Chùm Thơ ĐCL

- CHÙM THƠ GỬI CHO MÙA HẠ

- CHÙM THƠ GỬI TẶNG NGƯỜI XƯA

- CHÙM THƠ VỀ BIÊN HÒA

CHÙM THƠ GỬI CHO MÙA HẠ

Bài thứ nhất

HÀNH TRANG VÀO ĐỜI

Em vui chín chục ngày hè.

Ta về hong nắng vàng hoe tóc đời.

Tay đưa, tay đón mọc mời.

Quê hương mình đó rã rời dung nhan.

Ta ôm tuổi ngọc lên ngàn.

Hai bên thây chết xếp hàng tiển chân.

Rồi theo ngày tháng lớn dần

Ta đi viết sử của dân da vàng.

Mười năm cuộc chiến chưa tàn.

Máu hồng, xương trắng trang hoàng quê hương.

Súng bom ru giấc mê đường.

Đưa hồn nhân thế qua truông hận thù.

Biên Hòa, tháng 6/1972

Thi Quốc Sầu

Bài thứ nhì

HẠ ĐỎ

- Để nhớ về mùa hè đỏ lửa 1972 -

Gom kỷ niệm đầy ba lô nặng trĩu.

Chút tình riêng gửi lại sau lưng.

Chân bước đi tình nhớ bâng khuâng.

Lửa mùa hạ thiêu hồng da thịt.

Nắng gió thao trường bụi bay mù mịt.

Chút mồ hôi cho cây cỏ thêm xanh.

Vai sánh vai theo nhịp bước quân hành.

Cho đất mẹ ngày sau bớt khổ.

Đã qua rồi gió dông bảo tố.

Dẩu cuộc đời đổi họ thay tên.

Năm tháng dài ta mãi nào quên.

Mùa hạ đỏ, cuộc chia ly màu đỏ.

Bao cánh phượng khoe màu trong nắng gió.

Vẫn vô tư theo năm tháng em về.

Ba chín lần hạ đến rồi đi.

Phượng vẫn nở theo định kỳ sinh học.

Ta ngồi lại bên thềm rêu xanh mốc.

Nhớ một thời áo trắng trường xưa

Ve nảo nề trổi nhạc tiển đưa.

Mùa hạ đỏ, cuộc chia ly màu đỏ.

Biên Hòa, ngày 27/5/2011

Đỗ Công Luận

Bài thứ ba

TÌM DẤU YÊU XƯA

-Để nhớ kỷ niệm lần chia tay nơi

giảng đường đại học, hè 1972-

Tháng sáu, nắng vàng hanh lửa hạ.

Tiếng ve kêu rộn rã sân trường.

Em tạ từ sách vở yêu thương.

Tạm biệt nhé, màu bảng đen phấn trắng.

Em tìm vui nơi biển êm sóng lặng.

Hàng phi lao chắn gió trùng khơi.

Đón bình minh rạng rỡ chân trời.

Đêm múc ánh trăng treo cồn cát.

Ru em ngủ, thông ca gió hát.

Đồng cỏ xanh núi biếc chập chùng xa.

Thác nước reo lấp lánh ngân hà.

Mùa hạ đỏ, em còn ghi dấu mãi.

Nơi anh đến, miền quê lửa cháy.

Đất cằn khô vết đạn bom cày.

Bà mẹ quê che dấu khăn tay.

Lau nước mắt tiễn con vào thiên cổ.

Em bé thơ ẩn mình nghe bom nổ,

Tìm mẹ thân yêu trong đổ nát hoang tàn.

Quê hương nghèo đói rách lầm than.

Bên khát vọng cuồng điên lầm lỗi.

Bốn mươi năm, bụi thời gian phủ lối.

Anh vạch rong rêu tìm dấu yêu xưa.

Những yêu thương biết mấy cho vừa.

Em biền biệt như chim trời cá nước.

Thôi em nhé, những gì mong ước.

Tuổi hai mươi xin bỏ lại sau lưng.

Tình rất xa, nhưng cũng rất gần.

Anh nhắm mắt tìm quên trong mộng mị.

Biên Hòa, ngày 16/5/2012

Đỗ Công Luận.

Bài thứ tư

MÙA HẠ ĐẦU ĐỜI

Hôm nao đưa cháu đến trường.

Tả tơi xác phượng trên đường cháu qua.

Mùa thu chim líu lo ca.

Xuân thay áo mới, cháu đà lớn khôn.

Hôm nay nắng ngập sân trường.

