QUY SƠN CẢNH SÁCH(Tiếp theo)
(Trích Cú 2014)
XUẤT THỬ MỘT BỈ (2-96)
+ + +
Thiếu Thánh giáo,rơi vào hoang tưởng
Thiếu lòng tin, chẳng lượng sức mình
Muốn tu một ngày cho thành
Muốn bước một bước chín tầng vượt qua.
Không thành tựu cho là quá sức
Không hợp cơ,cho pháp quá cao
Hụt hẩn chẳng biết làm sao
Bỏ pháp nầy lại dựa vào pháp kia.
Mới hôm qua còn chê Tịnh độ
Ngày hôm sau lại đổ xô theo
Hôm qua trân trọng giới điều
Hôm sau càn bướng bỏ liều môn quy !
Mới hôm qua còn tri tìm vọng
Ngày hôm sau thả lỏng buông trôi
Tự tánh vốn thanh tịnh rồi
Cho nên đi đứng nằm ngồi thản nhiên.
Như Lai thiền, còn kiêng còn cữ
Theo Tổ sư(thiền)khỏi giữ,khỏi gìn
Vô tu, vô chứng, vô tình
Trở thành ngoại đạo,chống kình Như lai !
Nếu Phật sai, thì ai là đúng ?
Nếu Tổ sư hành trúng,Phật sai ?
Người tu quên mất chỗ nầy
Nửa tu theo Phật, nửa lầy theo ma !
Luôn tự mãn cho là mình đúng
Đây là theo Thánh chúng ngày xưa
Còn kia, tối thượng nhất thừa
Phát triển vượt thoát nguyên sơ ban đầu.
Theo,nên theo bên nào mới phải ?
Bỏ, thì lại phải bỏ bên nào ?
Kết cuộc thì phải làm sao
Nếu chẳng khéo,sẽ rơi vào một bên!
Tu mà vẫn lênh đênh chìm nổi
Thì làm sao vượt khỏi luân trầm
Khổ hạnh ép ngặt xác thân
Việc nầy nghĩ cũng không cần thiết đâu.
Còn trái lại, ra sao cũng được
Chẳng quan tâm hạnh đức oai nghi
Tu theo cách ấy còn gì
Già lam thanh tịnh,môn quy Tăng đoàn ?
Hãy như pháp vi tăng xuất tục
Phải đủ đầy hạnh đức,giới trai
Tăng xưa hay là tăng nay
Là tăng, thì chẳng một ai chối từ.
Phải đường đường là người mô phạm(1)
Làm Như lai sứ giả, pháp vương
Không thể tự mình khinh thường
Trách nhiệm,bổn phận thừa đương nối truyền.
-------------
(*)-“Xuất thử một bỉ
Thăng trầm bì cực”.
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(1)-Đường đường tăng tướng,dung mạo
khả quang. (nt)
---o---
Gia Thất Am 29.04.2014 – 01.04.Giáp Ngọ.
-Tiếng chuông chiều 1 – 2014.
H Ý L U Ậ N (*-97)
+ + +
Đàm thuyết không chủ đề chương cú
Cũng chẳng cần Phật ngữ Thánh ngôn
Chỉ nói cho đã cái mồm
Kinh Luật không đọc,không ôn, không dò.
Bảo ngôn ngữ làm cho đạo đoạn (1)
Lại cãi nhau từ sáng tới chiều
Cho kinh thêm bớt quá nhiều
Quay theo ngữ lục,hành theo Tổ truyền.
Chẳng có gì vô duyên vô cớ
Nếu như các sư tổ Trung hoa
Không có giáo pháp Thich Ca
Thì lấy gì đẻ ra ba thứ nầy ?
Cần gì giữ giới trai cho mệt
Cần gì phải hạnh nết oai nghi
Cần gì hộ trì Tỳ ni
Tự tánh thanh tịnh,cần gì phải tu.
Nghe qua thì dường như đã chứng
Nhưng nhìn lại tụt lún quá sâu !
Thật ra giáo lý ban đầu
Của Thich Ca chưa người nào vượt qua.
Tu đến đâu cũng là tu Phật
Học đến đâu cũng học Thích Ca
Tại sao tự bản thân ta
Bỏ Phật, bỏ Pháp,Tăng già chẳng ưng ?
Bát chánh đạo ai từng thành tựu
Trọn vẹn đâu lại tự hô hào
Đạo đời gì cũng như nhau
Chỉ cần tỉnh thức, thức nào tỉnh đây ?(2)
Mỗi cái việc trình bày chánh ngữ
Cho đúng câu,đúng chữ,đúng lời
Đúng nghĩa,đúng lý,đúng thời
Đúng người,đúng pháp đã hơi khó rồi !
Đức Thích Ca một đời hành đạo
Ngài chưa từng chỉ bảo chúng tăng
Cầu nguyện,cúng bái vái van
Hứa hẹn thề thốt phát ban phước lành.
Tu theo Phật không sanh an lạc
Chắc gì theo người khác tốt hơn
Nếu như ám chướng không buông
Thân khẩu ý nghiệp chẳng buồn quan tâm.
Mở miệng nói lời không chính đáng
Tránh sao khỏi họa hoạn về sau(3)
Huống là hơn thua với nhau
Bài báng giáo pháp gây bao tội tình !
Nay nói theo cách bình thường nhất
Là chúng ta chưa dứt lòng trần
Nên ngoài tu tỉnh bản tâm
Chớ quên tu chỉnh cái thân tướng nầy.
------------
(*)-“Túng hữu đàm thuyết
bất thiệp điển chương”
(Quy Sơn Linh Hựu)
-Bất cần kinh luật điển chương
Muốn nói cứ nói chẳng buồn nghĩ suy.
(1)-Ngôn ngữ đạo đoạn.”Đạo đoạn ngôn ngữ”(dịch) ?
Phi khứ phi lai .
(Tín tâm minh – Tăng Xán)
(2)-Bát cá đệ huynh nhất cá si
Độc hữu nhất cá tối linh li
Ngũ cá môn tiền tố mãi mại
Nhất cá gia trung tác chủ y.
(Bát thức quy củ tụng)
(3)-Phù sĩ xử thế
Phủ tại khẩu trung
Sở dĩ trảm thân
Do kỳ ác ngôn.
(Kinh Niết Bàn)
---o---
Gia Thất Am 15.05.2014-17.04.Giáp Ngọ.
-Tiếng chuông chiều 1 – 2014 .
TỲ NI PHÁP TỊCH (*)(1-98)
+ + +
Thọ thì thọ, thọ rồi để đó
Bởi Tỳ ni rất khó thực hành
Huống là tìm hiểu mối manh
Danh,chủng,tánh,tướng,trọng,khinh thế nào.
Thọ thì thọ, thọ mau càng tốt
Thọ đủ liều, mai mốt đủ năm
Sẽ đặng ban tặng,thụ,phong
Thượng trung hạ tọa,sư ông,sư bà.
Thọ thì thọ, thọ là để thọ
Nhưng thực thi chẳng có mấy người.
Lanh lợi,bặt thiêp,bãi buôi
Sẽ được đa số mọi người ngợi khen.
Còn oai nghi trang nghiêm chỉnh túc
Họ cho là cố chấp khó khăn
Hãy tháo gở khoảng cách ngăn
Đoàn kết hòa hợp, ni tăng một nhà.
Thọ thì thọ, thọ cho đầy đủ(Cụ túc)
Nhưng mấy ai đã tự biết qua
Thâu lan giá - Đột kiết la
Thất tụ tịnh giới,thông qua Tứ phần(luật).
Bởi giới tử không cần học trước
Những gì mình sắp được thọ trì
Chỉ cần tuân thủ cái nghi,
Cái thức, cái lệ duy trì nghìn năm.
Có người đã quan tâm cải cách (MĐQ)
Nhưng cũng đành khuất lấp đi thôi !
Âu do chướng nghiệp loài người
Đã thành cái hủ tục rồi còn chi !
Thọ, thì phải khéo trì, khéo giữ
Phải biết qua pháp sự, Yết ma
Ba la di – Đề mộc xoa
Tỳ ni(tạng)diệt,pháp Phật Đà diệt theo.(2)
Nên đã là Tỳ kheo thì phải
Biết trân trọng lời dạy Thích Ca
Di giáo - Phạm Võng kinh qua
Khai,giá,trì,phạm,khéo mà phát huy.
Tỳ ni tạng trụ, thì trái lại
Phật pháp cũng tồn tại ở đời(3)
Thương cha,con trẻ ngậm ngùi
Cho dù đã lỡ phạm rồi giới trai !
Con cố gắng, từ nay tu chỉnh
Ôn Tỳ ni, tôn kính Tỳ ni
Thành tâm sám hối,hành trì
Bồi dưỡng,tháo gở những gì chướng ngăn.
-------------
(*)-“Tỳ ni pháp tịch tằng vị thao bồi”.
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(2)”Tỳ ni tạng diệt,Phật pháp diệc diệt”
(Luật tạng)
(3)-“Tỳ ni tạng trụ,Phật pháp diệc trụ”.(nt)
+(Giới luật chẳng đặng tỏ thông
Bởi do không chịu gắng công học hành).
(NB)
---o---
Gia Thất Am 28.05.2014-30.04.Giáp Ngọ.
-Tiếng chuông chiều 1 – 2014 .
