào ?
Nhận ra vật, vật nào cũng giả
Vì vật nào cũng gá nương nhau
Gá nương thì chẳng vật nào
Tự phụ, tự mãn, tự hào là ta.
Biết tất cả vật là huyễn giả
Mà chẳng ai nỡ bỏ, nỡ rời
Cho nên mới gọi là người
Cứ thế tiếp nối đời đời tử sinh.
Người học đạo dù tin, dù nhận
Ngũ uẩn không,nhưng vẫn lỗi lầm
Cho rằng cái có thật chân
Nào ngờ chẳng có cái chân thật nào ?
Vạn tượng như sắc màu hoa đóm
Giữa hư không nhen nhóm lửa trời
Chớp nhoáng điện rả,hoa rơi
Huyễn ly tức giác, thứ ngôi làm gì ?
Tri huyễn, biết huyễn thì nên tránh
Đừng ôm mang huyễn cảnh trong lòng
Cái gì sanh diệt, diệt sanh
Nếu chẳng là huyễn, gọi bằng cái chi ?
Biết huyễn nhưng chưa ly được huyễn
Là do không nhu nhuyến tu hành
Hoặc do nghiệp cảm duyên sanh
Quá nặng nên phải từng phần xả ly.
Huyễn,thì dù cảnh gì cũng huyễn
Mộng, thì dù mộng đến cõi nào
Vẫn là mộng huyễn như nhau
Nhất là mộng tưởng nhập vào cõi chân !
Biết huyễn giả nên không mộng mị
Không mộng thì tuệ trí sáng ra
Giác thì ngay đó lại qua
Huyễn,thì dụng huyễn như là huyễn hư.
Chỉ sợ người không như pháp quán
Đảo điên mà tưởng chẳng đảo điên
Pháp là phương tiện tùy duyên
Lại tưởng cứu cánh chơn thuyên vĩnh hằng.
Chẳng có pháp nào bằng pháp Phật
Nhưng pháp còn có thấp, có cao
Khế hợp thì bệnh khỏi mau
Bằng không,thì nỗi đớn đau kéo dài.
Nên tất cả không ngoài pháp huyễn(2)
Cần thì xài, không liệng bỏ đi
Pháp pháp chẳng có pháp gì
Thuyền chỉ cần tạm dùng khi sang bờ.
Nói cũng chỉ để cho có nói
Chớ bờ nào và cõi nào đây ?
Như lai há có đến đi
Không nơi nào,chẳng có Tỳ(lô)giá na?(3)
Trước thì ly Ta bà huyễn cảnh
Sau thì ly huyễn hạnh,huyễn tu
Niết bàn cũng là huyễn hư(4)
Phật đạo thì cũng giống như hoa trời.(5)
Hơi khó nghe và hơi khá sốc
Nhưng nếu không,nọc độc ngấm ngầm
Xâm hại, hủy hoại toàn thân
Dù có thần dược cũng không ích gì ?
Tri huyễn dù chưa ly được huyễn
Vẫn còn hơn tình nguyện hiến dâng
Huyễn sự mà cứ ngỡ rằng
Phật sự tối thắng lăng xăng hát hò !
Biết huyễn rồi khéo lo ly huyễn
Đừng bày thêm những chuyện huyễn hư
Chớ bảo dụng huyễn độ người
Coi chừng huyễn độ mình rồi chẳng hay ?
Nói như huyễn thì ai cũng biết
Nhưng quán cho thấu triệt mấy ai ?
Tri huyễn ly huyễn khó thay !
Giác là xong việc,xưa nay mấy người ?
---------
(1)-“Chúng nhân duyên sanh pháp
Ngã thuyết tức thị không”.
(Trung Quán-Long Thọ)
(2)-“Khởi chư thiện pháp bản thị huyễn
Tạo chư ác nghiệp diệc thị huyễn”.
(Đức Phật Thi Khí)
(3)-Tỳ lô giá na: Biến nhất thiết xứ.
(4)-“Huyễn pháp giai thị huyễn
Huyễn tu giai thị huyễn”.
(Thiền sư Hiện Quang VN)
(5)-“Tu bồ đề: Dù có pháp nào cao hơn
Niết bàn,ta cũng nói như mộng như
huyễn.”
