Thơ 84

BỆNH LÝ TUỔI GIÀ

THÁNG TƯ MÙA NHỚ

THÁNG TƯ, NGÀY ĐÓ...

THÁNG TƯ, TA LỠ CƯỚI NHAU

GIỮA ĐỜI VÀ EM

TA TÌM BÓNG TA

THÁNG TƯ GỢI NHỚ

CẦM TAY THÁNG TƯ

TỰ VẤN LƯƠNG TRI

CƠN MƯA CHỢT ĐẾN BẤT NGỜ

THÁNG BA CÓ NHỮNG NIỀM ĐAU

TÔI NHÌN LẠI TÔI

BỆNH LÝ TUỔI GIÀ

Sáu bảy năm sống trên đời

Bốn mươi năm kiếp nỗi trôi muộn phiền

Lao động cực nhọc lâu niên

Gia đình hạnh phúc ấm êm vẹn toàn.

Sức khỏe coi quý hơn vàng

Ăn no ngủ được an khang cuộc đời

Dù cho cuộc sống thảnh thơi

Sức khỏe không tốt cũng thời bỏ đi.

Sáng nay khám bệnh mọi khi

Đường huyết đột biến chu kỳ tăng nhanh

Huyết áp tiếp bước song hành

Ôi thôi, chẳng thấy màu xanh tỏ tường.

Kiêng ăn tinh bột ngọt đường

Trái cây củ quả ăn thường chẳng sao

Muối mặn kiêng cử chút nào

Vì làm huyết áp tăng cao bất thường.

Bây giờ yêu cuộc đời hơn

Phải năn kiêng cử, bệnh thường quanh ta

Tội nghiệp cho cái thân già

Ly cà phê sửa sáng ra nhịn thèm.

Bà bác sĩ còn nói thêm,

Ông mà đến trể thì đem chôn rồi

Huyết áp tăng cao ngút trời

Lỡ ông đột quỵ tiêu đời nhà ma.

Ôi thôi, tội cái thân già

Tưởng đâu khỏe mạnh, lượt là bệnh đau...

Đỗ Công Luận. 10/4/2017. (929)

THÁNG TƯ MÙA NHỚ

Ngập ngừng mây trắng vờn bay

Hết mưa trời lại nắng dài ngủ trưa

Đong đưa giọt nắng giao mùa

Mưa chưa thấm đất đã thưa tạ từ.

Em về che nắng tháng tư

Nghiêng vai dấu mặt trời mù sau lưng

Nắng chia nỗi nhớ lưng chừng

Bàn tay nắm chặt theo từng nỗi đau.

Nhớ ngày xưa ấy có nhau

Công viên ghế đá lối vào thiên thai

Em như sương sớm ban mai

Anh là giọt nắng theo hoài dấu em.

Bao chừ sóng lặng gió êm

Tháng tư giông tố đất liền tan hoang

Chập chùng mộ trắng khăn tang

Em theo sóng biển cuốn ngàn ngút xa.

Bây giờ hồn đá trổ hoa

Anh ngồi hát lục bát ca dặm dài

Nỗi buồn trĩu nặng đôi vai

Tháng tư mùa nhớ theo hoài tháng năm...

Đỗ Công Luận. 9/4/2017. (928)

THÁNG TƯ, NGÀY ĐÓ...

Tháng tư nắng đổ quắt quay

Dấu hờn binh lửa đất cày đạn bom

Quê em chẳng kém gì hơn

Ra đi từ độ đất còn bỏ hoang.

Mịt mờ mộ trắng khăn tang

Tưới dòng nước mắt ngút ngàn nỗi đau

Xác xơ cây cỏ úa màu

Bờ xa ruộng vắng đất gào gọi tên.

Em về thành phố nhớ quên

Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh bước đi

Con sông nước chảy xanh rì

Hàng cau rũ lá nắng ghì nhớ thương.

Rồi em lìa xứ tha hương

Bỏ trăng kỷ niệm bên đường lưu vong

Chừng nghe tim rỉ máu hồng

Nước non ngàn dặm vời trông phương trời.

Bao mùa trăng khuyết đầy vơi

Gửi yêu thương lại cuối đời đợi mong

Phương xa thắp ngọn nến hồng

Tìm nhau cuối bãi ghềnh trông mịt mù...

Đỗ Công Luận. 8/4/2017. (927)

THÁNG TƯ, TA LỠ CƯỚI NHAU

- Kỷ niệm 42 năm ngày cưới.

Mùng 10 tháng 3 Ất Mẹo - 21/4/1975 -

Đồi Tăng Nhơn Phú chiều qua

Nghe tin từ chiến trường xa chợt buồn

Vòng tay khép chặt vô thường

Sài Gòn nỗi nhớ chia đường lửa binh.

Ba năm mài kiếm tử sinh

Anh tìm bến đỗ hương tình em trao

Tay anh cầm bút nghiên chào

Tay nào bẻ mận hái đào em dâng.

Bạn bè dăm đứa tình thân

Họ hàng nội ngoại tay nâng rượu mừng

Cô dâu má đỏ thẹn thùng

Chú rể xúm xính vui bừng mắt cay.

