Tệp 3 - Viết về tác phẩm của Trần Xuân An

NHỮNG BÀI PHÊ BÌNH, GIỚI THIỆU VỀ CÁC TÁC PHẨM TRẦN XUÂN AN

A. VỀ THƠ

B. VỀ TIỂU THUYẾT

C. VỀ PHÊ BÌNH THƠ

D. VỀ TRUYỆN KÍ – BIÊN KHẢO SỬ HỌC

 

http://www.tranxuanan-writer.net/Home/cac-trang-phu-khac/viet-ve-txa/tep-1

http://www.tranxuanan-writer.net/Home/cac-trang-phu-khac/viet-ve-txa/tep-2

 

______________________________

 

BÀI VIẾT CỦA HUỲNH NHƯ PHƯƠNG, BẢN TIN CỦA NGUYỄN TƯỜNG VĂN:

http://txawriter.wordpress.com/2011/04/11/bo-sung_huynh-nhu-phuong_nguyen-tuong-van/

 

TRẦN XUÂN AN NGẪU HỨNG ĐỌC THƠ

 

HUỲNH NHƯ PHƯƠNG (*)

 

        Mặc dù có thơ đăng báo từ ngày còn chiến tranh, tuổi văn chương của Trần Xuân An có thể tính bằng tuổi hoà bình của đất nước. Năm 19 tuổi, nhìn quê hương đổi thay với một cái nhìn nửa mừng vui, nửa ngơ ngác, Trần Xuân An nói lên lời tự bạch chân thành:

 

         Sinh ra, lớn lên ở thành phố miền Nam

         Gia đình tôi chưa có ai đi làm cách mạng

         (Dầm mình trong quên lãng

         Buổi cờ bay, mới biết có nhân dân).

                                            (Tôi hiểu tôi đã yêu em…)

 

        Đó có lẽ không phải là lời tự bạch của riêng anh. Đó cũng là lời tự bạch của một lớp người trẻ không mang hành trang nặng nề của quá khứ, không mặc cảm rằng mình là một “thế hệ bỏ đi”, đem tâm tình hiến dâng hoà giải và hoà nhập với cuộc đời mới, dù chưa hình dung thật rõ những gì sẽ chờ đợi tuổi trẻ mình trên con đường trước mặt. Trần Xuân An tiếp tục chương trình đại học, ra trường làm thầy giáo ở một thị trấn vùng cao nguyên, đồng thời viết văn làm thơ và xuất hiện ngày càng nhiều hơn trong sinh hoạt báo chí và văn nghệ. Đến nay (1) anh đã cho xuất bản bảy tập thơ và bốn tác phẩm văn xuôi, trong đó – gần đây nhất – được dư luận đăc biệt chú ý là bộ truyện lịch sử bốn tập gần ngàn trang “Phụ chính đại thần Nguyễn Văn Tường”. Đó là chưa kể hàng chục sáng tác và công trình biên khảo mà anh đã hoàn thành trong những ngày làm người trí thức hành nghề tự do ở ngoài biên chế hiện nay.

 

      Cuộc sống những tháng năm tuổi trẻ và một thiên hướng trong tư duy đã hình thành trong tác phẩm Trần Xuân An một cảm hứng xã hội rõ nét. Con người trong thơ văn anh có nhiều chiều kích, nhưng nét nổi bật nhất vẫn là sự trăn trở và thao thức trước những biến động lịch sử. Có thể thấy rõ ở đây dấu ấn của một không gian văn hoá miền Trung Trung bộ để lại trong tâm thức của một người làm văn nghệ, tuy đã trôi dạt qua nhiều miền đất, nhưng cái nếp nghĩ và chất giọng quê nhà không hề phai nhạt. Hình như những gì anh đã chứng kiến trong những khúc quanh nghiệt ngã của xã hội đã giúp anh cảm nhận được đầy đủ hơn số phận con người trong những biến thiên lịch sử ngay cả ở những thời điểm mà anh chỉ có thể tiếp xúc gián cách qua những trang tư liệu.

 