(Kinh Đại Bát Nhã)
(6)-“Ngô thị Phật đạo như nhãn tiền hoa”.
Kinh Tứ thập nhị chương
(Chương 42)
---o---
Gia Thất Am 04.05.2013 – 25.03.Quý Tỵ .
-Những Hạt Mưa Rào 2 – 2013 .
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
VÔ TRÍ VÔ ĐẮC (34)
+ + +
Biển ái lại với nguồn tham
Là dòng nước đục đen ngòm tanh nhơ.
Trí tuệ thuyền bè đưa người
Vượt qua sóng gió đến nơi an toàn.
Nên biết tam giới bất an
Như huyễn,như mộng,như cơn mơ dài.
Chán khổ, lánh khổ tìm vui
Như chiêm bao lại nói thời chiêm bao.
----------
(*)-“Ái hải tham nguyên tấn dục lưu
Tu bằng trí phiệt xuất ba đào
Cẩn tri tam giới giai như mộng
Yểm khổ,hân an diệc mộng đầu”.
Bát nhã trực giải
(Thiền sư Minh Chánh)
---o---
-Nhặt Cánh Vô Ưu 5 -31.05.1998.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
VÔ VÔ MINH (35)
+ + +
Một vòng sanh diệt thử nhìn quanh
Đáng trách ai hơn trách vô minh ?
Ba thuở lòng vòng không lối thoát
Hết sanh rồi tử, tử rồi sanh .
Đã tỏ ngộ rồi ngũ uẩn không
Thế là ngã chấp tự tiêu vong
Mười hai mắc xích liên hoàn ấy
Tự rã, tự rời duyên lẫn nhân.
----------
-“Nhất luân sanh diệt trách vô minh
Tam thế tuần hoàn dĩ phục sanh
Nhược ngộ uẩn không tiêu ngã chấp
Hà tòng thập nhị nhân duyên sanh”.
Bát Nhã Trực Giải
(Thiền sư Minh Chánh)
---o---
-Nhặt Cánh Vô Ưu 8 – 1999.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + --
ĐỌC BÁT NHÃ(36)
+ + +
Hơn ba tháng trầm mình lặn lội
Từ thượng lưu suốt tới hạ nguồn
Dòng sông Bát Nhã thân thương
Rộng sâu sáng chiếu Kim cương trong ngần.
Thân xác dường sạch lần cấu uế
Tâm hồn như hòa với thái hư
Bao nhiêu tình niệm dại ngu
Bao nhiêu trước phược mây mù xé tan.
Hơn ba năm chuyên cần học đạo
Nhờ duyên may được dạo Tâm kinh
Trăm hoa,trăm sắc lung linh
Tánh vô tự tánh, ai vun ai trồng ?
Bản thể vốn thường hằng thanh tịnh
Vẫn như nhiên,chẳng nhiễm chẳng ô
Do ta mù quáng dại khờ
Phân biệt ngang kết đôi bờ đảo điên !
Pháp do”Chúng nhân duyên sanh pháp”(1)
Giả đặt tên, giả lập pháp môn
Đồ giả dĩ nhiên không bền
Biết giả, chẳng lẽ lại còn đắm say ?
Đọc Bát Nhã đến đây trực nhận
Nguyện ước gì, vô tướng rỗng không
Nên làm mà chẳng cầu mong
Tất cả chỉ thể hiện lòng Đại Bi.(2)
Bằng chẳng thế, có gì cao quý
Tự tại đâu phải chỉ riêng mình
Chẳng lẽ tu đến đạo thành
Rồi lại biến mất chẳng còn cái chi ?
Vô quái ngại, chẳng gì ngăn ngại
Chiếu kiến“Không”khổ hải độ qua
Ma Ha Bát Nhã Ba La
Mật Đa năng lực khó mà nghĩ suy !
Cảm chút ơn được may mắn gặp
Được thắng duyên trọn đọc không dừng
Ba tháng đã hồi hoàn Kinh
Đã mãn nguyện dù một lần đọc qua.
