NỬA HỒN THÔI ĐAU
Đã bao lần đắm chìm khổ lụy
Lòng chập chùng phiền nghĩ mông lung
Cành cong nhác bóng chim run
Tìm đâu được chốn tựa cùng yên thân
*
Chỉ là gió lần quần trời lạ
Chỉ hững hờ tiếng lá nhẹ rơi
Cớ sao lòng lại rối bời
Tin yêu đánh mất tình rơi lối nào
*
Đâu hơi ấm dựa trao đùm bọc
Đường nào qua ngã dốc chân nghiêng
Bởi đâu vướng mãi ưu phiền
Nghĩa tình ngày đó giờ biền biệt đâu
*
Sẽ từ nay gom sầu gởi gió
Buồn không tên bỏ ngõ vùi chôn
Cùng tình đếm bước hoàng hôn
Chút xuân còn thoáng, nửa hồn thôi đau.
dạ hoàng phi
Tháng 3 2023
Là Những Gầy Hao
Tình là thế, vẫn hoài cút bắt
Mãi mong chờ góp nhặt buồn thương
Hững hờ rồi lại vấn vương
Biết sao thoát khỏi tình trường, người ơi!
*
Tình là thế, rã rời rượt đuổi
Lúc cận kề, hờn tủi ngóng trông
Ai hay con sóng trong lòng
Lặng thầm vẫn vỗ mang giông tố về
*
Tình là thế, não nề cay đắng
Mất nhau rồi hụt hẫng chênh vênh
Giạt trôi nỗi nhớ bồng bềnh
Những đêm thao thức ưu phiền trở trăn
*
Tình là thế, băn khoăn chẳng dứt
Lòng vật vờ rơi vực tương tư
Hồn vùi giữa những ngôn từ
Gởi mây nương gió ảo hư tỏ bày
*
Tình là thế, mệt nhoài bối rối
Vẫn đam mê bước vội vàng vào
Lối qua là những gầy hao
Cuối cùng còn lại...nát nhàu tim côi
dạ hoàng phi
tháng 2 2023
Thay Lời Muốn Nói
Lời ca đó hay dòng nước mắt
Len vào hồn se thắt nỗi đau
Tâm tư gửi gắm phương nào
Xuân không trở lại xanh xao nụ cười
*
Điệu thu hát nhớ người đi mãi
Khúc u hoài gợi lại hương xưa
Vật vờ vọng những âm thừa
Tình như chiếc lá đong đưa lụn tàn
*
Lời muốn nói ngỡ ngàng câm nín
Trái sầu rơi đã chín rụng đầy
Niềm riêng gởi gió cùng mây
Hòa theo nhịp điệu đong đầy xót xa
*
Đàn réo rắt giọng ca trầm uất
Nghe trĩu buồn chất ngất tâm tư
Nhạc lòng hay những ngôn từ
Thay lời muốn nói tương tư gởi người.
*
dạ hoàng phi
tháng 2 - 2023
Từ Bao Giờ
Từ bao giờ nghẹt ngòi tâm tưởng
Câu thơ tình rớt vực đáy sâu
Bâng khuâng trên ngọn sóng sầu
Hồn chìm giữa những bể dâu đau vùi
*
Từ bao giờ niềm vui đánh mất
Lòng vật vờ lẩn khuất trầm tư
Ý thơ cạn kiệt ngôn từ
Nỗi buồn gặm nhấm hương dư vỡ tình
*
Từ bao giờ gập ghình yêu ái
Xốn xao lòng trốn chạy tìm quên
Tình như giạt sóng lênh đênh
Chưa lần gặp gỡ sao đền duyên mai
*
Từ bao giờ từng ngày dõi mắt
Bóng thời gian thoăn thoắt phai phôi
Sương phơi tóc rũ bồi hồi
Tình mình tựa áng mây trôi khuất ngàn.
