010 Hồn của tượng
(tượng, NVA, nặn bằng đất pha sỏi)
Mới gặp Anh đêm nay
Xin Anh chỉ phác em vài nét
Hướng môt dáng ngồi, níu hai cánh tay
Nắn một áng lưng, gọt một bờ vai.
Em e thẹn quay đi
biết Anh đang nhìn em tha thiết
Đừng quá vội vàng
Xin Anh nhè nhẹ thôi !
Anh muốn tìm hiểu em
hiểu từng chi tiết
Em chẳng có gì giấu Anh hết
Vì em biết
Anh sẽ tìm những cái gì cao quý nhất
Trong tấm thân em
Mà trân trọng dãi bầy!
Đêm nay, rồi ngày mai, rồi ngày mốt
Trong không gian linh thiêng của mỹ thuật
Thất bại hay thành công
đời đôi ta đã dính chặt.
Tất cả cuộc đời em
em đã đặt
Trong đôi bàn tay Anh,
Ngay từ giây phút này…..
CẢM NHẬN:
HOÀNG NGÂU : Một bài thơ cảm tác, lời sắc, ý sâu.
Em ...Vùng đất hoang sơ,
Ôi! Hỡi thần vệ nữ,
E ấp đến khôn cùng,
Trái tim kia có biết,
Tình yêu như cháy bỏng,
Tâm hồn người cuồng si,
Một nét đẹp hoang sơ,
Như một vùng đất sơ khai, hoang dã,
Chưa được khai phá với gam màu,
Vàng, nâu hoà hợp,
Dưới ánh sáng dịu mát của ngọn đèn.
Một bên nóng bỏng tình yêu,
Một bên tôn thờ thần tượng,
Thoát tục, ôi tình yêu thanh khiết ...
MAI THẢO : Van An, It is a Magnificent Art work... Thanks so much for sharing. Have a wonderful weekend.
LAN HƯƠNG : Chào Anh Vạn An ! Bài thơ và bức họa thật đẹp, anh thật đa tài. Hôm nay LP mới có dịp ghé thăm anh và mong được làm quen. Chúc anh luôn vui may mắn hạnh phúc thành đạt. Thân ái.
THANH ANH : Hiểu được không hởi người? TA đã quá hiểu TA. Khi đã chọn cái nghiệp duyên. Sống với tất cả....., chết với tất cả !
Đêm nay em đến,
Lộ bày cùng anh tất cả,
Đến với hồn tượng,
Đến với nghệ thuật,
Bàn tay anh nắn nót,
Bàn tay anh chỉnh trang,
Cho thân em hoàn hảo,
Cho thân em tuyệt vời,
Ánh sáng nào diệu kỳ,
Tìm nơi nào nổi bật,
Cho hồn em sống dậy,
Cho hồn tượng cùng em..
Mong bức tượng sớm hoàn thành dưới bàn tay người điêu khắc, bàn tay người họa sỹ. Thân! TA
BI : Lời Thì Thầm Nửa Đêm...
Nửa đêm…
Ting… Ting… Ting…
Chuông đồng hồ chậm rãi gõ mười hai tiếng…
Và theo quy luật của xứ Hội Họa, cứ sau nửa đêm, những tác phẩm của chàng nghệ sĩ tài hoa lại rục rịch, cử động, đi đứng, nói năng, như một con người thật sự!
Nơi góc phòng, trong bóng tối lờ mờ, bức tượng của người thiếu nữ chợt lóe lên rồi vụt tắt. Có một tiếng thở dài nhẹ thoát ra rồi nàng uể oải đứng dậy.
Khi nàng đứng thẳng lên, hết thảy mọi đồ vật trong phòng đều mở to mắt nhìn nàng, trầm trồ khen ngợi. Vóc nàng cao dong dỏng, dáng nàng thanh thoát, mái tóc dày màu nâu đồng được bới cao trên đỉnh đầu, làm nổi bật khuôn mặt thanh tú với làn da trắng hồng mịn màng.
Nàng mềm mại bước đi. Hoàn toàn khỏa thân. Đúng vậy. Bởi chàng nghệ sĩ tài hoa vì quá mệt mỏi sau nhiều giờ làm việc đã quên dùng tấm khăn voan mỏng khoác lại lên người nàng để ú ấm. Nàng đảo mắt nhìn quanh. Tấm khăn voan mỏng kia rồi. Được vắt hờ trên lưng ghế sofa.