Ve sầu trổi nhạc, phượng buồn nở hoa.

Xếp trang giấy trắng ngọc ngà.

Trống tan trường điểm lần ba tháng hè.

Cháu ngồi đọc báo ông nghe.

Làu thông con chữ a, ê đầu đời.

Chừng nghe trong nắng hè rơi.

Một năm học đã qua rồi, cháu ơi !

Mùa hạ đầu tiên trong đời.

Vẫn còn phải học làm người nghe con.

Một ngày học, một sàng khôn.

Để mai chữ nghĩa vẫn còn trong tâm.

Học ăn, học nói, học nằm.

Học đi, học đứng...còn trăm nổi buồn.

Bao giờ sông chữ cạn nguồn.

Đèn khai minh tắt, cảo thơm rã rời.

Mai ông dẫn cháu rong chơi.

Lên non hái trái, lên đồi hái hoa.

Tắm trong dòng suối hiền hòa.

Mát từng thớ thịt làn da mượt mà.

Ba tháng hè sẽ dần qua.

Vào năm học mới cùng bè bạn thân.

Đời người đẹp nhất mùa Xuân.

Cháu tôi cố giữ nghĩa ân sách đèn.

Biên Hòa, ngày 20/5/2012

Đỗ Công Luận

Bài thứ năm

HẠ XƯA

Ngồi bên cổng vắng sân trường.

Nghe hồn xao xuyến, nhớ từng bước chân.

Khua đôi guốc nhẹ bâng khuâng,

Vân vê áo mỏng gió phần phật bay.

Giờ bên cổng đóng then cài.

Hàng cây phượng vĩ đổ dài bóng râm.

Em như gió thoảng xa xăm.

Phượng rơi từng cánh che tầm mắt ai.

Bấm tay đâu thấy quá dài.

Chín mươi ngày cũng đủ phai nổi buồn.

Nhìn trong khoảng vắng sân trường.

Tìm đâu màu áo thân thương mỗi ngày.

Em vui sóng biển chiều nay.

Quên đi ngày tháng đọa đày trần gian.

Gió xô sóng biển lang thang.

Để em gội rửa chút làn tóc phai.

Tôi ngồi đếm lá thu bay.

Cổng trường rộng mở đón ai trở về.

Ve thôi trổi nhạc tái tê.

Một năm học nửa bộn bề nổi lo.

Hạ về, tình nhớ bâng quơ.

Tuổi Xuân thức giấc, tôi thờ thẩn quên.

Một mai chân cứng đá mềm.

Trái tim sỏi đá còn tìm đến nhau.

Biên Hòa, ngày 24/5/2012

Đỗ Công Luận

Bài thứ sáu

HẠ BUỒN

Hàng cây phượng vĩ trổ bông.

Đỏ màu lửa hạ, nắng hồng môi ai.

Xa nhau chỉ chín mươi ngày.

Chừng như một thế kỷ dài nhớ nhung.

Hạ buồn, phượng khóc rưng rưng.

Nhớ ai, ve cũng ngập ngừng tiếng kêu.

Sân trường vắng lặng đìu hiu

Chợt nghe thương dáng phượng yêu lạ thường.

Mai xa bè bạn thân thương.

Ghi vào lưu bút nổi buồn ngày xanh.

Líu lo chim hót trên cành.

Chia tay trong nắng vàng hanh úa màu.

Em chở mùa hạ đi đâu.

Để tôi đứng đợi bên cầu hoàng hôn.

Buồn trông đôi mắt mỏi mòn.

Tôi gom xác phượng vùi chôn đỉnh sầu.

Bao mùa hạ đã qua mau.

Tóc tôi cũng nhuộm bạc màu thời gian.

Em đâu còn tóc vai ngang.

Nghiêng che nón lá chiều tan nắng hè.

Não nùng nghe tiếng nhạc ve…

Biên Hòa, ngày 29/5/2012

Đỗ công Luận

Bài thứ bảy.

CHIA TAY MÙA HẠ

Phượng hồng giũ cánh chào Thu.

Ve ngừng trổi nhạc gật gù ngủ quên.

Em về gọi lại tuổi tên.

Chia tay mùa hạ xuôi miền cỏ non.

Chín mươi ngày chẳn đâu hơn.

Tung tăng sóng gợn gió vờn biển xanh.

Ru hồn sưởi nắng vàng hanh.

Quên đi chín tháng học hành chiêm bao.

Sân trường trãi thảm đón chào.

Em mang áo mới mẹ trao ngày mùa.

Tinh khôi tập vở cha mua.