dạ hoàng phi
tháng 2 2023
Đánh Rơi Nụ Cười
Lòng chùng tận đáy bể khơi
Qua cầu trượt bước đánh rơi nụ cười
Quanh nhìn bóng những rã rời
Hắt hiu chỉ một tôi ơi bên đường
*
Ẩn trời mù khuất đầy sương
Lối qua mù lấp mờ vương gót rồi
Dáng chiều nhạt nắng phai phôi
Quay lưng đâu biết lời trôi bạc lòng
*
Vói hoài chỉ thấy hư không
Vô tình nước chảy theo dòng miên man
Mưa rơi rớt sợi phủ phàng
Giọt va đọng vỡ tim ngoan nát nhàu
*
Tàn đông gió lộng lao xao
Giá băng để lại một màu thê lương
Dẫu gì cũng một dặm đường
Ân tình dù chỉ thoáng dường đầu môi
*
Trăm năm tựa áng mây trôi
Lời thơ bay bổng phai phôi lững lờ
Nụ cười đánh rớt cõi mơ
Bên đời lặng lẽ...ơ hờ bóng đâu..?
dạ hoàng phi
tháng 2 2023
Xuân Gởi Người
Kìa thoáng qua thềm đông đã xa
Nhạc bổng trầm vang nắng chan hoà
Nhác ở bên trời in bóng én
Lần đem tin báo chúa xuân qua
*
Giao thừa phao nổ đón xuân sang
Nửa đêm mai trổ nẩy lộc vàng
Nụ đào thắm nở hồng trên nhánh
Rộn lòng năm mới những miên man
*
Năm cũ lướt nhanh tờ lịch rơi
Tân niên mến chúc đẹp bao lời
Mong sao toại thỏa lòng xuân ước
Hạnh phúc cầu mong gởi đến người
*
Xuân về dậy khắp cả không trung
Vạn vật bừng tươi nét lạ lùng
Nhân gian hội ngộ lòng như mới
Nhắc lại câu thề tiếng thủy chung.
Mừng Xuân Quý Mão!
dạ hoàng phi
Tết 2023
Giao Thừa Viễn Xứ
Đón giao thừa tối ba mươi
Đêm xuân viễn xứ nơi trời xa xôi
Quê xưa nỗi nhớ bồi hồi
Những hương Tết cũ trong tôi lại về
*
Xứ người muôn thứ phủ phê
Mai vàng đào thắm chẳng hề thiếu chi
Thịt kho, dưa món, lì xì
Bánh chưng, quà mứt, có gì là không
*
Mãi sao canh cánh trong lòng
Chút gì vương vấn mênh mông không cùng
Bùi ngùi bao nỗi nhớ nhung
Tận sâu tâm khảm chập chùng nhớ xưa
*
Bâng khuâng giữa tối giao thừa
Miên man ký ức đong đưa lạc trời
Cũng xuân, cũng Tết người ơi!
Nhưng tìm đâu xác pháo rơi đỏ thềm?
Đón Mừng Xuân Mới!
dạ hoàng phi
Tết 2023
Đò Đông
Đông về trên bến sông xưa
Những ngày tháng cũ như vừa mới đây
Dòng trôi con nước vẫn đầy
Đò giờ trơ vắng trời mây lạnh buồn
*
Lục bình xuôi nước lặng tuôn
Biết đâu bờ bến thả buông mặc dòng
Ngoảnh nhìn đếm mãi hư không
Phù dù còn mất mênh mông xa vời
*
Đò chiều đông vắng buồn ơi!
Xám màu mây nước đầy vơi nỗi niềm
Sóng ngầm xoáy lở đá im
Lòng sông vụn vỡ đắm chìm lặng câm
*
Người đi bỏ bến âm thầm
Quên dòng sông cũ trăm năm ngóng chờ
Bóng đò soi nước ngẩn ngơ
Đếm bao mùa tới lặng lờ lướt trôi
*
Đông về giá lạnh phai phôi
Bến xưa hoang phế bồi hồi hắt hiu
Đò ngang quạnh quẽ tiêu điều
Xót xa giăng mắc cô liêu phủ mờ
dạ hoàng phi
Đông 2023
Ngậm Ngùi Đông
Anh có hay thu dường thay áo
Bao nhạt nhòa hư ảo cuốn bay
Lụn tàn theo ngọn gió lay
Cuối cùng chiếc lá thở dài từ ly
*
Thu dần chết buồn ghì màu mắt
Cõi tình nào góp nhặt sầu rơi
Thắt se giá lạnh chơi vơi
Phải đông về lại bên đời rồi chăng?