LIỄU NGHĨA (*-99)
+ + +
Kinh Luật thì không thông,không suốt
Nghìn quyển kinh đọc được mấy câu(1)
Làm sao biết chỗ cạn sâu
Chỗ tinh, chỗ diệu, chỗ mầu, chỗ chơn ?
Cho kinh Phật không hơn ngoại giáo
Nhưng ngoại đạo đâu bảo dạy người
Vượt qua Thiên giới cao vời
Quay lại hạ giới làm người phàm phu.(2)
Tưởng đạo Phật dạy tu chỉ để
Sau khi chết về thế giới kia
Còn hiện tại khổ trăm bề
Phải kham nhẫn chịu,chán chê cõi nầy.
Đâu biết rằng Phật ngài giác ngộ
Ngộ giác ngay cái chỗ đang là
Đang làm người,đang trải qua
Đang sống,đang khổ nhưng mà bất tri.
Mình không biết mình thì ai biết
Khổ mình không tự diệt thì ai
Có thể vì mình diệt thay
Nếu như làm được, còn ai khổ sầu ?
Đức Phật không ví dầu hò hẹn
Lời Ngài nói thể hiện rõ ràng
Nơi đây chính là Niết bàn
Nơi đây cũng là tù giam ngục hình.
Không phải đi đâu mình mới được
Thoát khỏi vòng triền phược trói trăn
Mà ngay nơi tự thân tâm
Thân không dục lạc,tâm không tham cầu,
Thì qua lại ở đâu chẳng được
Cần gì phải nơm nớp lo âu
Sanh về đâu, tử về đâu(3)
Nếu có cõi nước, cõi nào vĩnh miên ?
Đức Thích Ca ngài tuyên bố thẳng
Kể từ nay đã chẳng còn sanh
Việc cần làm đã làm xong
Như củi lửa tắt, lửa lòng tắt theo.
Đạo Phật không réo kêu chạy trốn
Mà phải thiền,phải quán,phải tham
Cái nào là cái nguyên nhân
Tạo ra kết quả khổ ngần ấy đây ?
Không có nhân, quả nầy chẳng có
Hưởng quả đó, hạt nọ đừng gieo
Thì những cái đang đẳng đeo
Sẽ không còn chỗ bám theo bên mình.
Đạo chẳng thể cầu xin mà được
Đó chính là lời thật lẽ chơn
Phật giáo rất là giản đơn
Giác ngộ giải thoát ngay trong Ta bà.
Muôn pháp muốn tìm ra lẽ thật
Người sau ngu, phải học người xưa
Thánh giáo,nhị đế,nhất thừa
Tam tạng nghiền ngẫm lọc lừa vỡ ra.
Năm triệu chữ thông qua bốn chữ(4)
Cũng đủ làm vũ trụ chuyển xoay
Có người hợp với câu nầy
Còn người hợp với các bài kinh kia.
Có nhiều kinh để ta chọn lựa
Mỗi kinh là một cửa vào nhà
Nếu chẳng khế hợp bước ra
Cầm bằng thích chí, mời qua cửa nầy.
Phải học hỏi đủ đầy thấu đáo
Theo Trí Giả bát giáo, ngũ thời(5)
Còn theo Nguyên thủy sơ khai
Tứ đế căn bản, vườn nai lưu truyền.
Dù đây là Tây thiên tứ thất(6)
Hay là qua sáu bậc Tổ sư
Lời nào hợp thời công phu
Câu nào hành được thì như pháp hành.(như lý)
Mỗi giai đoạn mỗi sanh kế sách
Mỗi thời kỳ mỗi cách phát huy
Nhưng cái cốt lõi là gì ?
Giác ngộ giải thoát luôn khi không rời.
Đã vượt xa những lời Tổ dạy
Xin tạm dừng, quay lại khởi đầu
Kinh Luật nghiên cứu tinh sâu
Học hỏi tham vấn cần cầu tỏ thông.
-----------
(*)-“Liễu nghĩa thượng thừa
khởi năng chân biệt”.
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(+)-(Đại,tiểu,đốn,tiệm,thiên,viên
Bí mật,bất định không riêng giáo nào.
Nghiên cứu học hỏi giồi trau
Mới phân biệt được vàng thau đồng chì.)
(NBQ)
(1)-Đại tạng kinh(Bắc truyền)5.048 quyển.
(2)-a/Cao đăng Phật quốc,hồi nhập Ta bà.
(Phục Nguyện)
-b/Tha phương thử giới tục loại tùy hình.
(Phổ Hiền Hạnh Nguyện)
(3)-Khứ vô sở chí,
sanh sanh hành đạo mãn túc duyên.
(Thích Trí Tịnh – Tháp đối)
(4)-a/Đại Bát Nhã kinh(Hán bản)có năm triệu chữ.
b/Ngũ uẩn giai không(thật)Bát Nhã Tâm Kinh.
(5)-Trí Khải đại sư Tổ tông Thiên thai Trung quốc.
(6)-28 vị Tổ Ấn độ(4x7=28)Tây thiên tứ thất,
Đông độ nhị tam,lịch đại tổ sư.(2x3=6).
---o---
Gia Thất Am 29.05.2014-01.05.Giáp Ngọ.
-Tiếng chuông chiều 1 – 2014 .
T Í C H T Ụ (100)
+ + +
Bây giờ thì cái chi cũng có
Khác hơn ngày đó chẳng có chi
Có thì có, có lo gì
Chỉ sợ khi có quên ly cái triền.
Dù cho có tam thiên thất bảo
Dụng tận rồi lục đạo vãng hoàn(1)
Tam giới hỏa trạch bất an(2)
Hãy khéo ra cửa,lửa đang hẩy hừng !
Có thì phải trông chừng gìn giữ
Giữ không cho cớ sự xảy ra
Đâu ai có biết chăng là
Đã mở cửa sẳn mời ma bước vào.
Có thì có, cớ sao chẳng có
Có để làm việc nọ việc kia
Nhưng công việc chính phải lìa
Phải ly,phải đoạn không hề đổi thay.(3)
Dù tháp miếu đền đài cung điện
Cũng chỉ là cảnh huyễn mà thôi
Huyễn thân mộng trạch vun bồi(4)
Được gì ngoài cái sự đời hợp tan ?
Vậy nên chớ đa đoan nhiều việc
Cũng chớ gom chớ kết cho nhiều
Đa tài, đa lộc, đa chiêu
Đa hoạn, đa họa, đa ưu, đa phiền.(5)
Huyễn nhưng đã thâm niên gom kết
Nay đã thành sự nghiệp lớn lao
Có phái, có pháp truyền trao
Có cả hệ thống tường rào bít ngăn.
Đã tích tụ phải năng bảo thủ
Nhiều việc nên Phật sự đa đoan
Tu hành mà cũng gian nan
Giải thoát mà cũng khó khăng thế à !
Chớ tích tụ tư đa huyễn chất
Giảm bớt đi hình thức vô duyên
Không thich hợp với đạo Thiền
Như là cúng, tế, cầu, nguyền van xin…
Phật chẳng phải thần linh ban phúc
Giáng họa và lót đút cửa sau
Nhân quả bỏ đi đàng nào
Đạo Phật như thế sớm mau lụn tàn !
Chớ thủ chấp bảo ban huyễn chất
Con người và cảnh vật chẳng hai
Đều là giả huyễn không sai
Đất trời nầy cũng chẳng ngoài huyễn hư.
Huyễn thì chớ đầu tư nâng cấp
Chớ cố công gắng sức miệt mài
Rốt rồi thì cũng trắng tay
Cũng đành tạm biệt tương lai mịt mờ.(7)
Nói là để tùy cơ khuyên nhắc
Những ai còn vướng mắc thế gian
Chớ hạng bạt thánh siêu phàm
Vô nhân, vô Phật, luận bàn làm chi.(8)
----------
-“Tích tụ tư đa,bảo trì huyễn chất”(*)
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(*)-(Đã tích tụ nhiều tiền nhiều của
Thì phải lo phải giữ phải gìn
Cho rằng cái đó của mình
Chớ đâu ai biết nhân tình đổi thay ?)
(NBQ)
(1)-“Tam thiên thất bảo tuy đa,
dụng tận hoàn quy sanh diệt.”
( ? )
(2)-“Tam giới vô an du như hỏa trạch.”
(Kinh Pháp Hoa)
(3)-“Đoạn dục khử ái,
thức tự tâm nguyên...”
Kinh Tứ thập nhị chương
(Chương 02)
(5)-“Huyễn thân mộng trạch
Không trung vật sắc.”
(Quy Sơn)
(6)-Đa dục vi khổ,
sanh tử bì lao
tùng tham dục khởi,
thiểu dục vô vi
thân tâm tự tại .
(Bát Đại Nhân Giác)
-“Nhơn tùng ái dục sanh ưu,
tùng ưu sanh bố,
nhược ly ư ái,
hà ưu hà bố ?”
Kinh Tứ thập nhị chương
(Chương 32)
(7)-Hiểu tịch tư thổn,tâm lý hồi hoàn,
tiền lộ mang mang,vị tri hà vãng.
(Quy Sơn Cảnh Sách) *
*-(Sớm chiều nơm nớp lo âu
Một mai tắt thở nơi đâu chốn về !)
(NBQ)
(8)-Liễu liễu kiến vô nhất vật
Diệc vô nhân diệc vô Phật.
(Huyền Giác-Chứng đạo ca)
---o---
Gia Thất Am 31.05.2014-03.05.Giáp Ngọ.
