Thơ 83

MƯA CHIỀU THÁNG BA

CÕI NHÂN GIAN

GỢI GIẤC MƠ TIÊN

MỖI NGÀY CÓ ĐƯỢC NIỀM VUI

EM LÀ GÓA PHỤ CÔ ĐƠN

NGÀY ẤY EM ĐI

MƯA THÁNG BA

TÔI NGỒI TÔI VẼ LẠI TÔI

NỢ TIỀN VẪN MÃI BÁM ĐEO

CHỈ LÀ CHỖ TRỌ MÀ THÔI

CUỘC ĐỜI SINH KÝ TỬ QUY

EM GIỜ CÁCH TRỞ XA XÔI

MƯA CHIỀU THÁNG BA

Trú mưa chung chiếc dù che

Hạt mưa ướt đẫm đường về còn xa

Mưa hôn lên ngón tay ngà

Em cười khúc khích mưa qua phố buồn.

Tháng ba trời vẫn mưa tuôn

Mưa mùa nước cuộn phố phường lạnh tênh

Đường xưa ướt dấu chân quen

Ngồi nơi góc phố nhớ quên cuộc tình.

Thương yêu như bóng đuổi hình

Em đi phố nhỏ lặng thinh cuối chào

Hàng cây lá rụng nhớ nhau

Ngập ngừng nắng có úa màu nhớ thương.

Tháng ba mưa vẫn lụy vương

Phải chăng trời đất rẽ đường máu tim

Có là giấc ngủ ru im!!

Anh ngồi đón gió xanh mềm tháng ba

Đưa tay hứng giọt mưa sa...

Đỗ Công Luận. 28/3/2017. (918)

CÕI NHÂN GIAN

Chập chùng đóm sáng ma trơi

Ta ngồi nhúm lửa soi đời đêm đen

Ngụp lầy thế sự đua chen

Bấc khêu sáng tỏ ngọn đèn nhân sinh.

Bơi trong dòng chảy vô hình

Quẩn quanh bao lối nhục vinh trên đời

Bước chân vô định trùng khơi

Ngày qua tháng lại năm trôi muộn màng.

Đắm mình trong cõi nhân gian

Thấy vô ưu nở ngập tràn nhân luân

Tìm đâu giọt nắng sáng ngần

Chỉ còn bóng tối ngày phân rõ đầy

Cuộc đời vay trả trả vay

Hôm qua thấy mặt tối nay khóc thầm.

Đời người được sáu mươi năm

Bấm tay đã thấy với tầm tay đau

Thì đừng ghen ghét hơn nhau

Có chăng số phận vượt rào cao xanh.

Lạc lầm hồn phách tinh anh

Thương cho trẻ mới đầu xanh khóc chào

Lòng vòng đọa kiếp khổ đau

Trần gian cõi tạm chiêm bao kiếm tìm...

Đỗ Công Luận. 25/3/2017. (917)

GỢI GIẤC MƠ TIÊN

Mỗi ngày bao lượt lớn ròng

Lỡ bồi mấy khúc nước sông theo về

Cuộn dòng nước mát sông quê

Em đi từ độ tóc thề chẻ đôi.

Nhớ thầm ánh mắt nụ cười

Hương cau thoang thoảng rạng ngời tóc em

Nhẽo môi nụ khẻ làm duyên

Yêu em từ lúc nắng mềm xuân qua.

Hai đầu nỗi nhớ chia xa

Em đi vào độ tháng ba muộn phiền

Đất bằng sóng dậy đảo điên

Mùa xuân nước mắt xanh miền cỏ non.

Em nơi gác tía lầu son

Ngàn xa cách trở dấu mòn cỏ lau

Ngày xưa xa mấy dậu rào

Giờ nghe thăm thẳm sóng gào trùng khơi.

Bao năm áo mộng xa xôi

Nghìn trùng sóng vỗ chia đôi thệ nguyền

Cau trầu cũng chẳng thành duyên

Thì xin gợi giấc mơ tiên dậm dài...

Đỗ Công Luận. 24/3/2017. (916)

MỖI NGÀY CÓ ĐƯỢC NIỀM VUI

Sáng cùng bè bạn cà phê

Bàn tròn kỷ niệm nhớ về ngày xưa

Buồn vui năm tháng đong đưa

Nhớ tìm dỉ vãng bao mùa xuân trôi.

Một thời áo trắng xa xôi

Bảng đen bụi phấn ca lời yêu thương

Đùa vui dưới mái hiên trường

Hạ vàng phượng thắm chia đường máu tim.

Cuộc đời bảy nỗi ba chìm

Bốn mươi năm đủ đứng tim lạnh người

Đêm thâu nghe tiếng nói cười

Con thơ đùa giởn im hơi chạnh lòng.

Bây giờ đời đã thong dong

Con ngoan khôn lớn cháu bồng ẳm tay

Nghe trong máu nóng tim nầy

Nhặt hoa rơi thấy phút giây ngậm ngùi.