Nay ghi lại, gọi là ghi tạc
Ơn mọi người thành đạt cho ta
Nam Mô Bát Nhã Ma Ha
Chúng sanh độ tận ái hà khổ đau.
----------
(1)-“Nhân duyên sở sanh pháp
Ngã thuyết tức thị không”.
(Trung Luận-Long Thọ)
(2-“Viễn ly chư đoạn thường
Thế gian hằng như mộng
Trí bất đắt hữu vô
Nhi hưng đại Bi tâm”.
(Kinh Lăng Già)
---o---
Gò Vấp 19.03.2.000-14.04.Canh Thìn.
-Nhặt Cánh Vô Ưu 9 .
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + --
PHỦ ĐỊNH-PHỦ ĐỊNH(37)
(Dòng cảm xúc khi lắng nghe thầy
Tuệ H giảng Tâm Kinh Bát Nhã)
+ + +
Ta đang thực hiện ước mơ
Giác ngộ giải thoát vượt bờ trầm luân.
Thì phải tu sửa thân tâm
Theo Kinh,Luật,Luận lần lần tiến lên.
Chớ chẳng thể không móng nền
Lại đi xây dựng phần trên cao tầng ?
Nếu chưa từng là học tăng
Thì làm sao biết kinh văn giáo truyền.
Giờ nầy ngồi nói huyên thiên
Một câu dứt tuyệt oan khiên ba đời.
Ai là người chỉ một lời
Siêu phàm việt thánh ngay nơi hiện tiền ?
Nếu chưa hội đủ cơ duyên
Thì dù là Phật cũng tuyên bố rằng :
Tam năng và tam bất năng.
Bản thân người ngộ là Tăng chưa nào ?
Nếu như đã thấm tương chao
Thì việc cơ bản ban đầu đã xong.
Vậy là chẳng có chi không
Nguyên nhân mà lại thành công bao giờ ?
Có nhiều phương cách sang bờ
Chớ đâu nhất quyết phải nhờ thuyền ghe.
Đẳn tre, kết nứa làm bè
Khéo chèo,khéo chống cũng lìa bến mê.
Người đến thì ta cũng về
Thấp cao mau chậm có hề chi đâu ?
Nếu không quán sát đuôi đầu
Nếu không chiếu kiến thế nào nhận ra ?
Cái thấy biết rõ ràng là
Hoàn toàn thấy biết không ta,không người.
Chẳng có cái gì là tôi
Vậy cái gì đã nhiều lời phân bua ?
Tránh vỏ dưa, đạp vỏ dừa
Tên nầy chẳng nhận,nhận bừa tên kia.
Cái gì cũng đoạn cũng lìa
Phủ định(phủ định)vô tưởng định kia chực chờ.
Tận diệt, diệt tận không ngơ
Diệt tận định là thời cơ chín mùi !
Chiếu soi thấy rõ tận nơi
Nên thản nhiên xem cuộc đời như không.
Tự tại vô ngại thong dong
Động tịnh, nói nín ngoài vòng nghĩ suy.
Vì đã có Chánh biến tri
Nên thường tịch cũng đồng thì phóng quang.
Văn, Tư, Tu Tuệ vững vàng
Đừng ham một bước thềm thang chẳng cần.
-Chớ đi quá xa kinh văn
Khiến quên mất việc cần làm hiện nay.
Là vượt qua khổ ách nầy
Bằng cách thâm nhập ngày ngày chiếu soi.
Năm uẩn hằng hữu muôn đời
Thực chất,thực tế chẳng rời tướng không.
Tróng rỗng như là hư không
Việt,Trung chớ có đánh đồng ngữ ngôn.
Có không, Việt ngữ hoàn toàn
Rỗng không,Hán tự chuyển sang chớ lầm !
Hai chữ “KHÔNG”nghĩa chẳng đồng
Xin hãy lưu ý quan tâm việc nầy.
-----------
Gia Thất Am 06.07.2.015-21.05.Ất Mùi.
-Tiếng Chuông Chiều 3 – 2.015.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + --
HÀNH THÂM(38)
+ + +
HÀNH THÂM BÁT NHÃ BA LA
CHỖ TÔI TÂM ĐẮC CHÍNH LÀ HÀNH THÂM.
