- Dặn Lòng

Dặn Lòng

Hoa hồ điệp trở màu vàng óng

Cánh hoa xinh dợn sóng bên đường

Thong dong từng bước chân vương

Trong lòng lo sợ cánh thương úa nhàu

*

Em cùng mẹ đổi trao câu chuyện

Những ngày đầu trải nghiệm xứ người

Cô đơn chống chỏi với đời

Nhiều bài học sống, bao lời khắc tâm

*

Khi vấp ngã âm thầm cảm tạ

Tấm lòng người xa lạ giúp nhau

Vì con lỡ đổ rượu màu

Vây trên chiếc váy rất cao giá tiền

*

Con đoán chắc, chủ liền đuổi việc

Ông hài hoà, mọi được cho qua

Nghiệm từ giây phút vỡ oà

Dặn lòng mình sống vị tha sau này

Vào thời điểm hé mắt chào thế gian, nghĩa là kể từ giây phút linh thiêng này thực sự khắc ghi một chuỗi ngày tranh đấu với trường đời của một hài nhi bé bỏng. Tuy vào khoảnh khắc ấy, hình dáng nhỏ thó mềm mại chỉ là một giọt sương long lanh trên thảm tơ mềm xây nên một kiếp nhân sinh, nhưng bão tố, bụi đời, khúc quanh nghiệt ngã của vũng lầy sân si hỷ nộ ái lạc bắt đầu quyến dụ trái tim hồng hồn nhiên này rồi.

Tôi mạo muội viết ra vài hàng chữ trên khi nhìn quãng đường dài mình đã trải qua với bao thăng trầm sinh tử của từng chặng bôn ba. Không chỉ một mình tôi độc hành mà bên cạnh tôi còn biết bao nhiêu bạn bè, gần như tất cả ai có tên gọi là thế nhân đều chầm chậm kiểm nghiệm thấm thía và vướng vào. Những gai góc trên sân đời vương vãi khắp mọi nơi và đang chờ đợi bước chân nai tơ của ai đó lỡ vướng mắc vào, để rồi bị trầy sướt đến tuôn đổ máu đào. Với vết tích đau thương nhức nhối, ta sẽ khắc cốt ghi tâm. Bài học quí giá giúp ta sử xự tình huống tương tự ở mai sau khi bất ngờ ta rơi vào cùng cảnh ngộ. Nếu một mai, phút giây nhanh lẹ này xảy ra thì lý trí ta sẽ chớp nhoáng giải quyết sự việc trong tích tắc.

Hôm nay tôi đọc được một bài viết về hai mẹ con. Họ cùng đi ăn tối trong một nhà hàng cao sang, bỗng cô tiếp viên sơ ý làm đổ ly rượu vang đỏ vào chiếc váy rất đắc tiền của bà mẹ. Bà mẹ với mái tóc điểm sương tỏ ra bực dọc và cáu gắt với cô tiếp viên mặc dù cô đã xanh mặt và năn nỉ sẽ chịu tiền giặt sấy cho bà. Bà mẹ vẫn không thỏa lòng vì giá trị chiếc váy này chắc chắc sẽ bị giảm xuống với tỳ vết màu đỏ rượu vang.

Đứa con gái trẻ trung vội vàng nói vài lời nhã nhặn cùng cô tiếp viên đang run sợ. Cô đang bối rối biết rằng, ông chủ nhà hàng sẽ đuổi việc ngay sau hôm ấy. Con gái liền dìu bà mẹ ra ngoài. Trên đường về, cô trầm tĩnh thủ thỉ tâm sự cùng người mẹ khó tánh:

Năm tháng mới mẻ xa xứ đi học nước ngoài nên con phải tìm việc làm thêm hầu giúp đỡ mình thanh toán các trang trải chi phí sinh sống. Con đã xin được công việc bán thời gian sau giờ học, làm tiếp viên hầu bàn. Một ngày đông khách, con cũng vấp phải lỗi lầm y hệt như cô gái nọ. Con biết chắc chắn mình sẽ mất việc mẹ ạ. Nhưng với tấm lòng từ bi nhân ái của chủ nhà hàng, ông đã bênh vực và giúp con thoát qua giây phút bàng hoàng này. Kể từ hôm đó, con dặn lòng mình sẽ in khắc bài học bao dung thương người. Con không ngờ hôm nay, chính mình hiện diện trong tình trạng giống y hệt như con ngày xa xưa ấy. Nhìn qua ánh mắt hốt hoảng, con thấu hiểu nỗi lo sợ của cô gái trẻ và thương cô rất nhiều mẹ ạ! Tiền có thể kiếm nhưng tình người thông cảm với nhau mới là điều đáng được trân quí vì khó mua được.

Hai mẹ con chầm chậm tản bộ trong không gian tĩnh lặng vắng vẻ. Hai bên đường ngàn cánh hoa hồ điệp vàng, trắng óng ánh tung tăng cười vui khiến lòng người dịu mát hiền hoà. Gió vi vu trìu mến dìu đưa bốn bàn chân song song rảo bước cùng những dợn sóng ẻo lả của nàng hoa hồ điệp mong manh theo chiều gió chan hoà.

Nét mặt bà mẹ trầm ngâm suy tư, nhè nhẹ từng bước đều đi bên con suốt chặng đường về nhà. Bà tự nhủ thầm: “Con mình đã thật sự trưởng thành trong lối suy nghĩ vàứng xử đời với tâm thiện thật thà cùng trái tim hồng thắm bao dung đầy ắp tình người.

OCT 2018