Cách tương lai Xã hội văn minh phòng chống dịch cúm

Mục tiêu: Phát hiện ra virus có trong hơi thở với mật độ theo khoảng cách, từ đó mà cách để xã hội luôn vận động.

1/ Các nhà khoa học chế tạo ra máy (M) nhận biết một người có virus qua hơi thở, với đặc trưng:

1.1/ Khi thở (hà hơi) vào phễu nhận của máy sẽ phát hiện một người có virus.

Virus của mọi bệnh truyền nhiễm (nếu chính xác chi tiết hơn nữa sẽ là bệnh cúm).

1.2/ Chỉ ra một người có mang một virus cụ thể bệnh cúm cụ thể đang truy tìm (chẳng hạn Covid-19) thì quá khó để chế tạo ra máy M đó (phát hiện qua hơi thở).

Vậy đặc trưng của máy M là:

Xác định mật độ lượng hơi mà người đó có chứa virus trong đó, kèm vào đó là mức độ theo khoảng cách, mức độ theo hành động (nói to nhỏ, đi bộ hay chạy, các kiểu lao động....với mức thở).

1.3/ Với từng mức hơi người đó thả ra trong mọi hoàn cảnh hoạt động người đó (nói, ngồi thở bình thường...) mà máy M xác định được lượng vi rút có thải ra theo.

Chẳng hạn:

Máy M chỉ ra cá nhân A: lượng vi rút (mật độ) thải ra theo hơi thở khi đứng thở là trên 20cm không nguy cơ đủ nhiều cho người B, lúc chạy thì trên 50cm...còn dưới 20cm sẽ truyền đủ lây (như ghé má nói thầm, hôn má...).

Hoặc 'khoa học tính toán' chỉ ra đi bộ 20 cm thì lúc chạy sẽ trên 50 cm, mà tự tích vào số liệu máy.

Máy M sẽ chia được theo mức độ (mật độ) virus người A có dễ lây cho người khác từng hoàn cảnh (xa bao nhiêu, đang hoạt động cá nhân ra sao, không gian kèm theo...).

1.4/ Có trường hợp quan trọng: máy M không phát hiện được có vi rút trong hơi thở người đó mọi khoảng cách, mọi hoạt động.

Chẳng hạn: như người bị bệnh chưa nặng, virus covid-19 đang trú trong hốc vòm họng (hoặc đang lượng quá ít, chưa sinh sôi...).

Vậy, mục 1 chỉ yêu cầu chế tạo cho được cái máy M mà sẽ phát hiện một người sẽ có vi rút theo hơi thở khi hà hơi hay không, kèm từng mức độ.

Tóm lại: máy phát hiện có vi rút hay không (không phân biệt Virus gì), mức độ.


2/ Chiến lược dùng máy M là:

2.1/ Nếu cá nhân A mà máy thấy không có vi rút trong hơi thở, tức là thời điểm đó không lây (dù có thể có virus covid-19 chưa phát), A sẽ tiếp tục được vào làm hãng sản xuất nào đó (như hãng sản xuất IPhone...) ngày đó.

Nếu A mà lượng virus còn ít chỉ dưới 50cm mới lây thì A làm việc hãng nào mà việc luôn các cá nhân luôn cách nhau 50 cm thì A vẫn đi làm.

2.2/ Ngày hôm sau nếu máy thấy A có lượng virus tăng, mà đặc trưng kiểu tăng giống bệnh cúm thì cách ly.

Nơi cách ly mà có máy xem lượng virus kèm mức điều trị, xét nghiệm.

Chú ý: máy virus đo hàng ngày (mỗi ngày 1 lần, có thể buổi tùy cấp độ thời gian phát bệnh.

2.3/ Quá trình áp dụng máy M thì xã hội thông báo có xuất hiện dịch cúm để kèm theo phòng dịch như: rửa tay, giữ gìn vệ sinh ăn uống, có thể đeo khẩu trang (các nước châu Âu).

Áp dụng mục 2.3 này để những người chưa phát, kiểu phòng dịch với người virus mật độ.

3/ Hiệu quả to lớn của xã hội:

3.1/ Nếu đo hàng ngày hơi thở (có thể buổi) và có quản lý hàng ngày (như tích diễn biến vào điện thoại; hay máy đo M 'nhập- chuyển dữ liệu' và kèm hướng dẫn) thì từng cá nhân sẽ biết mình ngày đó sẽ hành động ra sao.