CÓ THÂM HÀNH MỚI SÁNG TÂM
CÓ HÀNH THÂM MỚI RÕ TÂM ĐỊA NGƯỜI.
-----------
Phỏng theo câu hành thâm :
-“Hành thâm Bát Nhã Ba La”.
(Tâm Kinh)
---o---
Nhặt Cánh Vô Ưu 3
Đinh Sửu niên 1.997 .
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + --
BÁT NHÃ – BỒ ĐỀ(39)
+ + +
Khi hoa Bát nhã trong lòng
Nở tung,thì vạn pháp đồng Phật tâm.
Khi Bồ đề quả giác đơm
Chân như,phi sắc phi không rở ràng.
----------
Phỏng theo 2 câu :
“Bát nhã hoa khai,
vạn pháp tức tâm tức Phật.
Bồ đề quả thục,
nhất chân vạn pháp giai không”.
( ? )
---o---
Nhặt cánh vô ưu 4
Mậu Dần niên 07.02.1998.
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + --
KINH TÂM - KINH HÀNH(40)
+ + +
Tâm kinh đã khép lại rồi
Đệ huynh có thấy gì thời hay không ?
Nếu tạm ưng ý, vừa lòng
Thì xin hãy sống thật tâm, thật tình.
Bởi vì đây là Tâm kinh
Nếu như không sống hết mình với tâm
Thì đừng hy vọng tâm minh
Tâm bất minh sẽ nảy sinh lắm điều
Khổ nào cũng từ đấy theo
Bất thiện nghiệp pháp rắc gieo khắp cùng.
Thì dù chú đại, chú thần
Không chú nào giúp thoát vòng mê tân.
Chỉ có chánh niệm một lòng
Chú vào tâm ấy hành thâm thời thời.
Chắc chắn khổ sẽ xa rời
Chắc chắn qua lại, tới lui an nhàn.
Có thể gọi là Niết bàn
Có thể gọi là Tịnh bang, Lạc thành.
Không tin,xin hãy thâm hành.
Huyền Trang và cả hậu sanh sau nầy
Đã chấp nhận câu trên đây
“Độ nhất thiết khổ ách”từ ngày lập kinh.
Tôi khẳng định, và tự tin
Nếu như ai đó thật tình muốn tu
Thì hãy tinh tấn cần cù
Giảm bớt, giải bớt từ từ thói quen.
Không tích lũy,không tạo thêm
Bởi vì năm uẩn không bền chắc lâu.
Không tích tập thì có đâu
Để đoạn,để diệt ; đạo mầu là chi ?
Tóm lại, chẳng cần viễn ly
Điên đảo mộng tưởng,chẳng chi Niết bàn.(*)
Năm uẩn không thật,rõ ràng
Giai không, giai có, luận bàn thị phi !
Muốn hết khổ,hãy thâm trì
Tâm kinh Bát nhã,khổ gì cũng qua .
---------
(1)-“Nhất thiết vô Niết bàn
Vô hữu Niết bàn Phật
Vô hữu Phật Niết bàn
Viễn ly giác, sở giác”…
(Kinh Lăng Già)
---o---
Gia Thất Am 28.10.2019-01.10.Kỷ Hợi.
Chơn Pháp Nguyễn Bá Quang
Google : CƯ SĨ THI SĨ
NGŨ ẤM QUÁN(6)
+ + +
Bởi chẳng chịu nương theo chánh giáo
Đức Thích Ca chỉ bảo dạy khuyên
Cho rằng sắc chất vĩnh miên
Tranh nhau chiếm hữu làm riêng của mình.
Nào sắc hương, sắc thanh, sắc vị
Pháp sắc xứ, xúc đối sắc thân
Mê lầm tưởng rằng sắc trần
Là ta, là sở hữu cần tóm thâu.
Xúc đến đâu thọ vào đến đó
Tưởng sai lầm nghĩ nọ nghĩ kia
Tưởng thật có,sanh khen chê
Tưởng vĩnh cữu nên đam mê hận hiềm.