Người thiếu nữ rảo chân đến chiếc sofa, với tay định lấy tấm khăn voan để trùm lên người. Nhưng rồi nàng khựng lại. Trên ghế, chàng nghệ sĩ tài hoa đang nằm dài, mắt nhắm chặt, ngủ say sưa. Hơi thở từ lồng ngực chàng thoát ra nhè nhẹ, nhè nhẹ…
Nàng dịu dàng bước đến gần, lặng lẽ đứng ngắm nhìn một nửa khuôn mặt chàng nổi lên trong ánh nến, một nửa khuôn mặt kia vẫn còn chìm trong bóng tối. Nàng quỳ xuống bên chàng, rồi từ đôi môi mọng đỏ thốt ra lời thì thầm:
“Đêm nay, rồi ngày mai, rồi ngày mốt,
Trong không gian linh thiêng của mỹ thuật,
Thất bại hay thành công, đời đôi ta đã dính chặt,
Tất cả cuộc đời em, em đã đặt
Trong đôi bàn tay Anh,
Ngay từ giây phút này…”
Và người thiếu nữ từ từ cúi xuống…
HOÀNG NGUYÊN :
Kính chào anh An, lại được thưởng thức một tài nghệ khác của anh, bức tượng đẹp qúa... em mê nhất kiểu ngồi của bức tượng.. nó mang vẻ huyền bí, mà cao sang, ngoài ra ánh đèn anh để cũng rất tuyệt ... còn một của người con gái lại quay đi một cách e lệ. Sống và duyên quá... Cảm ơn anh đã cho xem bức tượng.
JULIETTE : Anh An.
Bài thơ của anh.
Bức tượng của anh.
Hòa quyện vào nhau trong lời thì thầm của người thiếu nữ. Lúc nửa đêm.
Cổ đã mỏi. Chân đã tê. Nhưng nàng vẫn ngồi im. Ngồi im thật kiên nhẫn. Ngồi im thật dịu dàng. Để mặc cho người nghệ sĩ:
"Hướng môt dáng ngồi, níu hai cánh tay,
Nắn một áng lưng, gọt một bờ vai".
Nét mặt nàng e thẹn quay đi, trái tim nàng thì thùng đập mạnh. Nhưng nàng vẫn ngồi im. Với một lòng tin. Tuyệt đối.
"Tất cả cuộc đời em, em đã đặt
Trong đôi bàn tay Anh,
Ngay từ giây phút này…"
Anh An.
Đọc bài thơ của anh, Juliette cũng ngồi im. Xúc động. Xao xuyến.
Người nghệ sĩ ơi, Juliette xin được chia sẻ giây phút giao hòa này với anh…
BI : Chào bạn.
Bi thích bức tượng & bài thơ của bạn.
Nhưng không hiểu tại sao lại thích nữa...
Có lẽ Bi đành phải chờ đọc phần bình luận của bạn Hoài Vân & phần phân tích của bạn NLC.
Take care. Bảo trọng nha.
PHƯƠNG PHƯƠNG :
Tất cả cuộc đời em, em đã đặt
Trong đôi bàn tay Anh,
Ngay từ giây phút này,…
Đúng là phụ nữ anh An nhỉ ? Cả tin và ngây ngô !
"sâu sắc như cơi đựng trầu "
hì ...hì .
PHAN CHÍ THẮNG: Tôi chỉ có thể đắm đuối ngắm bức tượng, tự nhủ: "Miễn bình luận!".
Bởi khi mình tiếp xúc được với "Hồn của tượng" rồi thì không ngôn ngữ nào có thể diễn tả được cảm xúc...
Cảm ơn anh An!
NGUYỄN LÂM CÚC : Một bờ vai thon thả, mềm mại như suối nước; một ngấn cổ kiêu sa; một bờ ngực tân thanh; một dáng ngồi e ấp; một chút buồn trên nét mặt dịu dàng…Đá ư? Có thể là không chắc.
Đẹp! thật đẹp!
NGUYỄN LÂM CÚC :
NLC thăm nhà anh An hôm nay, đọc cảm nhận của anh: “ Tôi sẽ đọc những lời cùa Cúc cho Nàng nghe, chắc Nàng sẽ cảm động lắm!” Phải, đôi khi ta thật cần những người bạn như Nàng của anh An.