-Tiếng Chuông Chiều 1 – 2014 .
PHẢN TỈNH (101)
+ + +
Không phải là chẳng cần phản tỉnh
Nhưng bởi do hoàn cảnh cuộc đời
Đã huân đã tập quen rồi
Đã thâm, đã nhiễm quên nơi trở về.
Một tiếng trần không hề đơn giản
Là cuộc đời vô hạn vô biên
Ân tình oan trái triền miên
Là cột, là trói ưu phiền đắng cay !
Chữ trần nghe bi ai trầm lắng
Như sắc thinh hương vị xúc trần
Nhọc nhằn khổ trí lao thân
Đều do tham đắm bụi hồng trần ai.
Trần có thể khiến sai thiên tử
Như nụ cười Bao Tự ,Tây Thi
Trần là tai hoạ hiểm nguy
Vi tăng xuất tục viễn ly thế trần.
Trần là thế, xoay vần vô hạn
Không nhiễm ô thì chẳng phải trần
Những ai buông thả bất cần
Thì chữ trần tục dành phần tặng cho.
Trần nhiều nỗi lắng lo rối rắm
Trần cũng là bụi bặm nhuốc nhơ
Trần không tốt đẹp như mơ
Nên khi nói đến ngẩn ngơ thở dài !
Trần là thế không ai chẳng biết
Thế là trần quả tuyệt diệu thay
Trần thế hoặc là trần ai
Ai trần, ai thế, thế ai thế trần ?
Không có ai, ai thay ai thế
Không có trần,trần thế là ai
Thế trần, trần thế đổi thay
Xin hỏi trần thế mấy ai nhận mình,
Đã nhiều kiếp hiệp trần bội giác
Rượt đuổi theo dục lạc thế gian
Như người đánh mất bản tâm
Không nhận ra được sai lầm đảo điên.
Đắm mình thả theo duyên theo cảnh
Tưởng cảnh trần tuyệt đỉnh lạc bang
Nào ngờ trần cảnh dối gian
Núp sau dục lạc, một tràng khổ nhân.(1)
Khổ quả sẽ tự thân tìm tới
Ta không cần phải đợi phải chờ
Nhưng khổ sẽ chẳng bao giờ
Làm khổ kẻ đã vượt bờ khổ đau ?
Đức Thích Ca trước sau chỉ rõ
Nhân không gieo quả nọ đâu ra
Quả đã kết chớ kêu ca
Vui lòng gặt hết quả là xong xuôi.
Biết rõ ràng khổ đau không thật
Do mê lầm cố chấp mà ra
Không ai, thì ai chính là
Khổ nhân tác giả thông qua lý nầy.(2)
Còn hiện tại ta nay đang khổ
Là bởi do ái ố ngu si
Ham vui nên chẳng nghĩ gì
Hậu quả nghiêm trọng sau khi lỗi lầm.(3)
Nay phản tỉnh hồi tâm sám hối
Nhận sai lầm sửa đổi ăn năn
Không gây oan trái tiền căn
Không tạo ác nghiệp trói trăn buộc ràng.
---------
-“Nẳng kiếp tuẩn trần,
vị thường phản tỉnh”(*)
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(*)-(Nhiều kiếp đã phong trần chìm nổi
Mãi chạy theo bả lợi mồi danh
Hơn thua tranh chấp giựt giành
Còn đâu giây phút tu hành tỉnh tâm.)
(NBQ)
(1)-“Đa dục vi khổ,sanh tử bì lao,tùng tham
dục khởi,thiểu dục vô vi,thân tâm tự tại.
(Kinh Bát Đại Nhân Giác)
(2)-“Vô tội phước vô tổn ich
Tịch diệt tánh trung mạc vấn mích.”
(Huyền Giác-Chứng Đạo Ca)
(3)-“Nhiên tắc nhất kỳ sấn lạc
Bất tri lạc thị khổ nhân.”
(Quy Sơn)
---o---
Gia Thất Am 01.06.2014-04.05.Giáp Ngọ.
-Tiếng Chuông Chiều 1 – 2014 .
TRIÊU TỒN TỊCH VONG (1-101)
+ + +
Chỉ một phút không còn hơi thở
Thì một đời kể đã như không
Chớ bảo sớm mới thấy ông
Chiều lại đã chẳng còn trông mặt bà.
Đã biết tử sanh là thường sự(1)
Thì khóc than tiếc nuối làm gì
Có hiệp thì phải có ly
Xác thân tứ đại có gì thật đâu ?
Chẳng qua chỉ duyên nhau sanh khởi
Do nghiệp xưa trở lại làm người
Lương duyên thương nhớ khôn nguôi
Nợ duyên đeo đẳng suốt đời không buông.
Sau đó lại đôi đường tạm biệt
Mà người ta gọi chết,qua đời
Hoặc đang ở tuổi xuân thời
Ra đi họ bảo là người chết oan.
Đâu có gì không nhân,không quả
Đâu có gì quả chẳng có nhân
Nếu chẳng do nơi nhân gần
Thì chắc chắn là do phần nhân xa.
Người đời gọi nôm na số phận
Hay duyên phần mệnh vận rủi may
Vận nào cũng phải chia tay
Chẳng qua cái vận đó ngay nơi mình.
Ai sống chẳng có tình, có nghĩa
Nhưng nghĩa tình là để nương nhau
Song phải ý hợp tâm đầu
Bằng không,chưa chắc hát câu chung tình !
Đời là thế, xin đừng oán trách
Vô thường là luật tắc ở đời
Hoàng cảnh luôn đổi,luôn dời
Tâm tình người cũng buồn vui bất thường.
Cảnh quay chậm,tỏ tường dễ thấy
Cảnh chiếu gần cũng lại dễ nhìn
Nhưng rất tiếc, cảnh vô tình
Lại diễn ra trong gia đình chúng ta .
Cảnh nhân gian, mỗi nhà mỗi khác
Nhìn cảnh mình lại xót cảnh người
Cảnh sanh, thiện hạ vui cười
Cảnh tử,thương tiếc bùi ngùi khóc than !
Cảnh là cảnh, hợp tan không thật
Biết, thì dẫu còn mất chẳng sao
Không biết, thì khổ thì đau
Cảnh là cảnh,chúng duyên nhau tạo thành.
Cảnh đã qua, không sanh trở lại
Cảnh chưa thành,hiện tại khó phân
Nói chung vật cảnh tùng tâm(3)
Tâm an lạc, cảnh Thiên đàng hiện ra.
Nói vô thường để mà khuyên nhắc
Chớ hẹn hò phí mất thời gian(4)
Việc vô ích chớ nên làm
Việc cần thiết,hãy quan tâm thực hành.
Ai chẳng biết hữu sanh,hữu tử
Nhưng chữ tử khó dự đoán ra(5)
Chi bằng việc trước mắt là
Không nên lơ đểnh bê tha tu hành.
---------
(1)-“Triêu tồn tịch vong
Sát na dị thế “.
(Quy Sơn Cảnh Sách)
-(Sáng còn,tối mất quá mau
Nhưng thở ra chẳng hít vào nhanh hơn.
Chỉ gọi một từ giản đơn
Đã qua đời dẫu là ông hay bà.
Sớm còn,tối mất chẳng qua
Nói cho văn vẻ để mà nghe thôi
Thật ra kết thúc mạng người
Chỉ một hơi thở,cuộc đời đã xong.)
(NBQ)
(2)-“Sanh, lão, bệnh, tử
Lý chi thường nhiên”.
(Ni Cô Diệu Nhân)
(3)-“Nhất thiết chư pháp tận tri bất thật
Tùng tâm biến khởi tức thị giả danh”.
(Quy Sơn-Linh Hựu)
-“Nhất thiết chư pháp giai tùng tâm sanh
Tâm vô sở sanh, pháp vô sở trụ
Nhược đạt tâm địa, sở tác vô ngại”.
(Nam Nhạc Hoài Nhượng)
-“Nhật nhật đối cảnh thời
Cảnh cảnh tùng tâm xuất”.
(Tuệ Trung Thượng Sĩ)
(4)-“Vô thường sát quỷ niệm niệm bất đình
Mạng bất khả diên,thời bất khả đãi”.
(Quy Sơn)
(5)-“Sanh hữu ký, tử vô kỳ”.
---o---
(Trích Tiếng Chuông Chiều 1 – 2014) .
K H Ả T Í C H (102)
+ + +
Sống mà chẳng quan tâm cuộc sống
Sống bất cần hy vọng tương lai
Sống chẳng để ý đến ai
Buông lung,thả lỏng mặc ngày tháng trôi.
Sống luôn mãi hận đời đen bạc
Hận lòng người độc ác bất nhân
Lừa tình, bội nghĩa ,vong ân
Hại thầy,phản bạn lương tâm chẳng còn.
Sống bán đứng linh hồn quỷ dữ
Bị các loài ma sự kéo lôi
Ma túy hủy hoại cuộc đời
Ma men ngầy ngật chiều mơi gật gù.
Ma dâm loạn tánh người đánh mất
Ma bạc bái bán đất bán nhà
Ma giáo anh em lánh xa
Ma đạo dẫn dắt vô ra ngục tù.
Sống bất chấp,vô tư phóng túng
Sống theo sự tùy hứng nhất thời
Ham vui thỏa thích đua đòi
Hiếu kỳ,hiếu thắng, khóc cười ngã nghiêng.
Sống chẳng giới,chẳng thiền,chẳng định
Chẳng học hành chay tịnh quán tâm
Chẳng cần Bát nhã hành thâm
Chỉ theo hủ tục ca ngâm sớm chiều.
Chẳng cần biết những điều cần biết
Như thao bồi pháp tịch Tỳ ni
Đường đường tăng tướng oai nghi
Thiệu long thánh chủng,nhiếp vì chúng ma.
Chẳng còn kịp nếu ta để luống(qua)
Vẫn còn kịp nếu sớm ăn năn
Sám kỳ nghiệp chướng tiền căn
Hối kỳ hậu quá lỗi lầm về sau.
Mỗi người tự đề cao cảnh giác
Bản thân mình qua các việc làm
Nương theo thánh giáo cân phân
Chẳng để lòng dục tánh phàm chuyển xoay.
Ai lầm lỡ tự quay đầu lại
Ai sa đà nên hãy dừng chân
Còn ai lạc mất bản tâm
Cũng nên lấy lại bản năng tinh thần.
Sẽ tái tạo hoàn toàn cuộc sống
Sống mạnh lành,sống sóng động hơn
Sống có ý nghĩa sinh tồn
Sóng đẹp,sống tốt,sống trong thiện lành.
Từ ý nghĩ trở thành hiện thực
Từ bê tha ý thức hồi sinh
Dù thời gian chẳng đợi mình(2)
Nhưng khi đã quyết, tín hành nan tư.(3)
--------
-“Nhất sanh không quá,
hậu hối nan truy”.
(Quy Sơn Cảnh Sách)
-(Rất tiếc cả một đời quên lảng
Để mặc cho ngày tháng trôi qua
Chớp mắt thì tuổi đã già(*)
Có hối, có hận há mà kịp sao ?(**)
(2)-Mạng bất khả diên,thời bất khả đãi.
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(3)-a/Thượng sĩ nhất quyết nhất thiết liễu.
-b/Bất tư nghị giải thoát lực.
(Chứng Đạo Ca- Huyền Giác)
(*)-“Nhật vãng nguyệt lai,
tạp nhiên bạch thủ.”
-“Tự hận tảo bất dự tu,
niên vãng đa chư quá cửu.”
(Quy Sơn Cảnh Sách)
---o---
Gia Thất Am 04.06.214-07.05.Giáp Ngọ.
-Tiếng Chuông Chiều 1 – 2014 .
THẮNG DUYÊN (103)
+ + +
Tuy là nói chẳng cần chi hết
Nhưng nếu như có được thắng duyên
Mưa hoà,gió thuận,sóng yên
Thì mọi sự sẽ đỡ phiền phức hơn.
Nếu đang gieo chánh nhơn,chánh nghiệp
Thì đương nhiên sẽ kết quả lành
Nhưng nếu hoàn cảnh chung quanh
Không xuôi,không thuận khó thành tựu hơn.
Như thời tiết gặp cơn mưa lớn
Hoặc là cơn nắng hạn kéo dài
Nếu như chẳng có bàn tay
Người nhiều kinh nghiệm đổi thay vụ mùa.
Dù hành động rất là quan thiết
Nhưng thành công tốt đẹp chắc gì
Nếu việc làm kém nghĩ suy
Luôn gặp chướng ngại đôi khi khó thành.
Nói là để góp phần hiểu biết
Để điều tiết công việc hợp thời
Chớ không phải để mọi người
Lòng tin giảm sút,gọi mời ngoại duyên.
Không từ chối có thêm phương tiện
Không loại trừ bất biến tùy duyên
Kết quả là lẽ hẳn nhiên
Nhưng hiệu quả mới là tiền đề trên.
Dù sao cũng cảm ơn tất cả
Các duyên gần lẫn cả duyên xa
Tăng thượng,vô gián cùng là
Sở duyên duyên giúp thành mà quả đây.(*)
Nhờ các duyên chung tay góp sức
Cũng như nhân nỗ lực dụng công
Nhân duyên luôn xích lại gần
Thắng duyên mới xuất hiện trong lúc cần.
Nói đúng hơn duyên lành có mặt
Cũng giúp cho đỡ ngặt đỡ nghèo
Nhờ nương duyên lành thuận theo
Chánh nhân mà gặt hái nhiều thành công.
Bằng trái lại nếu không khéo dụng
Cứ một đàng chấp cứng thực hành
Chẳng phải là không hoàn thành
Nhưng thiện xảo vẫn có phần trội hơn.
Theo lời ngài Quy Sơn trích dẫn
Vài ba câu chen lẫn chút kinh
Chút thơ mộc mạc tâm tình
Có duyên xin nhớ xin đừng phụ duyên.
--------
-“Phụ thác thắng nhân,
phương năng quảng ích”.
(Quy Sơn Cảnh Sách)
-(Nếu như không nhờ thắng nhân
Cát đằng bám cội cây tùng vươn leo
Người cũng nên biết nương theo
Duyên lành,cảnh tốt tạo nhiều phước duyên.)
(NBQ)
(*)-1/Sở duyên.2/Sở duyên duyên.
3/Tăng thượng duyên.4/Đẳng vô gián duyên.
(Duy Thức học)
---o---
Gia Thất Am 07.06.2014-10.05.Giáp Ngọ .
-Tiếng Chuông Chiều 1 – 2014 .
ĐÀO GIẾNG (104)
+ + +
Chớ chờ đợi khát khô khát đắng
Mới bắt đầu tính toán giếng đào
Há có thể kịp hay sao
Và liệu còn đủ sức đào hay không ?
Sống mà chẳng ra công nỗ lực
Cứ lơ là lây lất cho qua
Tháng ngày chờ đến khi già
Đứng đi lụm cụm mới lo tu hành.
Dù nói rằng nhất kinh nhất cú
Ngộ nhất thời nhất tự nhất ngôn
Nhưng có ai chẳng huân thâm
Mà chứng Thánh quả ngay trong hiện tiền ?
Đức Thích Ca đã thiền đã quán
Bốn chín ngày chẳng quản nắng mưa
Sớm chiều trưa sáng tối khuya
Vẫn không xao lãng rời lìa định tâm.
Cho đến khi đạt thành đạo quả
Nhận ra mình và cả chúng sinh
Nói chung vạn loại hữu tình
Đều có tánh Phật – Rung rinh đất trời !
Nhưng nếu muốn mỗi người là Phật
Thì cũng phải hoàn tất công phu
Thế tôn nhiều kiếp huân tu
Đã là nhẫn nhục tiên từ xa xưa.(1)
Do đó nên nếu chưa tỏ ngộ
Thì chịu khó phải đổ mồ hôi
Thân cận thiện hữu trau giồi
Tiên tri bác vấn vun bồi thiện nhân.
Chớ chẳng thể nằm không hưởng lợi
Hoặc là ngồi chờ đợi dịp may
Chìa khoá sản nghiệp trong tay
Về đó thọ hưởng gia tài gia trang.
Rồi thì cứ tình tang tích tịch
Chẳng làm gì lợi ích cho ai
Cũng chẳng nghĩ đến tương lai
Thế thời thời thế đổi thay thế thời.
Đến khi chẳng còn hơi với sức
Chẳng còn ai trung thực với mình
Chán chê ngán ngẩm nhân tình
Tuổi già suy yếu hận mình chẳng lo !
Gặp phải lúc rủi ro bệnh hoạn
Kệ kinh không thuộc đặng mấy câu
Tham thiền,chẳng thể ngồi lâu
Tham học, thì chữ nghĩa đâu mà dò !
Bây giờ thì có lo đào giếng
Thì cũng chỉ được tiếng thơm thôi
Chớ còn đâu nữa sức hơi
Loại bỏ ám chướng ở nơi chính mình ?
Vì thế phải chuyên tinh cần mẫn
Không lo xa khó tránh buồn gần (2)
Tuổi trẻ đã chẳng lập thân
Tuổi già ập đến muôn phần khó khăn !
Quy Sơn đã dạy răn cảnh sách
Mượn lời kinh kẻ vạch ra thêm
Để cùng bè bạn anh em
Ngẫm suy dò dẫm nghĩ xem thế nào ?
---------
-“Tùng tư thỉ tri hối quá
lâm khát quật tĩnh hề vi”(*)
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(*)-(Đào giếng là đào khi chưa khát
Để còn được nhấm nháp nhâm nhi
Chớ chờ chớ đợi đến khi
Khát quá khát,hỏi còn thì kịp sao ?)
(1)-“Ngã sư đắc kiến Nhiên Đăng Phật
Đa kiếp tằng vi nhẫn nhục tiên.”
(Huyền Giác-Chứng Đạo Ca)
(2)-Nhơn vô viễn lự, tắc hữu cận ưu.
(Cổ nhơn)
---o---
Gia Thấ Am 08.06.2014-11.05.Giáp Ngọ.
-Tiếng Chuông Chiều 1 – 2014 .
SÂN TÂM (105)
+ + +
Khi bực mình sân tâm phấn khởi
Thì mọi việc thử hỏi thế nào
Nhất là với người niên cao
Hạ lạp trưởng thượng thuộc vào sư ông.
Nhưng là người bụng không cao ngạo(1)
Bị trẻ con khuynh đảo tinh thần
Vài ba câu nói bong long
Nửa đùa,nửa thực thử lòng nhau chơi.
Sẽ đón nhận những lời khuyến cáo
Rằng bọn bây hổn láo ngang tàng
Chẳng biết kỉnh lão đắc tràng(thọ)
Năm ba cái chữ huênh hoang tự hào.