Chẳng hạn: hãng iPhone Đ lắp nơi cửa máy M thì 500 người được phép vào xưởng mà có vài người có virus nhưng chưa lây được cho người khác ngày hôm đó (do máy chọn lọc) thì 500 người đó vẫn đảm bảo an toàn lao động ngày đó.

3.2/ Máy báo có người có virus mà tuỳ mức độ sẽ cách quản lý, mức hoạt động cho phép, dự báo theo dõi tiếp, xét nghiệm, cách ly.

Kèm đó mức biện pháp phòng dịch cụ thể từng cá nhân.

Từ đó mà cho phép mức cá nhân vận động trong xã hội.

3.3/ Tổng hợp, cách chỉ ra chính xác từng cá nhân mức virus , mức theo sát thời gian (của người chưa phát bệnh) mà xã hội bắt buộc được từng cá nhân mức độ phòng dịch (như công nhân C virus đo 50cm đồng nghĩa không được có hành động gần người khác dưới 50cm, phải rửa tay xà phòng thời dịch, giữ gìn vệ sinh ăn uống...thời dịch).

Những người không thuộc kiểm tra hàng ngày máy thở thì do cách quản lý nơi sống (cổng chung cư), quán cà phê kiểm tra nếu muốn vào....hay nếu máy M đắt (giá chế tạo) khó trang bị thì chặn máy vào tuyến phố (người có số liệu nơi khác rồi thì thôi, như: nơi ở chung cư, nơi hãng làm việc...).

3.4/ Biện pháp đó sẽ ngăn lây hiệu quả, điều trị kịp thời, phát hiện nhóm (dù nhiều bệnh không chỉ ra cụ thể)

3.5/ Mục 3.1: 3.2; 3.3; 3.4 mà chúng ta không phải dừng cả xã hội để giãn cách, xã hội vận động, sản xuất kinh tế vẫn hoạt động.


4/ Hai nước N1 và N2 mà thống nhất được dùng cách máy M đo thở kiểu này và cá nhân thực hiện được số liệu hàng ngày, có kiểm soát được mức, có cách điều trị khi phát hiện người bệnh với mức độ....thì hai nước đó vẫn thông thương thời dịch. Sẽ có sự tương trợ khi người bị ở nước N2 sang N1 nhiều rồi mới phát bệnh.

Tương tự mở rộng ra cả thế giới sẽ có nhiều nước vẫn gắn kết giao thương được thời dịch bệnh; sẽ giàn trải giúp đỡ nhau được.

5/ Chế tạo ra máy phát hiện có virus trong hơi thở, dù là tổng hợp virus của nhiều bệnh...có thể là rất khó, rất đắt tiền nhưng hiệu quả rất to lớn.

Thời gian dài mới chế tạo ra vắc xin, nhưng một lần chế tạo ra máy là chúng ta làm chủ cả tương lai sau này về phòng chống dịch.

Khi có máy thì ta chủ động mức chi tiết cách ly xã hội được lúc chưa tìm ra vắc xin, xã hội vẫn vận động.

Có thể máy quá đắt thì dùng để chọn nhóm người cụ thể cần cho lao động cấp thiết (họp quốc hội, hãng hàng hoá tích lũy cao, những nhóm người cấp thiết cho vận động xã hội- còn lại như người già, đi uống cà phê thì không khuyến khích thời dịch....nhưng có thể không dùng cho nhân viên bệnh viện vì họ bắt buộc cách phòng dịch nghiêm ngặt riêng).

6/ Xét nghiệm bằng test không thực hiện dược hết, chỉ đủ sức một hay và lần cho một người...một người tét xong dù không bị nhiễm lúc đó nhưng 2 ngày sau không biết đã bị lây hay không? trong 2 ngày tiếp theo.

Cách dùng máy M được nhiều nơi, nhiều lúc, nhiều lĩnh vực, nhiều lần, theo cụ thể diễn biến thời điểm, biết được hiện trạng tại thời điểm cụ thể một người ra sao...

(Lê Thanh Đức; 17/04/2020; làm cho UNDP)

Mời tham khảo thêm: