Thơ 91
MỘT NGÀY KHÔNG NET BUỒN THAY
XÓA BỤI THỜI GIAN
SINH, LÃO, BỆNH, TỬ
CÓ LÀ NỖI NHỚ TRONG MƯA
THEO GÓT THỜI GIAN
TÌM TÂM GIẢI THOÁT
KHÚC HÁT CUỒNG NGÔNG
CUỘC ĐỜI ÚP TRỞ BÀN TAY
DẤU BỤI THỜI GIAN
TÔI NGỒI TRÊN PHỐ
TÌNH YÊU LÀ THẾ
ƠN ĐỜI MƯA MÓC
MỘT NGÀY KHÔNG NET BUỒN THAY
Bài thơ chuyển cho bạn bè
Khen câu, hay quá, chợt nghe mát lòng
Cách xa ngàn dặm nhớ mong
Gửi theo sóng net vời trông đậm đầy.
Giữa thời hiện đại hôm nay
Email điện tử thư bay một vèo
Con người thực dụng ăn theo
Cám ơn khoa học đói nghèo cùng no.
Ngồi bên máy tính âu lo
Lỡ mà đứt cáp biết dò sóng đâu
Window chạy chậm phát rầu
Làm sao gửi được mấy câu thơ dài.
Một ngày không Net buồn thay
Niềm vui góp nhặt theo ngày lâng lâng
Vui cùng bạn ảo xa gần
Đâu là biết mặt, chỉ cần nickname.
Thế kỷ hai mốt (21) tròm trèm
Hai hai (22) năm trước lạ quen biết gì
Lặng thầm khoa học nghĩ suy
Phát minh sóng Net ai-ti (IT) đại tài
Một ngày không Net buồn thay...
Đỗ Công Luận. 27/6/2017. (1.013)
XÓA BỤI THỜI GIAN
Tôi ngồi viết lại tuổi tên
Mấy mươi năm đã bỏ quên dặm đời
Đất bằng dậy sóng trùng khơi
Nhớ thương tuổi trẻ một thời dọc ngang.
Hố đau thương đã lấp tràn
Mồ hôi tuôn đổ đâu màng tử sanh
Giang tay đất khổ dỗ dành
Quay đầu nhìn lại tóc xanh đổi màu.
Cắn răng dồn nén khổ đau
Làn roi khẻ đánh uất trào sụt sôi
Đau buồn chịu đựng cắn môi
Để nghe muối mặn thay lời ăn năn.
Có đâu người chết hai lần!!
Đôi chân đứng vững giữa lằn nhục vinh
Cám ơn trời đất thương tình
Tôi ngồi chấp bút phân minh với đời.
Giờ tôi nhìn lại cái tôi
Hoàng hôn bước xuống mặt trời ngủ yên
Còn đây chút nợ ân duyên
Câu thơ bày tỏ bạn hiền gần xa.
Thời gian một chốc thoáng qua
Bóng lăn song cửa theo tà trăng nghiêng
Với tay níu bóng ưu phiền
Làm sao tìm lại hoa niên trong đời...
Đỗ Công Luận. 27/6/2017. (1.012)
SINH, LÃO, BỆNH, TỬ
Sinh ra đã thấy khổ đau
Buồn vui góp nhặt khóc chào đầu môi
Oa oa tiếng nấc theo đời
Thấy rằng thêm một kiếp người nhẹ tênh.
Già thời lú lẫn nhớ quên
Da nhăn mắt kém tóc chênh vênh sầu
Chợt buồn ngày tháng qua mau
Tuổi thanh xuân sớm qua cầu nhân luân.
Trong người ai cũng bệnh căn
Ấy do tiền kiếp gây phần nghiệt oan
Già nằm một chỗ kêu than
Bệnh đau như giọt nước tràn mang đi.
Chết rồi còn khóc than chi
Bởi đời sinh ký tử qui lẽ thường
Sáu mươi năm những vấn vương
Cuộc đời trông giống vở tuồng hát rong.
Chiều buồn hoa rụng bên sông
Sóng lên triều xuống theo dòng thời gian
Gieo neo đọa kiếp lầm than
Sinh lão bệnh tử đeo mang trọn đời...
Đỗ Công Luận. 26/6/2017. (1.011)
CÓ LÀ NỖI NHỚ TRONG MƯA
Sáng nay trời chuyển mưa giông
Mây giăng xám xịt bềnh bồng rẻo cao
Cuộn tròn trời đất ôm nhau
Có là nỗi nhớ đi sau định tuần.
Theo về mắt nhớ rưng rưng
Giọt mưa rớt xuống bão bùng nổi lên
Tưởng đâu trời đất ngủ quên
Nào hay mưa gió âm rền sấm vang.
Mưa như lệ đổ tuôn tràn
Thấm sâu lòng đất xua tan nỗi buồn
Từ em xa xứ ly hương
Có chăng là nỗi đoạn trường ai hay.
