Chuyện Nhà Heo
Từ sau bữa tối, thấy vợ đưa con vào phòng dỗ nó ngủ xong thì lễ mễ ôm giấy bút ra chiếc bàn ăn, anh vẫn nghĩ nàng soạn bài như mọi ngày. Chừng xem xong thời sự, rồi xong luôn trận đá banh chung kết, tắt ti vi, tắt đèn phòng khách vẫn thấy đèn bếp sáng, anh bèn rảo một vòng xuống xem Nhạn sắp xong chưa.
Im lặng đứng sau lưng vợ, mới biết hóa ra nãy giờ nàng không viết mà là đang ... vẽ. Từ hồi nào đến giờ đâu thấy nàng vẽ hồi nào đâu, nên nay ngạc nhiên là phải. Ờ ... để coi nàng vẽ cái chi. Cái chi mà lại tròn ung ủng ... rồi tẩy ... rồi vẽ ... lại xóa ... vẽ lại và tô màu. À há, giờ thì anh nhìn ra rồi:
- Ủa, sao bữa nay em vẽ cái gì giống ... con heo vậy?
Nhạn ngẩng mặt nhìn chồng, mừng rỡ reo lên:
- Anh thấy nó là con heo sao? Hay quá, vậy là em thành công rồi.
- Ờ, thì ... trong tất cả mấy con vật, con heo là cái con hình dáng xấu xí nhất nên em cũng chỉ vẽ được con heo mà thôi ...
- Ý anh là sao? Bộ anh thấy em vẽ ... xấu lắm hả?
- Không không, anh đâu có ý đó, chỉ là nếu bé Bo mà nhìn thấy chắc nó .... khóc thét lên ...
Nói xong Hưng phá lên cười và quay lưng bỏ chạy.
Nhạn buông bút chì xuống nhanh quá làm nó rơi xuống đất "cóc" một tiếng nhưng không nghe vì còn mải rượt Hưng chạy vòng vòng quanh bàn:
- Sao không giúp em mà còn trêu tức em vậy?
- Trời ơi, tự thuở nào giờ mới thấy nhe. Nhận xét cũng bị cấm sao?
- Nhận xét hồi nào mà nhận xét. Chọc quê cho người ta nổi khùng thì có!
Hưng đứng lại cho Nhạn đấm thùm thụp, vừa thở vừa cười:
- Hỏi thiệt nghe sao bữa nay chưa kêu buồn ngủ mà lại chăm chỉ ngồi vẽ ... heo vậy?
- Ít ra cũng phải nhẹ nhàng hỏi vậy mới là quan tâm chớ. Sắp tết rồi, trường em bày ra vụ bích báo lớp là dành cho học sinh, còn bích báo trường là dành cho thầy cô. Ai cũng phải góp ít nhất một bài do chính tay mình viết và chính tay mình vẽ. Trường sẽ gắn nguyên các bài mình nộp lên tấm giấy bìa to treo trước cửa phòng giáo viên cho học sinh cùng xem luôn. Bài thì em viết xong rồi, nhưng muốn minh họa cho bài đỡ đơn điệu nên mới vẽ thêm. Anh đã không phụ em thì thôi lại còn ....
- Rồi ... rồi, bây giờ anh hiểu rồi. Chọc tí cho vui nhà chớ đâu có chê mà còn khen nữa đó. Không ngờ lấy vợ bao năm, nay mới biết vợ anh là họa sĩ kiêm văn sĩ nữa! Đâu, viết bài gì đâu, cho anh coi trước được không?
Nhà nọ nuôi một cặp heo. Ban đêm, heo đực lúc nào cũng thức để trông cho heo cái. Nó sợ, thừa lúc chúng ngủ say, người ta sẽ đến bắt heo cái đem đi thịt. Ngày lại ngày, heo cái càng béo trắng nõn nà, heo đực càng gầy đi trông thấy.
Đến một ngày, heo đực tình cờ nghe được ông chủ nói chuyện với tay đồ tể. Ông ta muốn thịt heo cái đang béo tốt. Heo đực nghe vậy mà lòng đau khổ khôn cùng. Thế là từ lúc đó, tính tình heo đực thay đổi hẳn.
Mỗi lần ông chủ mang thức ăn đến là heo đực ta giành ăn bằng sạch, ăn xong nó lại nằm ườn ra ngủ như chết. Nó còn nói với heo cái, từ giờ ban đêm phải canh gác thay cho nó. Nếu mà biết được không chịu canh thì nó sẽ không bao giờ quan tâm đến heo cái nữa.
Thời gian qua đi, heo cái cảm thấy heo đực càng ngày càng không để ý gì đến mình nữa. Heo cái buồn bã, thất vọng vô cùng. Còn heo đực hàng ngày vẫn vô tư, vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
Ngoảnh đi ngoảnh lại một tháng qua đi, ông chủ dẫn tay đồ tể đến chuồng heo. Ông ta thấy heo cái trước đây đẫy đà, nõn nường là thế giờ chẳng còn lại được bao nhiêu thịt. Còn heo đực lại trở nên béo trắng hẳn ra. Lúc này, heo đực ta liền chạy thục mạng xung quanh chuồng, nó muốn thu hút sự chú ý của ông chủ, chứng tỏ nó là con heo béo tốt, khỏe mạnh. Cuối cùng thì tay đồ tể cũng bắt heo đực đi.
Khoảnh khắc bị lôi ra khỏi chuồng, heo đực vẫn cười và nói với lại với heo cái: "Sau này em nhớ đừng ăn nhiều nhé!"
Heo cái đau xót vô cùng, định xông ra theo chồng, nhưng cửa chuồng đã đóng sầm trước mặt nó. Qua hàng rào tre, heo cái vẫn nhìn thấy ánh mắt chớp chớp của heo đực.
Tối hôm đó, heo cái nhìn nhà chủ vui vẻ, quây quần bên nhau ăn thịt heo, nó buồn bã thả mình nằm xuống nơi trước đây heo đực vẫn nằm. Đột nhiên nó nhìn thấy trên tường có dòng chữ: "Nếu tình yêu không thể diễn đạt được bằng lời, anh nguyện dùng sinh mạng để chứng minh". Heo cái đọc xong dòng chữ mà lòng đau quặn thắt và nước mắt ứa ra ...
Buông tờ giấy xuống, Hưng nhẹ nhàng ôm lấy Nhạn:
- Xem xong anh cũng muốn ... ứa nước mắt luôn nè ... Thôi, khuya rồi, cả heo đực cả heo cái cùng ngủ, không ai phải thức canh ai hết.
Nguyễn Văn Thành
Feb 2020