- Mưa Hồng, Mưa Hạ
Mưa Hồng, Mưa Hạ
Tháng năm mở cửa hừng đông sớm
Cùng nắng vàng lóm đóm trải đường
Đậu trên năm cánh hồng thương
Vân vê phiến mỏng má hường hây hây
*
Tháng năm lững thững quay vào ngõ
Tìm nhà em bày tỏ nhớ nhung
Loanh quanh rồi cũng tương phùng
Chưa quên lối cũ ngại ngùng tay trao
*
Cơn mưa hạ hanh hao buồn bã
Để chiều rơi, bóng ngả vệt dài
Vẽ trên tà áo trắng bay
Mắt em xanh biếc luyến say vào đời
*
Nhìn mưa hạ xứ người buồn vắng
Lác đác bay, sợi nắng đi hoang
Tìm đâu dáng nhỏ diệu đàng
Má hồng xoa dịu khẽ khàng tim côi
Tờ lịch tình tang lững thững rơi hoài. Không một bàn tay thế nhân nào có đủ uy quyền để ngăn chận và bắt buộc tờ lịch phải ngừng bay. Hai tháng cuối năm, các siêu thị Việt Nam thường tặng quà cho những người khách mua hàng với số tiền tới mức là bao nhiêu thì sẽ được biếu lịch. Đây là món quà đầu năm cho những ông bà thích có quyển lịch với nhiều hình ảnh muôn sắc rực rỡ, phong cảnh trong sáng treo lủng lẳng trên tường.
Tuổi trẻ thì khác hơn một chút, vì xài phone cầm tay mỗi ngày nên ít khi xin lịch và cũng không muốn treo lung tung trong phòng thêm bề bộn. Dù tờ lịch in bằng giấy hay tờ lịch vô hình trong cái phone, tất cả đều có cùng tác động vô ưu, lạnh lùng đến vô tình. Đó là luôn chực chờ bào mòn cái quỹ dự trữ tuổi thọ của mỗi con người.
Tháng năm xa xưa ở Sài Gòn nắng vàng ẻo lả buông lơi trên cây phượng vỹ trước các dãy lớp. Những cánh hoa đỏ cam chói lòa một góc trường Gia Long. Nàng Phượng Vỹ đẹp xinh, dễ thương chi lạ! Nhưng càng nhìn thì nỗi buồn lại càng thấm thía, trỗi lên chuỗi ngày chia tay bạn hữu trong ba tháng hè. Hai cánh cổng sắt to lớn trên con đường Phan Thanh Giản sẽ im ỉm đóng khép. Bốn dãy lớp chạy dọc ngang theo hành lang thẫn thờ ngủ vùi trong khung trời êm đềm. Ba tháng hè trống vắng vì không ai được phép đi lảng vảng trong khuôn viên sân trường. Và nhất là không có bất cứ tiếng cười thủy tinh nào của các cô học trò hồn nhiên.
Tháng năm thường mang về vài cơn mưa hạ. Trời chợt nắng, rồi chợt mưa nũng nịu. Hạt nước mềm quấn quyện đổ đầy sân. Hàng ghế đá ướt mèm nằm run rẩy, đợi chân ai, ngồi xuống cùng chuyện trò. Ai đã về thăm lại trường xưa cũ vào tháng năm cũng chỉ nhìn len lén. Tìm quanh quẩn dáng ngoan hiền dạo ấy, vào giờ chơi tà áo khẽ lao xao.
Tháng năm bay qua đã mấy mươi mùa thu lá úa. Mỗi cô nàng đều chuyển hướng xây đời. Khi dòng lịch sử nghẹn ngào gẫy khúc. Kẻ ở, người đi tản mác mọi phương trời. Mấy mươi năm làm người tha hương xa xứ, sau tháng tư đen đau thương biển động. Làn sóng vượt biển nóng hổi như cơn sốt rủ nhau. Tháng năm cứ ầu ơ lần lượt quay về cùng bao nỗi nhớ xa xăm thời cắp sách
Giờ trôi giạt sống đời lưu lạc. Tôi đang ngóng chờ cơn mưa hồng tuổi ngọc của năm tháng làm cô học trò mơ mộng. Hay đang ngắm nhìn cơn mưa hạ mật ong đang yểu điệu ở góc trời California nắng ấm ngọt ngào.
May 2019