Tường Thuật 3

- HỌP MẶT KHÓA 8 CHS NQ BH

- BẠN BÈ, CÒN GẶP NHAU THÌ VẪN CỨ VUI

- CÀ-PHÊ SÁNG CHỦ NHẬT

- ĐI TÌM SÔNG NƯỚC MIỀN TÂY

- CÁM ƠN ĐỜI, SỚM MAI THỨC DẬY...

- CHÚC MỪNG SINH NHẬT 60 NĂM CUỘC ĐỜI

- CẢM NHẬN VỀ " MỘT THUỞ...TRƯỜNG XƯA "

HỌP MẶT KHÓA 8 CHS NQ BH

Một buổi sáng cách nay hơn mười ngày, đang trên đường từ Tân Mai về nhà có công việc, tôi nhận được cuộc gọi của bạn Thông mời uống cà-phê sáng. Tiện quá, vì quán cà-phê Không Gian Xưa cách đó không xa. Tôi đến nơi, Thông và Chiếu đang ngồi bên ly cà-phê cùng chị Nguyễn Thị Tươi, chủ quán. Các bạn đang thảo luận cho ngày họp mặt của CHS NQ Khóa 8 gần kề. Theo thông lệ hàng năm, kỳ họp mặt lần thứ nhì trong năm là ngày chủ nhật sau Trung thu, năm nay sẽ tổ chức vào ngày 22/9/2013. Về địa điểm, chị Tươi đồng ý sẽ cho mượn không gian của quán nhà, cũng như chị sẽ lo phần nấu nướng thức ăn, và bàn ghế cho buổi tiệc. Thế thì thuận lợi quá. Tôi lại có điện thoại của gia đình, nên uống vội ly cà-phê đá, phân công công việc với bạn bè xong, tôi xin phép kiếu từ. Lần họp mặt đầu năm, các bạn nữ lớp tứ 5 cũng có cuộc họp mặt lớp ở nhà chị Tươi. Nắm bắt thông tin, Thông đến mời các chị cùng "nhập tiệc" với các bạn đang tổ chức họp mặt cách đó không xa. Người và thức ăn cả bàn tiệc được qui tập về cùng bạn bè, đại diện đủ cả 5 lớp học. Có thể xem đó là lần họp mặt của khóa 8 CHS NQ BH.

Tháng tám âm lịch hằng năm, là tháng của mưa bão ở quê hương. Khi tôi gửi mail thư mời họp mặt, bạn Tùng Thư từ Chợ Lớn hồi đáp để đăng ký một chỗ, với điều kiện "ông Trời không mưa". Tuần qua, cơn bảo nhẹ số 8 trong năm thổi vào miền Trung, gió mưa ngập trời, nước lũ chảy xiết. Tiếp theo là cơn bão tên quốc tế Usagi, cơn bão số 9 khi vào biển Đông, đang lăm le tiến vào phía Nam Trung Hoa, mắt bão (tâm bão) thấy rõ trên ảnh vệ tinh, siêu bão. Hoàn lưu của bão hút gió Tây Nam từ vịnh Thái Lan khiến cho miền Nam mấy ngày qua thời tiết xấu, giông gió bất thường.

Sáng ngày 22/9/2013, tôi đang ở nhà, mưa lất phất rồi nặng hạt, bầu trời âm u, đứa cháu ngoại được cha chở đi học thêm phải mặc áo mưa. Bạn trưởng lớp Tô Minh Quang điện thoại cho tôi,

- Chân mình bị sưng nhức, đau quá không đi dự cùng bạn bè được, Luận ơi.

Tôi an ủi bạn.

- Có gì tụi nầy sẽ đến nhà đón bạn bằng xe máy.

- Sợ làm phiền bạn bè.

Có lẽ thời tiết ảnh hưởng sức khỏe bạn, vấn đề bệnh thấp khớp. Nổi buồn thứ nhất.

Khoảng một giờ đồng hồ sau tôi xuống chợ, lại nhận được tin nhắn của Nguyễn Tấn Lực.

- Sài Gòn mưa nhiều, tôi xin lỗi các bạn không về được.

Nổi buồn thứ hai, lại lo âu.

10 giờ hơn, bầu trời hướng Bình Dương trắng xóa một màu. Bạn Lê Xuân Sang điện thoại cho tôi,

- Bên Bình Dương đang mưa giông, sấm chớp ầm ầm, mình không đi được.

Vùng trời Biên Hòa cũng đổ mưa nặng hạt, lại âu lo khi giờ họp mặt cận kề.

Gần 11 giờ, mưa chỉ còn lất phất, tôi về nhà sửa soạn để đến với bạn bè và không quên chiếc máy ảnh.

Địa điểm được tổ chức họp mặt là quán cà-phê bình dân "Không Gian Xưa" của gia đình chị Tươi. Khi đường Võ thị Sáu (Công Lý cũ) được nối dài giáp với quốc lộ 15 cũ ở Tân Mai, nhà chị trở thành mặt tiền, khu vực nầy thành khu dân cư nhộn nhịp, nổi tiếng là vùng ăn uống của Biên Hòa. Buổi sáng thì cà-phê, từ cà-phê vĩa hè, cà-phê wifi, đến cà-phê mang đi...Chiều tối là ăn uống với các quán ăn bình dân, quán ăn sân vườn đến nhà hàng sang trọng, quán bar... Một vùng quê đất ruộng một vụ lúa,hoặc trồng rau muống mùa mưa, gần nhà ga xe lửa Biên Hùng đã thành khu đô thị Gò Me. Hồi xưa, khi tôi học lớp nhất ở Chợ Đồn, tôi và bè bạn đã đi bộ dọc theo đường rầy từ Cầu Gành đến xóm Ga để học thêm ở nhà cô giáo Thôi, cháu dâu ông Hồ Văn Tam, người đồng sáng lập trường trung học Ngô Quyền.

Đến nơi, nổi lo âu của tôi tan biến khi có gần hai chục bạn bè đã đội mưa đến trước với nụ cười chào đón nhau. Những cái bắt tay siết chặt để biết mình còn hiện hữu. Bạn Trịnh Khắc Hà, từ"Bình Long anh dũng", đã mang theo mịt mù bụi đất đỏ của vùng đất cao su về với Biên Hòa. Bạn là người ở xa nhất, nhưng không lần nào họp mặt lại lỗi hẹn. Dù sao, Biên Hòa cũng là quê hương, còn bạn bè thưở ấu thơ ở đó. Nguyễn Khải Hoàng cũng cố gắng vượt 30 cây số trong mưa để có lần gặp mặt bạn bè. Bạn Tùng Thư, để về Biên Hòa, phải đi cùng hai cung đường xe buýt. Có bạn lần họp mặt đầu năm không đến được, nay có mặt. Và ngược lại. Khi nhận mail thư mời của tôi, chị Dương Thúy Phượng đã hồi đáp cáo lỗi.

- Tiếc quá, vì trùng hợp tours du lịch đã đăng ký.

Nha sĩ Lê Thị Nhung thì mẫu thân bị ngã bệnh, phải vào bệnh viện cấp cứu. Bạn Khải Hoàng nói, đã có ghé nhà hỏi thăm, vì nhà má bạn gần nhà má Nhung ở xóm Cây Chàm.

Bạn Nguyễn Văn Đẹp, nhà Tân Hạnh, lần họp mặt đầu năm bạn không dự được vì chuẩn bị mỗ tim. Hôm nay bạn cố gắng đến chung vui , dù còn hơi ốm, xanh xao, để đáp lại chân tình bạn bè đã đến thăm hỏi những ngày nằm trên giường bệnh.

Bạn Quốc Nam, con thầy Tư Giàu, đang chống chọi với bệnh xơ gan trên giường bệnh tại gia, vì tác hại của lạm dụng rượu.

Bạn Lê Thành Vạn đã qua khỏi hiểm nghèo sau khi cắt bỏ khối u ác tính ở trực tràng. Cách đây ba tháng, có vấn đề về đường ruột, bạn đến bệnh viện tỉnh khám bệnh, được chẩn đoán có khối u ở trực tràng. Bạn được gia đình đưa đến điều trị ở bệnh viện chuyên khoa ung bướu Gia Định để cắt bỏ khối u, bị biến chứng thập tử nhất sinh. Bạn nói với tôi trong lần đến thăm,

- Nằm trên giường bệnh, tao suy nghĩ về cuộc đời, tự dưng có những vần thơ nghĩ về số phận, phải lấy viết ghi vào sổ để lưu lại. Bà xã khổ cực săn sóc tao, thấy thương bả quá.

Một lời khuyên của bạn dành cho bạn bè,

- Nên đi khám sức khỏe định kỳ và có bảo hiểm y tế.

Tổng cộng có tất cả gần bốn mươi bạn bè đến tham dự họp mặt, chia đều hai bàn nam, hai bàn nữ. Lần họp mặt nầy, các bạn nữ lớp tứ 5 khá đông : Ngọc Lan, Kim Hạnh, Tùng Thư, Chị Tươi, chị Phạm thị Sơn...Chị Sơn cùng học chung với tôi lớp nhì, lớp nhất ở Chợ Đồn, cũng như với Ngô Phước Thiện. Tứ 2 có bạn Hà Thu Thủy, Hoàng Thúy Liễu...Chị Liễu cũng lần đầu đến với bạn bè. Bên lớp Pháp văn có: Vợ chồng bạn Nguyệt Ánh, vợ chổng Thiện-Tiên, vợ chồng Chiếu-Gái, Thanh Vân, Túy phượng, Luận, Đạo, Trí, Huê, Tâm nhủi...

Bên lớp nam Anh văn cũng hơn một bàn, gồm có : Thông, Thọ, Hà, Đẹp, Tâm, Đồng, Minh, Tường, Nghĩa, Hoàng, Ân, Hòa...Riêng bạn Phạm Văn Đạo, Trần Hoàng Ân tìm về với bạn bè hơn một năm nay. Khách mời là bạn Nguyễn Văn Đạo, khóa 10 CHS NQ. Những lần họp mặt trước khi có bạn bè phương xa về, bạn bè đã đến nhà chở bạn đến chung vui. Bạn đã tâm sự với tôi,

- Nhờ có bài viết post lên trang web NQ, bạn bè biết tin tức nên có điện thoại về hỏi thăm. Dù sức khỏe đã hồi phục, đi đứng, nói được, nhưng còn khó khăn trong sanh hoạt như khi gõ lên bàn phím computer, thay quần áo, vệ sinh cá nhân...Xin cám ơn bạn bè đã cho tôi niềm vui.

Bạn Trịnh Khắc Hà với chai đế quê hương pha mật gấu, đến mỗi bàn chào mời từng người. Các bạn nữ thì cũng nhấp môi. Bởi vì, mỗi năm bạn chỉ có cơ hội gặp mặt bạn bè hai lần.

Một ly uống cạn nhớ thương.

Hai ly gội rửa nổi buồn trái tim.

Ba ly dỉ vãng đi tìm.

Bao năm tiềm thức ngủ yên trong hồn.

Lần họp mặt đầu năm, bạn bè nêu ý kiến là mỗi người sẽ đóng góp niên liễm là 200.000 vnđ/người/năm, để dành làm quỷ tương trợ bạn bè khi có ốm đau, tang chế. Ý kiến hay được mọi người đồng ý. Các bạn đã đến thăm hỏi sức khỏe các bạn: Đẹp, Nam, Vạn, chị Tâm, chị Trang...Cũng như đến chia buồn cùng chị Nở khi phu quân qua đời. Lần nầy, bạn nào chưa đóng góp thì sẳn sàng đóng góp.

Đến hơn 13 giờ, tiệc rượu chấm dứt. Bạn nào có việc hoặc cần về với gia đình thì tạm chia tay. Hai phần ba bạn bè còn lại tiếp tục dự tiệc giải khát, do con cháu chị Tươi pha chế. Những gì còn chất chứa trong lòng được phơi bày cho vơi đi nổi nhớ. Một chai đế quê hương pha mật gấu được mang ra xoay vòng, ly giả biệt hẹn chủ nhật sau Rằm tháng giêng năm Giáp Ngọ. Những hình ảnh bạn bè được tiếp tục lưu trong máy ảnh. Như lần họp mặt thứ hai của năm trước, kỷ niệm 60 năm cuộc đời của những bạn tuổi Thìn, buổi sáng trước khi tiệc họp mặt diễn ra, bầu trời u ám và có mưa. Khi buổi tiệc tàn, cùng nhau chia tay thì thời tiết dịu êm, mát mẽ. Trời đất cũng chiều lòng người, những trái tim già nua còn thổn thức. Năm nay cũng vậy. Xin cám ơn ông Trời.