Chiến trường xiết chặt vòng tay

Long Thành tử địa đất dày mộ bia

Chim trời gảy cánh lặt lìa

Hồn đau ruột thắt sớt chia nỗi buồn.

Con chim bé nhỏ dễ thương

Em giờ thấu hiểu con đường nhục vinh

Lỡ trao hương lửa ba sinh

Theo anh đi trọn cuộc tình gian nan...

Đỗ Công Luận. 6/4/2017. (926)

GIỮA ĐỜI VÀ EM

Ta đứng bên nầy bờ dĩ vãng

Nhớ thương len lén gọi qua hồn

Kỷ niệm buồn đau dài năm tháng

Ngập ngừng nắng xế phủ hoàng hôn.

Nhớ thuở tóc đời xanh nắng úa

Bàn tay bồng ẵm Mẹ nâng niu

Ta lớn theo dấu hờn binh lửa

Mẹ dõi trông nắng sớm mưa chiều.

Bước xuống đời đôi chân khập khểnh

Đời dạy khôn nước mắt lọc lừa

Ta bíu chặt rong rêu hồn đá tảng

Dẫu cuộc đời có những hơn thua.

Em đã cho ta dài mộng mị

Ngày sáng bừng nỗi nhớ yêu thương

Ta mê muội tìm trăng đêm thế kỷ

Em bỏ ta theo mộng ảo vô thường.

Đời dạy ta điêu ngoa dối trá

Em cho ta khúc phụ tình đau

Giữa trần gian thói đời nghiệt ngã

Đời và em, ta lựa chọn bên nào...

Đỗ Công Luận. 6/4/2017. (925)

TA TÌM BÓNG TA

Ta ngồi định lượng thời gian

Mặt trời hai tư ngàn lần xuống lên

Bạn bè bao đứa nhớ quên

Xuân qua Hạ đến rập rền nắng mưa.

Sáu bảy năm có bằng thừa

Nhìn lên sợi tóc nắng thưa cuối chào

Da mồi nắng đổ hư hao

Bàn chân đá sỏi dạt dào bước đi.

Hồn đau rã cánh thiên di

Hai mươi hai tuổi ngại gì gió dông

Khua gươm sáng mặt trời hồng

Trái tim rực lửa bẽ cong giáp bào.

Gươm thiêng cha đã gửi trao

Bao dòng máu nóng thấm trào máu tim

Một ngày gió thoảng ru im

Hàng thần lơ láu ta tìm bóng ta.

Soi gương chợt thấy mình già

Ừ thì định luật dẫu xa cũng gần

Bao năm mài dủa phong trần

Giờ tìm giây phút an thân cuối đời.

Thương cho bè bạn tôi ơi!!

Đáp lời sông núi thây phơi núi đồi...

Đỗ Công Luận. 4/4/2017.(924)

THÁNG TƯ GỢI NHỚ

Ngàn đêm tao sống xa nhà

Giáo gươm sáng tỏ bài ca hận thù

Đêm nghe hỏa pháo hát ru

Ngày xin hơi thở đạn mù mắt bay.

Bạn bè dăm đứa ngủ say

Cỏ vàng mộ chí tỏ bày trời xanh

Đưa tay, để tao điểm danh

Thuyên, Lam, Hồng, Mực...mộ dành thấp cao.

Nằm đêm chung một chiến hào

Vài thằng dăm đứa trước sau vẹn gìn

Trên đầu hai chữ tử sinh

Dưới chân mìn bẩy rập rình đón đưa.

Trú quân dưới mái hiên chùa

Sư Thầy tụng niệm lời thưa Phật đài

Lỡ sinh trong cuộc chiến nầy

Câu kinh sám tụng nguôi ngoai cuộc đời.

Bây giờ gãy kiếm bên trời

Nhớ thương bè bạn một thời kiếm đao

Tháng tư gửi lại câu chào

Bạn nằm yên nghĩ rồi vào thiên thai...

Đỗ Công Luận. 3/4/2017. (923)

CẦM TAY THÁNG TƯ

Cầm tay tờ lịch tháng tư

Bồng ôm nỗi nhớ về từ nẽo xa

Buồn vui trong cõi thiên hà

Ngập ngừng mưa đổ tháng ba vẫy chào.

Theo dòng nước mắt thương trao

Chiến trường dậy sóng ba đào đau thương

Mỗi ngày nhận được tin buồn

Ôm từng tấc đất quê hương khóc thầm.

Bạc sờn áo trận ba năm

Ngày vui hạnh phúc tay cầm tay em

Ngoài kia súng vẫn vang rền

Đâu rồi cửa thép sập rèm buông xuôi.

Nửa đêm súng dậy vang trời

Ngã tư thất thủ nghẹn lời máu tim

Bạn tôi nằm đó ngủ im

Đạn mù bay mắt ngó tìm nhục vinh.

Tháng tư mưa gió rập rình

Ngồi trông mưa đổ lặng thinh cúi đầu

Buồn nghe ngày tháng qua mau

Bốn hai năm đã đi vào lãng quên...

