Nghĩ Mông Lung
Lên bờ, rồi xuống ruộng
Không khác chi cái cày
Lưỡi cày không xuống ruộng
Làm sao có gạo nhai
*
Sông ngòi có hai bờ
Như hàng rào che chắn
Là mảng lưới giữa trời
Cá tôm bơi tắm nắng
*
Hỏi, đại dương có bờ không ?
Ai cũng nói rộng mênh mông
Chim hải âu từ đâu đến ?
Phải có bến, truyền nòi giống
*
Lòng nhân ái, ai thấy không ?
Nằm sâu kín như mạch sông
Sẽ vun tưới khi tim cạn
Sẽ an ủi khi mủi lòng
*
Mây bàng bạc, trời bơ vơ
Cụm bông gòn vờn ngẩn ngơ
Đàn chim bay, chia hai nhánh
Thành chữ V, chiều nên thơ
*
Núi chập chùng có dài không ?
Chỉ khi nào gặp nước biển
Thì vách đá mới chênh chông
Sóng đánh núi, say xiểng niểng
*
Sóng thét gào mong vào bờ
Bờ không cho, sóng ở lại
Sóng hậm hực, bờ thờ ơ
Ôm tình hận, đời đen bạc
*
Chúc cho đầu bạc răng long
Sống đời, đừng nên bạc lòng
Bạc lòng thì tâm bất nghĩa
Còn gì ? chỉ bàn tay không
MAR 2021