      Mạch nghĩ và mạch văn đó vẫn tiếp tục chi phối Trần Xuân An khi anh cầm bút viết phê bình. Đành rằng, như anh nói, đây chỉ là những trang “ngẫu hứng”, nhưng có ngẫu hứng nào thoát ra ngoài quy luật, có ngẫu hứng nào không mang dấu vết của định mệnh? Nội việc anh chỉ chọn chín nhà thơ trong tập này để bình phẩm và ngợi ca cũng là một minh chứng cho cái không gian văn hoá mà anh gắn bó và cái thiên hướng văn chương mà anh theo đuổi. Đó là những nhà thơ mà trước khi thơ họ có một số phận để ta chiêm nghiệm, bản thân số phận họ đã không thể khiến ta thờ ơ. Trần Xuân An không quá nệ vào tính phổ cập của thơ họ, càng không nệ vào chuyện chiếu trên chiếu dưới trong văn chương. Ai cũng hiểu rằng giá trị trong văn chương thường không phải giá trị tự nó, mà là giá trị cho ta, giá trị đối với anh, giá trị qua mắt nhìn của chị, giá trị trong cảm nhận của tôi. Viết phê bình, không hẳn Trần Xuân An không chú ý chuyện hay dở, nhưng đó không phải là điều quan tâm hàng đầu của anh. Điều mà ngòi bút anh ưu tiên nhất khi nói về những nhà thơ  anh yêu mến là những ý tưởng mà tác phẩm của họ gợi lên về đời người và người đời, tất nhiên là gợi lên bằng những thủ pháp nghệ thuật. Cho nên nói cho cùng, ngẫu hứng mà không hề là ngẫu nhiên, ngẫu hứng mà không hề là vô cớ!

 

Tôi đặc biệt đồng cảm với hai bài viết của Trần Xuân An về Hoàng Phủ Ngọc Tường và Tần Hoài Dạ Vũ tuy không hẳn chia sẻ tất cả ý kiến và nhận định đôi khi chưa thật uyển chuyển của anh. Trước hết là vì, cũng như anh, tác phẩm của hai nhà thơ dấn thân này đã đi vào kỷ niệm một chặng đời của tuổi trẻ tôi. Thứ hai, điều quan trọng hơn, theo cảm nhận của tôi, đây là hai nhà thơ mà cuộc đời và tác phẩm có thể làm chứng một cách trung thực cho sự tìm đường, niềm xác tín nghệ thuật, sự cả tin và thái độ tự vấn của người nghệ sĩ dưới xã hội miền Nam trước đây cũng như, nói chung, trong những biến thiên của đời sống dân tộc mấy thập kỷ qua. Tất nhiên, thơ họ là tâm tình của họ, nhưng nó cũng là một thứ chứng từ của thời đại. Có điều, đòi hỏi thơ phải phản ánh hiện thực một cách chân thực hay nhà thơ phải nhớ lại những địa danh và tuyến đường cụ thể thì có lẽ không phải là một yêu cầu nhất thiết phù hợp với đặc trưng của thể loại.

 

        Trần Xuân An chủ định viết phê bình như một người sáng tác hơn là một nhà khoa học, mặc dù khi cần “nói có sách, mách có chứng”, anh cũng dẫn giải và chú thích cặn kẽ như khi anh nghiên cứu các nhân vật lịch sử. Dõi theo mạch thơ của thi sĩ, anh cũng đồng thời đuổi theo những ý nghĩ miên man của mình về tình yêu, cuộc sống, con người và văn chương. Phê bình văn học của Trần Xuân An, cũng như văn xuôi lịch sử của anh (2), vì sự tràn đầy của nó về mặt nội dung, nên có khi người đọc phải kiên nhẫn để nắm bắt sự mạch lạc nội tại của cả hai dòng mạch đó (3).

 

Tháng 4 – 2005,

HUỲNH NHƯ PHƯƠNG

 

Chú thích >>>>>>>

 

 

 

 

(*) GS.TS. Huỳnh Như Phương (2011, ĐH.KHXH. & NV., TP.HCM.).

 

(1) Tháng 4-2005.

 

(2) Xem thêm: Trần Xuân An, “Phụ chính đại thần Nguyễn Văn Tường”, bài “Vài lời thưa trước”, Nxb. Văn Nghệ TP.HCM., 2005: 

http://www.tranxuanan-writer.net/Home/danh-muc-tac-pham-txa/pcdt-nguyen-van-tuong/p1/tep-1

Trần Xuân An, “Ngẫu hứng đọc thơ”, Nxb. Văn Nghệ TP.HCM., 2005:

http://www.tranxuanan-writer.net/Home/danh-muc-tac-pham-txa/ngau-hung-doc-tho

 

(3) Ở một bản khác, anh Huỳnh Như Phương viết rõ ý hơn, nguyên văn như sau:

“Trần Xuân An chủ định viết phê bình như một người sáng tác hơn là một nhà khoa hoc, mặc dù khi cần “nói có sách, mách có chứng”, anh cũng dẫn giải và chú thích cặn kẽ như khi anh nghiên cứu các nhân vật lịch sử. Dõi theo mạch thơ của thi sĩ, anh cũng đồng thời đuổi theo những ý nghĩ miên man của mình về tình yêu, cuộc sống, con người và văn chương. Hai dòng mạch đó hoà quyện chặt chẽ với nhau và có khi người đọc phải thật kiên nhẫn để nắm bắt sự mạch lạc nội tại của cả hai. Phê bình văn học của Trần Xuân An, cũng như văn xuôi lịch sử của anh, vì sự tràn đầy của nó về mặt nội dung và sự rậm rạp về mặt hình thức, không phải là những tác phẩm dễ đọc.