Hàng cây dõi bóng đón đưa mỗi ngày.

Bạn bè lũ lượt về đây.

Cô cầm phấn trắng giảng bài ca dao.

Một năm học nửa khơi mào.

Mười hai năm đủ thương đau bốn mùa.

Chia tay ngày hạ trong mưa.

Mùa thu lá đổ nắng xưa ngập đường.

Vang hồi trống điểm khai trường.

Chào em buổi sáng tỏa hương học trò.

Một năm học những âu lo.

Vẫy tay chào hạ, hẹn hò năm sau.

Biên Hòa, ngày 2/9/2012

Đỗ Công Luận

Bài thứ tám

CHIA TAY MÙA HẠ CUỐI CÙNG

- Xin mến tặng những chàng trai của Mùa Hè Đỏ Lửa-

Phượng đỏ trên cành khoe sắc thắm.

Ngẩn ngơ chim én rủ nhau đi.

Hàng cây khoác áo màu nắng đậm.

Ve buồn dạo khúc nhạc sầu bi.

Ta đứng đợi ai ngoài cửa lớp.

Chờ nghe tiếng trống điểm tan trường.

Nón lá che nghiêng em cuối mặt.

Đường chiều xa thẳm thoảng mùi hương.

Chia tay nhau mùa hạ cuối cùng.

Tình buồn theo nước mắt rưng rưng.

Cho nhau lệ đá ngày đưa tiển.

Bởi lần đi sóng vỗ muôn trùng.

Sáu tháng quân trường mồ hôi đỗ,

Thấm xanh hồn cây cỏ thương đau.

Da sạm nám đen màu nắng gió.

Chiến trường xa đang vẩy tay chào.

Đầu mang nón sắt, chân giày vải.

Ngày lội bùn đen đêm hỏa châu.

Cất bước quân hành cao tiếng hát.

Máu xương chất ngất chiến hào sâu.

Hai năm áo bạc màu sương gió.

Về lại trường xưa xanh giấc mơ.

Áo trắng sang sông từ dạo đó.

Cung đàn chùng nhịp lỗi đường tơ.

Mỗi năm Hạ đến thêm lần nhớ.

Kỷ niệm theo cùng năm tháng trôi.

Đưa tay ngắt lấy cành phượng đỏ.

Để nhớ thương theo suốt cuộc đời.

Biên Hòa, ngày 7/5/2013

Đỗ Công Luận

Bài thứ chín

PHƯỢNG YÊU, TÔI HÁT EM NGHE

Nắng trưa buồn cuối tháng năm.

Hàng cây phượng vĩ che tầm mắt ai.

Tôi ru em ngủ chiều nay.

Mai xa vắng chín mươi ngày nhớ nhung.

Tình buồn phượng khóc rưng rưng.

Chia tay mùa hạ ngập ngừng tiếng ve.

Xanh xao hơi thở đầu hè.

Đường chiều ngã nắng hàng me cuối đầu.

Phượng yêu dấu mặt u sầu.

Vắng nhau bè bạn tìm đâu phương trời.

Em vui sóng gió trùng khơi.

Tôi ôm nổi nhớ lên đồi hát ca.

Cất trang sách vở nhạt nhòa.

Ghi dòng lưu niệm đậm đà tình thân.

Mỗi năm hè đến có lần.

Bảy mùa phượng nở tình gần thêm xa.

Trái tim cằn cổi chưa già.

Nên còn thổn thức bài ca đêm hè.

Phượng yêu, tôi hát em nghe.

Lời ru theo nước mắt về ngõ tim.

Mỗi năm tôi vẫn đi tìm.

Đỏ màu mắt phượng dấu im trong hồn.

Vần thơ viết buổi hoàng hôn.

Yêu thương ngày tháng dập dồn nổi đau.

Thời gian rồi cũng qua mau...

Biên Hòa, ngày 22/5/2013

Đỗ Công Luận

CHÙM THƠ GỬI TẶNG NGƯỜI XƯA

Bài thứ nhất.

VỀ CHỢ ĐỒN YÊU DẤU.

Ta về phố Chợ Đồn xưa.

Tay đong nước mắt cho vừa nhớ thương.

Từ ta đánh vỡ thiên đường.

Trái si mê rụng nghe vương vấn sầu.

Em về khoát áo cô dâu.

Mình ta đếm bước qua cầu đắng cay.

Mây trên đỉnh núi còn bay.

Nghìn năm ta vẫn mơ hoài dáng Liên.

