Thương cho người bạn đến tuổi bạc đầu mà công danh chưa toại. Lòng dạ con người thường tham phú phụ bần, chỉ cần một chút lợi nhỏ mà cúi mình cho người sai khiến. Chứ không phải như Tác giả và bạn họ Bùi, không vì danh lợi mà lòn cúi làm mất đi nhân cách, phẩm chất của mình. Hãy xem chuyện đời như gió thoảng mây trôi, mặc cho nhân tình thế thái, ta cứ trăm năm thơ túi rượu vò tiêu dao ngày tháng.
酌酒與裴迪 Chước tửu dữ Bùi Địch
酌酒與君君自寬, Chước tửu dữ quân quân tự khoan
人情翻覆似波瀾。 Nhân tình phiên túc tự ba lan
白首相知猶按劍, Bạch thủ tương tri do án kiếm
朱門先達笑彈冠。 Chu môn tiên đạt tiếu đàn quan
草色全經細雨濕, Thảo sắc toàn kinh tế vũ thấp
花枝欲動春風寒。 Hoa chi dục động xuân phong hàn
世事浮雲何足問, Thế sự phù vân hà túc vấn
不如高臥且加餐 . Bất như cao ngọa thả gia san.
VƯƠNG DUY
Dịch Nghĩa:
Mời rượu Bùi Địch
Rót rượu cùng với anh, mời anh thong thả uống
Lòng dạ con người thay đổi tráo trở như những cơn sóng
Biết nhau đến lúc bạc đầu vẫn còn chống kiếm
(ý nói người bạn đến già mà đường công danh vẫn còn trắc trở)
Kẻ lầu son hiển vinh trước chê cười người chưa được làm quan
Cỏ đều bị đẫm ướt dưới cơn mưa phùn
(ý nói chỉ chút uy quyền cũng có thể khuất phục kẻ tiểu nhân)
Cành hoa vẫn muốn rung động với mùa xuân cho dù gió lạnh
(Ý nói người quân tử không một thế lực nào làm đổi thay bản chất )
Chuyện đời như mây trôi nổi hỏi đến làm gì ?
Sao bằng ăn uống no say rồi nằm lăn ra ngủ.
DỊCH THƠ:
RƯỢU MỜI BÙI ĐỊCH
Chén mời xin hãy uống thong dong
Ấm lạnh nhân tình tựa sóng sông.
Chống kiếm bạc đầu còn lận đận,
Hiển vinh gác tía nhạo long đong.
Xanh tươi cỏ nọ nhờ mưa móc,
Lạnh lẽo hoa kia ngại gió đông.
Thế sự như mây trôi, chớ hỏi ,
Thì thôi ăn ngủ cứ thong dong !
Lục bát :
Chén mời xin hãy thong dong,
Nhân tình đen bạc như dòng sóng xanh.
Bạc đầu chống kiếm riêng anh,
Cười người hiễn đạt hia xanh mũ vàng.
Mưa rơi ướt cỏ khôn màng,
Cành hoa còn giữ tiết hàn gió xuân.
Chuyện đời mây nổi bâng khuâng
Chi bằng yên phận, đói ăn ngủ buồn !
" Chước tửu dữ Bùi Địch " của Thi Phật Vương Duy, ta vừa tìm hiểu và dịch xong... Vậy, " BÙI ĐỊCH " là ai ?. Kính mời Quý Thầy Cô, Đồng môn và Các em Học Sinh thân mến cùng tìm hiểu về thi nhân BÙI ĐỊCH nầy qua phần tiểu sử của Ông sau đây :
裴迪 BÙI ĐỊCH
裴迪(716-?),唐代詩人,關中(今屬陜西)人。官蜀州刺史及尚書省郎。其一生以詩文見稱,是盛唐著名的山水田園詩人之一。與大詩人王維、杜甫關係密切。早年與“詩佛”王維過從甚密,晚年居輞川、終南山,兩人來往更為頻繁,故其詩多是與王維的唱和應酬之作。受王維的影響,裴迪的詩大多為五絕,描寫的也常是幽寂的景色,大抵和王維山水詩相近。
Bùi Địch ( 716-? ), Thi nhân đời Đường, người đất Quan Trung ( thuộc tỉnh Thiểm Tây ngày nay ). Làm quan đến chức Thục Châu Ngự Sử và Thượng Thư Tỉnh Lang. Nổi tiếng văn thơ một thời, là một trong những thi nhân nổi tiếng về thơ sơn thủy điền viên thời Thịnh Đường. Kết giao mật thiết với các đại thi nhân Vương Duy, Đỗ Phủ.
Lúc trẻ, qua lại thân thiết với Thi Phật Vương Duy, về già, khi ở Võng Xuyên, Chung Nam Sơn, qua lại càng mật thiết hơn. Vì thế, mà thơ của ông phần lớn là những bài ứng thù xướng họa với thơ của Vương Duy.
Thơ của ông chịu ảnh hưởng của Vương Duy, phần lớn là Ngũ Ngôn Tứ Tuyệt, miêu tả cảnh sắc u tịch ,nhàn nhã, rất gần với thơ của họ Vương .
Nào ! Bây giờ chúng ta hãy cùng tìm hiểu và thưởng thức một bài thơ Ngũ Ngôn Tứ Tuyệt của Bùi Địch nhé !........