*
Thời gian chẳng nói năng vội cuốn
Vút lặng thầm tháng muộn ngày trôi
Bóng câu thoáng vụt qua rồi
Một đời quá nửa lưng đồi chồn chân
*
Đường phải tới ngại ngần mắt biếc
Lối nào về biền biệt mắt sâu
E chân ghì bước qua cầu
Vẫy tay có kịp, tiếc sầu mấy ai ?
dạ hoàng phi
Tháng giêng 2023
Thiên Thần Cánh Nhỏ
Tương tư nỗi nhớ hai đầu
Thiên thần cánh nhỏ phân câu bạc lòng
Chênh vênh giữa những hư không
Cách nào cột nối chữ đồng được đây?
*
Tóc vờn bay xỏa vai gầy
Xoa tay hứng những khói mây bên trời
Đong đưa giữa những chơi vơi
Nhắn cơn gió thoảng chuyển lời nhớ thương
*
Tình sầu trăm mối vấn vương
Đôi đầu hai nỗi đoạn trường thở than
Làm sao nghĩ chuyện đá vàng
Nối sao bởi đã muộn màng trầu cau
*
Làm sao xóa được tình đau
Ngẩn ngơ nhìn những vì sao quanh mình
Thiên thần xếp cánh lặng thinh
Sông Tương cuộn mãi cầu tình gãy đôi.
dạ hoàng phi
Dec 2022
Lặng Lẽ Giáng Sinh
Giáng sinh xưa mình còn chung bước
Mùa lễ này hết được kề bên
Đông về tuyết phủ buồn tênh
Cánh hoa băng giá rơi thềm lạnh căm
*
Bài ca thánh bổng trầm vang khúc
Kỷ niệm hoài nhắc lúc còn nhau
Dẫu giờ tình lạc chốn nào
Cầu cho hạnh phúc khát khao thỏa nguyền
*
Em ngước mắt lặng yên thầm khấn
Xin phước trời luôn vẫn ngàn năm
Hòa bình thế giới yên đầm
An lành dương thế thiện tâm bao người
*
Giáng sinh về khắp trời nô nức
Chạnh quê nhà ray rứt khôn nguôi
Tha hương hoài mãi ngậm ngùi
Giáng sinh cố xứ giờ vui hay buồn?
dạ hoàng phi
Dec 2022
Dạ Thu Sầu
Trả lại đời nửa thu dạo đó
Giữ thầm chiếc lá đỏ mong manh
Rồi mai lá cũng lìa cành
Sớm đông khẽ gọi mùa loanh quanh về
Sầu viễn xứ bộn bề tâm thức
Tím góc trời buồn nức không gian
Mùa rơi khô lá rụng vàng
Cho bao nhung nhớ lịm tàn bởi thu
Chẳng còn gì hoang vu trống vắng
Trong lặng thầm vạt nắng hắt hiu
Hoài hương thương nhớ bao chiều
Bước tình lạc dấu liêu xiêu cuối đường
Trả cho đời yêu thương đã trót
Lá treo cành vàng vọt héo hon
Sương rơi giăng mắc lối mòn
Nẻo tim nhón khẽ gót son lạc loài
Khói trăng tỏa u hoài mờ lối
Khuôn đầy lại vàng võ ánh rơi
Đêm đen bóng chếch bên trời
Nguyệt cầm ai khảy chơi vơi khúc sầu.