Mỗi ngày có được niềm vui

Trái yêu thương chín ngọt bùi sớt chia

Vi vu lướt net sớm khuya

Nào ai biết trước ngày lìa thế gian.

Cho phong trần, được phong trần

Vươn cao đôi cánh thế nhân thành người...

Đỗ Công Luận. 23/3/2017. (915)

EM LÀ GÓA PHỤ CÔ ĐƠN

Em là nắng ấm hồn anh

Dù trăm năm đã không thành duyên tơ

Đêm nằm gối mộng say mơ

Từ khi em vội hững hờ sang sông.

Năm mười tám tuổi theo chồng

Xuân sau em đã tay bồng ru con

Anh nghe tình ái héo hon

Từ phương xa thẳm mỏi mòn nhớ thương.

Đưa tay nhặt khối tình buồn

Cô đơn quán gió cầu sương bụi mờ

Đêm nằm thao thức trăng mơ

Ba năm áo trận bạc phờ dấu chân.

Theo từ nỗi nhớ xa xăm

Về mang chút gió phong trần bám đeo

Lỡ tay ôm phận bọt bèo

Mang hồn tay ngắn với theo phận buồn.

Em giờ góa phụ cô đơn

Còn mang nước mắt dỗi hờn hay không!!

Đành chờ duyên phận thương mong

Gặp nhau gửi chút tình hồng xót xa...

Đỗ Công Luận. 22/3/2017. (914)

NGÀY ẤY EM ĐI

Chiều buồn ngồi nhớ nhung ai

Em đi ngày ấy nắng dài ngủ quên

Lạc loài dõi dấu chân quen

Hương lay gió thoảng áo em mịt mờ.

Thả hồn theo dấu thu mơ

Trăm năm lỡ hẹn có chờ nhau không!!

Bến xưa mòn dấu bụi hồng

Bờ xa nẻo vắng trông mong đò về.

Ngày em lìa xứ xa quê

Mây mù xám xịt tư bề bủa giăng

Anh gom nước mắt phong trần

Rãi vào hoang mộ chiều phân cuối ngày.

Tàn bao mùa lá thu phai

Chim bay mỏi cánh đường dài nắng mưa

Anh ngồi chợ vắng sớm trưa

Đợi em ngày tháng đong đưa tình buồn.

Bao giờ cầu bắc nhịp buông

Nối bờ hai nửa đại dương xa vời

Không còn ngăn cách trùng khơi

Chờ bao lâu nữa em mời tôi sang...

Đỗ Công Luận. 21/3/3017. (913)

MƯA THÁNG BA

Ngồi chờ đón giọt mưa rơi

Tháng ba nắng rát rối bời nhịp tim

Thẩn thờ gió nhẹ nắng êm

Mây mùa xám xịt kiếm tìm tóc em.

Cơn mưa bất chợt bên thềm

Em ngồi xõa tóc ru êm đợi chờ

Tay anh cầm bút vẽ thơ

Tháng ba mưa đến bất ngờ phải không!!

Vẽ em mắt phượng mày cong

Bàn tay măng bút thả vòng kim cô

Miệng anh niệm chú Nam Mô

Làm sao nắm lấy xô bồ dáng tiên.

Bàn chân in gót son mềm

Bước đi khoan nhặt se duyên tự tình

Anh nơi góc phố lặng thinh

Bàn tay năm ngón vẽ hình dáng ai.

Chút mưa cũng chợt tàn phai

Anh như tỉnh giấc liêu trai chập chờn

Tháng ba mưa gió dỗi hờn

Thì xin em chớ thua hơn đất trời...

Đỗ Công Luận. 20/3/2017. (912)

TÔI NGỒI TÔI VẼ LẠI TÔI

Tôi ngồi tôi vẽ lại tôi

Sáu bảy năm đã cuộc đời thong dong

Còn bơi trong chốn bụi hồng

Cám ơn trời đất rõ trông mặt rày.

Chào đời buổi tối đông phai

Lớn lên công đức ơn Thầy Mẹ Cha

Vầng dương mỗi sáng chói lòa

Uống dòng nước mát quê ta sông Đồng.

Bồng bềnh chân bước ruổi rong

Hai hai tuổi đã lội dòng kiếm đao

Máu tim đỏ thắm rạng màu

Vung gươm siết chặt lối vào tử sinh.

Cuộc đời bóng đuổi bắt hình

Hai lăm tuổi đã rập rình gió sương

Bốn vòng kẽm thép tay buông

Chân cùm tay xích nhớ thương vợ hiền.

Mười năm cuộc sống đảo điên

Còng lưng gánh vác nắng xuyên thủng quần

Mồ hôi giọt nhỏ đầm thân

Nụ cười con trẻ in hằn máu tim.

Ba mươi năm sống nỗi chìm

Bây giờ mắt dấu chân chim da mồi

Niềm vui góp nhặt trên đời

Bầy đàn cháu ngoại chia đôi nỗi buồn.

Ra đi bóng tõa mù sương

Quay đầu nhìn lại con đường nhục vinh

Trần gian gửi lại chút tình

Tạ ơn đất nước anh minh giống nòi.