Có thể có những người thật may mắn, chung quanh họ luôn có những người ân cần, thấu hiểu, cảm thông và chia sẻ gần gũi. Nhưng may mắn đâu mỉm cười với tất cả. Vì vậy, bằng lòng tâm tình với cây cỏ, thì thầm những lời của đáy lòng để nguôi khuây, cũng là một cách mà NLC hay làm.
Bên ngoài hành lang cầu thang lên phòng làm việc của NLC, có một cây điều xum xuê. Không biết bao nhiêu lần Cúc nói chuyện với con kỳ nhông và những chú chim sẻ có đôi chân tí xíu, về nhảy nhót trên cành. Đã có một thời, trong trái tim âu sầu và lạnh lẻo của Cúc bừng lên một ngọn lửa nhỏ nhoi, ấm áp, một tình yêu thầm lặng. Ngọn lửa ấy reo lên, hát bài tình ca riêng của nó…những ngày tháng ngắn ngủi ấy sưởi ấm Cúc, thậm chí có lúc Cúc thấy mình hạnh phúc ngất ngây, dù chút hạnh phúc ấy nhỏ lắm! Mơ hồ lắm! Để chia sẻ, Cúc từng bảo: “ Kỳ nhông ơi, chim sẻ ơi! Lòng ta thật ấm áp. Các bạn có biết không, ta đang mang trong lòng một tình yêu đấy. Một tình yêu, bạn biết không?”Lời thì thầm đó phải chi vẫn cứ mãi được thầm thì…Sau này, Cúc nhìn những chú chim sâu, nhìn con kỳ nhông đã về cả đôi trên cành cây và im lặng, ngọn lửa nhỏ nhoi ấy đã tắt, tiếng hát trong lòng tắt lịm. Lòng Cúc hoang vu. Cúc không có gì để thầm thì nữa, để reo lên khe khẽ nữa. Hằng ngày, sáng và chiều nhạt nhòa trôi qua…
Bây giờ, Cúc có bức tranh “ Đình tiền tạc dạ nhất chi mai” đó chính là người bạn, mỗi ngày Cúc lại kể cho Tuyết mai nghe nỗi lòng của mình. Có hôm, ra về không kịp nói lời tạm biệt, lòng thấy ray rứt.
Những người bạn thầm lặng luôn dành cho một sự im lặng sẻ chia. Những người bạn ấy chưa bao giờ từ chối khi bạn muốn giải bày, luôn lắng nghe và thấu hiểu.
HUỲNH MAI : Anh An,
Ẩn trong dáng ngồi, trong vầng ánh sáng là cả một nỗi đam mê.
"Tất cả cuộc đời em, em đã đặt
Trong đôi bàn tay Anh,
Ngay từ giây phút này ! »
............
Và mãi mãi thuộc về anh
Một linh hồn bất diệt,
Một tình yêu tinh khiết,
Và những điều kỳ diệu của bóng đêm..."
Bức tượng cũng trở nên có linh hồn khi được tạc bằng đôi tay và cả bằng tình yêu của người nghệ sĩ. Mong được xem nhiều tác phẩm đẹp của anh.
HOÀNG KIM : Anh An ơi!
Mình xúc động về bài thơ này của anh và lời thơ họa vần của Juliette. Bài thơ anh thật hay, bức ảnh tuyệt đẹp. Bài thơ của Juliette là bài họa thật hay!
Đọc bài thơ của anh, mình cũng ngồi im. Ngồi im rất lâu. Xúc động. Mình có bài thơ làm trước đây ở bảo tàng nghệ thuật tại Ý, xin được hoạ vần thơ anh:
PHÚT BÊN EM
Kanchina! Kanchina!
Anh gọi tên em Kanchina
của Antonio Canova
trong bảo tàng nghệ thuật.
Anh bồi hồi cầm tay em
đến bên tượng Gớt
phút giây này
tình yêu này
em là suối nhạc
để Bethoven dâng đời
kiệt tác “Ánh trăng”.
Kanchina! Kanchina!
Em là tượng thần Tình yêu
rung động hoá thân
dưới bàn tay vàng
của Antonio Canova.
Em là mơ hay là thật?