Mùa mưa đã đến hôm rày
Em đi bao đoạn đường dài nắng mưa
Tôi ngồi đếm giọt mưa thưa
Gói tròn kỷ niệm bao mùa xa nhau.
Đêm nằm ru giấc chiêm bao
Mưa đêm chợt tỉnh lạc vào sân em
Thấy em xỏa tóc buông rèm
Giọt mưa ướt đẫm hương đêm ngập hồn
Giật mình tỉnh giấc cô đơn...
Đỗ Công Luận. 25/6/2017. (1.010)
THEO GÓT THỜI GIAN
Thời gian như chiếc thoi đưa
Bóng câu cửa sổ mới vừa thoáng qua
Loanh quanh chợt thấy ta già
Bạc đầu tóc trắng nhăn da mắt mờ.
Thuở còn bồng ẵm bé thơ
Tuổi hoa mơ mộng mù mờ trái tim
Theo rừng cây chắn gió im
Chợt nghe xào xạc tuổi thêm dặm đời.
Vòng tay Mẹ thả buông lơi
Ta say ngày tháng giữa trời nắng mưa
Dưới chân đất mặn phèn chua
Trên đầu nón sắt trêu đùa tử sinh.
Thời gian quá đổi vô tình
Vùi chôn tuổi trẻ khắc tinh cuộc đời
Cầm tay giữ tuổi hai mươi
Đất bằng dậy sóng tay rời kiếm đao.
Gác lưng bờ đá rào cao
Cõng vai con nước ba đào sóng dâng
Phủi tay nước mắt nhọc nhằn
Quay đầu nhìn lại da hằn vết thâm.
Tròm trèm sáu mươi bảy năm
Cám ơn trời đất viếng thăm mỗi ngày
Sáng nhìn thấy nắng ban mai
Còn thơm hít thở hương lay bốn mùa
Một ngày cũng phải dạ thưa...
Đỗ Công Luận. 24/6/2017. (1.009)
TÌM TÂM GIẢI THOÁT
Lao đao tám ngọn gió đời
Bởi ham danh lợi khoe người hại thân
Làm người phải có nghĩa nhân
Khoe chi vật chất, có cần hay không!!
Nhà lầu xe cộ chạy nhong
Gắng làm để trả nợ trong nợ ngoài
Bàng quang thiên hạ biết ai
Tưởng ta giàu có, nợ vay nặng oằn.
Có là hạnh phúc ta cần
Đêm ngủ thẳng giấc chẳng lần phải lo
Đỏ con mắt nhớ hẹn hò
Vui cùng bản ngã như đò đưa duyên.
Khổ thân danh lợi bạc tiền
Không tiền người cũng ghét ghen càn bừa
Sống thì gắng sức hơn thua
Chết rồi tiền của có mua được gì!!
Đêm nằm nghe chú đại bi
Câu kinh bát nhả xét truy tội tình
Giữa rừng chấp ngã vô minh
Tìm tâm giải thoát cực hình bát phong...
Đỗ Công Luận. 23/6/2017. (1.008)
KHÚC HÁT CUỒNG NGÔNG
Ngước nhìn mây trắng trời xanh
Mây bay cao quá nắng đành ngủ quên
Thương yêu sấm động mưa rền
Biết nhau từ thuở lập nên đất trời.
Sáng thời nắng, chiều mưa rơi
Nhịp vui đồng điệu đầy vơi canh trường
Vui cùng nắng gió muôn phương
Thế gian đôi lúc cũng buồn bão giông.
Nghe chừng mưa gió trong lòng
Ngồi buồn hát khúc cuồng ngông bên đời
Lặng nhìn ngày tháng dần trôi
Có ai biết được tuổi trời bao nhiêu!!
Vui theo nắng sớm mưa chiều
Mây giăng đầu ngõ gió kêu bão bùng
Bao chừ mưa gió lặng ngưng
Xe dâu đưa đón sang cùng nhà em.
Phải mùi gió thoảng hương quen
Sao nghe thương nhớ hằng đêm lạ thường
Đắm mình gối chiếc chăn đơn
Chờ mai trời sáng lửa rơm hẹn thề...
Đỗ Công Luận. 23/6/2017. (1.007)
CUỘC ĐỜI ÚP TRỞ BÀN TAY
Cuộc đời úp trở bàn tay
Làm sao biết được vui hay giận hờn
Khi thì vả lả bôn chôn
Không cần, làm bộ dỗi hờn, ngộ ghê.
Làm người khó đủ trăm bề
Thà làm con chó vân vê tỏ tường
Vạch chân tè bậy giữa đường
Người ta đánh cái, chạy luôn chẳng sờn.
Làm người khó, chó dễ hơn
Quanh đi quẩn lại lối mòn xưa nay
Con người lòng dạ đổi thay
Hôm nay vui vẻ, ngày mai bắt quàng.