Tôi ngồi tôi vẽ lại tôi

Lỡ mai nắng xế chiều rơi cuối ngày...

Đỗ Công Luận. 20/3/2017. (911)

NỢ TIỀN VẪN MÃI BÁM ĐEO

Cuộc đời một mớ bòng bong

Bao giờ dứt nợ thong dong muộn phiền

Sống còn gắng sức đua chen

Không có vật chất kim tiền người khinh.

Đưa tay đuổi bóng bắt hình

Quàng vai nước mắt nhục vinh sớm chiều

Ấp đầu tường đá xanh rêu

Quẩn quanh suy nghĩ nợ nhiều âu lo.

Trong tim máu đỏ hẹn hò

Máu thôi ngừng chảy tim khô cạn dòng

Sống mà tiền bạc đói mong

Người khinh kẻ ghét phập phồng nỗi đau.

Bạc tiền tờ giấy đủ màu

Mà như mãnh lực xoáy vào tâm cang

Sống không của cải bạc vàng

Đói nghèo cam chịu kêu than khổ đời.

Cuộn dòng nước mắt cạn vơi

Trách sao số kiếp cuộc đời đa đoan

Muốn mai gác tía lầu son

Bây giờ phải gắng lo toan đủ điều.

Nợ tiền đeo bám sớm chiều

Nhưng tâm vẫn thấy thương yêu cuộc đời...

Đỗ Công Luận. 18/3/2017. (910)

CHỈ LÀ CHỖ TRỌ MÀ THÔI

Đời người được sáu mươi năm

Cũng là trú ngụ tạm trần gian thôi

Chẳng ai sống được bền đời

Bao nhiêu nước mắt cạn vơi mỏi mòn.

Trên đời ai dại ai khôn

Chẳng qua biết để sống còn mà thôi

Khôn thời lưỡi mỏng mềm môi

Dại bên ngơ ngẩn cái tôi trường tồn.

Ham chi danh lợi thua hơn

Hại nhân rồi để chết mòn tuổi tên

Mai sau của chẳng vững bền

Trần gian ở trọ chông chênh phước phần.

Sống còn coi trọng nghĩa nhân

Ngày sau thấy nghiệp báo ân nhản tiền

Trăng tròn trăng khuyết trăng nghiêng

Giàu sang hèn mọn xích xiềng chân chôn.

Trần gian cuộc sống có hơn

Chỉ là ở trọ hám mòn lợi danh

Đói no hai thước đất dành

Giàu nghèo mộ chí cỏ xanh phủ màu...

Đỗ Công Luận. 17/3/2017. (909)

CUỘC ĐỜI SINH KÝ TỬ QUY

Chào đời tiếng khóc oa oa

Biết là bể khổ sinh ra muộn phiền

Cuộc đời lắm lúc đảo điên

Làm sao đứng vững như kiềng ba chân.

Quàng vai nước mắt phong trần

Cõng trên lưng những nhọc nhằn sớm khuya

Mồ hôi giọt đỗ đầm đìa

Nắng mưa hứng chịu chia phân tháng ngày.

Bàn tay sạm nắng sần chai

Đôi chân đá sỏi dạng dày sớm trưa

Sinh ra đâu để lọc lừa

Bản năng vô ngã phân bua giữa trời.

Giàu nghèo bám lấy cuộc chơi

Đôi khi cảm nhận đua đòi lắm thay

Nghèo ôm muối mặn gừng cay

Giàu sang áo lụa thịt đầy cơm ngon.

Bước chân trên phiến đá mòn

Đong đưa số phận hãy còn gian nan

Sáu mươi năm thử đá vàng

Một ngày đất gọi rỡ ràng cuộc chơi.

Đi trong cuối đất cùng trời

Ba sinh lầm lỡ một thời áo cơm

Tử quy sinh ký vùi chôn

Gian nan nghiệp quả hạnh tồn phước may...

Đỗ Công Luận. 16/3/2017. (908)

EM GIỜ CÁCH TRỞ XA XÔI

Ngồi buồn đếm lá khô rơi

Nhìn bao lá rụng bên đời nhớ thương

Em đi lá rãi ngập đường

Anh bên niềm nhớ dáng nhường Xuân qua.

Bây giờ trời giữa tháng ba

Lá khô rơi rụng theo tà gió lay

Vàng theo sợi nắng hôn ngày

Gửi em chiếc lá khô phai bao mùa.

Xuân qua em có về chưa

Anh ngồi suốt buổi sớm trưa đợi chờ

Tình anh gửi tối trăng mơ

Nửa đêm thức giấc trăng hờ hững trôi.

Em giờ cách trở xa xôi

Bàn tay níu kéo đất trời gần nhau

Tìm em giấc ngủ chiêm bao

Nửa đêm mộng mị lối vào nhớ nhung.

Xa xôi cách trở muôn trùng

Hai đầu nỗi nhớ mịt mùng chốn xa

Bao giờ biển bắc cầu qua

Mỗi ngày hai buổi lượt là bên nhau...

Đỗ Công Luận. 16/3/2017. (907)