Bây thuộc hạng sanh sau đẻ muộn
Biết cái gì dám hổn với ông
Thuộc bậc lập quốc công thần
Có mặt từ lúc chùa không bóng người.
Ta mới là đáng nhường đáng kính
Đã mấy trào giữ vững nơi đây
Bằng không chưa chắc tụi bây
Hôm nay có được chỗ nầy nương thân.
Đã chẳng biết lại còn ngạo mạng
Chọc phá và bài báng kinh khi
Cứ cười cứ nói đã đi
Rồi đây sẽ thấy những gì xảy ra.
Lũ bây thứ quỷ tha ma bắt
Đừng lếu láo lên mặt dạy đời
Tao đã già giặn quá rồi
Chắc gì bây được sống đời như tao ?
Sự thật là ông đâu có nhớ
Hạng Thác xưa tuổi cỡ là bao (13 tuổi)
Vậy mà khi đối đáp nhau
Khổng tử đã phải gật đầu ngợi ca .
Ôi hậu sanh thật là “khả úy” !
Còn Phật gia có chỉ trong kinh(Nikaya)
Bốn việc nhỏ chớ nên khinh
Một đóm lửa nhỏ phát sinh cháy rừng.
Con rắn nhỏ đã từng ngậm độc
Sa môn nhỏ chứng bậc Vô sanh
Con vua sau đó sẽ thành
Quốc vương nếu xét theo nhân quả nầy.
Đạo không trọng tháng ngày tuổi tác
Mà chỉ quý giới pháp trí năng
Thọ trăm tuổi,sống trăm năm
Không bằng người chỉ sống trong một ngày,
Mà hiểu được cuộc đời như huyễn(4)
Sống bất nhập,bất nhiễm thế trần(2)
Tự biết làm chủ thân tâm
Biết pháp tịch diệt vô sanh, vô thường.(3)
Đó chính là chủ trương đạo Phật
Chớ chẳng phải lây lất qua ngày
Tính theo tuổi thọ lâu dài
Hoặc là hạ lạp trông coi đất chùa.
Theo Quy Sơn tôi vừa diễn đạt
Lời thơ dù bôi bác hơn nhiều
Nhưng xin nhớ cho một điều
Sự thật là có rất nhiều chuyện trên.
Nói để nhắc ai quên thì nhớ
Còn nếu ai vẫn nhớ thì nên
Góp lời góp ý vô thêm
Để cho đạo Phật vững bền dài lâu.
---------
-“Sân tâm phấn khởi,
ngôn ngữ cai nhân”(*)
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(*)-(Tâm sân đã nổi lên rồi
Làm sao có thể đứng ngồi cho yên.
La lối là chuyện còn hiền
Chửi mắn đánh đập có kiêng kỵ gì.)
(1)-Không phúc cao tâm.(nt)
(2)-“Bất nhập sắc, thinh, hương, vị, xúc,
pháp thị danh Bồ đề.”
(Duy Ma Cật)
(3)a/-“Chư pháp tùng bản lai
Thường tự tịch diệt tướng.”
(Kinh Pháp Hoa)
b/-“Chư pháp bất tự sanh
Diệt bất tùng tha sanh
Bất cộng bất vô nhân
Thị cố tri vô sanh.”
(Long Thọ-Trung luận)
(4)-1/Như mộng.2/Như huyễn.3/Như bào.
4/Như ảnh. 5/Như lộ.6/Như điện.
7/Như dương diệm.8/Như ba tiêu.
9/Như càn thát bà.10/Như thủy trung nguyệt.
---o---
Gia Thất Am 11.06.2014-14.05.Giáp Ngọ .
-Tiếng Chuông Chiều 1 – 2014 .
THƯỢNG THỪA (106)
+ + +
Thượng là kế sách tối ưu
Thừa là phương tiện đưa người vượt qua.
Thượng thừa chẳng ở đâu xa
Ngay nơi chốn ấy rõ ra đạo đời.
--- o ---
Đời là đời,không đời không đạo
Đạo là đạo, không đạo vẫn đời
Đạo đời nói để cho vui
Đời đạo là để gạt người thế gian ?
Có gì để đảm đang thừa nhận
Có gì gọi mau chậm thượng căn
Không biết,múa may lăng xăng
Rõ rồi,thì vẫn nói năng bình thường.
Chẳng có thể không nương tục đế
Mà có thể giải đệ nhất không
Đệ nhất nghĩa đã không thông
Làm sao có thể an tâm Niết bàn.(1)
Học Phật phải rõ ràng chân biệt
Chớ chẳng phải cứ việc lo tu
Tu cái gì ? rán công phu
Rán cái gì ? rán để sau nầy nhờ.
Tu mà ngay bây giờ chẳng được
Lại hẹn hò tạo chút duyên may
Xem như đã tự bó tay
Đầu hàng mà chẳng ai hoài tiếc thương !
Chỉ cần biết rõ đường lui tới
Còn đến đi qua lại tùy cơ
Nếu chẳng đến đích bây giờ
Thì mai mốt vượt qua bờ cũng xong.
Sợ là đường tắt không biết rõ
Đường voi đi,đường thỏ chồn đi(2)
Tự thâm nhập ngộ liễu tri
Lấy cái gì tu,(lấy)cái gì chứng đây ?
Thượng thừa là ở ngay chỗ đó
Chớ có thừa nào nữa mà thêm
Mà kết, mà giải, mà tìm
Mà thượng,mà hạ,mà kiêng,mà trì ?
Nên phải học Tỳ ni pháp tịch
Phải trau giồi giới đức oai nghi
Thuần thục đạo lý trước đi
Tác nghiệp cũng chẳng có chi muộn màng.
----------
-“Liễu nghĩa thượng thừa,
khởi năng chân biệt”(*)
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(*)-(Phải phân tích cho rành cho rõ(**)
Con đường nào sáng tỏ thẳng ngay
Hiện tại cũng như tương lai
Ai đi cũng đến, vượt ngoài thời gian.)
(1)-Nhược bất y tục đế
Bất đắc đệ nhất nghĩa
Bất đắc đệ nhất nghĩa
Tức bất đắc Niết bàn.
(Trung Luận-Long Thọ)
(2)-Đại tượng bất du ư thố kính
Đại ngộ bất câu ư tiểu tiết.
(Chứng Đạo Ca-Huyền Giác)
(**)-Tỷ lai tằng kính vị tằng ma
Kim nhật phân minh tu phẫu tích.
(Huyền Giác-Chứng Đạo Ca)
---o---
Gia Thất Am 13.06.2014-16.05.Giáp Ngọ.
-Tiếng Chuông Chiều 1 – 2014 .
BẤT KHÍ LY (*-107)
+ + +
Ly làm sao được mà ly
Công sức khó nhọc có khi cả đời
Mới tạo được chút cơ ngơi
Muốn bỏ là bỏ , bỏ thời được sao ?
- + -
Ai bảo phải bỏ đâu mà sợ
Chỉ nhắc rằng chớ có quá tham
Quá say quá đắm việc làm
Trở thành cái máy chấm công tính tiền.
Ai cũng biết tiền liền khúc ruột
Nhưng ruột cũng cắt được cơ mà
Nếu ruột kết chẳng tống ra
Thì có thích thú gì mà nhập vô ?
Nói là để nhắc cho bè bạn
Những ai còn có đặng duyên may
Nên gom góp Thất thánh tài(1)
Làm tư lương trong những ngày tha hương.
Kinh Tứ thập nhị chương có nói
Phú quý cũng đồng với khó khăn(2)
Khó đạt đạo lý cao thâm
Bởi công việc nuốt cạn dòng thời gian.
Giàu có chẳng phải không cần thiết
Nhưng phải biết điều tiết kịp thời
Đừng để vật chất cuốn lôi
Làm kẻ nô lệ kiêm thời tội nhân !
Vì giàu sang khó lòng lương thiện(3)
Bởi thương trường nhiều chuyện trái ngang
Kẻ thành đạt thì vinh quang
Còn người thất bại tiêu tan cửa nhà !
Chẳng phải nói để mà ngăn cản
Chuyện tương lai các bạn đang làm
Chỉ hạn chế sự muốn ham
Biết dừng lại,nếu muốn làm chân nhân ?
Còn những ai ở trong cửa Phật
Đã lánh đời bỏ vật chẳng theo
Thì nên giữ cái phận nghèo
“Duy tuệ thị nghiệp”chắc chiu tháng ngày.(4)
Biết rằng khử thế tài rát khó(5)
Huống là khử cái nọ cái kia…
Nhưng nếu không xa không lìa
Thì cái nghĩa xuất gia kia không thành.(6)
Có thì sẽ nảy sanh cái có
Không thì tự nó sẽ hoàn không(7)
Không vật chất có tinh thần
Có vật chất sẽ mất dần đạo tâm !
Phú quý sẽ khởi sanh lễ nghĩa
Mà lễ nghĩa lại đẻ lắm điều
Rườm rà phiền phức không theo
Thiền môn nghiêm tịnh,giới điều Phật gia.
Tạm lý giải để mà suy gẫm
Chút duyên may nếu ngẫm nghĩ ra
Như ai muốn làm Tăng già
Thì nên trước phải học qua sách nầy.
---------
-“Động kinh niên tải,bất nghĩ khí ly.”
(Quy Sơn Cảnh Sách)
-(Đã nhiều năm ấp ủ rồi
Cho nên khó có thể rời bỏ đi !)