Dạ Hoàng Phi
Tưởng Vạt Áo Tình
Tưởng bởi tàn thu mà bao lá rụng
Hoa sớm lìa cành chết cũng vì đông
Phải mưa làm ướt mi cong
Hay vương vấn mãi mềm lòng giọt rơi
*
Tình vẫn mù khơi rã rời ngóng đợi
Xa cách biển ngàn vời vợi lối qua
Đường mưa lầy lội gót ngà
Hay hoài bão nổi níu tà áo ai
*
Ôi men rượu nào lòng say quay quắt
Suối lệ giã từ vương mắt thêm cay
Phải tình ngầm ngấm thương vay
Hay mưa xóa vội dấu giày lần sang
*
Ngây ngất rừng chiều ngập vàng hoa cúc
Tưởng vạt áo tình thoáng vụt trong mơ
Đằng lòng hay chỉ tình cờ
Mà câu lục bát vật vờ buồn tênh
*
dạ hoàng phi
Dec 2022
Hững Hờ Đông
Em lắng lặng nhìn thu quay bước
Đón đông về áo thướt tha bay
Rừng thưa âm vọng u hoài
Mốc thời gian vội vã xoay dòng đời
*
Anh đón đông chơi vơi băng giá
Tuyết giăng đầy kín cả mênh mông
Hoa đâu giăng phủ bềnh bồng
Tuyết rơi rơi mãi giữa không gian đầy
*
Em cùng anh về đây tiễn cuối
Tháng với mùa tiếc nuối bâng khuâng
Xuân qua chẳng chút ngại ngần
Thời gian vụt thoáng buồn dâng ngỡ ngàng
*
Đời lướt trôi miên man nhẫm đếm
Những mất còn buồn đến xót xa
Chiều tàn nắng xế nhạt nhòa
Đến, đi ngầm tiễn mùa qua hững hờ
dạ hoàng phi
Dec 2022
Gọi Đò Bên Sông
Trên sông vắng đò đâu biệt bóng
Ngẩn ngơ sầu nhớ tiếc vời trông
Gởi theo gió thoảng tấc lòng
Bến thầm nhắn nhủ nhờ sông gọi đò
*
Sông uốn khúc vòng vo muôn nẻo
Nước giăng hàng lẽo đẽo vây quanh
Vắng đò bến đã lạnh tanh
Ngẩn ngơ cuối bãi đầu gành buồn thiu
*
Đò nhớ bến dấu yêu muôn thuở
Bến xa đò bỡ ngỡ bơ vơ
Dòng đưa nước chảy hững hờ
Mải mê xuôi ngược đợi chờ đến bao
*
Đò lỡ chuyến lao đao tiếc nuối
Nước ngược dòng sóng đuối mù khơi
Dõi hoài trông ngóng xa vời
Sông thầm thương bến muôn đời chờ mong.
dạ hoàng phi
Nov 2022
Nhạt Nhòa Mắt Sâu
Từ xa xứ chưa lần quay lại
Tháng ngày buồn mê mải lần trôi
Dòng đời lặng lẽ phai phôi
Tuổi xuân mọc nhánh, chiều bồi hồi buông
*
Như lẫn quất bao nguồn nhớ tiếc
Dưới tàn tro rên siết lửa còn
Tim trần âm ỉ héo hon
Ấp ôm hoài niệm sắc son một thời
*
Nghìn xa cách rã rời bỡ ngỡ
Hút mây trời tình ở nơi đâu
Mãi còn khắc nghiệt bễ dâu
Hay triền miên giữa sóng sầu chẳng nguôi
*
Trong tiềm thức ngậm ngùi vương vấn
Lữ thứ sầu thân phận bôn ba
Đường về đất thấp trời xa
Cố hương ký ức nhạt nhòa mắt sâu
dạ hoàng phi
Nov 2022
Lặng Thầm
Gót xưa vẫn lặng thầm
Một mình trong vườn mộng
Thả hồn hoang gửi gấm
Yên bình chẳng hoài mong
*
Nguồn thơ mãi theo dòng
Đôi tà phai nắng lụa
Tình ơi đừng dậy sóng
Muộn rồi tim đã thua
*
Nép bên áo tình nhân
Bỗng hóa giọt mưa lạ
Rơi xuống đời ân cần
Đem về gần mộng xa
*
Chút ngọt ngào mong manh
Bong bóng tình vỡ vụn
Buông tay rồi cũng đành
Hạnh phúc nào mông lung
dạ hoàng phi
Nov 2022
Chim Trời Mãi Lạc
Từ mất nhau rồi đời có vui
Còn chăng lặng lẽ giấc đau vùi
Dõi mắt chân trời đường mây hút
Quẩn quanh lối cũ sầu khôn nguôi
*
Quạnh quẽ chông chênh mỏi gót trần
Vấn vương chi mãi chuốc bâng khuâng
Cánh hồng bạt gió nhòa hương phấn
Tàn cuộc trăm năm trăng khuyết dần
*
Tay với đường mây níu tuổi trời
Lá thu tàn úa từng chiếc rơi
Bao cuộc từ ly buồn vương mắt
Tiễn đưa lần lượt phố thưa người
Tình trót đánh rơi lỡ hẹn thề
Như chim mãi lạc cuối trời mê
Mây mờ giăng mắc che kín lối
Mỏi cánh thầm buông chẳng kịp về
dạ hoàng phi
Nov 2022
Nên Chẳng Còn Thu
Anh đi qua đời em
Bóng thu mãi bên thềm
Đong đưa vàng bao lá
Một trời thu bình yên
*
Anh ra đi chiều thu
Heo may giăng mịt mù
Lá ngập ngừng rơi xuống
Quanh đời bỗng hoang vu
*
Từ thu vắng xa ai
Hắt hiu mắt u hoài
Nhìn lá rơi từng chiếc
Đếm từng thu úa phai
*
Đã bao mùa thu trôi
Em mất anh thật rồi
Thầm hỏi vầng trăng khuyết
Giờ đâu hỡi tình tôi!
