Thơ 105
CÀ PHÊ BÊN QUÁN VEN SÔNG
NHỚ NGƯỜI XƯA
LẴNG HOA TÌNH ÁI
NHỚ BẠN
NHỚ CHÁU
CUỘC ĐỜI LÀ KHÚC HOAN CA
CÒN GÌ ĐÂU ĐỂ HƠN THUA
CÓ GÌ MÀ PHẢI TRỐI TRĂN
TRÁCH CHI THIÊN ĐỊA VÔ TÌNH
MỪNG NGÀY PHỤ NỮ. 20 THÁNG 10
CHẮP TAY VÔ NGÃ HỒN QUI
TRONG GIÂY PHÚT CỦA TẬN CÙNG
CÀ PHÊ BÊN QUÁN VEN SÔNG
Bốn thằng ngồi quán ven sông
Thương trao kỷ niệm đánh đồng tuổi tên
Sông đầy nước chảy láng lênh
Cầm tay kỷ niệm đắp mền nhớ thương.
Một thời áo chiến bụi đường
Tuổi hai mươi cất vào rương cuộc đời
Chiến trường máu đổ thây phơi
Vòng vây kẽm thép chôn đời xuân xanh.
Tương lai mộng ước tròng trành
Viết trang bi sử vờn quanh ngày buồn
Đầu trần chân đất gió sương
Trần gian niệm khúc đau thương nhọc nhằn.
Bao nhiêu nước mắt phong trần
Tưới xanh cây cỏ ươm mầm tương lai
Trẻ thơ ngày ấy hôm nay
Chôn vùi quá khứ vươn vai thành người.
Cà phê giọt đắng cạn vơi
Ân tình bè bạn pha phôi tháng ngày
Hai đầu nỗi nhớ dặm dài
Nâng ly uống cạn nước đầy sông quê...
Đỗ Công Luận. 24/10/2017. (1.182)
NHỚ NGƯỜI XƯA
Tóc dài em thả vai thon
Biết nhau từ giữa lối mòn hương quen
Chiều buông phố nhỏ lên đèn
Anh ngồi dõi bóng dáng em bên đường.
Tuổi thơ ngây mộng bình thường
Yêu em từ độ thu nhường dáng phai
Đêm nằm tưởng bóng hình ai
Vàng lên ánh mắt u hoài thương trao.
Chiến trường dẫn lối anh vào
Xa em phố nhỏ khát khao Xuân tình
Anh bên lửa loạn cuồng chinh
Em còn mơ tưởng bóng hình người xưa?
Anh về dậu đổ rào thưa
Nhà em xác pháo đạp bừa hồng hoang
Mới hay tình đã ly tan
Sợi buồn rớt xuống đốt vàng niềm đau.
Giờ thì còn có gặp nhau!!
Tóc xanh cũng đã đậm màu muối sương
Em cầm nỗi nhớ nhung buồn
Hai con đường thẳng bình phương Xuân thì...
Đỗ Công Luận. 24/10/2017. (1.181)
LẴNG HOA TÌNH ÁI
Tặng em mấy đóa hồng tươi
Con tim màu đỏ ngọt lời yêu thương
Trái yêu tình đã vấn vương
Vững tin em nhé khởi nguồn mộng mơ.
Cúc vàng đại đóa mong chờ
Tháng mười thương nhớ tình thơ theo cùng
Vàng phai ánh mắt nhớ nhung
Tình thương Cha Mẹ tưởng chừng có em.
Trắng màu bất tử Sa Lem
Màu hoa tươi sáng sắc bền đẹp tươi
Nhẹ nhàng đơn giản tinh khôi
Như em tõa sáng rạng ngời liêu trai.
Hoa đẹp chẳng của riêng ai
Giữa rừng cỏ dại nắng ngày thơm hương
Cũng là nguyệt thẹn hoa nhường
Lẵng Hoa Tình Ái yêu thương mang về.
Cầm tay bịn rịn vân vê
Xa nhau nữa bước nghe tê tái lòng
Tặng em mấy đóa hoa hồng
Chăn đơn gối lẽ tình nồng hương trao...
Đỗ Công Luận. 23/10/2017. (1.180)
NHỚ BẠN
- Viết cho bạn thân tôi, VHM -
Gần mười năm đã lặng trôi
Bạn bè có dịp được ngồi gần bên
Cà phê giữa phố mất tên
Sài Gòn xưa cũ nhớ quên trăm điều.
Ba mươi năm nắng đổ xiêu
Xa nhau từ độ xanh đều nỗi đau
Mấy năm giữa chốn thiên lao
Thuyền trôi vô định ba đào sóng dâng.
Gặp nhau chỉ được có lần
Bao nhiêu kỷ niệm thâm quầng mắt sâu
Ly cà phê đá nhớ nhau
Chai bia nồng đắng gửi trao nỗi niềm.
Bây giờ nỗi nhớ sâu thêm
Tóc xanh xưa đã trắng miền suy tư
Trái tim ngày tháng mệt nhừ
Tuổi già chống chọi thiên thư định tuần.