Ta xa phố thị hoa đèn.

Tay ôm thép súng lên miền đảo hoang.

Ở đây gió núi trăng ngàn.

Đêm ru nổi nhớ đốt vàng tuổi ta.

Trà Vinh, tháng 5/1973.

Người đất Vĩnh.

Bài thứ nhì.

LỤC BÁT CA BUỒN.

Em về ngủ giữa tay người.

Se sua màu áo cho đời lên cao.

Ta nghe hồn bỗng xôn xao.

Ân tình xưa cũ tiêu dao tháng ngày.

Ta ôm mộng giữa tầm tay.

Mộng đời tan vỡ ta say say buồn.

Trời thu lá đổ muôn phương.

Đêm ta quét lá dọn đường em đi.

Bây giờ còn laị những gì.

Ngày mai em đã vu qui theo chồng.

Em vui bên xác pháo hồng.

Ta ôm nổi nhớ đi rong giữa đời.

Giờ xin trả lại cho người.

Bờ mi ánh mắt tiếng cười ngày xưa.

Ta đi giữa cuộc gió mưa.

Tay đan nước mắt phân bua cuộc tình.

Trà Vinh, tháng 5/1973.

Người đất Vĩnh.

Bài thứ ba.

THƠ SAY.

Ta bên một túi thơ đầy.

Nửa bi đong rượu để say quên đời.

Trong ta máu đỏ ngừng trôi.

Rượu say, say tỉnh nghe đời ngã nghiêng.

Tay trăm nhánh mọc ưu phiền.

Đong đưa nổi nhớ lên triền lũng cao.

Bây chừ tình ái xanh xao.

Tay đan nước mắt ta đào mộ ta.

Trà Vinh, tháng 7/1973.

Người đất Vĩnh.

Bài thứ tư.

MỘT THƯỞ YÊU NGƯỜI.

Em đã đến như triều dâng thác lũ.

Cuốn hồn ta giữa cơn sóng xô bồ.

Nắng hanh vàng cho hoa tình nở nụ.

Ta quay cuồng thành tượng đá ngây ngô.

Chiều tan học ta về qua phố cũ.

Tìm dáng em trong màu mắt thân yêu.

Ngày tháng đó tình hồng lên rộn rã.

Yêu rất nhiều như một thưở người yêu.

Rồi một thưở sông buồn gieo sóng nhớ.

Ta ra đi cho vẹn ước mơ xưa.

Tình ngỡ đẹp nên tình vẫn đợi.

Nhưng tin yêu đã lạc bến mong chờ.

Ta trở laị bằng linh hồn tượng đá.

Ôm trái sầu nghe nhức nhối đường tim.

Con thuyền cũ giờ ra đi vội vã.

Ta muôn đời theo dõi dấu chân chim.

Dòng sông nào cũng xuôi về biển cả.

Ngưới con gái nào rồi cũng theo chồng.

Em giờ đã về nơi xa lạ.

Ta phương này thương nhớ mãi dòng sông.

Một thưở yêu người xanh hồn lá úa.

Nhánh rong rêu mọc phủ cánh tay đời.

Ta trọn kiếp xin làm chim rừng núi.

Tìm tình yêu bên những ánh sao rơi.

Trà Vinh, tháng 6/1973.

Người đất Vĩnh.

Bài thứ năm.

MÙA GIÁNG SINH BUỒN.

-Viết về kỷ niệm buồn của mùa Nô-en 1972 thương đau-

Từ xa về với Biên Hòa.

Chiều sang sông Hậu, con phà chênh vênh.

Tưởng chừng sẽ gặp được em.

Cho vơi thương nhớ, bao niềm đắm say.

Xe vào xa cảng Miền Tây.

Đèn đêm tỏa sáng, phố đầy người qua.

Chuông nhà thờ đỗ thánh ca.

Ngỡ em đi lễ che tà áo nghiêng.

Về qua ngõ vắng nhà em.

Vườn cau rủ lá treo đèn kết hoa.

Mới hay đám hỏi người ta.

Anh về thắp nến đám ma trong hồn.

Đưa tay châm điếu thuốc thơm.

Nhắp môi chén rượu say hồn thương đau.

Cuộc tình chưa hiểu được nhau.

Người ta phụ nghĩa tham giàu gấm nhung.

Xuân sang em đã theo chồng.

Bỏ con đò vắng buồn trông mây trời.

Anh nhìn nước lững lờ trôi.

Mới hay tình đã xa rời tầm tay.

Em ru cháu ngoại ngủ say.