(1)-1/Tín.2/Giới.3/Tàm.4/Quý.5/Văn.
6/Thí.7/Tuệ.
(Kinh Tăng Nhất A Hàm)
(2)-Phú quý học đạo nan.
Kinh Tứ Thập Nhị Chương
(Chương thứ 12)
(3)-“Vi phú bất nhân,vi nhân bất phú”.
(Cổ nhân)
(4)-“Tâm vô yểm túc,duy đắc đa cầu,
tăng trưởng tội ác, Bồ tát bất nhĩ,
thường niệm tri túc, an bần thủ
đạo, duy tuệ thị nghiệp”.
(Kinh Bát Đại Nhân Giác)
(5)-Khử thế tư tài,khất cầu thủ túc.
Kinh Tứ thập nhị chương
(Chương thứ 03)
(6)-1/Xuất thế tục gia.
-2/Xuất phiền não gia.
-3/Xuất tam giới gia.
(7)-“Tác hữu trần sa hữu,
Vi không nhất thiết không”.
(Từ Đạo Hạnh)
---o---
Gia Thất Am 14.06.2014-17.05.Giáp Ngọ.
-Tiếng Chuông Chiều 1 – 2014 .
VỀ ĐÂU (108)
+ + +
Ai biết được và ai thấy được
Con đường đang ở trước mắt mình
Nhất là con đường vô hình
Vô tình, vô nghĩa đang rình rập ta.
Con đường nầy thật là quá hẹp
Trải biết bao đời kiếp nối nhau
Chưa một ai dám tự hào
Chỉ dẫn ngõ trước đường sau rõ ràng.
Đều hình dung mang mang man mác
Tối sáng không chuẩn xác trắng đen
Lối mòn nửa lạ nửa quen
Một lổ hun húc lấn chen chui vào ?
Không người nào quay đầu trở bước
Chỉ cho mình thấy được chốn nơi
Để cùng đàm luận nhau chơi
Hoặc là lui tới chọn nơi chốn về.
Vẫn bằn bặt bốn bề yên lặng
Vẫn chưa ai thuyết giảng hợp tình
Chỉ còn một cách nín thinh
Tự mình khám phá tử sinh mất còn.
Bây giờ thì tạm ngưng lý giải
Chỉ cần sống chẳng trái lương tâm
Chẳng gây chẳng tạo ác nhân
Thì ác quả khỏi phải cần sợ lo .
Hãy tỉnh táo trước giờ phút cuối
Hãy xem như một buổi dạo chơi
Đổi thầy,đổi bạn,đổi đời
Đổi nơi,đổi chỗ,đổi dời người thân.
Bằng lòng thời an tâm đi đứng
Không bằng lòng điêu đứng khổ sầu
Chẳng qua tích tập đã lâu
Thói quen nhiều kiếp tưởng đâu của mình.
Sinh không sinh thật tình mà nói
Chẳng có gì cột trói bước chân
Có thân hay không có thân
Cũng chẳng quan trọng,chẳng cần bận tâm.
Có, thì tùy duyên trong cảnh có
Không, thì bản tánh nọ vốn không(1)
Đến đi tự tại thong dong
Như chưa từng có mặt trong cõi đời.
Thích Ca là con người duy nhất
Như mà không đoạn dứt nên Lai
Lai mà chẳng để dấu hài
Nên Như Lai không có ai đi về.(2)
Theo Quy Sơn bàn về sanh tử
Mượn thơ văn tâm sự đệ huynh
Khổ hay không khổ tuỳ mình
Hiểu hay không hiểu tâm kinh Bồ đề.
Đừng tự trách mình mê, Phật giác
Phật với mình có khác chi đâu
Chẳng qua thời lượng khác nhau
Phật thành hôm trước,hôm sau mình thành.
Chẳng phải nói để sanh ngã mạn
Nhưng cũng nên tự khẳng định mình
Bình đẳng trong mối duyên sinh
Không ai tưởng liệu thay mình được đâu.(3)
Lập trường tôi trước sau như một
Tin vào mình vào đức Thích Ca
Nhân quả chẳng hề sai ngoa(4)
Lý sự tánh tướng vốn là không hai.
------------
(*)-“Tiền lộ mang mang,vị tri hà vãng”.
(Quy Sơn Linh Hựu)
-(Về đâu ai biết về đâu
Đường trước mờ mịt,ngã sau mịt mờ !)
(1)-“Như lai hữu sở tánh
Tức thị thế gian tánh
Như lai vô sở tánh
Thế gian diệc vô tánh.”
(Trung Luận)
(2)-“Như lai giả vô sở tùng lai
diệc vô sở khứ,cố danh Như lai”.
(Kinh Kim Cang Bát Nhã)
(3)-“Kim sanh tiện tu quyết đoán,
tưởng liệu bất do biệt nhơn.”
(Quy Sơn)
(4)-“Tuy không diệc bất đoạn
Tuy hữu diệc bất thường
Nghiệp quả báo bất thất
Thị danh Phật sở thuyết.”
(Trung Luận-Long Thọ)
---o---
-Tiếng chuông chiều 1 - 2014 .
DẠO CHƠI (109)
+ + +
Có gì sợ lại qua ba cõi
Có gì sợ lui tới sáu đường
Nếu muốn Phật pháp hoằng dương
Không lai,không vãng,bặt đường tới lui.
Mình một nơi ,họ thời một ngã
Thì làm sao truyền bá phát huy
Phải năng có mặt thường khi
Nhất cử nhất động thích nghi sẵn sàng.(1)
Muốn phát túc siêu phương hành đạo
Tu hành cho rốt ráo trước đi
Nếu đã ngộ nhập liễu tri
Thì ai cản trở mình đi vào đời ?
Chỉ sợ chưa xong, rồi lại muốn
Vội vả làm vật cúng tế thần
Hãy nên phản quán tự thân
Sáu căn mình đã mấy phần vô sanh ?
Nếu như đã hoàn toàn bất nhập(2)
Thì cần gì lật đật đi đâu
Đến nơi nào, ở nơi nào
Lại không do bốn thứ nhào nặn ra ?(tứ đại)
Ở cái chỗ cỏ hoa cây lá
Đều bằng vàng,bằng đá kim cương
Chẳng có lấy chút vị hương
Chẳng thọ dụng được nên buồn hay vui ?
Xin quay lại dẫn lời kinh Phật
Tam giới(duy)tâm quả thật quá hay
Tất cả đều do tâm nầy
Khổ vui siêu đoạ không ngoài tâm ta.
Không tâm, ai đâu mà buồn giận
Không tâm, ai thích chán cuộc đời
Không tâm, ai biết ta người
Không tâm, ai tới ai lui Ta bà ?
Không tâm ai biết là ma Phật
Không tâm đâu phải mất công tu
Không tâm ai chuyển,ai lưu
Ai bị cột trói, ai người thoát thân ?
Nói là để nhận chân tâm chủ
Để không quên gìn giữ cái tâm
Tâm chẳng mê tối lạc lầm
Bỏ tâm lại chạy tìm tâm ích gì ?
Tam giới tâm suy đi nghĩ lại
Không cách gì thoát khỏi cái tâm
Cho dù lai chuyển nghìn năm
Hoặc không lai vãng,siêu sanh chốn nào ?
Khi lòng còn dâng trào tham dục
Và đắm say sắc tốt tướng xinh
Ngày đêm mơ bóng tưởng hình
Sống với cảm tính vô minh đậm đà !
Nếu ai dám lại qua tam giới
Dám làm người khách đợi chờ nhau
Dám chia sẻ nỗi đớn đau
Dám nói, dám chỉ chỗ nào đúng sai.
Dám đứng lên hiển bày lý chánh
Dám bằng lòng đón nhận khó khăn
Dám làm quy cú chuẩn thằng
Tòng lâm che chỡ cát đằng quấn leo.
Đọc nhiều sách nhưng theo chỗ thích
Quy Sơn nên dẫn trích nhiều bài
Bài nào văn nghĩa cũng hay
Chỉ sợ mình dẫn thơ dài quá đi.
Đã vậy còn lập đi lập lại
Có bài diễn đã dỡ lại dài
Tuy nhiên mình vẫn miệt mài
Không hề mỏi mệt,viết hoài chẳng thôi.
Có lẽ mình thích nơi ý tưởng
Dám đứng ra làm cột làm rường
Dám vì ơn Phật tuyên dương
Thuyết minh đốn giáo dẫn đường người sau.
---------
-“Vãng lai tam giới chi tân,
xuất một vị tha tác tắc”(*)
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(*)-(Rảnh rang thông thả dạo chơi
Ra vào ba cõi làm người dẫn đưa
Người sang bờ
Ta cũng sang bờ
Người vội vả bước
Ta thờ ơ đi…)
(1)-“Văn thinh kiến sắc cái thị tầm thường,
giá biên na biên ứng dụng bất khuyết.”
(Quy Sơn Cảnh Sách}
(2)-“Bất nhập sắc, thinh, hương, vị, xúc,
pháp,thị danh Bồ đề.”
(Duy Ma Cật)
---o---
Gia Thất Am 16.06.2014-19.05.Giáp Ngọ.
TẦM THƯỜNG (110)
+ + +
Sắc bởi do duyên kia mà có
Thinh cũng do duyên nọ mà ra(1)
Sắc thinh, thinh sắc chỉ là
Cái tên giả lập tạm mà đặt thôi.