Sáng hôm sau, 23/9/2013, một số bạn bè chúng tôi lại có hẹn cà-phê buổi sáng ở Không Gian Xưa. Đến dự có: Thông, Thọ, Luận, Chiếu, Hòa Vũ, Phạm Văn Đạo. Bạn Nguyễn Khải Hoàng đến sau cùng, trước khi chia tay bạn bè về lại Sài Gòn. Chúng tôi đồng ý sẽ chuyển buổi cà-phê sáng thứ hai hàng tuần về đây, để ủng hộ hộ quán nhà của chị Tươi. Sau đó là ngồi ngắm "ông đi qua, bà đi lại". Biên Hòa vẫn còn in nổi nhớ trong chúng tôi. Mái ấm Ngô Quyền vẫn còn bao kỷ niệm. Bảy đứa ngồi vây quanh bàn vuông để nghe...

CẢ-PHÊ DỈ VÃNG GỌI TÊN

- cho những lần bạn bè gặp nhau để cà-phê tâm sự -

Chào nhau buổi sáng tinh mơ.

Vòng tay ấm nối đôi bờ yêu thương.

Cà-phê đắng quậy thêm đường.

Đều tay khuấy những nhớ thương ngập hồn.

Một thời dỉ vãng bôn chôn.

Tay bưng nước mắt tay ôm cuộc đời.

Tưởng chừng như lục bình trôi.

Nhấp nhô sóng nước xa rời bến sông.

Gặp nhau như giấc mơ hồng.

Bấm tay trái đất xoay vòng chục năm.

Đành thôi số phận an phần.

Bên đời mưa nắng đâu cần để quên.

Cà-phê dỉ vãng gọi tên.

Khơi tiềm thức ngủ trên miền suy tư.

Đưa nhau về với thực hư.

Cuộn tròn nổi nhớ theo từ trái tim.

Ăn mày dỉ vãng một đêm.

Lỡ mai đời hết đi tìm bóng trôi.

Giăng tay ngũ giữa đất trời.

Bạn ơi, gắng giữ tình người trăm năm.

Chia tay trà cạn mấy tuần.

Còn nghe hơi thở còn lần gặp nhau.

Bắt tay hẹn lại hôm nao.

Cà-phê dỉ vãng khơi màu nhớ nhung.

Biên Hòa, ngày 18/9/2013.

Đỗ Công Luận.

Bạn bè khóa 8 CHS NQ BH của tôi ơi, tháng chín mùa Thu của 50 năm trước, chúng mình lần đầu gặp gỡ nhau, biết nhau. Bảy mùa hoa phượng nở, kỷ niệm vẫn còn in trong ký ức. Dòng đời trôi chảy, những con thuyền tách bến ra khơi rồi cũng quay về bến chờ mong. Như chiếc lá Thu phai, cơn gió nhẹ thoảng qua lá cũng xa cành, còn gì mà hối tiếc. Còn chăng, kỷ niệm đeo đuổi ta như hình với bóng. Hãy đến với nhau thật lòng trước khi hoàng hôn tắt liệm. Xin cám ơn tất cả bè bạn đã đến dự buổi họp mặt đông vui, đã cho nhau một kỷ niệm khó quên. Xin hẹn lại lần gặp mặt sau đông hơn và xin đừng có sự trống vắng. Xin cám ơn quý vi hữu đã quan tâm đọc bài viết nầy.

Biên Hòa, ngày 24/9/2013

Đỗ Công Luận

BẠN BÈ, CÒN GẶP NHAU THÌ VẪN CỨ VUI

Chánh, Vân, Luận, Trí, Long đen, Liêm, Huê

Thấm thoát vợ chồng bạn Đinh Hoàng Vân về thăm gia đình nay đã được 3 tuần lễ. Sau lần uống cà-phê gặp gở, bạn bè quyết định tổ chức họp mặt nhau vào chiều tối thứ năm, hơn 10 ngày sau, ở tư gia bạn Nguyệt Ánh. Tiếc rằng hôm đó cháu ngoại tôi bị bệnh, do thời tiết thay đổi, nên tôi không thể tham dự. Thứ năm vừa qua, sau chuyến du lịch về, bạn Vân có lời mời bạn bè uống cà-phê tâm sự. Bạn bè đồng ý sẽ tổ chức buổi gặp mặt lai rai ở Tân Vạn, vì hôm họp mặt, bạn Tâm Nhủi cũng không dự được. Do đó, trưa nay, thứ bảy 13/4/2013, các bạn nam cùng lớp có cơ hội vui vẻ với bạn Vân ở quán vịt nướng Tân Vạn. Phải có gì đặc sản khi bạn về phương trời xa vẫn nhớ hương vị quê nhà.

11 giờ trưa, bạn bè đã tề tựu ở nhà Tâm nhủi. Mục đích là Tâm nhủi muốn giới thiệu cháu đích tôn từ Úc về thăm ông bà nội. Chiều thứ bảy tuần sau, Tâm nhủi sẽ tổ chức thôi nôi cháu đích tôn, trước khi cháu cùng cha mẹ về Úc vào cuối tháng tư. Tiếc rằng trưa hôm đó vợ chồng bạn Vân đã đáp chuyến bay về phương trời xa. Thôi thì, còn cơ hội gặp nhau thì hãy cứ vui. Tôi cũng đã có điện thoại mời Lê Xuân Sang và Ngô Phước Thiện, tiếc rằng các bạn bận việc nhà nên không dự được. Thôi thì chiều thứ bảy tuần sau bạn nhé.

Lê Minh Trí đến giờ phút chót tôi mới gọi điện báo tin. Tham dự có, Chánh, Chiếu, Vân, Long đen, tôi, Tâm nhủi, Tâm khỉ, Huê, và vài thân hữu ở Tân Vạn. Bảy Liêm, thân hữu của Tâm nhủi và Long đen, cũng là cậu họ vợ của tôi, thường gặp gở nhau vào dịp tiệc tùng nhà Tâm nhủi. Anh Sáu Bá, CHS K.4 NQ, tổng thư ký BĐD/HS.NQ, trước anh Hồ Văn Bền, cũng là CSV.Vạn Hạnh, khóa 1, trước tôi 3 khóa học. Bạn bè biết nhau khi còn ghế nhà trường. Địa điểm gặp gỡ là quán vịt nướng gần miễu Đắc Phước. Bạn bè gặp gỡ chào nhau. Anh em biết Chánh lúc còn làm ở ngân hàng, quan hệ nhau về tiền bạc. Anh em biết Chiếu lúc còn làm ở Liên Hiệp xã, đầu ra của gạch ngói. Tâm khỉ là con chú Sáu Đực, cháu dì Út Lý, phía nội cũng ở Tân Vạn. Tất cả là người nhà của nhau. Gặp nhau thì cứ vui, vô, vô,....Như Tâm khỉ đã nói với tôi, lở mai có gì thì đâu có cơ hội gặp nhau. Vì vậy, anh Việt Kiều nầy mãi vui với bạn bè mà quên đường về nơi dung thân.

Anh em gặp nhau để nhắc về kỷ niệm. Gần cuối năm 2008, vợ chồng bạn Vân về gặp bạn bè, trước đó vài tháng Tâm nhủi có sang Cali, thấy con gái bạn Vân đẹp người, đẹp nết, Tâm nhủi đã tính chuyện làm thông gia, vì con trai trưởng Tâm nhủi đang ở ở Úc. Nhưng con trai Tâm nhủi, nhỏ hơn con gái lớn tôi 7 ngày tuổi, đã lở yêu học trò nên chuyện không thành. Bây giờ vợ chồng bạn Vân sắp có cháu ngoại ẳm bồng, cháu đích tôn Tâm nhủi tròn thôi nôi. Thôi thì vẫn là bạn bè của nhau. Nâng ly vui vẻ. Tôi bấm máy với Thọ Huỳnh Hiệp, lúc nầy 22 giờ 30 ở Cali, bạn đang say giấc nồng nên lại thôi. Em Hằng gọi đến cho Tâm nhủi, vì cách nay vài hôm đám giỗ ở nhà Nguyệt Cù Lao, tôi bận đi Chợ Lớn, nên không dự được. Em Hằng hứa sẽ lên dự thôi nôi cháu đích tôn Tâm nhủi. Còn cơ hội, gặp nhau thì hãy cứ vui. Gặp nhau để nhắc về kỷ niệm thời quá khứ trai trẻ, thời chỉ biết vui chơi với bạn bè. Bây giờ thì là của gia đình và con cháu. Ai cũng có mái ấm để nương thân sau thời gian tuổi trẻ ham vui với bạn bè.

Gần hơn 14 giờ, bạn bè tạm biệt chia tay, sau khi đá hết con vịt làm 3 món, dù dịch cúm gia cầm đang bùng phát và 30 chai Sài Gòn Special. Bạn Vân còn về Biên Hòa, đưa mẹ già về quê ngoại ở Tân Hạnh để làm lễ thượng thọ ngày mai. Công mẹ sanh thành dưỡng dục con sẽ báo đền dù mẹ con ngàn dặm xa cách. Bạn bè hẹn còn lần gặp gỡ trước khi chia tay. Bạn bè ơi, còn cơ hội gặp nhau thì hãy cứ vui.

Biên Hòa, ngày 13/4/2013

Đỗ Công Luận

Tâm nhủi và đích tôn

CÀ-PHÊ SÁNG CHỦ NHẬT

Sáng nay chủ nhật, ngày cuối tháng ba, cũng là ngày lễ Phục Sinh theo bên đạo Công Giáo. Tôi đang ở chợ Biên Hòa, chuông điện thoại reo. Chiếu gọi tôi.

- Bạn Vân mời bạn bè uống cà-phê sáng chủ nhật.

Lần nầy bạn Vân về với gia đình, bạn bè là trường hợp ngoài dự kiến. Có tin không tốt lành về sức khỏe mẫu thân. Bác gái nay đã 92 tuổi, cần có sự chăm sóc về sức khỏe của các bác sĩ ở bệnh viện tỉnh. Sáng thứ năm, tôi từ ngã tư Chợ Đồn về nhà, đi ngang trước chợ, thấy vợ chồng bạn đang đứng trước trạm xe buýt.Hơi bất ngờ, tôi vòng xe lại, bạn bè chào nhau. Bạn nói, đang chờ xe buýt để đến bệnh viện tỉnh thăm mẹ già đang nằm điều trị ở đó. À ra thế. Tối hôm đó tôi có bài thơ viết thay bạn nói về mẹ, vì mẹ tôi đã mất nay 6 năm.

CHO CON LÀM ÁNH TRĂNG TRÒN

- Viết cho bạn Đinh Hoàng Vân, bởi vì tôi không còn mẹ -

Ngàn dặm xa, con về đây.

Nâng đôi tay mẹ khô gầy mà vui.

Mẹ yêu, cho con nụ cười.

Để con thấy ánh mặt trời ban mai.

Con còn thâm thẩm đường dài.

Làm thân viễn xứ có ngày hồi qui.

Từ cha cởi hạc thiên di.

Mẹ thân đơn lẽ những khi trở mùa.

Một đời mẹ đội nắng mưa.

Thân cò lặn lội sớm trưa ngoài đồng.

Áo không đủ ấm ngày đông.

Chén cơm canh ngọt, dành chồng, cho con.

Mẹ nằm thân thể héo hon.

Con nghe sâu lắng nổi buồn không tên.

Một ngày có mẹ kề bên.

Con còn nhớ được tuổi tên cuộc đời.

Nhìn trong ánh mắt mẹ tôi.

Lung linh ngàn ánh sao trời đầu non.

Cho con làm ánh trăng tròn.

Để con soi rọi tâm hồn mẹ yêu.

Tôi đến điểm hẹn, bạn bè khá đông đủ. Vợ chồng Ánh-Tâm từ Sài Gòn về. Vợ chồng Thiện-Tiên. Gia đình Long đen, có chị Hiệp và hai con. Cháu Luân, hôm đám cưới con gái bạn Vân đã từ San Francisco có sang dự. Hiện nay cháu làm cho công ty Mỹ, có chi nhánh ở Singapore. Nhân dịp về Sài Gòn công tác, tiện thể thăm gia đình. Ngoài ra còn có Chánh, Chiếu, Huê...Bạn bè chào nhau, hỏi thăm về sức khỏe bác gái. Dù cách xa nhau, có cơ hội gặp nhau, cho nhau lời chúc tốt lành. Như Hát Bình Phương đã nói với tôi, diễm phúc thay cho những ai đã tuổi hoàng hôn mà còn mẹ để chăm sóc và phụng dưỡng.

Sau đó bạn bè chia tay, hẹn gặp ngày gần đây vì bạn Vân phải đi dự lễ thất tuần của mẹ anh em cột chèo. Sáng chủ nhật vui vẻ.