Tưởng liên tục ngày đêm không dứt
Vui buồn lẫn giận tức ghét ưa
Chuyển biến từng phút từng giờ
Hành trạng này dẫn nhập vô thức tàng.(1)
Tâm thức ghi rõ ràng mọi việc
Sai lầm lại nối tiếp sai lầm
Từ xúc chạm của sắc thân
Đến thọ cảm của căn phần tưởng tri.
Sanh đủ thứ mạn nghi tà kiến
Tạo đủ điều bất thiện ác nhân
Dựng lập nên thức,căn,trần
Cả một hệ quả xoay vần khổ đau !
Khổ nhân,nối tiếp nhau khổ quả
Vạn nghìn xưa chưa có một ai
Ngoại trừ Thích Ca Như Lai
Đã diệt tận gốc, vượt ngoài khổ đau.
Ngài để lại vầng hào quang sáng
Là Bát nhã như ngọn đèn trời
Soi rọi khắp chốn, khắp nơi
Hãy nên ghi tạc những lời nhủ khuyên.
Nương Phật trí, nhập thiền tâm quán
Năm uẩn không thật,chẳng thường tồn
Có đó nhưng đổi thay luôn
Vô chủ, vô ngã, gá nương nhau thành.
Năm thủ uẩn vừa sanh vừa diệt
Hãy quán cho thấu triệt căn nguyên
Muôn pháp dựa vào chúng duyên
Sanh khởi nên gọi thẳng thiền là không.(2)
Sắc không thật, thọ làm sao thật
Càng tưởng tri càng trật đường rầy
Vọng tình tưởng nghĩ đông tây
Lầm tưởng thật có cảnh nầy, cõi kia.
Sanh đắm nhiễm đam mê cố chấp
Khiến não phiền tràn ngập trong lòng
Quay cuồng như một cái vòng
Ba đường sáu nẻo chập chồng khổ đau !
Trạng thái này quy vào hành uẩn
Luôn đổi thay tăng trưởng rộng sâu
Khổ khổ luôn nối tiếp nhau
Kiết phược, tích lũy gom vào thức tâm.
Tâm tích tập lâu sanh tập khởi (3)
Duyên lự và nghĩ ngợi lung tung
Hiện hành nghiệp thức trùng trùng
Biển khổ sâu thẩm vô cùng vô biên.
Vô minh khiến đảo điên mù mịt
Khổ do bởi nhận thức sai lầm
Ngay bây giờ hãy tỉnh tâm
Tự tại quán chiếu,tinh thâm tuệ hành.
Nương Phật trí một lòng khởi quán
Tin tưởng vào Phật bản (sư) Mâu ni (4)
Khổ do tâm địa mê si
Tưởng lầm dẫn đến hành vi sai lầm.
Nay hiểu rõ khổ không thật có
Phá vô minh biển khổ cạn khô
Vô minh đồng nghĩa mê mờ
Mê mờ hết, vô minh giờ ở đâu ?
Vô minh không thật, đâu cần diệt
Vậy khổ đau có thiệt hay sao ?
Khổ tập, diệt đạo, nhằm vào
Người chưa rõ pháp ảnh bào huyễn hư.
Uẩn, ấm, giới, thảy như mộng huyễn
Căn,thức,trần,nhập,chuyện huyễn hư
Pháp huyễn thì lấy gì tu ?(5)
Người huyễn,cảnh huyễn khổ từ đâu ra ?.
Vững tin nơi Thích Ca từ phụ
Lời ngài dạy Y cứ thực hành
Quán cho thấu suốt ngọn ngành
Tự ta giải thoát ta, cần chi ai ?
Bằng như ta có ngay trí tuệ
Thì cần nương kinh để làm gì ?
Cũng chẳng quán chiếu tư duy
Tự thể Bát nhã liễu tri tỏ tường.
Do đó nên phải nương Bát nhã
Trí tuệ mà Phật đã chứng tri
Y theo đó quyết tu trì
Phá tan ám chướng mê si sai lầm.
Từ đây Bát nhã tâm hiển lộ
Như trí tuệ Phật Tổ không sai
Bởi nguyên liệu tố chất này
Rõ ràng ai cũng như ai,tánh đồng.
Do người viết diễn không mạch lạc
Bởi vì chưa hội nhập đỉnh cao
Tuy nhiên cũng gọi phần nào
Ý tứ suy diễn dựa vào kinh văn.