Đỗ Công Luận. 1/4/2017. (922)

TỰ VẤN LƯƠNG TRI

Ta từ địa ngục ngoi lên

Làm thân ngạ quỷ nhớ quên bao điều

Nhớ từ đá cổ rong rêu

Xoa tay nắng nhớ phập phều áo cơm.

Từ đêm tóc đỏ xanh hồn

Mẹ cho câu hát càn khôn mở chào

Cha cầm gươm sáng ngời trao

Bốn ngàn năm sử tự hào lưu danh.

Chiến trường xương máu sẳn dành

Bạn bè bao đứa mộ xanh ngủ vùi

Nhìn trời pháo sáng buồn vui

Hát câu lục bát ngậm ngùi núi sông.

Ngày nao nước mắt quanh tròng

Giáo gươm bẻ gãy súng cong hận thù

Tay bồng con trẻ hát ru

Em nhìn lá rụng mùa thu đợi chờ.

Ta từ địa ngục bơ vơ

Vén tay xua áng mây mờ nẽo xa

Chắp tay thưa qủy dạ xoa

Cho lên trần thế lượt là đầu thai.

Làm con chim cú ngủ ngày

Mở con mắt ngó trần ai dặm đời...

Đỗ Công Luận. 31/3/2017. (922)

CƠN MƯA CHỢT ĐẾN BẤT NGỜ

Cơn mưa chợt đến bất ngờ

Mưa giăng trắng xóa mịt mờ phố trưa

Gió rung cành lá đong đưa

Tháng tư trời đã vào mùa mưa thăm.

Có là giông bão rì rầm

Gió rào rạt thổi như thầm gọi tên

Mưa rơi cho đất ru êm

Xua tan nóng bức hạ mềm sắp sang.

Anh nghe tiếng gió thở than

Lời yêu đã vội ngút ngàn nhớ thương

Mưa qua phố vắng thêm buồn

Em đi xa khuất mây nhường nắng phai.

Cơn mưa cũng chẳng quá dài

Đủ làm mát lại tình rày nhớ mong

Ngày nao đò tách sang sông

Bậu đi lấy chồng chim sáo bơ vơ.

Cơn mưa chợt đến bất ngờ

Cuộn dòng nước đỗ chia bờ bến xa

Rồi thì cũng cuối tháng ba

Mưa mùa đến vội nhạt nhòa phố xưa

Bất ngờ trời đỗ cơn mưa...

Đỗ Công Luận. 30/3/2017. (921)

THÁNG BA CÓ NHỮNG NIỀM ĐAU

Đất bằng dậy sóng binh đao

Bầy chùm pháo sáng thắp chào trời đêm

Lập lòe ánh lửa cao nguyên

Xích tăng cày xới nát nghiền cỏ cây.

Từng đêm pháo rú chùm bầy

Thành xưa tan tác phơi thây núi rừng

Nỗi đau là nỗi đau chung

Máu xương vô định hải hùng đạn bom.

Thuận An sóng biếc ru hồn

Con tàu không bến pháo dồn dập rơi

Bao người gục ngã thây phơi

Chiến trường loang đỗ đất trời xác xơ.

Cổ Thành loang dấu bụi mờ

Quay lưng nhìn lại cột cờ gảy đôi

Hải Vân quan đất nhìn trời

Ngũ Hành năm ngọn núi rời xa nhau.

Tháng ba có những niềm đau

Miền Trung khúc ruột nghẹn ngào chia xa

Ngước nhìn trời biển bao la

Ba mươi ngày đủ lượt là khúc nôi...

Đỗ Công Luận. 29/3/2017. (920)

TÔI NHÌN LẠI TÔI

Tôi soi bóng mình trong gương

Tóc xanh giờ đã trắng nhường xuân phai

Ấm ân tình sợi tóc mai

Đường mây rẽ lối thêm dài nhớ nhau.

Da đen sạm nắng ngã màu

Vết hằn năm tháng khắc sâu điệu buồn

Đôi tay nắm bắt hoàng hôn

Bàn chân khoắc khoải dấu son nỗi chìm.

Mắt buồn in vết chân chim

Soi tình xanh biếc dấu tìm kiêu sa

Chờ nhau nghiêng bóng trăng tà

Nỗi buồn thế kỷ chia xa dặm dài.

Trái tim rung nhịp đập say

Cho dòng máu đỏ chảy hoài luân lưu

Buồn vui ngày tháng ngục tù

Còn bao năm nữa mịt mù nẽo xa.

Tôi tìm giấc mộng mơ hoa

Nhịp tim rung khỏe mặn mà yêu đương

Bốn con mắt ngó tỏ tường

Một bầu máu nóng thịt xương đậm đầy.

Mỗi ngày thấy ánh ban mai

Căng phồng lồng ngực tim quay đập đều

Tôi nhìn đời thấy đáng yêu

Còn đôi mắt biếc xanh rêu đậm tình...

Đỗ Công Luận. 28/3/2017. (919)