Mầy ngồi dõi mắt xa xăm
Tao nghe ruột thắt tím bầm nhớ thương
Thì cho máu chảy chung đường
Còn đôi mắt đỏ theo phương xa về...
Đỗ Công Luận. 23/10/2017. (1.179)
NHỚ CHÁU
Sáng nơi góc phố ngồi chơi
Hôm nay chủ nhật cháu tôi không về
Ông nghe niềm nhớ tái tê
Giữa lòng phố chợ bộn bề áo cơm.
Cháu đi nhà trẻ tháng hơn
Thời gian đâu để dỗi hờn với ông
Ông buồn thương nhớ ngày mong
Có ngày chủ nhật đỏ hồng bên nhau.
Gia đình hạnh phúc thương trao
Vợ chồng con cái ngọt ngào với theo
Cà phê chủ nhật quán "Treo"
Cũng chừng bay mất cái vèo ngày lương.
Tối nay trời đẹp mờ sương
Đạp xe thể dục chở buồn đến thăm
Mười sáu cây số xa xăm
Cho vơi ngày tháng, có nhằm nhò chi.
Hồn đau thương cháu nhằn nhì
Cũng là máu thịt vơi đi nỗi buồn
Nhớ ngày còn bé ẳm hôn
Bây giờ cháu lớn gửi hồn cho ai...
Đỗ Công Luận. 22/10/2017. (1.178)
CUỘC ĐỜI LÀ KHÚC HOAN CA
Tóc dài em xõa bờ vai
Áo màu đỏ thắm ngực cài vòng đeo
Nửa đời vận rủi bám theo
Làm sao thoát kiếp bọt bèo hởi em!!
Tuổi đời chồng chất nặng thêm
Gánh trên vai những xanh mềm ước mơ
Tương lai còn đó đợi chờ
Vượt qua bão tố bến bờ đợi mong.
Cuộc đời sắc sắc không không
Làm sao xóa bỏ cái vòng kim cô?
Dựng xây nghiệp sự cơ đồ
Bàn tay phá thạch gọt tô sắc màu.
Tương lai chờ đợi ai trao?
Trái tim khối óc ngọt ngào Xuân mơ
Cuộc đời đẹp tựa bài thơ
Đừng nên chối bỏ mà hờ hững qua!!
Tương lai nào có đâu xa
Đỏ dòng máu nóng chan hòa óc tim
Bao năm thầm lặng đi tìm
Dài theo năm tháng thước phim cuộc đời.
Ước mơ theo gió buông lơi
Tương lai rạng tõa thơm lời cỏ hoa
Cuộc Đời Là Khúc Hoan Ca
Chắp tay tạ Phật Di Đà chở che...
Đỗ Công Luận. 21/10/2017. (1.177)
CÒN GÌ ĐÂU ĐỂ HƠN THUA
Một ngày cát bụi đón ta
Dưới chân đất nứt sao sa trên trời
Ngước nhìn mây trắng ngừng trôi
Sâu ba thước đất nghe lời oán than.
Cầm bằng nước mắt ly tan
Cháu con thương tiếc vô vàn lệ rơi
Còn nghe chăng được tiếng cười
Ngàn sau rớt hột bia đời vọng ngân.
Buông lơi một kiếp phong trần
Mấy mươi năm có bao lần nhục vinh!!
Nhờ ơn thiên địa thương tình
Đất trời che chở u minh chối từ.
Dòng đời ân oán thực hư
Ngọt bùi cay đắng suy tư ít nhiều
Nghĩa ân gìn giữ nâng niu
Cầm tay đạo hạnh nuông chìu thời gian.
Mừng cho sức khỏe mạnh khang
Sáu bảy năm giữa trần gian nô đùa
Còn Gì Đâu Để Hơn Thua
Một ngày đất gọi dạ thưa tạ từ...
Đỗ Công Luận. 21/10/2017. (1.176)
CÓ GÌ MÀ PHẢI TRỐI TRĂN
Có gì mà phải trối trăn
Cuộc đời một kiếp phong trần bỏ đi
Lao đao hồn khổ xác quỳ
Vui gì trong chốn thị phi nghìn trùng.
Tay trần chạm ngõ kiết hung
Ưu tư tóc rối mịt mùng chốn xa
Trầm mình trong cỏi ta bà
Ham chi danh lợi phù hoa tục trần.
Buồn khi nắng ngã chiều phân
Trần gian cũng phải có lần đón đưa
Cầm tay nước mắt giao mùa
Giữa đời đốn mạt hơn thua ích gì?
Dẫu rằng sinh ký tử quy
Ai rồi cũng một lần đi không về
Vòng tay tục lụy u mê
Cũng đành khép kín yên bề gối rơm.
Chạm chân vào chốn u hồn
Bỏ qua phù phiếm sạch trơn oán thù
Đôi tay thù hận trơn tru
Rời xa nhân thế đạo tu thiền hành.
Biết rằng có tử có sanh
Vòng vây con tạo chẳng dành riêng ai
Cuối cùng tay trắng trắng tay
Thì vui sống với tháng ngày đã qua...