Đó chủ yếu không phải là tác phẩm để người ta thưởng ngoạn mà là để người ta chinh phục”.

Theo thiển ý, có lẽ anh Huỳnh Như Phương muốn thực hiện thao tác chiết tách hai dòng mạch ấy, để phân biệt, đâu là dòng mạch ý tưởng Trần Xuân An, đâu là dòng mạch ý tưởng của các tác giả mà Trần Xuân An bình và luận (trong “Ngẫu hứng đọc thơ”) hay đâu là “Đại Nam thực lục” và các sử liệu khác (trong “Phụ chính đại thần Nguyễn Văn Tường”).

 

(Chú thích [*], [1], [2] & [3] của WebTXA.).

 

 

                   ___________________________

                   ___________________________

 

 

 

TRẦN XUÂN AN XUẤT BẢN THƠ SỬ

 

NXB. Thanh Niên vừa cho ra mắt công chúng tập “Thơ sử và những bài thơ khác” của Trần Xuân An, hội viên Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh – tác giả đã từng ghé đến Phú Yên từ những năm còn là cây bút trẻ. Sách dày gần 100 trang, khổ 14, 5 x 20, 5 cm, trình bày trang trọng. “Thơ sử và những bài thơ khác” giới thiệu gần 40 sáng tác, được chia làm 5 phần, trong đó có phần thơ sử, và đề tài về Phú Yên có 10 tác phẩm, gồm: Hình dung khi đến Phú Yên; Kính nghĩ về Lê Thành Phương (1825-1887), nghĩa tướng Cần vương; Gành Đá Đĩa; Bài toán đố về trung thu; Cuộc khởi binh nâu sồng 1898-1900; Tuỳ bút ở Phú Yên; Từ Sông Cầu, ngắm Phú Yên như tranh sơn thuỷ; Ở Gành Đá, Huế bỗng dưng Tuy Hoà; Tiền Chiến và Đồng Cam; Trong âm hưởng sử Phú Yên, nhớ tên trường cũ Trần Cao Vân ở Tam Kỳ … Ngoài thơ sử và những bài thơ khác, trong tập này tác giả còn dành hàng chục trang chú thích và luận giải những tồn nghi trong loạt thơ sử của mình. Đây là tập thơ thứ 11 của nhà thơ Trần Xuân An.

 

Nguyễn Tường Văn

(nhà thơ, Đài Phát thanh Phú Yên)

 

(đăng trên Báo Phú Yên, số 1286 (3089), ngày 24-02-2011, tr. 7) (*)

 

(*) Tôi có nhận được tờ báo do nhà thơ Nguyễn Tường Văn gửi tặng với nét thủ bút sửa chữa của anh. Theo nhà thơ Nguyễn Tường Văn, bản đăng trên báo Phú Yên có một hai lỗi kĩ thuật. Đây là bản chính thức, qua điện thoại. Xin trân trọng ghi nhớ.

 

 

Cập nhật:

 

28 Tháng Tư 2011 7:30 SA (GMT+0700)

 

Ra mắt tập thơ Thơ những mùa hương của Trần Xuân An

 

Nhà xuất bản Thanh Niên vừa cho ra mắt bạn đọc tập Thơ những mùa hương của Trần Xuân An, cây bút có nhiều gắn bó với văn nghệ sĩ Phú Yên.

 

Sách dày gần 100 trang, khổ 14,5 x 20,5cm, giới thiệu 40 sáng tác thơ mà nhà văn Trần Xuân An đã viết trong các năm qua.

 

Tập thơ được chia làm hai phần, phần 1 gồm 29 tác phẩm với chủ đề Thơ dâng tình yêu - và yêu em như đất trời; phần 2 có 11 tác phẩm với chủ đề Những tình thơ thuở đó. Ngoài ra, tập thơ này còn có phần phụ lục với những bài viết về tác giả của các nhà thơ, nhà văn, nhà báo.

 

Thơ những mùa hương là đầu sách riêng thứ 19 đã được xuất bản của nhà văn Trần Xuân An.

 

NGUYỄN TƯỜNG VĂN

(nhà thơ, Đài Phát thanh Phú Yên)

 

http://www.baophuyen.com.vn/Van-hoa---Nghe-thuat-93/2205605305405505552

 

 

 

 

 

Google Sites  /  host

 

GOOGLE PAGE CREATOR, GOOGLE BLOGGER, DOTSTER, MSN. & YAHOO ...  /  HOST, SEARCH & CACHE