Nếu ai cũng quan tâm hỗ trợ
Cùng nhau làm sáng tỏ lý kinh
Văn tự,quán chiếu,phân minh
Thật tướng Bát nhã lung linh sáng ngời.
Cùng góp Ý, góp lời, góp chữ
Cùng làm cho pháp sự hiển ra
Thì pháp lý chắc chắn là
Sẽ dễ truyền đạt thông qua lòng người.
Ngay đó sẽ đổi dời biển khổ
Thành ao sen thất bảo ngát hương
Người người tán thán cúng dường
Chớ không tranh cãi dưa tương mắm cà.
Chúng ta là tại gia cư sĩ
Chắc không hơn các vị cao tăng
Vậy chớ tự mãn cho rằng
Không cần tham khảo kinh văn thánh hiền.
Hiện tại có nhiều phiên bản dịch
Lược cùng quảng bản rất phổ thông
Các nhà chú giải ngoài trong (nước )
Tại gia , xuất tục, cựu tân giải trình.
Tạo điều kiện nghe nhìn thấu đáo
Chọn cho mình phần giáo viên dung
An tâm quán chiếu hành thâm
Nói luận giảng thuyết không lầm,không sai.
Chắc chắn sẽ có ngày thành tựu
Chắc chắn sẽ vượt khỏi vũ môn
Chắc chắn khổ sẽ không còn
Chắc chắn tự tại thong dong Ta bà.
---------
(1) –Hàm tàng thức.
(2) –Nhân duyên sở sanh pháp
Ngã thuyết tức thị không.
(Trung luận-Long Thọ)
(3)-1/Tích tập .2/Tập khởi .3/Duyên lự .
4/Tâm. 5/Ý. 6/Thức .
(6 nghĩa của tâm theo Duy Thức học)
(4)-Mâu-Ni: Báu giải thoát .
(5)-Huyễn pháp giai thị huyễn,
Huyễn tu giai thị huyễn”...
(T.S Hiện Quang VN)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 2 - 2015)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
BẤT SANH DIỆT QUÁN(7)
+ + +
Đã quán chiếu cảnh đời như huyễn
Thì làm gì có chuyện diệt sanh
Lại cứ nghĩ quẩn lo quanh
Tưởng rằng có cái thật sanh diệt à !
Nếu thật sanh thì là không diệt
Nếu thật diệt phải tuyệt không sanh
Vậy mà cứ lại cho rằng
Có sự sanh diệt thương tang ai hoài.
Sanh là do cái này nương với
Cái kia cùng hợp lại sanh ra(1)
Diệt do bất đồng, bất hòa
Chống trái hư hoại gọi là diệt đi.
Nếu thật diệt làm gì có mặt
Con người và vạn vật chung quanh
Lại như nếu thật có sanh
Thì bãi biển đâu hoá thành ruộng dâu.
Nên mọi việc bắt đầu vô thỉ
Và kết cuộc thì lại vô chung
Sanh diệt theo nghĩa thường dùng
Bất sanh diệt theo cách nhìn Phật gia.
Sanh đồng thời cũng là diệt đó
Diệt nhưng lại đang có mầm sanh
Tiệm Nguyên ba lượt bảy lần
Đạo Ngô dứt khoát vẫn không trả lời.(2)
Đó là việc bên ngoài hình tướng
Còn việc bên trong muốn tỏ thông
Thì phải chiếu kiến hành thâm
Mới nhận được cái tâm chân thế nào.
Chân là cái không sao thiết lập(3)
Tâm chẳng phải là vật vô tri
Tâm bất sanh diệt xưa nay(4)
Cũng chẳng có cái gì ngoài bản tâm(5)
Những tánh tình hay sanh hay diệt
Cái đó chẳng phải thiệt là tâm
Chạy theo bóng dáng tiền trần
Là cái sở hữu vọng tình ngoại biên(6)
Tâm ví thể vàng nguyên phẩm chất
Có thể làm đủ vật tư trang
Tùy theo người thợ kim hoàn
Khéo tay chế tác pha thêm bạc đồng.