dạ hoàng phi
Cuối Mùa Gió Chướng
Chiều trên sông cuối mùa gió chướng
Sóng ngập đầy muôn hướng bủa vây
Dòng trôi giạt cuốn vơi đầy
Vỗ về con nước loay hoay rẽ nguồn
Hoàng hôn xế nắng buông trầm lắng
Mây âm thầm khẽ lặng vờn trôi
Lòng thuyền hiu hắt đơn côi
Mặc dòng đưa đẩy lở bồi bến nao
Cuồn cuộn mãi lao đao muôn sóng
Nhấp nhô dầm khua vọng thuyền nan
Sóng xô nước đổ về ngàn
Vút xa cánh nhạn lạc đàn chơi vơi
Thương hồ cũ trùng khơi biệt bóng
Bến bờ xưa vẫn ngóng thuyền ai
Giang đầu sóng bạc phôi phai
Cuối nguồn gió chướng mãi hoài ngược xuôi.
dạ hoàng phi
Lối Thu Xưa
Lặng lẽ bước lối mòn im vắng
Chiều rưng buồn vạt nắng buông lơi
Bóng chim hút dạng cuối trời
Mây thu lãng đãng vợi vời nhẹ trôi
Nghe xao xác bồi hồi trong gió
Lá trở mình vàng võ trơ vơ
Thu phai trở giấc ơ hờ
Bên dòng dọi bóng thẫn thờ dáng nai
Trong xa vắng loay hoay ký ức
Không gian đầy day dứt mông mênh
Hơi sương giăng mắc bên thềm
Trái sầu chín rụng thêm mềm vấn vương
Thu lại đến hồn dường quay quắt
Bâng khuâng buồn se sắt tâm tư
Nhạt nhòa góp nhặt hương dư
Lối xưa rêu kín kể từ mất nhau
dạ hoàng phi
Thu Lặng Lẽ
Giữa vàng nắng miên man
Có tiếng lá rơi thềm
Trong mơ hồ xa vắng
Hình như thu đã sang
*
Thu về giữa lặng thinh
Màn sương sớm mịt mù
Cúc vàng thầm giăng lối
Ghế đá trơ một mình
*
Phố cũ nhuốm màu thu
Vườn xưa phủ lá dầy
Cô liêu người đếm bước
Lòng khắc khoải hoang vu
*
Mưa thu lất phất bay
Tóc mây sũng giọt đầy
Nhìn sân vàng lá chết
Lặng buồn đếm tàn phai
dạ hoàng phi
Chắc Gì Quên
Người đi phố vắng hững hờ
Đợi nhau quây quắc giấc mơ đoạn đành
Loay hoay con nước cuốn nhanh
Vỡ tan bọt sóng mong manh cuối dòng
*
Mảnh tình trăn trở rêu phong
Lục bình trôi mãi trên sông khuất nguồn
Chia phôi ngăn cách chạnh buồn
Giạt theo bến đổ nước luồn nhánh chia
*
Quanh đời bão nổi xa lìa
Nụ hồng sớm rụng chưa khuya trăng tàn
Buông chi tay nắm vội vàng
Để đời hoang vắng ngổn ngang trăm đường
*
Tình xa trăn trở sầu thương
Quay lưng ngoảnh mặt thêm vương vấn lòng
Chắc gì quên được nhau không
Hay trong sâu thẳm chênh chông nhớ nhiều!