Vậy mà có lắm người than vãn
Sắc thinh là khổ nạn hiểm nguy
Bởi vì sắc luôn tùy nghi
Thỏa hiệp thích ứng hiếu kỳ thế nhân.
Rồi sau đó hóa thân hội nhập
Và bắt đầu nghiện ngập đam mê
Phân biệt lựa chọn khen chê
Cho vừa sở thích chẳng hề quan tâm.
Đến khi trở thành trần cột trói
Và không còn cách cởi tháo ra
Bấy giờ đồng thanh cho là
Sắc không thể kể hết mà khốn nguy.
Thinh cũng thế, nói đi nói lại
Tiếng dịu dàng mềm mại du dương
Tiếng lòng,tiếng nỉ,tiếng non
Tiếng khoan,tiếng nhặt,tiếng còn vương tơ.
Tiếng đêm đêm trẻ thơ trở giấc
Tiếng ai hoài thổn thức vọng vang
Tiếng tình,tiếng tịch,tiếng tang
Sanh ly tử biệt đoạn tràng viễn du !
Tiếng than oán,tiếng ru não nuột
Tiếng tình nhân bội ước vong thề
Tiếng khiến lòng dạ tái tê
Tiếng làm tâm trí ê chề đớn đau !
Trong các tiếng,tiếng nào cũng thế
Nếu không điều kiện để phát sinh
Thì làm sao có âm thinh
Huống là có tiếng nhân tình thở than ?
Bảy điều kiện để làm ra tiếng(2)
Khiến con người lay chuyển lòng nhau
Sự thật chẳng có tiếng nào
Duy nhất cố định còn sau tiếng lòng.
Chỉ có kẻ xác phàm mắt thịt
Như chúng ta mới thích sắc thinh
Luyến ái cảnh sắc hữu tình
Ngây ngất trước những âm thinh ngọt ngào.
Hoặc là ghét ồn ào hổn tạp
Cảnh nào không thuận hạp với mình
Lời nào mắng mỏ rẻ khinh
Lời nào báng bổ chống kình chê bai.
Tất cả đều có hai bộ mặt
Mà ta nên cảnh giác e dè
Đừng khen cũng đừng nên chê
Không nhàm,không chán,không mê cái gì.
Thường ứng dụng tùy nghi thoải mái(3)
Việc nào cũng chẳng ngại khó khăn
Học tập các bậc thánh nhân
Sắc thinh hương vị xúc trần thảy buông.(4)
Nói sắc thinh gồm luôn xúc pháp
Một pháp buông vạn pháp đều buông(5)
Buông hết, còn gì vấn vương
Hết vương,hết vấn sự thường,thường nhiên.
Thường nhiên sống,tùy duyên ứng dụng
Dù ở đâu thì cũng thế thôi
Xuống hỏa ngục hay lên trời
Đều là tâm cả, có người nào đâu ?
Quá thực tế chớ nào mơ mộng
Lại sanh tâm kỳ vọng xuống lên
Dạo chơi ba cõi rộng thênh
Ra vào sáu nẻo trải nền thảm hoa.
Nếu không làm Ta bà giáo chủ
Người ấy không có đủ khả năng
Giác ngộ mình và thế nhân
Làm sao xứng đáng tôn xưng Phật đà ?
Ngay nơi đây rõ ra là Phật
Ngay nơi đây bỏ vật không theo
Ngay nơi đây thoát khổ nghèo
Ngay nơi đây đoạ hay siêu do mình.
---------
-“Văn thinh kiến sắc cái thị tầm thường,
giá biên na biên ứng dụng bất khuyết”(*)
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(*)-(Sắc thinh vẫn thấy vẫn nghe
Nhưng đừng để sắc thinh kia cột cầm.
Không có việc gì chẳng kham
Tâm quyết thì việc chi làm cũng xong.)
(1)-Chư pháp tùng duyên sinh
Diệt tùng nhân duyên diệc…
(Sa Môn Mã Thắng)
(2)-Miệng,lưỡi,răng,môi,họng,đóc vọng,
khí quản…
(3)-“Kiến sắc phi can sắc
Văn thinh bất thị thinh
Sắc thinh vô ngại xứ
Thân chứng pháp vương thành.”
(Quy Sơn Linh Hựu)
(4)-a/”Tức ý vong duyên
bất dữ chư trần tác đối.”(nt)
-b/”Mộng huyễn không hoa
Hà lao bả tróc
Đắc thất thị phi
Nhất thời phong khước.
(Tam Tổ Tăng Xáng)
(5)-a/” Nhất tâm bất sanh
Vạn pháp câu tức.”
(Quy Sơn Cảnh Sách)
-b/”Nhất thiết bất lưu
Vô khả ký ức .”
(Tín Tâm Minh)
---o---
Gia Thất Am 18.06.2014-21.05.Giáp Ngọ.
-Tiếng chuông chiều 1 -2014 .
B Ấ T T Ú C (111)
+ + +
Nếu như muốn vi tăng xuất tục
Người tu cần thủ túc tam thường
Ăn mặc ngủ nghỉ giản đơn
Không theo hình thức khoa trương sắc màu.
Ăn thì có củ rau ngũ cốc
Đạm bạc và đủ chất dưỡng sinh
Đâu cần trai phạn linh đình
Biến chế gia vị giống in thịt thà.
Không phải uống ăn là cái chính
Vì người tu đâu dính dáng gì
Cần phải bồi dưỡng trước khi
Hoặc là lấy lại những gì tổn hao ?
Những thực phẩm quá giàu dưỡng chất
Sẽ làm cho ngầy ngật khó tiêu
Đương nhiên sẽ phí rất nhiều
Thời gian đưa chúng tiêu diêu luân hồi.(1)
Không như những con người Khất sĩ
Xem thức ăn như vị thuốc dùng
Khất cầu thủ túc nhật trung(2)
Nhất thực thọ hạ,nghìn trùng viễn du.(3)
Thân thể nhẹ,tâm thư thái khoẻ
Hôn trầm không,lặng lẽ công phu
Thiền hành thiền tọa thắng ưu
Đó là Thích tử ăn như thế nào.
Còn cái mặc sòng nâu phấn tảo
Vài ba manh làm áo che thân
Giá trị đâu ở áo quần
Như thời trung cổ, phải cần Tử y.
Đó là vua trị vì thời ấy
Dụng uy quyền ỷ lại thiên ban
Ép người tu sắc y vàng
Phải mặc áo tía như hàng tục gia.
May mà Huệ Viễn ta khẳng khái
Xin Sa môn bất bái quân vương
Bằng không,tiên tổ cúi lòn
Hôm nay chắc chắn cháo con mủi lòng !
Trở lại chuyện cái quần cái áo
Cái gì theo lẽ đạo giản đơn
Không quá tróng trải khó dòm
Không quá kiểu cách như dân hát tuồng.
Tu mà đồ đầy rương đầy tráp
Thời gian đâu ủi giặt giữ gìn
Thời gian đâu tụng Tâm kinh
Thời gian đâu giải vô minh niệm tà ?
Phương tiện đâu phải là cứu cánh
Hình thức đâu thể đánh giá người
Chỉ cần lành sạch mà thôi(4)
Cũ rách thì sau hạ rồi đổi thay .
Chỉ mới bàn qua hai cái việc
Ăn mặc thôi cũng thiệt quá phiền
Huống là nhiều chuyện tư riêng
Của một tu sĩ chắc điên cái đầu !
Nếu quả thật muốn cầu giải thoát
Thì cũng nên bàn bạc tiếp theo
Bằng như chỉ muốn trồng gieo
Chút duyên chút phước đỡ nghèo hiện nay.
Thì tạm dừng ở đây cũng được
Chớ bàn sâu công đức tu hành
Muốn được tỏ ngộ tử sanh
Thì không phải chỉ ngủ ăn qua ngày.
Sơ hậu dạ, hai thời sớm tối
Ngoài ra phải mỗi mỗi siêng năng
Không ngừng phản quán tự thân
Quán chiếu Bát nhã sắc tâm thảy đồng.
Tâm sắc vốn là không có thật
Tâm vô thường,vật chất vô thường
Do nhiều điều kiện gá nương
Duyên sanh như huyễn,huyễn thường đổi thay.
Đó là pháp xưa nay sanh diệt
Diệt sanh nhưng chẳng thiệt diệt sanh
Bởi vì vạn pháp giai không
Lấy cái gì diệt (cái) gì sanh cái gì ?
Sanh diệt đã không chi sanh diệt
Thì diệt sanh muôn kiếp vẫn là
Tịch diệt Tỳ lô giá na
Thanh tịnh biến khắp Hằng sa vi trần.
Tu cho thấy phân thân phật hiệu
Tánh pháp giới vi diệu vô biên
Mỗi pháp giới mỗi tướng riêng
Mỗi tướng pháp,đủ vạn duyên trong đời.
Tỏ ngộ pháp tu thời chẳng khó
Thấy tánh kia tánh nọ xưa nay(5)
Như thị như thị không sai
Bao nhiêu duyên sự từ nay nhẹ lần.
Nếu được vậy cứ ăn với ngủ
Bằng không thì thức đủ tam canh(6)
Tham thiền,lạy Phật,tụng kinh
Cho tiêu tam chướng vô minh nghiệp trần.
Chớ chẳng phải lo ăn lo ngủ
Phải biết vừa, biết đủ tự thân
Không giải đãi,chẳng hôn trầm
Ngủ sao đủ để tỉnh tâm tu hành.