Nhưng thực tế vàng ròng chẳng mất
Và khi cần đem tách chúng ra
Những chất pha trộn chính là
Bạc đồng chớ chẳng phải là vàng y.
Tâm vọng cũng ví như đồng bạc
Lẫn lộn và chẳng khác chi vàng
Nhưng khi lửa đốt nhiệt tăng
Nếu là vàng thật thì càng sáng ra.
Còn đồng bạc khó mà được vậy
Bị lửa đốt sẽ cháy nám đen
Cả ba vốn chẳng tương can
Bạc đồng thì khác với vàng rất xa.
Như kim loại chưa ra khỏi quặng
Bốn số chín đã sẵn có rồi
Chỉ đốt cháy tạp chất thôi
Để làm cho chất vàng mười hiện ra.
Chớ chẳng phải đốt là có đặng
Chất vàng y khi chẳng phải vàng
Bản thể cũng chẳng giảm tăng
Không diệt và cũng hoàn toàn không sanh.(7)
Thế nên gọi bất sanh bất diệt
Tướng bên ngoài giả diệt giả sanh
Tánh trong vốn lại chưa từng
Có sanh,nên diệt quyết không bao giờ.
--------
(1)-Tập chúng duyên sanh.
-Tập chủng duyên sanh.
-Tập loại duyên sanh.
Giả chúng duyên nhi sanh
Cố viết chúng sanh.
(Trí Độ Luận)
(2) -Thiền sư Trung Hoa
(Thích Thanh Từ)
(3)-a/Chân bất khả lập,
Như bất khả chuyển.
b/Nhất thiết chư pháp
tùng bản dĩ lai,
ly văn tự tướng,
ly ngôn thuyết tướng
ly tâm duyên tướng
tất cánh bình đẳng
bất khả phá hoại
duy thị nhất tâm
cố danh chân như.
(Đại Thừa Khởi Tín Luận)
(4)-Hà kỳ tự tánh bản bất sanh diệt.
(Pháp Bảo Đàn)
(5)-Hà kỳ tự tánh năng sanh vạn pháp(nt)
(6) -Sở hữu tâm pháp.
(Luận Bách Pháp Minh Môn)
(7)- “Chư pháp bất tự sanh,
diệc bất tùng tha sanh,
bất cộng bất vô nhân,
thị cố tri vô sanh”.
(Trung Luận-Long Thọ)
+-”Tâm chi sanh hề sanh tử sanh
Tâm chi diệt hề sanh tử diệt
Sanh tử nguyên lai tự tánh không
Thử huyễn hóa thân diệc đương diệt”.
(Tuệ Trung Thượng Sĩ)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 1 - 2014)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
BẤT TĂNG GIẢM QUÁN(8)
+ + +
Bản thể vốn xưa nay thường tịch (1)
Chẳng có gị biến dịch chuyển đi
Chẳng có gì giảm bớt đi
Lại cũng chẳng có cái gì tăng thêm.
Không mê thì cần tìm chi giác
Không vọng tà há đạt chánh chơn
Không vui thì có đâu buồn
Không sanh không tử Niết bàn cần chi ?
Không chúng sanh làm gì có Phật
Không thiên đàng,địa ngục ở đâu ?
Không đối đãi,không thấp cao
Không sinh diệt chẳng cái nào giảm tăng.
Quán biết rằng thế gian không thật
Do biến kế sở chấp cưỡng danh
Tỉnh thức nhận rõ sai lầm
Xưa nay tánh ấy tịnh thanh đủ đầy. (2)
Và sự thể quanh đây chẳng khác
Không có gì mất mát đổi thay
Vẫn là thường sự xưa nay
Hai buổi sáng tối,hết ngày lại đêm.
Vẫn ba thời không thêm không bớt
Vẫn nắng mưa, mưa ướt nắng khô
Hện tại vẫn chẳng khác xưa
Mọi việc vẫn cứ diễn ra bình thường.
Dẫu cho có dời non lấp bể
Vẫn không ngoài đất thế giới này
Dù có đập phá dựng xây
Vẫn chẳng phải của ở ngoài thế gian .
Lấp nơi nầy sang bằng nơi khác
Chỗ nầy tăng chỗ khác giảm suy
Chớ đâu có mất mát gì
Nếu cần trả lại, vẫn y nguyên mà.