Biên Hòa, ngày 31/3/2013

Đỗ Công Luận

ĐI TÌM SÔNG NƯỚC MIỀN TÂY

Sáng thứ sáu,ngày 11/1/2013, từ Phú Nhuận, anh Hường điện thoại cho tôi, rủ tôi cùng anh dự chuyến hành trình Cần Thơ vào sáng hôm sau, ngày thứ bảy. Tôi thấy thời gian gấp rút quá, yêu cầu có thể dời lại hai hôm, ngày thứ hai thì tiện hơn. Anh bảo, ngày thứ hai thì con trai út đi làm ở Bình Dương, hai vợ chồng già phải ở nhà trông nom nhà cửa. Anh Hường là người bạn cùng đơn vị với tôi, lúc ở tiểu khu Vĩnh Bình. Hai anh em gặp nhau dịp họp mặt phụ huynh học sinh năm 2005, đúng 30 năm sau khi chia tay, khi hai đứa con trai út cùng học chung lớp. Anh có 3 đứa con trai đều thành đạt, giờ đang trả hiếu cho cha mẹ. Có một chút hơi buồn, 3 đứa cháu nội, con của hai cháu lớn, đều là con gái, hơi trái ngược với tôi. Sau nửa giờ đắng đo, bàn thảo với các con, tôi trả lời, đồng ý sẽ đi như ngày hẹn của anh.

6 giờ 30 sáng thứ bảy, tôi nhờ rể út đưa đến bến xe buýt trong khu vực đại học quốc gia, chỗ hãng RMK ngày xưa, gần xa lộ, vì có tuyến xe buýt đến xa cảng Miền Tây. Từ Phú Nhuận, 7 giờ hơn, anh Hường cũng đón xe buýt trực chỉ xa cảng. 8 giờ 30, xe xuất bến. Lúc nầy, phương tiện đi về Miền Tây cũng thoải mái. Thí dụ hãng xe đò Phương Trang đều có đủ các tuyến đi đến các tỉnh Miền Tây. Khoảng 30 phút có một chuyến xe xuất bến. Giá vé đến Cần Thơ là 110.000 vnđ, một người, một lượt. Xe mới, có máy lạnh, ghế có thể bật ra để nằm, có nước uống, khăn lạnh phục vụ. Xe chạy không đón khách dọc đường, trừ trường hợp khách đặt chỗ trước qua điện thoại để đón xe ngoài bến. Thời buổi kinh tế thị trường, phải có sự cạnh tranh. Hơn hai năm về trước, giá vé là 90.000 vnđ. Chỉ sợ những ngày cận Tết, hành khách nhiều hơn xe, sẽ có sự ùn tắc. Đến hẹn lại lên.

Đến 12 giờ trưa, xe đến bến Cần Thơ. Như vậy, cung đường Sài Gòn- Cần Thơ, 150 cây số, chỉ mất 3 giờ 30 phút xe chạy, tính luôn 15 phút xe dừng nghỉ để hành khách vệ sinh cá nhân, ăn uống. Trạm dừng nghĩ do hãng xe Phương Trang thiết lập, gần Cái Bè. Lý giải thời gian xe chạy được rút ngắn là do có đường cao tốc Sài Gòn-Trung Lương, và 2 cây cầu dây giăng đã thay thế cho 2 bến phà cũ kỷ. Hai anh em đón xe ôm đến đặt phòng ở khách sạn tư nhân, khu vực Cái Khế, gần bến phà cũ. Giá phòng có máy lạnh dành cho 2 người là 300.000 vnđ cho một ngày đêm. Khách sạn nhiều sao thì tiền thuê nhiều hơn. Chúng tôi cũng đặt chỗ với khách sạn là thuê một chiếc xe gắn máy để làm phương tiện di chuyển. Giá thuê xe là 100.000 vnđ/ngày đêm. Tiền thế chưn là 2 triệu vnđ đồng, khi trả xe là họ hoàn trả tiền lại. Chúng tôi cũng nhờ tiếp tân khách sạn đặt chỗ trước một tàu đò du lịch dành cho 2 người, để 6 giờ sáng hôm sau, họ đưa chúng tôi đến chợ nổi Phong Điền, cách bến Ninh Kiều khoảng 10 cây số đường thủy, giá thuê là 300.000 vnđ cho chuyến đi về. Giữa khách sạn và các dịch vụ du lịch có vòng tròn khép kín. Họ có hoa hồng cho nhau. Xe ôm chở chúng tôi đến cũng có hoa hồng của khách sạn.

Sau khi nhận phòng để nghĩ ngơi, tắm rửa, chúng tôi xuống nhận xe máy và bắt đầu chuyến du lịch. Chúng tôi ăn trưa ở quán ăn do tiếp tân khách sạn giới thiệu, giá 50.000 vnđ dĩa cơm có phần tư con gà nướng. Đúng là gà ta, gà thả vườn, thịt dai mềm, không như gà công nghiệp. thịt bở. Họ cần giữ uy tín cho nhau. Điểm đầu tiên chúng tôi đến là khu vực dưới chân cầu Cái Răng. Năm 1977, anh Hường đã ở đây, khi làm việc cho cửa hàng thu mua lương thực của tỉnh Hậu Giang cũ, gồm 3 tỉnh Cần Thơ, Sóc Trăng và Bạc Liêu. Nơi đây, anh chị đã gặp nhau khi chị từ quê Sóc Trăng được đưa về đây làm việc. Anh nói, tao phải chụp hình và quay phim bằng cái Ipad, do đứa con trai giữa đang làm việc cho Google bên Mỹ gửi về tặng, để cho chị xem lại cảnh cũ. Người xưa thì vẫn ở bên cạnh chị. Cháu trai giữa của anh chị đã lấy bằng tiến sĩ về ngành IT, học bổng do Google trao tặng.

Sau một hồi đi ngắm cảnh, chụp hình ở khu vực chợ Cái Răng, chúng tôi làm chuyến hành trình qua LỘ VÒNG CUNG,vì con lộ chạy hình nửa vòng tròn, dài hơn 20 cây số. Tên nghe dễ thương, nhưng hồi đó không dễ thương. Năm Mậu Thân, nơi đây là chiến trường ác liệt. Những cái tên trìu mến, Ba Se, Cầu Nhiếm...Rồi cái... Cái Răng, Cái Côn, Cái Cui, Cái Tắc, Cái Khế, Cái Nhum...Điểm đầu con lộ là chân cầu Cái Răng đến điểm cuối là Phước Thới, Ô Môn. Đi lên là Thốt Nốt, Long Xuyên. Đi xuống là Thới An Đông của tôi, nơi cuối năm 1972 tôi có nhiều kỷ niệm khi đi chiến dịch ngưng bắn. Rồi Trà Nóc, Long Tuyền, Bình Thủy...18 giờ chiều hơn, hai chúng tôi về thẳng trung tâm thành phố, xuống bến Ninh Kiều, tìm điểm gửi xe rồi thả bộ.Hôm ấy là tối thứ bảy, người đi chơi, mua sắm cũng nhiều, vì nơi đây có khu chợ đêm, bán quần áo thời trang, giày dép giá rẻ. Như Biên Hòa của mình có khu chợ đêm Biên Hùng. Khách du lịch nước ngoài cũng khá đông. Chúng tôi tìm chỗ để lấp đầy cái bụng. Những chỗ ăn uống khá sang trọng thì e ngại. Cô chủ chào mời chúng tôi và tiếp thị, đưa cái menu thực đơn để chứng minh giá nhà hàng của cô vừa phải. Chai bia Hen giá chỉ 25.000 vnđ, dĩa mì xào 40.000 vnđ cho 2 người ăn, tô mì vịt tiềm 50.000 vnđ. Chúng tôi chọn 2 tô mì vịt tiềm và 2 chai Sài Gòn Special.Rồi cũng xong một ngày đêm ở Cần Thơ.

Sáng hôm sau, ngày chủ nhật, 5 giờ 30 phút chúng tôi đã dậy sớm sau một đêm ngủ êm vì mệt mỏi, để chuẩn bị, vì nhà đò đã hẹn 6 giờ sẽ khởi hành. Hai cô gái xinh xắn với hai chiếc xe tay ga đến khách sạn đón chúng tôi để đưa đến bến Ninh Kiều, xuống đò du lịch. Nghe giọng nói, biết là dân Tây Nam bộ "rặt". Tàu khởi hành, xa xa là cầu dây giăng Cần Thơ còn ngủ trong màn sương, hai trụ cột tháp cao ngất. Sáng mùng hai âm lịch, nước sông dâng cao. Những cuộn sóng dồn do tàu chạy ngược tạo ra khiến cô lái tàu phải bớt ga, chạy chậm. Từ bến Ninh Kiều, tàu đang ngược dòng sông Cần Thơ để về chợ nổi Phong Điền. Hướng trước mặt là cầu Hưng Lợi, nối đất liền với khu dân cư phía bên kia cồn. Đi tới nửa là cầu Quang Trung, một nhánh nối vào đường dẫn cầu Cần Thơ. Nhánh kia nối vào đường Nam sông Hậu, chạy cập theo sông Hậu, qua Kế Sách, Đại Ngãi đến cửa biển rồi có đường nối vào quốc lộ để đến Bạc Liêu, Cà Mau. Những chuyển đò du lịch đi chợ nổi sớm đang ngược về bến Ninh Kiều. Có những khách du lịch người nước ngoài, thường đi cặp đôi, vẩy tay chào thân thiện. Chúng tôi cũng vẩy tay chào lại. Rồi cầu Cái Răng trước mặt, đưa ta theo quốc lộ 4 cũ về Sóc Trăng, Bạc Liêu. Cách cầu đoạn hơn chục cây số, quốc lộ 1 bây giờ, QL 4 cũ, có ngã ba nối vào quốc lộ 61 để đến Vị Thanh, Hỏa Lựu...Hai bờ sông đã có đoạn sạt lở vì sóng dồn, nước xoáy. Có những đoạn bờ kè đã được xây dựng để hà bá không ăn đất. Đất quý hơn vàng. Những nhà dân không đủ khả năng tài chánh đã bỏ trống, di dời, sau khi tháo gở những gì còn lấy được. Có những cây xăng, mặt giáp lộ thì trụ bơm xăng bán cho xe hai bánh, xe hơi. Mặt giáp sông thì đổ cho tàu thuyền, tiện lợi đôi bề. Đặc trưng sông nước miền Tây. Chợ nổi đang trước mặt. Những ghe tàu lớn đang neo đậu giữa sông, để sang hàng cho thương lái, hoặc bán lẽ cho du khách. Hàng hóa đa phần là trái cây, hoa quả củ từ trong quê ra bán cho thương lái. Mặc cả xong là họ tiền trao cháo múc. Cũng có thể họ chắp nhận giá rẻ một ít, sang hàng hóa cho các chủ vựa tại chỗ. Vựa là chiếc ghe neo đậu cố định, điện kéo từ nhà trên bờ ra để xử dụng. Cô chủ đò trao đò cho anh chồng để chở chúng tôi đi tiếp, còn cô điều khiển con đò của chồng để đưa khách về lại Ninh Kiều. Nhà có 2 chiếc đò đưa đón khách du lịch, sau khi trừ chi phí, mỗi ngày kiếm vài trăm ngàn vnđ đồng sống khỏe. Anh chủ đò đưa chúng tôi lên quán ăn sáng là một chiếc ghe lớn neo cố định cách bờ hơn 10 mét, khách du lịch Tây, ta, Việt Kiều, ngồi chật kín. Có dừa tươi, trái cây đặc sản phục vụ tại chỗ. Điểm tâm sáng có hủ tiếu, bánh canh, cà-phê...Giá cả vừa phải, không chặt chém. Vì là sáng chủ nhật, lượng du khách khá đông. Hai trái dừa xiêm, một lon bia Sài Gòn là 35.000 vnđ.