dạ hoàng phi
Cõi Tình Còn Ai
Lặng thầm xa vắng chiều xuân
Bước đi bên những ngại ngần dối gian
Mùa sang hay chỉ đông tàn
Hắt hiu trống vắng buồn man mác lòng
*
Bên đời sóng vỗ mênh mông
Còn chăng chỉ những hư không chập chùng
Buồn như con nước mông lung
Rẽ vào bến lỡ cạn cùng lối qua
*
Bạc lòng tình khuất mù xa
Với tay sao níu mộng đà chìm sâu
Trời buồn giăng mắc mưa ngâu
Rắc rơi từng giọt lệ sầu vấn vương
*
Nhạt nhòa dõi bóng cuối đường
Bơ vơ đi giữa khói sương một mình
Gót mòn khua bước lặng thinh
Âm vang xa vắng cõi tình còn ai?
dạ hoàng phi
Từ Tình Đi
Tình trần như giấc mơ
Gặp nhau trong tình cờ
Để ngày lơi tay níu
Ý sầu ngập hồn thơ
*
Bóng mịt mờ nơi nao
Tình giạt trôi bến nào
Hồn trở trăn dâng sóng
Buốt tận cùng nỗi đau
*
Về đâu người giờ đâu?
Ngóng trông mắt lệ sầu
Bạc ngàn chim hun hút
Trời vẫn làm mưa ngâu
*
Tóc xưa chẳng còn xanh
Sương khói sợi đoạn đành
Xa xôi biền biệt nhớ
Thương tình quá mong manh
*
Lòng chừng đã héo hon
Ngày vút trôi mỏi mòn
Đường đi hoài không tới
Nhạt nhòa nét môi son
*
Anh mang tình nhau đi
Em giờ còn lại gì
Đêm lụn tàn theo nến
Ngày vui tròn mấy khi ?
dạhoàngphi
Có Còn Lại Chăng
Lặng nhìn giọt nắng đong đưa
Với tay tìm chút âm thừa còn vương
Tim mòn lăn dốc dặm trường
Nghe bao trống vắng giữa sương khói tàn
*
Chút tình nhòa nhạt vương mang
Mong manh chiếc lá khô vàng nhẹ lay
Gió về đem cả tàn phai
Hững hờ tình cạn mộng ngày đã vơi
*
Còn chăng đông giá nửa vời
Còn chăng bọt sóng rã rời giạt trôi
Còn chăng mây xám lưng đồi
Còn chăng lời vẳng xa xôi bạc lòng
*
Ngoảnh nhìn đếm những hư không
Nhớ xưa tình đến mặn nồng tim vui
Giờ đi để lại ngậm ngùi
Biết sao bôi xóa chôn vùi tình đau?
dạ hoàng phi
Vạt Nắng Quên Đường
Hoàng hôn chìm đáy mắt em
Phố quen chợt bỗng không đèn lặng câm
Anh giờ đếm bước âm thầm
Nỗi buồn, lối nhỏ trầm ngâm hẹn hò
*
Cho anh lau hết phiền lo
Vớt màu sương khói đắn đo mi trần
Làm sao xóa được phân vân
Ngập trong mắt biếc ngại ngần giọt vương
*
Xa lâu vạt nắng quên đường
Khiến anh nặng gánh đoạn trường riêng mang
Ơi! Đừng nước mắt hai hàng
Đất bằng xao động biển ngàn trở trăn
*
Lặng im chẳng nói không rằng
Biết đâu nắng gió lăng xăng hướng nào
Chờ đêm anh hái được sao
Tóc mây lược giắt xôn xao bước về.
dạ hoàng phi
Tình Xa Chợt Gần
Mỗi ngày viết mấy vần thơ
Tâm tư gởi gắm mộng mơ xa vời
Tơ lòng lai láng chơi vơi
Thả trôi theo áng mây trời...nhớ...thương..