Đỗ Công Luận. 21/10/2017. (1.175)
TRÁCH CHI THIÊN ĐỊA VÔ TÌNH
Bừng con mắt tỉnh người ra
Thênh thang trời rộng, ta là bụi rơi
Bao năm sống ở trần đời
Một ngày rồi cũng chia phôi nẻo đường.
Điệp trùng vây phủ sầu vương
Niềm vui có ít, chuyện buồn niên canh
Hoàng hôn mây xám xây thành
Chiều rơi nắng tắt tóc xanh nhuộm màu.
Bạn bè lần lượt xa nhau
Người đi kẻ ở thương đau bốn mùa
Chợ đời kẻ thắng người thua
Sáng còn thấy mặt, tối thưa giã từ.
Gác tay nhớ chuyện thiên thư
Vũng lầy đau khổ hãy như còn nhiều
Đất trời cho được bao nhiêu
Ráng luôn gìn giữ sáng chiều vậy thôi.
Lỡ mai nước mắt ngừng trôi
Nhớ thương gom lại giữa đời nhục vinh
Trách Chi Thiên Địa Vô Tình
Cầm cân nẩy mực phân minh rõ mười...
Đỗ Công Luận. 20/10/2017. (1.174)
MỪNG NGÀY PHỤ NỮ. 20 THÁNG 10
Được làm thiên chức vợ hiền
Chị em phụ nữ giỏi thêm giỏi hoài
Giỏi việc bếp núc vá may
Cửa nhà sạch sẽ cả ngoài lẫn trong.
Dù là thân phận má hồng
Bàn tay khéo léo vun trồng cỏ hoa
An vui êm ấm cửa nhà
Nồi cơm nấu chín dưa cà vẫn ngon.
Hạnh thông gia đạo vuông tròn
Nhà cao cửa rộng sơn son nếp vàng.
Con là trò giỏi học ngoan
Kính trên nhường dưới rỡ ràng Mẹ Cha.
Cầm tay hạnh phúc đâu xa
Chồng yêu con mến rõ là phước may
Giữ sao đẹp mặt tỏ mày
Gia đình hiếu hạnh tương lai ngập tràn.
Mừng Ngày Phụ Nữ Việt Nam
Giỏi ngoài xã hội đảm đang việc nhà
Vầng dương chói rạng sáng lòa
Một ngày tươi đẹp nở hoa thịnh cường...
Đỗ Công Luận. 20/10/2017. (1.173)
CHẮP TAY VÔ NGÃ HỒN QUI
Mai về cát bụi mờ xa
Vui vầy mây nước thiên hà ngất say
Bỏ quên ngày tháng đọa đày
Trần gian một khúc thiên tai mịt mùng.
Khóc cười trời đất bao dung
Càn khôn quấy nhiễu điệp trùng tai ương
Vòng vây đốn ngã vô thường
Chặt phăng xiềng xích ghét thương biết là.
Trầm mình trong cỏi người ta
Nợ đời vay trả chiều pha sắc hồng
Bao giờ hoàn lại tay không
Bất phân thắng định lòng vòng chấp mê.
Trần gian sớm tối đi về
Có là nghiệt ngã bốn bề thiên lao
Lỡ xưa đã chạm tay vào
Bây giờ mới rõ thấp cao định hàng.
Dòng đời đi dọc xuôi ngang
Cuối cùng cũng thẳng một đàng mà đi
Chắp Tay Vô Ngã Hồn Qui
Tây Phương Cực Lạc lỡ khi nắng chiều...
Đỗ Công Luận. 19/10/2017. (1.172)
TRONG GIÂY PHÚT CỦA TẬN CÙNG
Khi ta còn sống trên đời
Có được giây phút thảnh thơi an nhàn
Tại sao không biết liệu toan?
Chỉ lo vơ vét bạc vàng đầy kho.
Xác thân trời đất ban cho
Còn nghe hơi thở còn lo hạnh tồn
Một ngày ta được mạnh khôn
Cám ơn trời đất hãy còn chở che.
Quẩn quanh còn có bạn bè
Chia bùi sẻ ngọt để nghe ấm tình
Vui bên mái ấm gia đình
Đủ đầy con cháu huyền linh nhiệm mầu.
Khi hồn và xác liền nhau
Là còn hiện hữu dạt dào yêu thương
Nghĩ chi những chuyện khôn lường
Tranh giành vật chất giận hờn vu vơ.
Một mai chẳng chịu nương nhờ
Hồn lìa khỏi xác bơ vơ địa đàng
Xác thân nằm giữa đồng hoang
Thiêu thành tro bụi luận bàn nữa chi.
Chuyện đời hiểu rõ nghĩ suy
Sống trên trần thế lụy bi phải chiều
Thấy rằng cuộc sống đáng yêu
Còn nghe hơi thở nặng nhiều kiết hung.
Trong Giây Phút Của Tận Cùng
Hồn và thân xác nằm chung bao giờ!!
Thôi thì cứ nghĩ vẫn vơ
Đời người đẹp tựa bài thơ Xuân thì...
Đỗ Công Luận. 19/10/2017. (1.171)