Sau khi uống dừa giải khát xong, chụp ảnh, đò du lịch đưa chúng tôi trở về bến Ninh Kiều. Anh chủ đò cũng như hướng dẫn viên du lịch, mình có thắc mắc, hỏi gì anh cũng trả lời trôi chảy. Sau 2 giờ đi khám phá Chợ Nổi Phong Điền, tốn 300.000 vnđ, chúng tôi đi kiếm cái gì ăn sáng, cũng sẽ là ăn trưa. Bởi vì chúng tôi đã đặt vé xe cho chuyến về vào lúc 12 giờ. Nhà xe cho xe trung chuyển đến khách sạn đón khách. Bây giờ khách hàng là thượng đế, quan trọng là có money rủng rỉnh. Một dĩa cơm bì sườn chả là 30.000 vnđ. Ăn cơm xong, hai anh em thả bộ lên con phố chính của Cần Thơ để thư giản. Tiểu khu Phong Dinh ngày trước, bây giờ là trụ sở chính quyền, UBND,nhưng tòa nhà do người Pháp xây dựng, như tòa án hoặc dinh tỉnh trưởng ở BH, đã bị phá bỏ. Thay vào đó là tòa nhà lầu 3 tầng, hình chữ đinh, khuôn mẫu như Dinh Độc Lập nhưng thu nhỏ hơn. Sở dĩ tôi kể chi tiết như vậy, bởi vì chủ nhật, ngày 24/12/1972, ngày Noel năm 1972, tôi đã ngồi ở đó chờ từ 9 giờ sáng đến 16 giờ hầu nhận lấy tờ phép 5 ngày do đại tá tỉnh trưởng ký, để về BH vui chơi với bè bạn và nhận cú "hồi mã thương" trong đời. Sau đó, hai anh em thả bộ đến quán cà-phê cách khách sạn mấy con phố để tâm sự với bạn hiền. Anh Phát chủ quán, người Sài Gòn, ra đơn vị, về đóng quân ở tiểu khu Phong Dinh, lấy vợ bản địa rồi thành dân Cần Thơ. Anh tốt nghiệp khóa 1 ban thương mại đại học Vạn Hạnh , không đủ điều kiện học cao học nên phải vào quân đội. Tôi trước khi vào quân đội, cũng là sinh viên ban thương mại, nhưng là khóa 4. Khi lệnh tổng động viên ban ra, không biết còn được bao bạn bè ở lại học. Có lẽ phái nữ áp đảo. Sau đó anh Hường gọi thêm bạn học cùng khóa, là dân Cần Thơ chính gốc đến chơi. Nhưng anh Tuấn con, gọi như vậy vì anh sinh năm 1950, dư tuổi để hoản dịch, không bận bịu gì đao kiếm. Anh em tâm sự chưa xong, gần đến giờ xe khởi hành, chúng tôi xin phép kiếu từ, hẹn gặp lại ngày họp mặt sinh viên Vạn Hạnh.

Đúng 12 giờ, xe khách khởi hành, còn chừa mấy ghế để đón khách ở Bình Minh, Vĩnh Long. Xe từ từ leo lên dốc cầu dây giăng, bỏ lại Cần Thơ, xã Thới An Đông, sông Trà Nóc..., những cái tên mà tôi từng vương vấn, ở lại sao sau lưng. Dù rằng đây là lần thứ tư tôi trở lại Cần Thơ. Dù rằng đây không phải là nơi tôi được sinh ra, nhưng đã cho tôi nhiều kỷ niệm ở tuổi đôi mươi đầy sóng gió cuộc đời. Sau Cần Thơ là Vĩnh Bình, Trà Vinh, nơi tôi đã đổ nhiều nước, mắt mồ hôi thời trai trẻ. May mắn là tôi không có giọt máu màu thấm trên mãnh đất khô cằn, hoặc đầy dừa nước, bùn sình. Đâu cũng là quê hương. 15 giờ 30, xe về đến xa cảng Miền Tây. Anh em tạm chia tay.Tổng kết chuyến du lịch, chi phí là 850.000 vnđ cho một người. Anh Hường lên xe buýt tuyến số 148 để về Phú Nhuận. Tôi lên xe buýt tuyến số 10. Về đến khu du lịch Suối Tiên, tôi chuyển sang xe tuyến 150. Đến ngã ba Tân Vạn, tôi lên xe tuyến số 6 của BH để về nhà. Gia đình, con cháu mừng rổ vì thượng lộ bình an, đồng hồ chỉ 18 giờ. Nhưng trong lòng tôi vẫn còn vương vấn. Cô thôn nữ yêu kiều lứa tuổi mười tám đôi mươi, bên kia sông nơi trụ sở ủy ban xã năm xưa, có lòng cảm mến anh lính trẻ, có gửi cho tôi vài lá thư với nét chữ nguệch ngoạc khi tôi về đến quân trường, không biết bây giờ thế nào? Phan thị Uốt, cái tên dễ thương, môc mạc chân quê, giờ nầy em ở nơi đâu? Giọt nước mắt nóng lăn dài trên má, như tuổi Xuân tôi sống lại. Vì tôi gặp em lúc mùa Xuân binh lửa và bây giờ trời đang vào Xuân. Thời điểm nầy của 40 năm về trước, bạn bè chúng tôi đang ở quân trường chờ lệnh ngưng bắn. Còn bây giờ, Uốt của tôi đâu?

Biên Hòa, ngày 14/1/2013

Đỗ Công Luận.

CÁM ƠN ĐỜI, SỚM MAI THỨC DẬY...

Cách nay hơn 2 tháng, tôi có nhận được một mail của bạn Nguyễn Kim Quan do bạn bè chuyển đến. Trong mail, đại ý bạn nói, bạn sẽ về quê tổ chức giỗ mẹ ở Mộc Hóa, mời bạn bè chung lớp cũ ban A đến dự. Cũng có thể là lần gặp sau cùng, vì lý do sức khỏe, cơ thể bạn đã được đôi tay của bác sĩ phẩu thuật can thiệp nhiều lần. Đọc mail xong, tôi cảm thấy bạn bi quan quá. Từ đó, tôi đã có bài thơ cảm tác gửi cho bạn bè và gián tiếp trả lời, tôi sẽ tháp tùng theo đoàn thăm viếng, dù đường xá xa xôi.

CHẲNG CÓ GÌ MÀ PHẢI TRỐI TRĂN

"Tháng mười một Quan về giỗ mẹ.

Cho xin mời tất cả bạn bè thân,

Của lớp A2 một thưở xa xăm.

Vì có thể đây lần gặp cuối..."

Đọc mail mầy như lời trăn trối.

Sao mà nghe bi oán quá Quan ơi!

Bọn chúng mình chân đứng đội trời.

Vung đao kiếm chẳng ngại ngùng sinh tử.

Thưở chinh chiến bom rơi đạn lửa.

Pháo trên đầu, mìn nổ dưới chân.

Nước mắt rơi khóc bè bạn bao lần.

Giờ vẫn sống hiên ngang trong trời đất.

Ba mươi năm bạn bè không gặp mặt.

Lần cuối gặp nhau nơi dốc Cây Chàm.

Khuôn mặt mầy hốc hác khô khan.

Vì nắng lửa quán cà-phê gió bụi.

Xa đất mẹ, những bước chân lầm lũi.

Gắng gượng cười nơi đất khách dung thân.

Cho những đứa con áo mũ đai cân.

Hạnh phúc quá, cớ sao mà bi lụy?

Đời sao phải có vinh và nhục tủi.

Chỉ có con người biết trọng nghĩa nhân.

Sống vô tư, sức khỏe quý trăm lần.

Niềm hạnh phúc, của để dành vĩnh cửu.

Bè bạn lần lượt về đây đông đủ.

Xa nửa vòng trái đất vẫn tìm nhau.

Cố mà vui, quên ngày tháng thương đau.

Bốn hai năm xa trường xưa yêu dấu.

Bọn tao hứa sẽ đủ đầy họp mặt.

Dù mầy quê xa Mộc Hóa đồng chua.

Thắp nén nhang thơm viếng mẹ già nua.

Để tưởng nhớ công sinh thành dưỡng dục.

Đến dự ít nhất bạn bè hai, ba chục.

Nước mắt quê hương cũng phải vài chum.

Cá lóc nướng trui, khô mắm, chả đùm.

Thôi đừng kể, nhớ quê hương tha thiết.

Quy luật muôn đời có sinh, có diệt.

Đến một ngày đất nứt dưới chân.

Bạn bè tiếc thương một nén nhang thầm.

Chẳng có gì mà phải trăn trối cả.

Biên Hòa, ngày 20/8/2012

Đỗ Công Luận

Đến gần cuối tháng 10, tôi lại nhận được thiệp mời của bạn Vũ Trung Hòa, mời dự tiệc cưới của con gái bạn. Hơn một năm nay, bạn bè đã kết nối được với nhau, nên mỗi khi có quan, hôn, tang, tế, đều có mặt để chia sẽ buồn vui. Trước đó 2 tuần lễ, bạn bè cũng đã dự tiệc cưới con trai út bạn Huỳnh văn Mão.

Tiệc cưới được tổ chức ngày thứ bảy, 3/11, tại khách sạn 57 cũ, dành 2 bàn tiệc cho bạn bè. Có những bạn, hôm họp khóa không tham dự, nay cũng có mặt như Nguyễn Văn Đẹp, Phạm Thịnh Tâm, Nguyễn Ngọc Long...Ở xa như Nguyễn Khải Hoàng, Trịnh Khắc Hà...cũng về chia vui với bạn bè. Trong niềm hạnh phúc của gia đình bạn, mọi người nâng ly chúc mừng. Chúc đôi trai tài gái sắc trăm năm hạnh phúc. Hai gia đình có rể thảo, dâu hiền. Mỗi món ăn mới được đưa lên bàn tiệc, ly rượu được nâng lên chúc phúc. Bạn bè vui vẻ.

Trước tiệc cưới của con gái bạn Hòa vài hôm, tôi có nhận được điện thoại trao đổi của bạn Tạ Thị Nguyệt Ánh. Bạn Quan có lời mời đám giỗ là ngày chủ nhật, 4/11, và có chỉ dẫn địa điểm tận tường. Nhưng chỉ có khoảng 10 bạn bè nhận lời tham dự. Điều đó cũng tất nhiên thôi. Như tôi đã có nói lần trước, từ nay đến cận Tết âm lịch là mùa cưới. Nhưng những năm gần đây, tiệc cưới thường được tổ chức vào những ngày cuối tuần. Thứ bảy của nhà gái, chủ nhật của đàng trai. Ngày cuối tuần của tuần lễ đầu tháng 11, có lẽ là ngày hoàng đạo, đám cưới diễn ra rất nhiều. Các sảnh cưới của các nhà hàng khách sạn đã được đặt chỗ từ vài tháng trước. Nếu không tổ chức được buổi trưa, đành phải chấp nhận buổi chiều tối. Có bạn tâm sự với tôi.

-Trưa nay tao đi một đám, bà xả đi một tiệc. Chiều lại có sô.

Có bạn gặp tiệc cưới của gia đình, phải đi họ.Tôi nhận lời mời của bạn, cũng như nói cố gắng mời thêm bạn bè.

Thời khắc hẹn hò cũng đến. Đúng 6 giờ sáng, mọi người tập trung ở nhà bạn Ánh, gồm 7 nữ, 4 nam, những khuôn mặt quen thuộc. Bạn Chiếu dù có tiệc cưới người thân, cũng "cầm lòng, cắn răng, gượng cười làm vui "để cho phu nhân, bạn Gái, tháp tùng theo đoàn. Bạn bè muốn hiểu sao thì hiểu. Sau đó, nhà xe đến chợ nhỏ Hãng Dầu để đón phụ mẫu và em trai của bạn Lê Anh Tuấn. Thưở còn đi học ở Biên Hòa, Quan đã ở trọ nhà gia đình nầy, được nhận làm nghĩa tử, xem Tuấn là anh em kết nghĩa. Sau đó xe lăn bánh, trực chỉ miền Tây.

Sáng chủ nhật, xa lộ thoáng đảng hơn, vì là ngày nghĩ cuối tuần, vắng bóng công nhân, học sinh. Nhưng xe chỉ chạy trong giới hạn tốc độ cho phép. Đến hơn 8 giờ sáng, xe đến Bến Lức dừng nghĩ để dùng điểm tâm. Cháo cá miền Tây. Sau đó xe bắt đầu vào thị xã Tân An, bây giờ đã lên thành phố như Biên Hòa, theo đường tránh thị xã để đến đầu quốc lộ 62, tiếp giáp quốc lộ 1, ngày trước là quốc lộ 4. Quốc lộ 1 bây giờ nối dài đến tận Cà Mau. Quốc lộ 62, lúc trước là tỉnh lộ, nối liền Tân An đến Mộc Hóa. Ngày trước, ở vùng 4 có ba con Kiến mà ai cũng sợ bị cắn. Kiến Hòa, Kiến Phong, Kiến Tường. Hai con Kiến sau đã bị giải thể để nhập vào tỉnh Long An và Đồng Tháp. Mộc Hóa, tỉnh lỵ của Kiến Tường cũ, bây giờ là thị trấn Mộc Hóa, huyện lỵ của huyện Mộc Hóa. Vì là đường nhánh đến huyện lỵ và biên giới Căm-bốt, ít xe cộ lưu thông, không có vị trí chiến lược kinh tế nên đường không được mở rộng, nâng cấp. Song hành với quốc lộ là kênh đào nhỏ để xuồng ghe lưu thông. Nét đặc trưng văn hóa giao thông của vùng sông nước miền Tây. Những cánh rừng tràm do người dân trồng có lẽ hiệu quả kinh tế hơn trồng lúa nước. Đặc trưng vùng nước nổi Đồng Tháp Mười. Theo lời chỉ dẫn, xe đến huyện lỵ Tân Thạnh, đi theo lộ ven kênh đào thẳng tấp, dễ phân biệt với sông rạch tự nhiên. A, nhà thờ Kinh Cùng đây rồi. Mọi người thở phào nhẹ nhỏm, vì nhà bạn còn cách nhà thờ hơn trăm mét. Ở miền Tây, có những địa danh mà tên nghe rất lạ tai, nhưng ấn tượng. Kinh Cùng, thị trấn Nàng Mau, miệt thứ 10, thứ 11, Cái Cui...