Anh muốn ôm em vào lòng
hôn lên đôi môi ngọt ngào
và áp đầu lên ngực
để những phút giây thần tiên
được sống bên em
say đắm đến vô cùng!
Xin phép anh An và Juliette cho mình chép hai bài này về blog của mình. Mình không thể post được bức ảnh tặng bạn vào đây.
*********
DUYBEN : Trong hội họa và điêu khắc, có khi cái hoàn mỹ chưa chắc đã là tác phẩm thành công .Ví dụ tượng bán khỏa thân NỮ THẦN MI LÔ (tìm thấy ở Mi Lô) hai tay không hoàn thiện làm người xem rung động trước vẻ đẹp tuyệt mỹ, cũng như những bức ký họa chì than, thuốc nước của Tô Ngọc Vân, Diệp Minh Châu...hay như bức tượng của ngvanan đây, đã thổi hồn làm sống dậy những cảm xúc thẩm mỹ
Bài thơ cũng vậy, cảm xúc chân thực đã làm nên giá trị của bài thơ
TRNHAC :
Nét sơ khai hiện lên từng viên đất
Dáng linh hồn vẫn chứa chất đâm mê
Từng đường cong, hình khối chẳng vụng về
XUA : Thứ cao quý nhất mà VẠN AN tìm thấy chính là đã thổi đựơc hồn mình vào tượng với những câu thơ tuyệt vời ! Thật ngưỡng mộ anh !
BICHTHUY : Anh quả thật là một người giàu có vì đã được sở hữu những giây phút ấy và những cảm xúc ấy!
Ngắm bức tượng và đọc bài thơ của anh khiến em nhớ lại một video clip và một bài hát đã làm em rất cảm động.
Đây là bài thơ (L Ritchie) và bài dịch tuyệt vời (B Thủy) :
HELLO !
Lionel Ritchie
Hello
I've been alone with you, inside my mind
And in my dreams I've kissed your lips, a thousand times
I sometimes see you pass outside my door
Hello!
Is it me you're looking for?
I can see it in your eyes, i can see it in your smile
You're all I've ever wanted and my arms are open wide
cause you know just what to say and you know just what to do
And I want to tell you so much....
I love you
I long to see the sunlight in your hair
And tell you time and time again, how much I care
Sometimes I feel my heart will overflow
Hello!
I've just got to let you know
Cause I wonder where you are, and I wonder what you do
Are you somewhere feeling lonely, or is someone loving you?
Tell me how to win your heart, for I haven't got a clue
But let me start by saying...
I love you
CHÀO EM !
Dịch bởi Phan Bích Thủy
Chào em!
Anh đã dạo bước cùng em trong tâm trí
Trong những giấc mơ anh đã hôn em cả ngàn lần
Đôi khi anh thấy bóng em lướt qua khung cửa
Chào em!
Có phải anh, người em thường tìm kiếm?
Anh nhìn thấy điều ấy trong đôi mắt em
Và nụ cười của em đã mách anh điều bí mật
Em là tất cả những gì anh mong ước
Cánh tay anh luôn dang rộng đợi chờ em
Em là người biết rõ điều đáng nói, đáng làm
Nhưng anh khao khát được nói với em…
Rằng anh yêu em!
Ngắm nắng vàng trên mái tóc em, anh chẳng bao giờ chán
Anh muốn nói với em cả ngàn lần, anh lo lắng biết bao nhiêu
Nhiều lần lắm, anh cảm thấy trái tim mình tan nát...
Chào em!
Anh muốn nói với em
Rằng anh luôn muốn biết em đang ở đâu, em đang làm gì
Có bao giờ em cảm thấy cô đơn?
Và có bao giờ em cảm thấy có ai đó đang yêu em?
Hãy nói với anh làm thế nào để có được trái tim em
Bởi anh đâu biết mình phải làm gì
Nhưng hãy để anh bắt đầu bằng một lời giản dị…
Anh yêu em
https://www.youtube.com/watch?v=PDZcqBgCS74&list=RDPDZcqBgCS74&t=1
QUẾ HẰNG : THƠ ĐỀ BỨC TƯỢNG
Khoanh gối ngả đầu vẻ kiêu xa
Chẳng hiểu người tây hay giống ta
Phô diễn bờ cong miền ươm mộng
Chắn che ruộng mọng chốn trồng hoa
Thi nhân mỏi mắt trông hình ngọc
Mặc khách chồn chân ngắm dáng ngà
Không mảnh vải che mà vẫn chỉnh
Gieo vào gan ruột, cứ như là!