*
Nụ hồng lặng lẽ cuối vườn
Gởi nương làn gió chút hương dặm nghìn
Âm thầm giữa những lặng thinh
Mưa xuân rớt hạt tưới tình ngủ yên
*
Bình minh vạt nắng thật hiền
Vẳng xa có tiếng chim quyên thầm thì
Xuân về đông khóc từ ly
Áo mơ giấu mộng tình si ngại ngần
*
Lòng vui dẫu thoáng bâng khuâng
Tóc tơ sao kết mộng dần phôi pha
Đêm đêm dõi bóng trăng ngà
Nối câu lục bát tình xa... chợt gần...
dạ hoàng phi
Con Tim Lặng Thầm
Tìm gì giữa những quạnh hiu
Nửa đời mê mải liêu xiêu dấu hài
Lối thầm bước lạc phôi phai
Áo bay vạt cuốn chia hai nỗi niềm
*
Lắng lòng trong tiếng mưa đêm
Giọt rơi tí tách dạ mềm thả buông
Giữa không gian lặng tĩnh buồn
Nghe hồn ngụp lặn bao nguồn suy tư
*
Tim lăn giữa những ngôn từ
Buồn vui chìm đắm hương dư đắng tình
Lạc loài hư ảo phiêu linh
Với tay bóng vỡ muôn nghìn mảnh tan
*
Âm vang chút mộng ngỡ ngàng
Vấn vương vạt nắng muộn màng vắng im
Sầu dâng đan kín nỗi niềm
Giờ còn sót chỉ con tim lặng thầm
dạ hoàng phi
XUÂN TÌNH
Tình có hay xuân về đầu ngõ
Mùa chớm sang nghe gió nhẹ lay
Bên trời thoáng bóng chim bay
Hướng miền đất ấm miệt mài tìm qua
*
Nụ tầm xuân nhạt nhòa dưới nắng
Lối xưa về lắng lặng gót êm
Dáng gầy rơi ngã in thềm
Thoáng vương trong gió hương mềm tóc ngoan
*
Áo lụa bay trĩu vàng hoa cúc
Cho hồn sa đáy ngục mắt sâu
Tình rơi rớt đọng mi sầu
Tương tư cuốn giữa vạt bâu đôi tà
*
Người yêu ơi! Xuân đà trước cửa
Mùa với tình nhóm lửa tìm nhau
Mộng lòng chìm đắm khát khao
Chớm màu xanh thắm dạt dào ý thơ
dạ hoàng phi
THẢ BAY THEO GIÓ
Trên cành nhú đọt non
Chắc hẳn xuân hãy còn
Đâu rồi ngày xưa ấy
Lòng se thắt héo hon
*
Hoa xuân rộ khắp nơi
Thoang thoảng hương ru đời
Riêng hồn sao ray rứt
Thấm đậm sầu chơi vơi
*
Anh ghép vội tình thơ
Dòng mực xanh hững hờ
Thầm thả bay theo gió
Em ôm gió vào mơ
*
Xuân nào đã phôi phai
Xót xa những u hoài
Thơ xưa vùi mộ lá
Theo gió cuộn dần bay.
dạ hoàng phi
Mộng Rơi
Hồn chìm đắm mãi không nguôi
Thả trôi tâm tưởng bùi ngùi gió mây
Trái tim nông nổi cuồng quay
Bước chân lần khắp gót lầy dấu in
*
Cầu qua mấy nhịp gập ghình
Thoáng bao vương vấn lặng thinh giấc thầm
Tình nào vọng mãi dư âm
Khói sương lãng đãng sóng ngầm tràn dâng
*
Thoảng nghe đâu đó rất gần
Chìm trong hư ảo tim trần mải mê
Hồn nhiên quên mất nẻo về
Chim bay không thiết lê thê quãng trời
*
Thời gian vun vút chơi vơi
Thần tiên gãy cánh mộng rơi cuối đường
Một mai bóng ngả mù sương
Hành trang nắm níu chút dư hương này.