Nhìn thấy xe, bạn Quan và các cháu đã ra tận nơi tiếp đón. Cửa xe vừa mở, bạn đã ôm chầm song thân bạn Tuấn. Cuộc gặp gở sau hơn 30 năm.Từng người xuống xe, bạn nhận dạng ra từng bạn bè. Dù mái tóc bạc thêm, làn da hơi nhăn, nhưng hình dáng vẫn còn phảng phất. Riêng bạn Quan thì lưng còm thêm chút. Tất cả là bạn học chung lớp, trừ phu quân của bạn Ánh là rể Ngô Quyền. Như tôi, chỉ học chung với Quan năm đệ nhất A1, khi từ ban B chuyển sang ban A vì sợ sẩy chân.

Khách được gia chủ mời vào nhà sau chuyến hành trình hơn 4 giờ đồng hồ, cũng như để tránh cái nắng khô hanh. Hôm nay là ngày giỗ mẹ, cũng là dịp bạn khánh thành nhà thờ họ tộc. Ở miền Tây cũng có những họ đạo được thành lập do di dân 1954. Gia đình bạn cũng là con chiên ngoan đạo. Song thân bạn đã không còn, nên nhà thiết kế dành làm từ đường, chừa gian giữa rộng làm nơi hội họp, đám tiệc, hoặc làm nghi lễ tôn giáo. Phòng thờ được đặt ở gian đầu, đặt di ảnh song thân, gia tộc quá cố, bạn bè, những người đã chết có liên quan đến phần đời của bạn. Tôi cầm di ảnh bạn Lê Anh Tuấn, người bạn gắn bó với cuộc đời Quan, lúc còn ở Biên Hòa. Cũng như lớp bạn bè chúng tôi, không được hoản dịch gia cảnh, công vụ... phải vào quân trường Thủ Đức. Tuấn rời trường bộ binh, về tiểu khu Ba Xuyên và tử trận khi đồn lũy bị vây bức. Quan khi đó ở quân trường Đà Lạt...Tôi hiểu phần nào ý nghĩ của bạn. Hai bên tường chưng bày chật kín những bức ảnh về gia đình, con cái, bạn bè gắn bó với cuộc sống của Quan trong 60 năm cuộc đời. Bạn tôi đa thê, nhiều con, nhưng sống có trách nhiệm với gia đình. Đệ nhất phu nhân là học trò khi dạy kèm, nghề tay trái khi đi học. Khi đến đảo, có thêm người chăn gối vì hoàn cảnh. Khi gia đình đoàn tụ, những đứa con được bạn lo cho thành đạt. Những văn bằng cử nhân, tốt nghiệp trường y, thư chúc mừng của Ái Hữu Biên Hòa Cali, minh chứng cho điều nầy. Có vài tấm ảnh bạn gái, người cưu mang trong cuộc sống, giờ ở phương xa, vẫn gửi cho bạn số tiền phụ kinh phí đóng góp xây dựng nhà thờ họ tộc. Mỗi bức ảnh đều có lời chú thích và ghi cảm tưởng...

Bạn bè nâng ly, chúc mừng sức khỏe cho nhau và lần gặp sau 30 năm. Lần sau cùng tôi gặp Quan, đầu thập kỷ 80 của thế kỷ trước, là nơi quán cà-phê của gia đình bạn đối diện trường Nữ Tiểu Học.

Giờ gặp lại nhau, tôi hiểu triết lý sống của bạn mình. Quí hóa quá, Quan ơi. Sau hơn 60 năm trãi nghiệm cuộc sống, tất cả được thể hiện qua hình ảnh trưng bày, để cho thế hệ sau suy ngẩm. Của cho đi, vật chất và tinh thần, không cầu nhận lại, ngày sau điều tốt lành sẽ đến với ta. Thi ân bất cầu báo. Con người sống có thủy, có chung, như những gì giáo lý nhà Phật, đạo Chúa đã truyền dạy. Sự ra đi của con người là tất yếu, đâu có biết trước, dù có lý do sức khỏe. Tôi có những người bạn đáng trân trọng. Nguyễn Xuân Dũng, dù trong lồng ngực mang máy trợ tim, nhưng mỗi năm tìm về với bạn bè. Tô Minh Quang, dù to con lớn xác, nhưng trong người mang bệnh trầm kha, nhiều chứng bệnh, mỗi tháng phải khám sức khỏe định kỳ. Mỗi lần mời họp bạn bè, uống cà-phê sáng, bạn đồng ý là chúng tôi vui. Từ chối là sức khỏe không cho phép, bạn bè lo lo. Chúng mình đã leo lên hết con dốc cuộc đời, rồi cũng từ từ đi xuống. Cái gì của Caesar thì trả lại Caesar. Chỉ có vậy thôi.

Trước khi tiễn đoàn ra về, bạn gửi về Biên Hòa hai bao gạo đặc sản 50 ký. Một bao dành cho cha mẹ nuôi. Ngày xưa con đã ăn chén cơm của gia đình thì giờ xin nhận lại hạt gạo nghĩa tình. Một bao dành cho gia đình chị Thanh ở ngã ba Thành, có gắn liền phần đời cuộc sống của bạn lúc ở Biên Hòa. Tôi gửi lời mời bạn dành thì giờ về với Biên Hòa, mãnh đất tình người đã cưu mang bạn. Bạn cám ơn nhưng thời gian không cho phép, vì chuyến đi về chỉ có 7 hôm.

Trong tiết trời se se lạnh của đêm đầu đông, tôi suy nghĩ về cuộc đời, bè bạn. Những khó khăn gian khổ qua rồi. Trách nhiệm gia đình đã chân, thiện, mỹ. Rồi bạn bè lần lượt tìm nhau.

Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy

Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.

Hai câu thơ nổi tiếng, bất hữu, đáng làm triết lý cho cuộc sống.

Cuộc đời ơi ! Bè bạn tôi ơi !

Biên Hòa, rạng sáng ngày 6/11/2012

Đỗ Công Luận

CHÚC MỪNG SINH NHẬT 60 NĂM CUỘC ĐỜI

Những năm gần đây, các bạn CHS lớp thất 4 Anh văn của K.8 trung học NQ thường tổ chức họp lớp 2 lần trong năm, sau rằm tháng giêng và tháng tám âm lịch. Trong không khí hân hoan khi bạn bè lần lượt tìm đến nhau, ngày 12/2/2012, các bạn lớp thất 4 và thất 3 đã tổ chức cuộc gặp gở tại nhà bạn Trần Văn Thông với trên ba mươi bạn bè tham dự. Sau đó, lần gặp mặt thân hữu ở nhà bạn Tạ Thị Nguyệt Ánh, ngày 28/4/2012, các bạn bàn thảo lần họp mặt sau trung thu sẽ kết hợp tổ chức mừng lục tuần cho một số bạn tuổi Nhâm Thìn. Cuối cùng, các bạn chọn chủ nhật, ngày 7/10/2012, là ngày họp mặt bạn bè và chúc mừng 60 năm cuộc đời.

Địa điểm hẹn hò được chọn là quán ăn sân vườn nằm cạnh bờ sông Đồng Nai, thuộc khu vực Gò Me, Vĩnh Thị, Miễu Ba Làng ngày xưa. Có lẽ các bạn muốn tìm lại không khí trong lành của đồng quê gió mát sau những năm tháng vật lộn với cuộc sống cơm áo gạo tiền. Dù rằng còn gần 10 năm nữa chúng tôi mới đến tuổi " thất thập cổ lai hy", có quyền hưởng thụ như các anh chị khóa 1. Khu vực nầy ngày xưa là vùng ven của xã Bình Trước. Bên kia sông là xóm Bình Tự, bến Đò kho của cù lao Phố. Một con lộ mới được mở ra. Một bên là nhà máy giấy Tân Mai. Một bên là khu Gò Me, Vĩnh Thị. Vùng đất nầy ngày xưa là cái nôi trồng lúa của Biên Hòa, nước tưới lấy từ dòng sông quê hương, giờ đã lên phố thị. Miễu Ba Làng được bao bọc bởi những căn nhà cao tầng mới mọc, nằm cô đơn trong mấy lớp hàng rào. Người dân ở đây được lên đời nhờ có tiền đền bù.

Ba hôm trước ngày họp mặt, chúng tôi có sự lo âu khi cơn bão số 7 trong năm đã hình thành, hướng về khúc ruột miền trung. Bão được dự đoán sẽ đổ bộ vào đất liền khuya ngày 6/10. Những ngày đó ở Biên Hòa mưa nhiều hơn nắng. Sau bão sẽ là mưa dầm. Nhưng tin dự báo thời tiết của chiều ngày 6/10 là bão cách đất liền hơn trăm cây số, đã suy yếu thành một vùng thấp. Bão tan, chúng tôi thở phào nhẹ nhỏm.

Sáng nay 7/10, trời nhiều mây nhưng có nắng yếu. Hy vọng một ngày họp mặt vui vẻ. Dù rằng đã có nhiều bạn nhận lời mời tham dự, nhưng ban tổ chức lo sợ gặp sự khó khăn ở phút thứ 89. Bởi vì hôm nay là ngày chủ nhật, ngày hoàng đạo cho các bạn trẻ tổ chức tiệc cưới. Chủ nhật tuần sau, và tiếp tục đến cận Tết ta, các bạn trẻ yêu nhau đi đến quyết định sau cùng. Hôm qua tôi nhận được tin nhắn của bạn Nguyễn Tấn Lực, cáo lỗi với bè bạn vì lý do sức khỏe. Tô Minh Quang đi khám bệnh định kỳ. Ngô Hồng Tâm bận đi dự đám giỗ ở nhà anh sui gái. Nguyễn Ngọc Long lại đi đòi nợ. Lại có những âu lo.

Các bạn trong ban tổ chức là người đến địa điểm sớm nhất để cùng sắp xếp với nhà hàng. 11 giờ đúng, bạn bè lần lượt đến. Lê Xuân Sang báo tin là đã đến Tân Hạnh. Nguyễn Xuân Dũng, Dũng con, trả lời là đã đến bến xe Biên Hòa, đang chờ bạn Huê đến đón. Thân hữu có Nghiêm văn Hải, K11 NQ, và Nghiêm Thái Bình, cựu tiền đạo của đội bóng đá NQ, báo tin đang chờ phu nhân trang điểm. Bình đến với buổi tiệc vì tình đồng môn, cũng như muốn cụng ly với cựu hậu vệ Vũ Trung Hòa, và ông bầu Luận.

Đến với nhau còn có những cặp đôi. Chiếu yêu Gái. Nguyệt Ánh cùng Thanh Tâm. Mỹ Tiên và Phước Thiện. Họ quấn quýt bên nhau từ dưới mái ấm trường xưa cho đến ngày đầu bạc. Xa xôi nhất là bạn Trịnh Khắc Hà, từ vùng cao Bình Phước trở về.

Tất cả có 44 bạn bè tham dự, đại diện đầy đủ cho các bạn từ lớp thất 1 cho đến lớp thất 5. Đông đảo nhất là lớp thất 4, rồi thất 3, vì các lớp đó toàn nam sinh. Lớp thất 2, thất 5, hầu hết là các bạn nữ, khối Anh văn. Lớp thất 1 đa số là nữ sinh, lọt vào có một số bạn nam đậu vớt kỳ thi tuyển sinh. Lần đầu tiên sau 39 năm, các CHS của niên khóa 1963-1970 dự họp mặt có đầy đủ đại diện của 5 lớp. Có thể xem đây là lần họp mặt đầu tiên của khóa 8 NQ. Hy vọng lần họp mặt tới sẽ có thêm nhiều bạn nữa.

Sau khi ban tổ chức nói lý do của buổi gặp gở, bạn Nguyệt Ánh đại diện cho các bạn tuổi con Rồng, những cây đinh của buổi tiệc, giới thiệu các bạn mừng tuổi 60. Bởi vì, mai đây nếu có gì thì các bạn cũng được gọi là hưởng thọ chứ không hưởng dương. Chết già chớ không chết trẻ. Có tất cả 8 bạn nữ đủ tuổi 60 là Nguyệt Ánh, Thanh Vân, Thúy Phượng,Tống thị Kim Hoa, Hà Thu Thủy, Lê thị Kim Hạnh, Lê thị Ngọc Lan, và Tùng Thư...3 bạn nam là Hoàng Minh Chiếu, Phạm Văn Đạo và Nguyễn Xuân Dũng. Ban tổ chức đã chuẩn bị dành tặng cho các bạn nữ mỗi người một lẳng hoa tươi. Các bạn nam mỗi người một bó cỏ, với hàm ý... "em là Hoa, còn anh là Cỏ". Một chiếc bánh sinh nhật đặt từ hiệu bánh Siu Siu với dòng chữ "Mừng đáo tuế tuổi Nhâm Thìn". Không còn gì hạnh phúc hơn trong sự chia sẽ niềm vui bởi bè bạn quanh ta. Các bạn chúc nhau, hẹn có lần đáo tuế thứ hai. Thôi, nhiều cái lần 5 năm cũng quí. Rồi các bạn đến từng bàn, một bàn nữ và hai bàn nam để được chia vui và chụp ảnh lưu niệm. Nhưng cũng có những bạn bè chúng tôi không có niềm vui đó, họ ra đi còn rất trẻ. Bạn Tống Thị Kim Hoa nói với tôi, ở chung trong cư xá, gặp chị Nguyễn Trương Dung, bạn hỏi.