Ăn, mặc, ngủ,ba phần phung phí
Xem như không để ý sự tu
Không cần giờ giấc công phu
Thì kết quả cũng chẳng từ đâu ra.
Lời Quy Sơn chắc là không trật
Vậy anh em ai thật lòng tu
Cũng nên cần mẫn công phu
Ăn,mặc,ngủ,nghỉ,không dư không thừa.(7)
---------
-“Tiến đạo nghiêm thân,
tam thường bất túc”(*)
(Quy Sơn Cảnh Sách)
(*)-(Cái gì cũng dư cũng thừa
Nhưng ba cái ấy xin chừa chúng ra.
Ăn mặc ngủ nghỉ là ba
Dư thừa e khó thể mà tiến thân.
Vậy nên phải khéo tập dần
Ăn mặc ngủ nghỉ không cần phải dư.)
(1)-Ngũ cốc luân hồi viện.
(Tây du ký)
(2)-Khất cầu thủ túc,
nhật trung nhất thực,
thọ hạ nhất túc.
Kinh Tứ thập nhị chương
Chương 03)
(3)-Nhất bát thiên gia phạn
Cô thân vạn lý du
Thanh mục đổ nhân thiểu
Vấn lộ bạch vân đầu.
(Trường Đinh Tử)
(4)-Cùng Thich tử khẩu xưng bần
Thật thị thân bần đạo bất bần
Bần tắc thân thường phi lũ hạt
Đạo tắc tâm tàng vô giá châu.
(Chứng Đạo Ca-Huyền Giác)
(5)-Kiến nhất thiết chúng sanh
tức kiến Phật tánh.
(Pháp Bảo Đàn)
(6)-“Trú tắc cần tâm tu tập thiện pháp,
Sơ dạ hậu dạ diệc vật hữu phế,
trung dạ tụng kinh dĩ tự tiêu tức.
Vô dĩ thùy miên nhân duyên linh
nhất sanh không quá,vô dữ đắc giả.”
(Kinh Phật Di Giáo)
(7)-Sa môn học đạo diệc nhiên,
tâm nhược điều thích đạo khả đắc hỷ;
ư đạo nhược bạo,bạo tắc thân bì,kỳ thân
nhược bì ý tắc sanh não,ý nhược sanh
não,hạnh tất thối hỷ,kỳ hạnh ký thối tội
tất gia hỷ,đản thanh tịnh an lạc đạo bất
thất hỷ.
Kinh Tứ thập nhị chương
(Chương 34)
---o---
-Tiếng chuông chiều 1- 2014 .
X U Ấ T L Y (112)
+ + +
Nếu là người đang tu đang học
Thì xuất ly quả thật tuyệt vời
Bởi vì nghiệp chướng lâu đời
Chưa từng một phút xa rời bỏ ta.
Nay có duyên xuất gia học đạo
Một lòng quyết lai đáo Tây phương
Thì trần thế chớ vấn vương
Và sự thế cũng chớ buồn quan tâm.
Quyết ra khỏi tình phàm ý tục
Chẳng đoái hoài tiếp xúc thế gian
Chuyện danh chuyện lợi đa đoan
Chuyện tình,chuyện nghĩa rộn ràng lê thê !
Phải buông hết chẳng mê chẳng nhiễm
Một đời nầy chẳng hẹn đời sau
Phải gắng sức cố giồi trau
Ba nghiệp thanh tịnh thẳng vào Phật môn.
Chớ chẳng khéo,đời không chỗ tựa
Đạo cũng chẳng có cửa bước vào
Mờ mờ mịt mịt phía sau
Không nơi cũng chẳng chốn nào dung thân !
Tu phải dứt khoát trong tư tưởng
Phải biết cách tu dưỡng thế nào
Thân thì oai nghi ra sao
Tâm thì thiền định thế nào tuệ sinh.
Chớ chẳng phải tụng kinh gõ mõ
Hoặc vái cầu xin xỏ thánh thần
Việc mình làm, đó là nhân
Thành tựu là kết quả, cần chi ai ?
Quyết định thế không thay không đổi
Việc mình làm phước tội do mình
Tổn giảm tăng ích nhân sinh
Chính do mình quyết,do mình định phân.
Tu có nghĩa điều hành tu bổ
Và phục hồi lại chỗ hỏng hư
Tu ngay chớ có chần chừ
Bước ra khỏi chốn huyễn hư thế trần.
---------
-“Quýnh thoát trần thế,
ký kỳ xuất ly”.
(Quy Sơn Cảnh Sách)
---o---
Gia Thất Am 24.07.2014-28.06.Giáp Ngọ.
-Tiếng chuông chiều 1 – 2014 .
C Ạ N L Ờ I (113)
+ + +
Đem lời mình dẫn lời người khác
Là bởi do nhúc nhát rụt rè
Sợ mình nói chẳng ai nghe
Nên mượn kẻ khác làm bia đỡ giùm.
Thỏ biết mượn oai hùm cũng đỡ
Còn hơn không có chỗ tựa nương
Dù sao Linh Hựu Quy Sơn
Cũng là cổ thụ đống lương lâm tòng.
Lời Ngài rất thật lòng tha thiết
Văn thì rất trác tuyệt siêu quần
Thể xuôi nhưng đọc rất vần
Đủ mùi, đủ vị mặn nồng đắng cay.
Đọc qua liền hiểu ngay tức khắc
Song giận mình quả thật ngu si
Giới luật pháp tắc bỏ đi
Chỉ lo kinh kệ nhâm nhi bên ngoài.
Tu mà cứ ngày ngày mặc kệ
Thì đâu còn chi để luận bàn
Chỉ cần cơn lốc thời gian
Tiễn đưa đạo Phật hồng hoang trở về !
Cây giác ngộ Bồ đề tróc gốc
Cây lâm vồ nhảy mọc khắp nơi
Trăm Quy Sơn cũng vậy thôi
Huống là chỉ có một chồi Đại Viên.(*)
Buồn,nhưng chẳng phải riêng đạo Phật
Mà đạo nào muốn đạt chỉ tiêu
Cơ sở, tín chúng thật nhiều
Thì chắc chắn giá phải siêu phải mềm.
Hàng rẻ lẽ đương nhiên phải kém
Chất lượng không bảo đảm lâu bền
Việc tu cũng ví như trên
Giải thoát sẽ chẳng đến bên kia bờ.
Vì mọi việc vẫn chưa dứt khoát
Có giải nhưng chưa thoát thân ra
Bao giờ sự chẳng sai ngoa
Lý không gian dối Phật ma rõ ràng.
Khiến Phật giáo suy tàn,hưng thịnh
Thảy đều do bởi chính Tăng già
Nếu như người người thiết tha
Tâm tâm niệm niệm tu cho đạo thành.
Rồi sau đó độ sanh tiếp chúng
Đúng là bậc Ứng cúng Vô sanh
Chớ đừng nửa học nửa hành
Nửa đời,nửa đạo,nửa anh,nửa thầy.
Đạo Phật vì lẽ nầy thêm rối
Nhưng cũng đành biết nói sao đây
Quy Sơn nếu có nơi nầy
Chắc Ngài cũng phải khoanh tay đứng nhìn !
----------
(*)-Đại Viên Thiền Sư,pháp hiệu vua ban
cho Ngài Linh Hựu Quy Sơn.
---o---
Gia Thất Am 12.06.2014-15.05.Giáp Ngọ.
-Quy Sơn Trích Cú 2014 .
HẬU BẠT (114)
(Quy Sơn Trích Cú)
+ + +
Dù việc cửa việc nhà bận rộn
Như bao người ở chốn nhân gian
Nhưng cố xắp xếp gọn gàng
Để có đôi phút sửa sang tâm hồn.
Vừa đọc học, vừa ôn Kinh,Luận
Vừa viết bài phổ cúng đệ huynh
Vừa thưa cũng lại vừa trình
Các bậc thạc đức cao minh chỉ đường.
Lòng thì muốn,nhưng phương tiện kém
Nên trình bày thô thiển đơn sơ
Ý thì vô tận, vô bờ
Nhưng lời thì phải đợi cơ chờ thời.
Dù sao cũng đạo đời ngăn cách
Nhất là lời cảnh sách khó nghe
Nên cũng đắn đo e dè
Bởi vì cư sĩ thân quê phận nghèo.
May trước đây có gieo giống thiện
Dù chẳng tròn bổn nguyện tăng sai
Tuy nhiên cũng đặng nhiều ngày
Làm kẻ gát cổng lâu đài Pháp vương.
Nhân năm mươi năm buôn bán pháp
Được chút phần muốn đáp ân Người
Hai mươi năm dừng cuộc chơi
Tạm gom góp lại, vốn lời trước sau.
Cùng đem hết cho nhau tất cả
Kẻ quen và người lạ xa gần
Nếu như có chút duyên phần
Cũng nên lướt đọc ít hàng cho vui.
Nếu khi đọc qua rồi thấy thích
Và như muốn phát túc siêu phương
Thì theo câu cú điển chương
Học cho tỏ rõ am tường trước sau.
Lời nào cũng dựa vào Kinh,Luật
Lời nào cũng tích cực nhủ khuyên
Theo đây mà nắm mối giềng
Thềm thang Phật đạo túc duyên sẵn dành.
-----------
Gia Thất Am mùa An cư năm Giáp Ngọ 2014.