Cua cái lột vỏ trong hang
Cua đực bên ngoài canh bọn gian tham
Đến khi cua đực lượt lần
Cua cái dẫn dắt tình nhân giết chồng.
Cuộc đời một mớ bòng bong
Ở ăn sao phải vừa lòng với nhau
Khi giàu cũng chẳng tự cao
Gian nan thì cố vượt rào vẫn hơn...
Đỗ Công Luận. 21/6/2017. (1.006)
DẤU BỤI THỜI GIAN
Sáng nghe trăn trở niềm đau
Suy tư năm tháng vượt rào thời gian
Dù cho bóng ngã phai tàn
Vết hằn đọng lại miên man tình buồn.
Ngày nao đỏ tóc xanh hồn
Ưu tư phủ ngập lối mòn rong rêu
Ngồi bên bè bạn sớm chiều
Đốt đời sợi tóc nắng phiêu du bồng.
Lặn nhìn bóng ngã ngùi trông
Thời gian còn được mặn nồng bao lâu
Lung linh nắng nhớ trên đầu
Dòng đời trong đục nông sâu bao mùa.
Ru buồn sợi tóc bạc thưa
Dấu xưa mòn lối có chừa ai chăng!!
Mai về vui với vĩnh hằng
Chờ ta chút nhé, thưa rằng nhớ quên...
Đỗ Công Luận. 21/6/2017. (1.005)
TÔI NGỒI TRÊN PHỐ
Bé cầm xấp số trên tay
Mời ông mua giúp trong ngày lấy hên
Mười tuổi biết đọc đếm tiền
Ruổi rong trên phố bao niên canh rồi.
Cụ già tóc bạc trắng phơi
Bước đi chậm chạp ngày trôi muộn màng
Một ngày kiếm được mấy ngàn
Không bằng đồng lẽ người sang vun bồi.
Tôi ngồi với tháng ngày trôi
Giữa lòng phố thị bao người khổ đau
Hạt cơm trôi nuốt khó sao
Cuộc đời khốn khó ba đào sóng dâng.
Phố cao xe ngựa sáng ngần
Giàu sang lắm kẻ bước chân vững vàng
Ngó lên chẳng phải cao sang
Nhìn xuống cũng thấy hơn ngàn nỗi đau.
Đừng nhìn phận số thét gào
Vượt qua đọa kiếp ngày sau đổi dời
Có ai nghèo mãi ba đời
Giàu sang phú quý cái tôi vững bền...
Đỗ Công Luận. 20/6/2017. (1.004)
TÌNH YÊU LÀ THẾ
Nghe chừng hồn đá gieo neo
Bàn tay góp gió gọi theo định tuần
Đỏ con mắt nhớ thâm quầng
Tìm em nắng đổ chiều phân cuối ngày.
Đếm trên mười đầu ngón tay
Ngón to ngón nhỏ ngón dài ngón cao
Tình yêu cũng vậy thôi nào
Khi xa thì nhớ khi trao dỗi hờn.
Đưa tay đón nhận thiệt hơn
Bởi hoa khoe sắc đón vờn bướm ong
Bướm kia cứ lượn bay vòng
Hoa xuân có chủ nụ hồng ngát hương.
Anh say giấc mộng nghê thường
Đêm nằm quán gió cầu sương đợi chờ
Gặp em trong giấc thu mơ
Là đêm không ngủ tình hờ hửng chia.
Tình yêu đôi lúc lặt lìa
Bước đi què quặt rẽ chia đường dài
Gặp em cuối phố chiều phai
Bàn tay bồng bế, bàn tay ru buồn...
Đỗ Công Luận. 19/6/2017. (1.003)
ƠN ĐỜI MƯA MÓC
Chào đời tiếng khóc oa oa
Ấm tình nghĩa Mẹ công Cha ơn dầy
Cuộc đời trở ngửa bàn tay
Ngụp lầy nước mắt trả vay ơn đời.
Hạt cơm Phiếu Mẫu nuốt trôi
Cọng rau cắn nhớ ơn người nông dân
Một sương hai nắng tảo tần
Mồ hôi tưới thấm nghĩa ân chẳng sờn.
Công Thầy cõng chữ lên non
Ơn Cô đốt đuốc soi nguồn khai tâm
Cảo thơm chữ nghĩa thơm ngần
Đò đưa sông chữ lâng lâng nhẹ chèo.
Nghe hồn Tổ Quốc gọi theo
Bốn ngàn năm đất quê nghèo lầm than
Vung gươm đánh giặc bạo tàn
Xứng danh nòi giống Nam bang quật cường.
Cuộc đời sáng nghĩa yêu thương
Sống cho trọn vẹn ân tường phúc nôi
Sáu mươi năm cũng dần trôi
Ơn đời mưa móc, ơn người nặng mang...
Đỗ Công Luận. 18/6/2017. (1.002)