Đưa tay vuốt sợi tóc may ngã màu.

Tôi qua chợt thấy lòng đau.

Bốn mươi năm giấc chiêm bao ngủ vùi.

Giáng sinh lại đến bên đời.

Niềm riêng thức giấc, tôi ngồi dỏi theo.

Biên Hòa, ngày 14/12/2011.

Đỗ công Luận.

Bài thứ sáu.

THƯƠNG NHỚ NGƯỜI DƯNG.

Bỗng nhiên, thương nhớ người dưng.

Người muôn năm cũ đã từng khổ đau.

Cho tôi mộng mị chiêm bao.

Đêm ru nổi nhớ tiêu dao đỉnh hồn.

Thuở trời và đất gặp nhau.

Thuở tôi mới biết thế nào là yêu.

Em khoe dáng ngọc mỹ miều.

Tôi điên giữa phố những chiều lang thang.

Rồi em cất bước sang ngang.

Tôi so phím nhạc cung đàn đứt dây.

Ru tôi nửa mãnh trăng gầy.

Trăng treo đầu súng, từng ngày nhớ nhau.

Em qua khẻ mím môi chào.

Tôi cười chợt thấy lòng đau đớn lòng.

Em giờ khép cửa mùa Đông.

Có chồng mà vẫn cô phòng quạnh hiu.

Đời em vui ít, khổ nhiều.

Vui trong nước mắt trăm điều xót xa.

Chợt nghe thương nhớ người ta.

Thương cho số kiếp mãi là khổ đau.

Thà rằng đừng có gặp nhau.

Người Tương giang vĩ, kẻ đầu sông Tương.

Gặp chi tình khúc đoạn trường.

Tơ hồng có lúc lạc đường phải chưng?

Bỗng nhiên, thương nhớ người dưng.

Phải xưa hai đứa thà đừng biết nhau.

Tôi về vỗ giấc chiêm bao.

Tìm vui kỷ niệm ngày đầu biết yêu.

Biên Hòa, ngày 2/5/2012

Đỗ Công Luận.

Bài thứ bảy.

GIÁNG SINH LẠI ĐẾN BÊN ĐỜI.

Bốn mươi vòng trái đất lăn.

Giáng Sinh lại đến thêm lần suy tư.

Bơi trong ký ức mệt nhừ.

Trái tim rướm máu thật hư không cùng.

Bên đời cơm áo bao dung.

Thương ai nhức nhối theo từng bước đi.

Mưa Thu chẳng nói năng gì.

Gió Đông e ấp người đi theo chồng.

Xổ lồng chim sáo sang sông.

Lia thia quen chậu tơ hồng sánh đôi.

Người quên bán rẻ tình tôi.

Mùa Đông đến sớm em ngồi ru con.

Cũng may trái đất vẫn tròn.

Bên ni, bên nớ hãy còn gặp nhau.

Dẩu ngăn cách mấy dậu rào.

Vẫn nghe nồng ấm tình trao mắt buồn.

Ngồi nghe nhung nhớ gọi hồn.

Với tay mái tóc không còn như xưa.

Em ngồi tan buổi chợ trưa.

Anh gom nước mắt để mua nụ cười.

Giáng Sinh lại đến bên đời.

Chúa ơi, con muốn làm người thiện tâm.

Xoe tròn hai chữ yêu em.

Vùi chôn xuống đáy mộ phần thương đau.

Biên Hòa, ngày 29/11/2012.

Đỗ Công Luận.

Bài thứ tám.

MÙA ĐÔNG NĂM ẤY.

Em cho tôi trái tim rớm máu.

Để mùa Đông giá lạnh thương đau.

Máu không chảy tuôn trào đỏ ngực.

Kết tủa sông băng khẻ mím môi chào.

Gom thương nhớ tôi về phố cũ.

Chiều người qua chẳng thấy em đâu.

Nắng ven sông hồn tôi héo rũ.

Nhớ người đi xa mấy nhịp cầu.

Em đi bỏ bến sông xưa vắng.

Đò chùng dây nức nở sầu Đông.

Tình xa khuất cuối đường câm lặng.

Người xa tôi giủ áo theo chồng.

Mùa Đông năm ấy tôi buồn quá.

Gắng gượng cười vui tim tái tê.

Tiếng pháo nhà ai rền trước ngõ.

Hoa bướm ngày xưa tỏ lối về.

Mùa Đông ấy mặt trời ngủ sớm.

Đêm thật dài nổi nhớ xanh xao.

Tay gối súng ven rừng em đến.

