Phép dụng binh có câu:
Thà làm khách, chứ không làm chủ.
Thà lui một bước, chứ không tiến một gang.
Ðó gọi là đi mà không cần tới.
Xăn áo mà không cần lộ tay.
Canh giữ mà không cần khí giới.
Bắt giặc mà không cần đối địch.
Không họa nào bằng khinh địch,
Vì khinh địch thì dễ thua.
Do đó, khi hai bên kình chống nhau,
Thì bên bi ai sẽ thắng được bên hỉ lạc vậy.
Giải Nghĩa Chữ Khó:
Khách: người thăm, người không có phận sự.
Chủ: người có trách nhiệm phải hành xử.
Xăn áo: cuốn áo lên.
Bi ai: buồn bã.
Hỉ lạc: vui sướng.
Ý Nghĩa Của Bài:
Cuộc đời như bàn cờ lớn. Mỗi người là một quân cờ, với những thế đi khác nhau. Không thế đi nào kém phần quan trọng. Bàn cờ chỉ thắng, khi các thế đi được phối trí một cách nhịp nhàng.
Cuộc đời cũng giống như bày trận. Kẻ nào biết dụng binh sẽ không bị thua.
Câu Ðố:
Cái gì nó bé nó cay?
Cái gì nó bé nó hay cửa quyền?
(Hạt tiêu và đồng tiền)