_Anh Nguyễn Trương Hoàng có liên hệ gì với chị không?

_Nó là em trai út của tôi.

Ngày cuối của chiến tranh, có những gia đình được đoàn tựu. Nhưng bạn tôi đã không sum họp với người thân. Một người cha đã ra Bình Định tìm con trong vô vọng. Hoàng ơi, chúng mình 3 đứa giờ còn mình tao ở phương nầy, Võ Hà Mỹ đã theo đường mây lướt gió ở Cali, bạn bè 30 năm sau mới lần đầu gặp lại. Ngày trước ở lớp thất 1 có ba bạn tên Kim Hoa. Tống thị Kim Hoa, Lê thị Kim Hoa, và Phạm Thị Kim Hoa. Những cánh hoa thời loạn.

Bạn Trần Văn Thông sau khi đi công việc riêng ở Hố Nai về, có mang theo chai Martell trên tay. Đây là món quà của bạn Mai Văn Chín gửi về chung vui với bạn bè. Lần họp mặt trước, cũng như trong đám tang bạn Trần Văn Võ, bạn Chín còn ở Biên Hòa tham dự với anh em.Hẹn gặp nhau trong lần họp mặt sau Tết Quý Tỵ, Chín ơi. Bạn Hà khui chai rượu, đến trao từng bạn nam ly rượu ân tình. Chiếc điện thoại cầm tay được chuyền nhau để các bạn nói chuyện với Đức, Chín, Hạnh.

Sáng nay bạn Nguyễn Minh Tâm, Tâm khỉ, cũng đã báo với bạn bè bận đưa mẹ đi khám bệnh, sẽ cố gắng đến sau. Ừ, thì có còn hơn không. Đến để gặp lại bạn bè sau 42 năm xa cách, trong đó có hơn 20 năm ở xứ người. Cũng như Dũng con đã hoản chuyến bay hơn mười ngày để về lại Biên Hòa chung vui cùng bè bạn. Sau buổi tiệc, Dũng hứa sẽ về lại Biên Hòa trong vài ngày tới để cạn tình nghĩa với anh em trước ngày máy bay cất cánh. Dũng nhờ tôi chụp dùm tấm ảnh chung với Phan Thanh Bình, Vũ Trung Hòa, những bạn bè của ngã năm Biên Hùng để tặng cho Nguyễn Thành Long, Long chùa. Hai đứa bạn đồng môn Ngô Quyền, nhà ở cạnh nhau, 6 năm sau mới nhận ra nhau khi một đứa đi đổ rác, một đứa trên đường về nhà. Hàng xóm nhau mà vô tình không biết.

Nghiêm Văn Hải cũng đến chung vui cùng các anh chị với cây đàn trên tay. Bản nhạc " 60 năm cuộc đời " thích hợp cho buổi họp mặt, không gian yên tỉnh của một góc sông Đồng bị phá vở bởi những anh chị già nhưng có trái tim trẻ. Rồi, Nối vòng tay lớn, rồi những tình khúc một thời tuổi trẻ yêu đương, đưa chúng tôi trở lại thời dỉ vảng dưới mái học đường.

Chúng tôi cũng không quên mời anh Nguyễn Thanh Tùng, niên trưởng khóa 7 NQ. Nhưng vì có việc riêng anh nên đã cáo lỗi từ hôm qua, không đến dự được với khóa đàn em. Nhưng anh Tùng cũng đã nhờ nhà cung cấp dịch vụ hoa tươi, gửi đến buổi tiệc một lẳng hoa khá lớn để chúc mừng. Không còn gì tình nghĩa hơn.

Cuộc vui nào cũng rồi tàn, hơn 14 giờ, bạn bè lần lượt tạm biệt nhau để về với gia đình, hẹn gặp gở nhau ở lần vui sau. Nhóm thân hữu chúng tôi cũng không quên cái hẹn cà-phê sáng thứ hai cách tuần ở trước sân trường Nguyễn Khắc Hiếu, cạnh đình Tân Lân, vào ngày hôm sau. Các bạn sẽ gặp nhau lần sau nhân chuyến về thăm quê của bạn Nguyễn Kim Quan vào tháng 11, nhưng ở tận Mộc Hóa. Rồi ngày 31/12 gần kề, bạn hữu NQ sẽ gặp lại nhau. Xin chúc sức khỏe cho nhau và những gì tốt đẹp nhất. NGÔ QUYỀN, MỞ RỘNG VÒNG TAY ĐỢI CHỜ những đứa con chưa QUAY VỀ TỔ ẤM hôm nay.

Biên Hòa, ngày 8/10/2012

Đỗ Công Luận

Chúc mừng các bạn tuổi Nhâm Thìn (hàng đứng):

1- Nguyễn Xuân Dũng, ở Bắc Cali.T3.

2- Hoàng Minh Chiếu, ở Lò Bò. T3

3- Tạ thị Nguyệt Ánh, BH, T1

4- Tống thị Kim Hoa,BH, gốc Cù Lao Phố, T1

5- Trần Thúy Phượng, BH, T1

6- Phạm Văn Đạo, ngã ba Vũng Tàu, T3.

7- Nguyễn Thanh Vân, BH, T1.

8- Tùng Thư,( không rõ họ), Phú Lâm,SG, T2.

9- Hà Thu Thủy, BH, T2.

10- Lê thị Kim Hạnh, BH, T5.

11- Lê Thị Ngọc Lan, BH, T5.

****************

Luận ơi,

Đọc bài em viết về cuộc họp mặt mừng... 60 năm cuộc đời, rất dí dỏm rất thân tình, bỗng nhiên bị khựng lại khi em nhắc đến Nguyễn Trương Hoàng.

Hoàng là em Nguyễn Trương Mỹ, vợ Hoàng lại cũng học Thầy, sau nầy là HT trường Mẫu giáo Biên hòa. cả 3 người, với thầy, rất dễ thương, chỉ tội cho Hoàng. Nhớ nó hoài Luận ạ.

Còn Mỹ Tiên, có phải là Đinh Mỹ Tiên, nhóm Tứ 1 Pháp Văn?

Mỗi lần nghe các em kể chuyện họp mặt, là một lần vui. Hôm trước Phan Bá Thịnh cũng gửi hình cho Cô Trí, rồi cho Thầy coi. Tên các em, tương đối còn nhớ, nhưng nhìn hình khó nhận ra, trên dưới 40 năm với bao thay đổỉ?

Tạm dừng nhá Luận, chúc sức khỏe và mọi an vui đến với TẤT CẢ CÁC EM,

Thầy Quýnh

****************

Thưa thầy,

Em xin cám ơn thầy đã có thư cho em. Tình cảm thầy trò bạn bè em không thể nào quên. Ngày xưa, khi chuyển qua lục 1 đến tứ 1,chúng em gồm : em, Nguyễn Trương Hoàng, và Võ Hà Mỹ, là bộ ba chơi thân nhau. Năm đệ lục, có lần tiết học được nghĩ, Hoàng dẫn em về nhà chơi ở xã Tân Phú, quận lỵ của Công Thanh, bên kia sông là Tân Uyên. Em nhớ nhà mái ngói ba gian. Lúc đó bên thất 5 có Ngọc Nữ (em Mỹ), Lộc ( em Thọ Huỳnh Hiệp), Mai ( vợ Thọ), và Tuyết Nga, bộ tứ chơi thân. Khi đậu xong tú tài 1, học lưng chừng đệ nhất, Hoàng vào Thủ Đức, rồi ra đơn vị ở Bình Định. Khoảng cuối năm 74, đầu năm 75, Hoàng về làm lễ thành hôn với Tuyết Nga, và Nga có mang thai, Hoàng về đơn vị rồi mất tích khi di tản. Ba của Hoàng là cán bộ cách mạng về, làm trưởng ty giáo dục. Ông lặn lội ra Bình Định, tìm đến các trại cải tạo, các đồng đội ở chung đơn vị với Hoàng, nhưng vô vọng. Con của Hoàng là cháu trai. Tuyết Nga nghe nói giờ cũng định cư ở Mỹ. Anh Nguyễn Trương Mỹ có học ở NQ, sau làm ở ty giáo dục. Về chuyện bạn bè, em có kể trong bài Điểm danh đồng đội-Gọi tên bạn bè, trang BH và NQ có post lên, em sẽ chuyển tải cho thầy. Võ hà Mỹ là em anh Võ hà Phi, kêu thầy D.H.Huân là dượng. Ngày xưa, 3 đứa em ví cả bọn như CHÚNG MÌNH BA ĐƯA, theo bản nhạc của ban tam ca Sao Băng, nhưng không có đứa nào đi Hải quân. Hoàng, em nhớ nó nhất là chữ S, nó phát âm cong lưởi, rất chuẩn. Khi viết về Hoàng, em muốn rơi nước mắt, nhưng phải viết cho bạn bè hiểu và nhớ.

Đinh Mỹ Tiên, học khóa 7 NQ, lưu ban K.8, gặp Ngô Phước Thiện, rồi thành vợ chồng. Thiện là em cô Liên, làm việc ở phòng y tế trường NQ. Sau 75, cô Liên vượt biên và mất tích.

Cuối thư, em kính chúc thầy nhiều sức khỏe để vui vầy cùng con cháu và học trò.Em xin phép thầy, chuyển tải thư nầy cho một số bạn bè cùng đọc.

Học trò của thầy, Đỗ Công Luận.

*****************

" Em ơi! có bao nhiêu 60 năm cuộc đời" chúc mừng các bạn. Hình như thiếu vắng vài bạn nhâm thìn cùng khóa xuất thân từ NQ 3 chữ. Trần Hoàng Ân và Trần văn Hải. Từ một cơ duyên đã cùng Ân ngồi bàn sau 2 cô bạn Nhâm Thìn với bao kỷ niệm ...

Anh Hát Bình Phương.

CẢM NHẬN VỀ " MỘT THUỞ... TRƯỜNG XƯA "

Một buổi sáng ngày đầu tuần tháng 11, khi uống cà-phê sáng, anh Nguyễn Thanh Tùng có nói với tôi.

-Có ông chủ hội quán cà-phê ở Sài Gòn, có cảm tình với thầy trò trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa, có nhả ý sẽ tổ chức sinh hoạt về trường mình ở hội quán ông ta vào chủ nhật cuối tháng 11. Nếu Luận muốn dự thì liên lạc bạn Diệp Hoàng Mai.

Tôi nghĩ, sau những lần tham dự họp mặt khóa, đi đám cưới con bạn Mão, bạn Hòa, đi dự đám giỗ mẹ bạn Quan ở Mộc Hóa, tôi cảm thấy hơi "oải". Buổi sinh hoạt lại tổ chức ở Sài Gòn, thời điểm chiều tối, nên tôi hơi " ngán ngẩm". Tôi trả lời, có lẽ sẽ không dự. Đến chiều tối thứ bảy, 17/11/2012, mở trang web Ngô Quyền để xem sinh hoạt cuối tuần, tôi chú ý đến bài MỘT THUỞ TRƯỜNG XƯA của bạn Diệp Hoàng Mai, giới thiệu về buổi sinh hoạt dự kiến diễn ra ở hội quán MỘT THUỞ vào tối ngày chủ nhật, 25/11/2012. Chương trình tổ chức có bài bản, công phu, do một số anh chị em CHS NQ các khóa tổ chức, đa phần con nhà họ Kiến.

Một đêm trăn trở, suy tư.

Sáng hôm sau, tôi gọi điện hỏi thăm anh Tùng. Anh bảo, đăng ký nơi bạn Phùng Thị Ngọc Dung. Tôi điện cho bạn Đinh Thiên Thọ, Trần Văn Thông, để rủ cùng dự. Thông trả lời, không có đăng ký dự, nhưng nghe nói K.9 NQ tham gia đông, khoảng 20 cô nàng.

Tôi lấy làm lạ, sao anh chàng nầy nắm rõ thông tin đến dữ vậy? Tôi quên rằng phu nhân Bạch Tuyết của Thông là CHS K.9 NQ.

Tôi phân vân, theo thông tin của Diệp Hoàng Mai, hạn chót đăng ký tham dự là ngày 15/11/2012, do số lượng khách mời khoảng 70 đến 80 người, mặt bằng có hạn.