Nên chẳng thể bảo là tăng giảm
Mê thì có khổ nạn bao vây
Tỉnh thức biết cảnh giới này
Là mộng, mộng tự cao bay mất liền.
Cảnh nội do tham thiền biết được
Cảnh ngoại do quán triệt thế gian
Rõ ràng bất giảm bất tăng
Tăng giảm là chuyện lăng xăng tạm thời.
-----------
(1)-“Chư pháp tùng bản lai,
Thường tự tịch diệt tướng”.
(Kinh Pháp Hoa)
(2)-“Hà kỳ tự tánh bản tự thanh tịnh
Hà kỳ tự tánh bản tự cụ túc”.
(Pháp Bảo Đàn)
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 2 - 2015)
TÂM KINH BÁT NHÃ
(Trích Diễn-2019)
--- + ---
BẤT CẤU TỊNH QUÁN(9)
+ + +
Chẳng có gì hoàn toàn trong sạch
Chẳng có gì là thật nhuốc nhơ
Ngàn xưa cho đến bây giờ
Dơ sạch lẫn lộn, sạch dơ lẫn lầm. ( * )
Dụ như đóa hoa hồng xinh đẹp
Được mọi người đặc biệt tưng tiu
Nhưng sau thời gian quý yêu
Hoa hồng lại phải chịu nhiều xót xa.
Người ta đem quẳng ra bãi rác
Và dập vùi tan nát đời hoa
Hoa hay rác, rác hay hoa ?
Hoa là rác đó, rác là hoa đây .
Như thân xác ta nay sạch đẹp
Lại chứa đầy cáu gét bẩn nhơ
Chín lổ rỉ chảy từng giờ
Ba ngày bỏ phế sạch dơ biết liền.
Những thứ ta đang quen xử dụng
Như vật thực ăn uống hằng ngày
Ở đâu có những loại này
Phải chăng từ những chất đầy nhuốc nhơ ?
Bùn đất là nguyên sơ sinh khởi
Phân bón là rác rưởi cỏ cây
Cùng phế phẩm chúng ta đây
Đều là dưỡng chất,không ngoài thức ăn.
Dơ sạch khó mà phân mà định (1)
Vì thế nên cấu tịnh không hai (2)
Sạch cũng từ chỗ dơ đây
Dơ cũng từ chỗ sạch này mà ra.
Nên chẳng có chi là cấu tịnh
Cấu tịnh là tâm bệnh chúng sanh
Chạy theo mộng tưởng vọng tình
Chán đây thích đó không cần nghĩ suy.
Cấu hay tịnh đều là huyễn giả
Huyễn giả đồng nghĩa với như không
Phải có cái nhìn dung thông
Thì mọi khổ não hết mong quấy mình.
Chiếu kiến chút nghĩa kinh (theo) văn tự
Và tự mình tĩnh lự tư duy
Phân biệt cố chấp bỏ đi (3)
Sẽ nếm vị Hữu dư y Niết bàn.(4)
--------------------------
(1)-Đồng thời cụ túc tương ứng môn.
(Một trong thập huyền môn của
Tông Hoa Nghiêm)
(2)-Ngũ trùng bất nhị trong kinh Đại Bảo Tích :
1/-Cổ kim bất nhị
2/-Tịnh uế bất nhị
3/-Thiện ác bất nhị
4/-Nam nữ bất nhị
5/-Lão ấu bất nhị
(3)-Tri kiến lập tri tức vô minh bổn,
tri kiến vô kiến tư tức niết bàn.
(Kinh Lăng Nghiêm)
(4)-Còn nương tựa vào đời sống hữu vi
như mọi người,nhưng thực ra lòng đã
được thảnh thơi an lạc ; cũng là thành
quả của Vô trụ xứ Niết bàn; Bất ưng
trụ của Kim cang kinh và Bất nhập của
ngài Duy Ma Cật.
( * ) -Bản lai vô cấu tịnh
Cấu tịnh tổng hư danh
Pháp thân vô quái ngại
Hà trược phục hà thanh ?
(Tuệ Trung Thượng Sĩ )
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 1 - 2014)