Thơ 108

VUI MỪNG NGÀY LỄ TẠ ƠN

MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA

BÌNH TÂM TỈNH KHÍ LÀ ĐÂY

NGỒI NHÌN BẢN NGÃ CÁI TÔI

ĐÊM NAY THỨ BẢY CUỐI TUẦN

NIỀM RIÊNG

MƯA CHIỀU

TÌM TÂM THANH TỊNH

KHÚC HÁT U HOÀI

VÙNG TRỜI BÌNH YÊN

ĐỪNG NHÌN VẼ DÁNG BÊN NGOÀI

CUỘC ĐỜI NHƯ CUỐN SÁCH KIA

VUI MỪNG NGÀY LỄ TẠ ƠN

Tạ ơn thiên địa chở che

Xuân qua Thu ấm nắng Hè lạnh Đông

Bốn phương tám hướng ngùi trông

Còn trong huyết quản đỏ hồng máu tim.

Đò đưa con chữ trôi im

Bơi qua cửa Khổng sân Trình học khôn

Rọi soi mở cỏi tâm hồn

Thầy Cô dạy dỗ công ơn biển trời.

Ai thương yêu nhất trên đời?

Mẹ sinh Cha dưỡng võng nôi nhọc nhằn

Cho con áo mặc cơm ăn

Tạ ơn dưỡng dục thâm ân cao dày.

Mỗi ngày trái đất vẫn quay

Bốn ngàn năm đất nước xây thịnh cường

Vững vàng bờ cỏi biên cương

Con Rồng giống Lạc noi gương tiên hiền.

Giữa rừng chấp ngã vô biên

Những gì có được, bạc tiền đâu hơn!!

Vui Mừng Ngày Lễ Tạ Ơn

Câu kinh sám tụng xanh hồn A men...

Đỗ Công Luận. 15/11/2017. (1.218)

MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA

Ta về tìm lại hương ngày cũ

Thuở đầu đời chập chửng vào yêu

Em như hoa thắm vừa hé nụ

Tõa ngát hương thơm mỗi sáng chiều.

Ta, con bướm lượn vờn hoa lá

Say ngát hương lòng lúc mới yêu

Con bướm đa tình thương vội vã

Em sắc hương thơm ngát mỹ miều.

Ngàn hoa khoe sắc ong vờn bướm

Em khẻ môi cười hương đắm say

Nắng ấm mùa Xuân chim én lượn

Em trãi tinh mơ dáng trang đài.

Có là vội vã không em hởi!!

Mười tám xuân xanh đã theo chồng

Ta đứng bên trời nghe tim vỡ

Còn gì đâu để ngóng thương mong.

Ta bẻ giáo gươm, quăng kiếm thép

Về vườn xưa cũ kiếm tìm em

Lối nhỏ đường mơ ngày nắng đẹp

Em bên song cửa xõa buông rèm.

Thời gian lặng lẽ bốn lăm năm

Ngồi buồn dỏi mắt hướng xa xăm

Mùi thơm phấn nhạt hương ngày cũ

Em bên gương lược nhớ hương thầm...

Đỗ Công Luận. 15/11/2017. (1.217)

CUỘC ĐỜI NHƯ CUỐN SÁCH KIA

Cuộc sống tiếp nối hàng ngày

Mỗi khi có việc buồn thay đau lòng

Lật trang sách mới thương mong

Đừng gập sách lại bềnh bồng nỗi đau.

Như là nhật ký gửi trao

Để còn ghi chép trước sau chuyện đời

Cầm bằng nước chảy hoa trôi

Có là cất giữ cái tôi muộn màng.

Mỗi ngày lật trang mới sang

Biết rằng chuyển động thời gian chẳng dừng

Hôm qua còn đó bao dung

Ngày mai nước mắt đã cùng sẻ chia.

Cuộc Đời Như Cuốn Sách Kia

Ghi ghi chép chép dẫu mà có quên

Còn chăng ngày tháng tuổi tên

Mai thiên cổ lụy bồng bềnh nhớ thương.

Ngày qua tháng lại ngày buồn

Chứa trang nhật ký nhắc tuồng năm xưa

Mỗi ngày trang sách lật thưa

Chừng nào khép lại tim vừa đập ngưng...