Nhoẻn môi cười ru ngủ tình đau.

Giờ tóc xưa ủ màu tuyết bạc.

Bốn mươi năm Đông cũng phai màu.

Thôi em nhé, tình như ảo giác.

Chẳng có gì trói chặt đời nhau.

Cố mà quên hồn chưa nhắm mắt.

Năm, mười năm ẩn hiện đâu đây.

Cho kỷ niệm cuối đầu gục mặt.

Ngồi cùng ta thân xác hao gầy.

Mai thất thểu đi vào huyệt mộ.

Mang tình chôn giấc ngủ ngàn năm.

Ngước mặt nhớ mùa trăng cổ độ.

Nhỏ dùm anh chút lệ thương thầm.

Mùa đông ấy, tôi buồn quá đổi.

Bốn mươi năm có hiểu lòng nhau...

Biên Hòa, ngày 11/11/2012.

Đỗ Công Luận.

Bài thứ chín.

NỤ CƯỜI CUỐI NĂM.

Sáng hai chín Tết bôn chôn.

Bước chân xuống phố Chợ Đồn đông vui.

Chợ Xuân tràn ngập tiếng cười.

Chào nhau buổi sáng, lời mời cuối năm.

Cúc vàng tung cánh Xuân phân.

Nụ mai hé nhụy bước chân về cùng.

Cho nhau vừa (dừa), đủ, cầu, sung.

Bán mua trong những nỗi mừng chợ phiên.

Trưa về ngang ngõ nhà em.

Người xưa tựa cửa bên thềm pha phôi.

Em cười rạng rỡ cùng tôi.

Bốn mươi năm có tiếng cười chào nhau.

Đêm giao thừa ngủ chiêm bao.

Nằm mơ tôi ngỡ hái sao trên trời.

Ngày xưa tình viết nên lời.

Giờ đâu chỉ có nụ cười cuối năm.

Mất nhau từ độ vào Xuân.

Gặp nhau cũng chỉ phân vân ngôn từ.

Tôi về giữa chốn thực hư.

Mùa Xuân thức giấc đau nhừ trái tim.

Biên Hòa, ngày 10/2/2013.

Đỗ Công Luận.

Bài cuối cùng.

BÀI THƠ CUỐI CÙNG CHO EM.

Ngày em cất bước sang ngang.

Đỏ hồng xác pháo trãi đàng vu qui.

Ngỡ ngàng khúc hát tình si.

Bài thơ tôi gửi người đi theo chồng.

Đò em tách bến qua sông.

Phận tôi bại tướng đánh đòng tuổi tên.

Dặn lòng, cố để mà quên.

Tháng năm nhung nhớ xanh mềm suy tư.

Em vui duyên mới mệt nhừ.

Ba năm hương lửa tình như sóng cuồng.

Gặp em tay ẳm tay ôm.

Ru con thơ ngủ nghe hồn thương đau.

Nhìn nhau mím chặt môi chào.

Cho em hạnh phúc nhà cao lầu tường.

Bao năm tình mãi vấn vương.

Sống trong kỷ niệm vui buồn với ai.

Em quì khóc trước quan tài.

Người trăm năm đã đường dài duổi chân.

Thì thôi duyên số định phần.

Tôi ngồi thinh lặng khóc thầm ai hay.

Bốn mươi năm, giấc mơ dài.

Tóc xưa xanh mượt thắt cài vòng hoa.

Bây giờ nước mắt xót xa.

Tang chồng vương vấn khóc òa mỗi đêm.

Bài thơ cuối cùng cho em.

Ngồi buồn tôi viết trăng nghiêng lưng trời.

Chỉ còn là nước mắt rơi.

Cũng đành số kiếp không rời tầm tay.

Ừ thôi, người ngủ cho say...

Biên Hòa, ngày 23/5/2013.

Đỗ Công Luận.

CHÙM THƠ VỀ BIÊN HÒA

BIÊN HÒA, ĐẤT MẸ TÔI ƠI.

Cảm thương "Tiết Phụ Khả Gia".

Vì chồng, vọng trống "Tam Tòa" minh oan.

Trăm năm bia đá thử vàng.

Tiếng kêu hiền phụ âm vang cung đình.

Thanh Lương cổ tự hiển linh.

Bóng Cô Hiên mãi trầm mình núi sông.

Một câu khuyên cản Đức Ông.

-Đừng đi, để giọt máu hồng đổ tuôn.

Trung thần, tôi chúa lên đường.

Thọ thương tên độc của phường Man Di.