Tôi bấm điện thoại để đăng ký cầu âu nơi bạn Phùng thị Ngọc Dung.

-Dung ơi, cho anh đăng ký một vé, anh thấy chương trình tổ chức hay lắm, có bài bản.

-Tụi em đã lên danh sách để in bảng tên, thiệp mời. Em sẽ trả lời anh sau.

Hơi buồn buồn một tí.

Trưa hôm sau, Dung điện thoại cho tôi.

-Anh Luận ơi, em đã lên danh sách cho anh, nhưng anh đừng rủ thêm ai nửa nhé. Sẽ tập họp ở nhà thầy Dũng, anh Tâm ở Hãng Dầu lúc 16 giờ chiều chủ nhật, có xe đưa đón.

Nổi buồn, âu lo được giải tỏa.

Trước buổi họp mặt mấy hôm, tôi có chuyển tiếp cho anh Đặng Văn Hùng K.5 NQ và bè bạn một mail của thầy Huỳnh Bá Hạnh, trường Minh Tân, một bài viết có ý nghĩa nhân văn. Anh Hùng gửi mail cho tôi, anh Đỗ Thiện Tâm nhà cũng ở cách trường Minh Tân không xa, dự định sẽ tổ chức buổi họp mặt bạn bè có học ở trường Minh Tân. Hồi trước, ngoài phần dạy các lớp chính khóa, các thầy của trường Minh Tân cũng có mở nhiều lớp luyện thi tú tài. Đa phần các học sinh NQ có dự học, với hi vọng được nhận tấm giấy chứng nhận tốt nghiệp tú tài trên tay. Anh Đỗ Thiện Tâm gọi anh Đỗ Hữu Nam là chú. Hôm anh Nam mất, tôi có biết thông tin, nhưng hôm sau tôi đã phải tham gia tour du lịch Thái Lan. Những ngày cận Tết Nhâm Thìn, khi cùng một số đàn anh học sinh trường Minh Tân gặp gở thầy Hạnh, tôi có biết anh Nam. Trong số đó, tôi là người nhỏ tuổi nhất. Tứ hải giai huynh đệ.

15 giờ 30 phút của ngày hẹn hò, tôi đến điểm hẹn. Vợ chồng thầy Nguyễn Văn Có đến một lượt với tôi. Thầy Nguyễn Thành Dũng mời cả 3 người bước vào "tệ xá". Một căn nhà bề thế trên mãnh đất hơn trăm mét vuông. Ngoài sau có hồ bơi bán nguyệt, có vườn hoa, vòi nước tưới tự xoay, nhà thủy tạ. Phía sau cơ ngơi là sông Cái, nhánh sông Đồng Nai, bên kia là xóm Bình Tự của cù lao Hiệp Hòa. Một đàn bốn, năm chú chó sủa inh ỏi khi có khách lạ. Một cơ ngơi đáng để nương thân cho những người về hưu trước khi từ tạ mọi người để về cùng trời đất. Thầy Dũng giới thiệu.

-Căn nhà sát bên phải là nhà của thầy Mai Kiến Phúc, đã bán.Nhà sát bên trái là của anh Đỗ Thiện Tâm.

Anh Tâm có 2 người con, một gái, một trai, đều là KTS. Cháu trai chuẩn bị tốt nghiệp cao học, hơn con trai tôi 4 tuổi. Anh Nam cũng là KTS, con nhà họ Kiến.

Thầy Dũng lúc trước cũng có mở lớp luyện thi tại gia, bạn bè tôi như Đặng Thị Kim Nguyên, Nguyễn Kim Quan...có đến học. Hôm Quan về nước, có điện thoại mời thầy dự giỗ, thầy bận việc không đi được.

Thầy có nhắc những đồng nghiệp của trường NQ dạy về toán, lý, hóa. Thầy Lê Văn Túy dạy toán. Thầy Lê Quí Thể dạy hóa.Thầy Mai Kiến Phúc dạy lý. Thầy Tôn Thất Để dạy toán hình học.

-Hồi đó thầy Thể là giáo sư cố vấn thể thao của chúng em. Thầy Để dạy có phong cách ấn tượng. Thầy ngầu lắm, rất thương em, kêu là thằng Luận.

-Thầy Để có nhị đẳng Judo.

Ở nhà thầy Dũng, tôi gặp lại thầy Trần Văn An, CHS khóa 1,2,3 NQ. Sau khi tốt nghiệp sư phạm, thầy về dạy toán ở Tân Uyên. Năm 1973 chuyển về dạy toán ở trường Ngô Quyền. Sau năm 1975, thầy chuyển về dạy toán ở trường cấp 2 chuyên Nguyễn Bỉnh Khiêm, TP/ BH. Năm 2001, tôi biết thầy khi thầy dạy môn đại số lớp 7 của con trai tôi nơi ngôi trường đó.

-Năm đó, Đỗ Công Lý giỏi toán lắm, đứng đầu đội toán.

-Bây giờ cháu cũng thuộc họ nhà Kiến, thưa thầy.

Thầy An cũng là thông gia với bạn Khương Văn Hoằng, K.7 NQ.

-Hôm qua đám giỗ má anh sui trai.

Mẹ anh Hoằng mất ngày 11/10 Â.L. Sáng rằm tháng 10 đưa tang mẹ anh, chiều hôm đó mẹ tôi qua đời. Mốc thời gian dễ nhớ.

Một chiếc xe 25 chỗ đến đón đoàn. Thầy cô, bạn bè tham dự đã tề tựu đông đủ. Tôi sang nhà chào hỏi anh chị Đỗ Thiện Tâm. Văn kỳ thanh tại văn kỳ ảnh. Lần đầu biết nhau, một cái bắt tay xin chào.

Hơn 16 giờ, xe lăn bánh, bỏ Biên Hòa ở lại sau lưng. Ngày chủ nhật cuối tháng, xa lộ không kẹt xe. Hơn 17 giờ, xe từ từ tấp vào trước hội sở ngân hàng Sacombank, bên kia đường là cà-phê MỘT THUỞ. Ngày xưa, người Sài Gòn có câu nói với nhau. " Ở Sài Gòn, Công Lý chỉ có một chiều ". Bây giờ, đường Công Lý đã đổi tên thành Nam Kỳ khởi nghĩa, mở rộng gấp đôi, thành đường hai chiều, cửa ngõ ra vào phi trường Tân Sơn Nhất.

Hội quán nằm cách mặt đường 10 mét, trong con hẽm rộng 2 mét. Hai bên tường trước cổng vào là 2 tấm bảng đá. Một tấm trưng bày hình ảnh, bài viết về lịch sử các trường trung học ở Sài Gòn, phía Nam. Chị em, Trưng Vương khung cửa mùa Thu và Võ Trường Toản, nằm sánh đôi nhau cạnh Sở thú Sài Gòn. Trường nữ Lê Văn Duyệt và nam Hồ Ngọc Cẩn ở Bà Chiểu. Trường nam Petrus-Ký, và nữ Gia Long áo tím một thời. Trường Chu Văn An ở cạnh Đại học xá Minh Mạng, một thời hứng khói đạn cay cay tầm mắt...Tấm bảng bên kia trưng bày hình ảnh các thầy cô, trường lớp, học trò Ngô Quyền của MỘT THUỞ, từ 56 năm về sau. Chủ đề của đêm hội ngộ hôm nay là :

TRUNG HỌC NGÔ QUYỀN BIÊN HÒA

NỬA THẾ KỶ TRI ÂN THẦY CÔ GIÁO CŨ.

Một chiếc phù hiệu để đính trên áo ngực trái, mỗi khi vào trường lớp, với 2 chữ NGÔ QUYỀN đỏ thấm, được thiết kế to lớn, treo trên cao trang trọng, để nhắc chúng em MỘT THỜI ÁO TRẮNG MỘNG MƠ. Thương nhớ quá. Trên xe, có bạn nhắc lại.

-Hồi đó mình dán bằng hồ. Vô cổng trường, dán lại. Ra khỏi cổng trường, gở ra.

Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò.

Vừa bước vào cổng hội quán, một tấm bảng trắng có đính hình ảnh một số thầy cô, dành để đại biểu ký tên lưu niệm. Có người cẩn thận, ghi tên khóa để nhận ra nhau. Thầy cô cũ, trò xưa, bè bạn gặp nhau, tay bắt mặt mừng, ôm choàng nhau. Đàn em khóa 9 đến từ Biên Hòa bằng xe 16 chỗ. Tôi nhận ra Châu Thị Huệ, Trần Bích Liên, Lương thị Bạch Tuyết, Đặng thị Thanh Nhàn...

Chị Ao thị Nhan, K.4 NQ, tôi nhận ra qua bộ quần áo Phật Tử, tu tại gia, mà cuối năm rồi tôi có gặp, đến từ Bình Thung, Dĩ An. Tôi có hỏi thăm về hai anh Ao Văn Thân, Ao Văn Thinh.

Tôi gặp 3 chị em, con cũa thầy Tổng Giám Thị Dương Hòa Huân, các chị Dương Thúy Vân, Dương Thúy Phượng, Dương Thúy Nga. Tôi hỏi thăm, bạn Hà Thu Thủy không đi dự được vì cháu bệnh. Lúc thầy Huân mất, ngay tại BH, tôi cũng không hay biết để thắp cho thầy một nén nhang. Sau đó, vợ thầy, cô hai của nhà anh em Võ Hà Mỹ, mất, tôi cũng chẳng hay biết. Vô tình quá. Thôi đành xin tạ lỗi với bạn bè.

Thầy cô Nguyễn Ngọc Ẩn và Đào Thị Nga, cô Khương thị Bản, chị bảy của anh Khương Văn Mười, từ BH đến bằng xe riêng.

Thầy (anh) Diệp Cẩm Thu, K.7 NQ, năm 1973, sau khi tốt nghiệp Sư Phạm toán cũng về dạy ở Trường Ngô Quyền. Họp mặt cuối năm vừa qua, thầy Lê Văn Túy nói với tôi, sau 1975, Thu là đồng nghiệp của thầy. Giờ anh là phó hiệu trưởng của trường Đại học Lạc Hồng, ngôi trường mới có tiếng tăm sau 3 năm có thành tích về cuộc thi Robot Com, vừa kỷ niệm 15 năm thành lập.

Xe của BTC đi đón các thầy cô ở Sài Gòn. Mọi người hân hoan chào đón, chim đầu đàn, thầy Hiệu trưởng Phạm Đức Bảo. Đi cùng thầy có chị Lan là con gái, và thầy Phạm Thăng Long, là em trai. Thầy Bảo nay đã 93 tuổi, đi đứng hơi khó khăn, phải có người dìu, nhưng thầy vẫn cố gắng đến với đồng nghiệp, học trò xưa. Nhiều tràng vỗ tay hoan hô vang lên. Phút giây cảm động. Tôi nhớ, năm lớp Tứ 1, thầy phụ trách môn công dân giáo dục. Có lần, vài bạn nam bị bắt nằm xấp xuống bục giảng, thầy " đét " cho mỗi bạn 3 roi, vì cái tội quên mang cen-tua-rờ

( dây nịt ).

-Cháu ông Huân, thầy đánh mạnh hơn.

Tôi rời trường NQ năm 1970 để khởi đầu vào môi trường đại học. Thời gian 42 năm sau tôi mới gặp lại thầy hiệu trưởng của ngôi trường trung học mà 7 năm tôi đã gắn bó.

Mỗi khách mời khi vào cổng, đến bàn tiếp tân nhận phiếu bảng tên đính trên áo ngực để mọi người nhận ra nhau. Đồng thời cũng nhận phiếu thức ăn, nước uống để sau đó BTC thanh toán lại với hội quán. Tổ chức cũng có khoa học đấy chứ.

Sau khi mọi người đến dự đã đông đủ, yên vị, BTC bắt đầu khai mạc buổi họp mặt, giới thiệu tên tuổi những thầy cô đến dự để học trò tri ân. Mỗi lần giới thiệu là một tràng vỗ tay. KTS Nguyễn Sơn Tây, chủ hội quán, cũng nói rõ lý do tổ chức buổi sinh hoạt. Xuất phát từ tình cảm với đàn anh, cũng là đồng nghiệp, là 2 anh KTS Khương Văn Mười và KTS Nguyễn Văn Tất, cũng như ngôi trường trung học Ngô Quyền BH có bề dầy truyền thống, đã khơi nguồn cho buổi sinh hoạt hôm nay. Hồ bán nguyệt giữa hội quán, anh thiết kế những cọc tre nhọn vươn lên, biểu tượng cho cọc nhọn Bạch Đằng giang đâm thủng chiến thuyền quân Nam Hán.