dạ hoàng phi
Lời Tự Tình
Hạ nực nồng bên cửa
Bóng xuân khuất nhạt nhòa
Vạt nắng hè quạ lửa
Lặng lẽ đốt mùa qua
*
Sài Gòn nhớ ngày xưa
Vẫn vọng những âm thừa
Nép nhau chung dù bước
Thầm tỏ tình dưới mưa
*
Lặng lẽ đời phôi phai
Mắt sâu đắm mệt nhoài
Dõi hoài theo bóng nắng
Ngóng bình minh sớm mai
*
Ký ức tựa hương dư
Thoáng hư ảo chập chùng
Thực tại lẫn quá khứ
Vương mang đến hơi cùng.
dạ hoàng phi
Tháng 7 2022
Tình Là Thế
Tình như những cơn gió
Thổi tung bao mảnh đời
Thuyền lênh đênh bão nọ
Buồm căng đứt ngoài khơi
*
Tình nhẹ tựa áng mây
Giong ruổi chẳng mệt nhoài
Như khói sương không thấy
Cố giữ hoài trong tay
*
Tình đâu khác giọt mưa
Ray rứt mãi ngập lòng
Mất nhau suối lệ ứa
Ướt nửa đời long đong
*
Tình là những dòng sông
Xuôi ngược mạch nước ngầm
Nhánh rẽ cuộn nghìn sóng
Lặng lẽ buồn trăm năm.
dạ hoàng phi
Tháng 7- 2022
Thoáng Phù Vân
Người ơi! Tháng bảy nhiều mưa
Làm sao đếm hết giọt thưa giọt đầy
Đọng buồn len giữa kẽ tay
Không nơi ẩn trú hạt bay xa dần
*
Chơi vơi một thoáng phù vân
Giọt trời lắng đọng bâng khuâng ngậm ngùi
Nghe dường trống vắng không nguôi
Ảo hư nhìn lại buồn vui đớn lòng
*
Trăng gầy giữa cõi mênh mông
Ngàn năm lẻ bóng nhìn dòng đời trôi
Ân tình nhòa nhạt phai phôi
Vút bay sương khói đơn côi tội tình
*
Dốc đời bước lạc gập ghình
Chiều tàn bóng xế lặng thinh bên đời
Hôm nay còn thấy mặt trời
Sớm hôm đâu biết còn lời khóc nhau.
dạ hoàng phi
Tháng 7- 2022
Tình Chẳng Còn Gần
Vườn cũ đường xưa vắng gót hài
Trơ vơ hoang lạnh ánh trăng phai
Thời gian vội xóa mờ quá khứ
Đêm đen im lắng bao thở dài
*
Như vẫn còn đây tiếng ai cười
Tóc bay trong gió dường reo vui
Âm vang xa loãng dương cầm tắt
Tất cả còn chăng chỉ ngậm ngùi
*
Lời phụ nhau chi đến xót lòng
Giáo gươm nào sắt đến thế không?
Yêu thương ngày đó vội lẩn khuất
Lệ khô đâu biết đã thành dòng
*
Chưa tạ từ nhau dẫu một lần
Lời dành muốn nói lại phân vân
Bốn mùa nối tiếp dường vùi lấp
Nuối cuộc tình đau chẳng còn gần.
dạ hoàng phi
Tháng 6 2022
Nhạt Phai
Mưa về giăng mắc lối
Ngõ xưa giờ lầy lội
Lời nào đầy gian dối
Để tình lỡ phai phôi
*
Giọt sầu ướt bờ mi
Buồn lặng thầm âm ỉ
Tình lỡ lầm phung phí
Cuối đường chuốc sầu bi
*
Vần thơ trót mang theo
Oan khiên mù khuất nẻo
Tình dường còn níu kéo
Giữa đoạn đành gieo neo
*
Ngày nối ngày chơ vơ
Lặng lẽ trong đợi chờ
Sầu lăn theo nỗi nhớ
Theo cánh gió ngu ngơ
*
Hạnh phúc mong manh ảo
Thoáng mộng đã hư hao
Hẹn chờ nhau kiếp nào
Thương hoài cuộc tình đau
*
Mộng mị theo gió bay
Giờ còn gì sót lại
Ngoài nửa vời mê mải
Ngoài hương tình nhạt phai.
dạ hoàng phi
June 20 - 2022