Trăm dân Bình Kính sầu bi.

Ba trăm năm lẽ, hồn quì khóc than.

Thương đời mất nước nhà tan.

Lập Thiên Địa hội đăng đàng phò nguy.

Kiếm đao chống đỡ đạn chì.

Đoàn quân nghĩa dũng một đi không về.

Rừng Tam Hiệp vắng tư bề.

Mộ chung một nắm đất thề vùi chôn.

Bao năm nơi miếu Oan Hồn.

Đoàn Văn Cự nhớ nước non ngậm ngùi.

Sông Đồng nước chảy chia đôi.

Thủ Hoằng sợ kiếp luân hồi tái sinh.

Nhà Bè cứu giúp sinh linh.

Ngày sau ẩn hiện bóng hình Đạo Quang.

Vàng theo ánh tỏa đạo tràng.

Bửu Phong nắng sớm chuông vang tầng trời.

Long Thiền nhạt nắng chiều rơi.

Từ bi Đại Giác trăng soi nguyệt đình.

Đất thiêng uy vũ Tứ Linh.

Bửu Long, Châu Thới ẩn mình RỒNG bay.

Đầu LÂN, núi Đất vươn vai.

Gò Me, quắt quảy kỳ đài vẩy đuôi.

Cù lao Thạnh Hội, RÙA bơi.

Gò Công, PHỤNG vũ đất trời ngất say. (1)

Trăm năm cầu sắt oằn vai.

Đón đưa bao chuyến tàu dài nửa đêm.

Mẹ về tan buổi chợ phiên.

Con đi học chữ chiều nghiêng cuối ngày.

Trăng in sóng nước Đồng Nai.

Gió lay hoa bưởi trắng bay khắp vườn.

Ngạt ngào đất nở hoa thơm.

Để cho hương bưởi bốn phương theo cùng.

Phù sa trầm lắng bãi bùn.

Đen tuyền đất sét gốm nung đỏ hồng.

Đình làng mái ngói uốn cong.

Kỳ yên ngày hội thành hoàng chứng tri.

Biên Hòa, đất mẹ tôi ơi.

Ba trăm năm vẫn ngọt lời ca dao.

Từ con cất tiếng khóc chào.

Nâng niu bầu sữa mẹ trao từng ngày.

Quê hương nào chẳng riêng ai.

Đi xa vẫn nhớ vòng tay mẹ hiền.

Bước chân xuôi ngược khắp miền.

Vẫn thương mảnh đất tổ tiên quê nhà.

Thương sao tiếng hát Biên Hòa.

Cúi hôn đất mẹ lệ sa ngập hồn.

Hóa An, Tân Vạn, Chợ Đồn.

Sáu hai năm vẫn chưa mòn dấu chân.

Biên Hòa, ngày 2/11/2012.

Đỗ Công Luận.

(1) Vùng Gò Công, Trau Trảu, Long Thạnh Mỹ.

Nơi tiếp giáp sông Đồng Nai, giữa sông là cù lao Ba Xê

BIÊN HÒA, QUÊ TÔI NGẠO NGHỄ.

Thuở hồng hoang tiền nhân Nam tiến .

Ba trăm năm dựng nghiệp cơ đồ .

Đất hoang vu nối liền sông biển .

Thành xóm làng, đồng ruộng nên thơ.

Sông gào thét từ cao nguyên vách đá .

Nước xa nguồn, nước đỗ về xuôi .

Nắng phù sa tưới xanh châu thổ .

Ngọt bờ môi em gái, Đồng giang ơi!

Núi vẫn thế Rồng chầu Hổ phục .

Kia non Châu, nọ núi Bửu oai hùng .

Bao xương máu người xưa thắm đất .

Trấn Biên hùng sừng sửng oai linh .

Đất Cù lao chuyển mình hăm hở .

Phố đông vui, trên bến dưới thuyền .

Nơi hội tụ địa linh nhân kiệt .

Mặc dòng đời thế sự đảo điên .

Đại Giác tự, soi đời u tối .

Thất Phủ miếu xưa, hồn thức muôn đời .

Thủ Hoằng ngủ, quỷ vô thường đưa lối .

Nhà Bè sáng soi một kiếp luân hồi .

Nhịp cầu sắt đong đưa hơi thở .

Mãi trăm năm oằn gánh thời gian .

Hồn tỉnh thức đêm Nam ngày Bắc .

Những chuyến tàu xuyên Việt man man .

Bao phiến đất tạo nên hồn gốm .

Từ đôi tay khối óc tinh hoa .