Quế Hằng
VIDAMANTINH :
“Anh sẽ tìm những cái gì cao quý nhất,
Trong tấm thân em,
Mà trân trọng dãi bầy!”
Cám ơn anh
Đã chuyển hóa em thành đất
Nhào trộn linh hồn em lẫn cùng sỏi cát
Trong đôi tay anh em hóa vĩnh hằng
Dẫu mai này xương thịt nát tan
Hình hài em vẫn trên đời, hiện diện
Và hạnh phúc là khi pho tượng
Phơi hồn em và hồn anh
Quện chặt giữa đời…
QUEHANG : Bây giờ mới chuẩn anh à. Thông cảm cho em nhé
THƠ ĐỀ BỨC TƯỢNG
Quế Hằng
Khoanh gối ngả đầu vẻ kiêu sa
Chẳng hiểu người tây hay giống ta
Phô diễn bờ cong miền dệt mộng
Chắn che ruộng mọng chốn ươm hoa
Thi nhân mỏi mắt trông hình ngọc
Mặc khách chồn chân ngắm dáng ngà
Không mảnh vải mang mà vẫn chỉnh
Gieo vào gan ruột, cứ như là!
THUYENTHO : HỒN TƯỢNG
Gác chân bó gối vẻ ưu tư
Hồn tượng đêm nay chợt mỏi nhừ
Vỗ nhẹ bàn tay vừa trọn nét
Khuôn ngà ẩn mộng vẫn còn dư.
TT : Sang thăm anh, ngắm nhìn dáng tượng thoáng nét ưu tư, buồn buồn, và như cam chịu trong đợi chờ vậy, nên viết mấy dòng cảm tác.
NGUYỄN T.MINH HỒNG :
Tất cả cuộc đời em,
em đã đặt,
Trong đôi bàn tay Anh,
Viết ra thì đơn giản vậy thôi, nhưng trong hội họa điêu khắc thì không, anh nhỉ. Giữ và thổi cái hồn EM vào tác phẩm mới là nghệ thuật, phải không anh?
TUYETTUYET48 : Sang thăm anh đọc thơ và ngắm bức tượng: được thổi hồn từ bàn tay tài hoa của người họa sĩ mang tâm hồn thi sĩ. Em xin tặng anh mấy lời nôm na nhé
LỜI CỦA TƯỢNG
Em thoát thai từ đất và sỏi vụn
Đêm, gặp anh bỗng hóa linh hồn
Không vượng miện, không xiêm y lộng lẫy
Vẫn nguyên sơ mà nà nõn ngọc ngà
Những đường cong thân hình ngọc nữ
Mỗi "tế bào" có dấu vân tay
Anh, người họa sĩ tài hoa hay anh là thi sĩ
Tái sinh em từ đất trở về
Giữa nhân gian còn trăm mối bộn bề
Sình và tử đều giành nhau từ đất
Thế mà anh, người thương yêu em nhất
Khai sinh em, từ đất sống cùng người
Cảm ơn anh người họa sĩ, thi sĩ của em ơi
NHUOCMONG :
"...Bài thơ của anh.
Bức tượng của anh.
Hòa quyện vào nhau
trong lời thì thầm của người thiếu nữ... (JL)
Thật hạnh phúc khi được nhìn ngắm và tái tạo bằng chính cảm xúc của tâm hồn mình! Anh Vạn An thật biết hài hòa giữa cuộc sống đời thường và đam mê nghệ thuật.
TUONGVI : Bài thơ và bức tượng là hai nhưng lại là một. Tâm hồn anh đang hòa vào từng nhịp gọt, nềm vui của anh đang thổi sức sống vào từng đường nét thượng thơ. Thật đẹp, anh là một chàng trai thật giàu cảm súc, trẻ trung.
PHANTHITHANHMINH : NVA khiêm tốn nhận bức tượng còn thô nhưng ai cũng khen có hồn. Họ thích thú ngắm tượng, đặc biệt có 2 người đã "chôm" về chưng trước bài thơ tuần qua là Nguyễn Lâm Cẩn và Quế Hằng đó NVA ạ.