Bạn Nguyễn Văn Tất, CHS K.11 NQ, thay mặt học trò xưa ngõ lời tri ân thầy cô, nhắc nhở kỷ niệm xưa với ngôi trường đã là bệ phóng cho anh vào con đường khoa cử, để có vinh danh như ngày hôm nay. Anh Khương Văn Mười xướng tên thầy cô đã trên 70 tuổi có mặt ngày hôm nay để học trò tri ân. Một chiếc bánh kem được thắp sáng bằng lớp đèn cầy bao quanh. Mỗi CHS tay cằm pháo hoa đốt sáng, vươn cao theo 3 lần tiếng hô vang, NHỚ ƠN THẦY CÔ. Không khí trang nghiêm và xúc động dưới sáng mờ tỏ. Có lẽ cũng có những giọt nước mắt đâu đó lăn dài trên má của những trái tim già nua nhưng còn bầu máu nóng, dành cho thầy cô một đời trên bục giảng, khai tâm cho những con thuyền bé nhỏ chèo chống ra khơi trước phong ba, sóng gió cuộc đời.

Xen giữa chương trình là những bản nhạc được con gái thầy Lê Hoàng Long gửi cho thầy trò trường NQ, trong đó có bài GỢI GIẤC MƠ XƯA, sáng tác duy nhất của thầy Long, nhắc nhở về mối tình tan vỡ của thầy. Tôi chợt nhớ đến người thầy trẻ trung, tóc dài,tay kéo violon, dạy nhạc lý lớp chúng tôi thời trung học học đệ nhất cấp. Cũng như thầy dạy vẽ Phạm Minh Mẫn, ốm, cao, đen, xuất thân từ trường mỹ nghệ. Đó là 2 môn học giúp chúng tôi giảm tress. Trưa nay, tôi nhận được mail của chị Võ Thị Tuyết, bạn học với chị Bé Nhỏ, chị thứ năm của tôi, hỏi tôi về thầy dạy nhạc lý Nguyễn Văn A, hồi xưa dẫn dắt các chị đến rạp hát Biên Hùng để biểu diễn bản nhạc Hòn Vọng Phu của nhạc sĩ Lê Thương. Tôi trả lời chị, tên thầy thì em vẫn nhớ, nhưng thầy ở đâu em đành chịu. Cũng như khi tôi về sinh hoạt với trang nhà NQ, tôi đã tìm hỏi về thầy Lê Quí Thể, nhưng chưa có câu trả lời. Chỉ biết thầy đã định cư xứ người, lúc đầu có sinh hoạt với thầy trò NQ, nhưng giờ bặt âm tin tức. Thầy ơi !

Các bạn Nguyễn Văn Tất, Lưu Đình Triều thay nhau dẫn dắt chương trình .

Khi tôi ngồi cùng bàn với các anh K.1 và K.5, có chị Võ Kim Lang đến ngồi cùng và hỏi chuyện. Chị nói, anh Võ Hải Dương, garage Võ Thành, bảo với chị là trong tháng 11 sẽ về VN, không biết là anh có dự họp mặt hôm nay không? Chị không có học ở trường NQ, chỉ học ở trường Minh Tân và Trần Thượng Xuyên, nhưng có học luyện thi với thầy Nguyễn Thành Dũng. Chị muốn gặp thầy Dũng sau thời gian dài không gặp, vì chị định cư ở Pháp. Gặp chị, tôi nhận ta ngay.

-Hôm mùng mấy Tết Nhâm Thìn, chị có gặp thầy Hạnh ở cà-phê Lộc Vừng ?

-Sao anh biết?

-Hôm đó có tôi. Anh Hoàng, chủ quán, cũng là học trò thầy Hạnh.

-Vậy hôm nào anh uống cà-phê ở đó, nhờ hỏi anh Hoàng về anh Dương dùm tôi. Tôi đang ở Sài Gòn. Anh lưu số cell phone của tôi.Sau đó, về bển mấy lần mà tôi mail cho thầy Hạnh không được.

Điều tôi muốn nói lên là tâm huyết của học trò, dù ở phương xa, vẫn nhớ nhớ về ân sư của mình. Chị còn nói có gặp gia đình Hồng Đức, em Hồng Trọng, bạn chung lớp tôi, ở Úc.

-Em nó trẻ trung, dễ thương, cười má lún đồng tiền.

-Nó khoe với tôi là đã có cháu nội. Khi đọc bài viết của tôi trên trang nhà, cuối bài tôi có ghi số điện thoại, nó gọi tôi ngay để hỏi thăm.

Dù ở phương xa, những trái tim nóng vẫn tìm đến nhau.

Sau đó BTC có mời trường bạn cử người lên giao lưu với trường ta. Một chị của trường áo dài trắng Lê văn Duyệt lên phát biểu. Chị ra trường năm 1969. Bây giờ chị vẫn tìm về sanh hoạt với trường xưa, dù năm tháng có dài thêm...

Anh Nguyễn Sử Trọng Quốc, CHS K.5 NQ, đại diện bạn bè cùng lớp ngõ lời tri ân với thầy cô, đọc thư của bạn bè phương xa gửi đến thầy cô, đồng môn có mặt hôm nay. Tình cảm thầy trò, không đại dương nào ngăn cách nổi. Có vài anh tôi biết tên, có liên lạc. Anh Đặng Văn Hùng, Nguyễn Ngọc Ẩn E, Trần Văn Việt, Ma Thành Tâm, Võ Hà Phi...Anh cũng giúp vui với mọi người một bản nhạc. Anh Hùng nói với tôi, anh Quốc học chung với anh hồi lớp ba tiểu học Nguyễn Du, ca vọng cổ, tân nhạc thì anh ấy hạng nhất. Anh Hùng ơi, không biết chừng nào trường tiểu học Nguyễn Du của anh và trường tiểu học Bửu Hòa của tôi tổ chức họp mặt thế nầy? Thầy cô còn được bao nhiêu người ?

Anh Nguyễn Thái Hải, nhà văn Khôi Vũ, cũng là dược sĩ, nhiều nghề lắm tài, CHS K.6 NQ, cũng lên nói về quảng đời thăng trầm của mình, bước đường để có ngày hôm nay. Anh nhắc kỷ niệm với mọi người, một đồng môn đã thành danh, xuất thân từ trường NQ, nhà thơ lận đận Nguyễn Tất Nhiên, tên khai sanh Nguyễn Hoàng Hải. Bạn bè cùng hát với nhau bản nhạc phổ từ bài thơ đã đưa anh lên danh vọng, THÀ NHƯ GIỌT MƯA. Những bài thơ về mối tình học trò thời lận đận, trắng tay. Khoảng tháng 7-8/1972, khi tôi ở quân trường Thủ Đức, đêm sinh hoạt đại đội, dưới trời mưa lất phất, anh quản ca đại đội Nguyễn Văn Tiên cất vang tiếng hát bản nhạc nầy, cả đại đội im phăng phắt, có lẽ để chia sẽ nổi buồn cùng Nguyễn Tất Nhiên. Bạn mình Lê Thành Tươi, CHS K.7 NQ, còn nhớ hay quên ?

Rồi nhóm ca của CHS K.9 NQ, có lẽ là khóa học sinh có số lượng tham dự họp mặt đông nhất hôm nay, khoảng 20 cô nàng, thông tin mà tôi nắm được, xin đóng góp với thầy cô, đồng môn, bản nhạc vui tươi, HÈ VỀ, của nhạc sĩ Hùng Lân.

Trời hồng hồng, nắng trong trong...

Trông các cô nàng trẻ trung quá.

Sau đó, quý thầy Nguyễn Thành Dũng và Trần văn An có lời phát biểu với đồng nghiệp, thầy xưa, trò cũ cảm tưởng của bản thân và nhận bó hoa cùng quà kỷ niệm của BTC.

Kim đồng hồ chỉ hơn 20 giờ, cuộc vui nào rồi cũng chia tay. Các học trò già lần lượt tiễn đưa thầy cô không còn trẻ hơn mình ra cổng để nhà xe đưa về tư gia. Tôi đến chào, nắm tay thầy Đinh Hữu Quyến.

-Thầy còn nhớ em không?

-Tôi nhớ cậu chứ ! Hôm họp mặt cuối năm ở BH, tôi gặp cậu. Hôm tháng 4, họp lớp 11 B4 cũng có cậu.

-Dạ, em là người của công chúng.

Thầy trò cười vui vẻ, dù tôi không học Pháp Văn một buổi nào với thầy. Cám ơn bề trên giúp cho thầy tôi còn trí nhớ tốt.

Tôi cũng đến chào thầy Lâm Tấn Văn, thầy giáo dạy môn sinh vật lớp 12 A1 của chúng tôi. Vẫn câu nói.

-Em nào học lớp A là có học với thầy.

Tôi đến nắm đôi tay nhăn nheo của cô Đinh Thị Hòa.

-Em kính chúc cô mạnh khỏe. Lúc nầy cô đã về ở hẳn Sài Gòn ?

-Cô đã về ở Sài Gòn, cám ơn em. Cô chúc em mạnh khỏe.

Năm tôi học lớp đệ lục, 1964-1965, cô phụ trách lớp chúng tôi môn Pháp văn. Tôi nhớ có lần bạn bè đã dẫn tôi đến nhà cô ở xóm Mã Tù, nhà bằng cây, mái ngói. 48 năm rồi, không biết trí nhớ của tôi có lẫn lộn không?

Từng chiếc xe đến rước thầy cô, học trò. Nhiều cái vẩy tay chào tạm biệt, hẹn gặp lần sau, có lẽ là cuối năm Dương Lịch, ở Biên Hòa.

Chiếc xe 25 chỗ ngồi của đoàn chúng tôi lăn bánh hơn 21 giờ. Buổi tối, đường xá thoáng đảng. Tôi ngồi cạnh em Hà Huy Đức, em của chị Hà Thị Nhung, CHS K.5 NQ, cũng là cô giáo đã từng dạy học ở trường NQ.

-Em là em của chị Nhung ? Anh là Luận.

-Anh có biết chị em ? Em có đọc bài viết của anh trên trang nhà.

-Gặp mặt thì anh chưa có diện kiến. Nhưng bạn anh, Ngô Hồng Tâm, em chị Ngô Thị Xuân, kể lại lúc sang Cali có gặp chị Nhung. Chị có dẫn nó thăm trường đại học nào đó ở Cali, lớn lắm. Nó tấm tắc khen hoài.

-Hai chị là bạn thân nhau, gọi điện nói chuyện nhau thường.

Hơn 22 giờ đêm, xe đưa đoàn về đến BH, dừng đậu dọc đường để đưa từng người xuống chỗ gần nhà nhất. Chiếc xe về đến điểm khởi đầu, để mọi người lấy xe máy về nhà. Thêm những cái bắt tay chia tay. Gió từ sông Đồng Nai lành lạnh, thổi lên hướng cầu Gành. Ô hay, trời đã vào Đông gần tháng nay. Còn 5 tuần lễ nửa tờ lịch cuối cùng sẽ rơi, rồi Tết dân tộc sẽ đến hơn tháng sau. Thời gian trôi nhanh quá, cũng như tôi xa trường lớp, thầy cô bè bạn ở trung học Ngô Quyền BH đã 42 năm. Về nhà, thay quần áo, soi gương, thấy mái tóc mình bạc thêm. Ôi, giọt đắng thời gian có dừng lại được chút nào không khi trái đất vẫn quay đều trên quỷ đạo.

Biên Hòa, ngày 27/11/2012

Đỗ Công Luận

HÌNH ẢNH MỘT THUỞ NGÔ QUYỀN

Cám ơn đồng môn đã đưa chúng ta về tham dự gặp lại Thầy Cô, Bạn Bè

Hình ảnh Thầy Cô

Chỉ còn trong nỗi nhớ

Lưu lại dấu xưa

Một thuở

Cổng trường xưa Thầy Đinh Hữu Quyến, Thầy Bảo và Thầy Lê Hoàng Long(áo đỏ)

Diệp Cẩm Thu,Thầy Quyến, Thầy Bảo, Thầy Long và Thầy Phạm Thăng Long (em Thầy Bảo) Bàn tiệc của các Thầy Cô

Thầy Bảo - Lan (con gái Thầy Bảo ) và Thầy Thế Văn

Cô Bàn,Thầy Hồng Hải, Thầy Dũng Thầy Lâm Tấn Văn... Cô Diệm Phương(Hoàng Hương Trang)

Đưa Thầy Bảo ra về

Thầy Phạm Thăng Long Cô Kiều Tiên

Cô Đinh Thị Hòa bâng khuâng như bước vào cửa lớp

Tìm hình bóng cũ Nồng nhiệt với khóa 9 Ngô Quyền

Đồng nghiệp xưa Em đã là Thầy

Thầy Đã dìu dắt chúng tôi. Lời tạ ơn nào cho Thầy...

Nhờ ghi tên muộn mới gặp đàn anh " Văn kỳ thanh" nay được kỳ hình - Đỗ Công Luận và Đỗ Thiện Tâm k5