Lửa thiêu đốt nhưng hồn không cháy .

Để mai sau đất tỏa hương xa .

Dòng nước mát chở tình ngọt lịm .

Vun phù sa cho cây bưởi trổ hoa .

Hoa bưởi trắng như hồn em trong trắng .

Gió quyện hồn đưa hương bưởi bay xa .

Ta vẫn sống theo dòng đời trôi chảy .

Sáu mươi năm bên nhịp thở quê hương .

Cho tiếng hát Biên Hòa vút cao bay mãi .

Trong tình người nổi nhớ mười phương .

Biên Hòa, ngày 11/7/2011.

Đỗ Công Luận.

THƯƠNG NHỚ BIÊN HÒA.

Chợt thương, chợt nhớ Biên Hòa.

Đi xa cũng nhớ, về nhà cũng mong.

Tiếng chuông ngân tự Bửu Phong.

Nước hồ Long Ẩn xanh trong nắng ngày.

Mát dòng nước ngọt Đồng Nai.

Để hương hoa bưởi ngất say bướm chiều.

Sum xuê vườn bưởi Tân Triều.

Thương em gái nhỏ mỹ miều chân quê.

Rằng nghe, đi dễ khó về.

Trăm năm mở cỏi, lời thề Trấn Biên.

Trãi lòng tình sử oan khiên.

Từ bi Đại Giác, tôi hiền chúa chân.

Đoàn tàu nhả khói xa xăm.

Lung linh cầu sắt ầm ầm sóng xô.

Trăm năm cầu vẫn đợi chờ.

Nối Cù lao Phố đôi bờ yêu thương.

Vờn quanh Châu Thới mờ sương.

Câu kinh tiếng kệ dẫn đường lên non.

Ngàn năm núi đá không mòn.

Nằm đêm vọng tưởng tiếng hờn núi sông.

Ngã ba Tân Vạn chờ mong.

Mẹ về nhẹ gánh hàng rong cuộc đời.

Nuôi con khôn lớn thành người.

Chợ Đồn mẹ đứng, chợ đời con đi.

Thương ai dáng nhỏ nhu mì.

Nghiêng che nón lá chiều đi học về.

Em qua mấy nhịp cầu quê.

Hóa An, Tân Hạnh, đường về Tân Ba.

Chuông nhà thờ đỗ từ xa.

Tân Mai anh đợi, Tân Hòa em trông.

Chúa ơi, xin giữ một lòng.

Thương em từ thuở mẹ bồng cha nâng.

Ráng chiều An Hảo bâng khuâng.

Bến đò Kho đã đôi lần anh qua.

Thăm người em gái Bình Đa.

Mãi mê anh đến Ngã ba Vũng Tàu....

Nhìn đời vẫn đẹp làm sao.

Sáu mươi năm có là bao nhiêu ngày.

Trong làn hơi ấm vòng tay.

Ngọt dòng sửa mẹ theo ngày lớn khôn.

Đi đâu, cũng về Chợ Đồn.

Con ôm đất mẹ, con hôn tình người.

Biên Hòa ơi, quê hương ơi.

Ngàn năm vẫn mãi ngọt lời yêu thương.

Chợt nghe một niệm khúc buồn....

Biên Hòa, ngày 5/6/2012.

Đỗ Công Luận.

BIÊN HÒA VÀO THU.

Sau cơn lửa Hạ tàn phai.

Mây trôi lảng đảng theo ngày gió ru.

Em đã về đó rồi Thu.

Vẫy tay chào Hạ tạ từ nắng mai.

Theo em xuống phố chiều nay.

Hàng cây rũ bóng lá bay ngập đường.

Biên Hòa bàng bạc khói sương.

Tìm trong nắng đỏ tóc hương mượt mà.

Dòng sông cuộn nước phù sa.

Nghiêng trôi cầu sắt la đà gió bay.

Chợt nghe trong tiếng thở dài.

Áo ai mỏng mảnh đẫm nhoài mưa Thu.

Phố đông thiếu vắng tiếng cười.

Dập dìu xe ngựa ngược xuôi dậm dài.

Đèn lồng xanh đỏ trao ai.

Bé thơ dõi mắt ru hoài giấc mơ.

Trăng Thu đầu núi đợi chờ.

Tuổi em mười sáu ngu ngơ qua rồi.

Lịm tình trăng chếch môi cười.

Cho xin gửi chút tình tôi theo cùng.

Biên Hòa, ngày 13/9/2012.

Đỗ Công Luận.