Cốc thần thì bất tử gọi là huyền tẫn.
Cửa huyền tẫn là gốc của trời đất.
Thấy huyền hoặc mà có đấy từ lâu.
Dùng mãi mà không bao giờ vơi cạn.
Giải Nghĩa Chữ Khó:
Cốc thần: thần hang.
Tẫn: con mái.
Bất tử: không chết.
Huyền hoặc: không rõ, lờ mờ.
Không vơi cạn: không hết.
Ý Nghĩa Của Bài:
Cốc thần là cái u minh của hang hốc. Huyền tẫn là con mái, nghĩa bóng là âm hộ. Cửa huyền tẫn là cái gốc của trời đất và là cái nguyên thủy của Ðạo.
Ðạo thì vượt ra ngoài thời gian và không gian. Về với Ðạo, không còn là hủ lậu hay cấp tiến. Ðạo ở mọi nơi mọi thời, nên ai ai cũng có thể hiểu được và giữ được.
Cô em mặc áo nâu non,
Yếm thơm nhu nhú, vú tròn nết na.
Vải này của thánh dệt ra,
Hay là của quỷ của ma ghẹo người?
(Ðỗ Thì Kênh G)