Đỗ Công Luận. 14/11/2017. (1.216)

BÌNH TÂM TỈNH KHÍ LÀ ĐÂY

Nghe tiếng xe ngựa trên đường

Thùng xe nhẹ rổng âm lường càng to

Qua sông thì phải đo dò

Ném viên đá thử, sâu mò không ra.

Những người khoác lác ba hoa

Khua môi dẻo mép ruột rà rổng toe

Nói năng chẳng đặng ai nghe

Vậy còn cố chấp lập lòe đôi co.

Có câu thùng rổng kêu to

Chỉ là khẩu nghiệp dày mo tội tình

Người nghe lẳng lặng làm thinh

Cải nhau hòa khí bất bình chẳng hay.

Giữa đời sâu đọng đổi thay

Khiêm nhường mà sống chẳng ai phiền lòng

Những người chanh chọe nói ngông

Tâm xà khẩu Phật nghiệp gông mang dầy.

Bình Tâm Tỉnh Khí Là Đây

Khoa trương khoác lác ngụp lầy bùn sâu

Ở ăn cho toại lòng nhau

Sống đời phạm hạnh ngõ vào khiêm cung...

Đỗ Công Luận. 13/11/2017. (1.215)

NGỒI NHÌN BẢN NGÃ CÁI TÔI

Thời gian như thể thoi đưa

Bóng câu song cửa như vừa thoảng qua

Quẩn quanh đã thấy tuổi già

Sương giăng đỉnh núi trắng pha tóc đời.

Ngồi Nhìn Bản Ngã Cái Tôi

Bao năm sống giữa dặm đời nhục vinh

Trắng đôi tay thuở bình minh

Hoàng hôn rồi cũng một mình trắng tay.

Sống còn sau cuộc chiến nầy

Tuổi Xuân ngủ giữa bàn tay hận thù

Đêm nghe đại pháo hát ru

Khóc hồn tuổi trẻ giữa mù sa mưa.

Trần gian nhân thế lọc lừa

Chén cơm có đủ bán mua nhọc nhằn?

Mỗi ngày ba bữa kiếm ăn

Con thơ ngày lớn theo lần dấu yêu.

Ngồi nơi góc phố chợ chiều

Xuống con dốc đứng rong rêu phủ mờ

Rửa tay gác kiếm làm thơ

Cắn đôi con chữ dật dờ nhớ mong.

Giữa thênh thang chốn bụi hồng

Tay ôm ký ức đánh đồng tuổi tên

Bao giờ hết chuyện nhớ quên

Về nơi cát bụi rập rềnh gió mưa...

Đỗ Công Luận. 12/11/2017. (1.214)

ĐÊM NAY THỨ BẢY CUỐI TUẦN

Phố đông vui bỗng lạ thường

Cuối tuần thứ bảy yêu thương theo cùng

Vàng lên ánh mắt nhớ nhung

Hàng cây rũ bóng vui mừng đón em.

Đêm đô thị rực sáng đèn

Người đi dìu dặt phố quen cúi chào

Đèn giăng ánh diện tỏa cao

Dập dìu điệu nhạc hát nhau vui vầy.

Chừng nghe hương nhặt thơm lây

Em qua phố cũng vui say điệu đàn

Rập rền nhạc hát âm vang

Mẹ nơi góc phố ruột gan thắt bầm.

Một ngày bán đủ nuôi thân

Giờ còn xấp số tay cầm nỗi đau

Đời thường kẻ thấp người cao

Giữa lòng phố thị nghèo giàu rã phân.

Đêm Nay Thứ Bảy Cuối Tuần

Đường năm (D5) con phố hóa thân thành rồng

Phố đầy bám víu người đông

Gò Me xóm cũ đỏ hồng điện giăng...

Đỗ Công Luận. 11/11/2017. (1.213)

NIỀM RIÊNG

- Viết thay. Như lời tâm sự -

Đôi khi lo lắng suy tư

Buồn đau hờn giận mệt nhừ óc tim

Giữ cho tâm thức ngủ im

Một ngày sâu lắng lụy phiền bao lâu.

Rồi như băng tuyết tan mau

Chảy lần cảm xúc thương đau tháng ngày

Niềm Riêng cất dấu bao nay

Người quen chẳng biết, chẳng ai phiền lòng.

Giữa đời gạn đục khơi trong

Dẫu rằng mệt mỏi giữa dòng nước trôi

Có khi buồn đứng trông ngồi

Giữa đời mộng mị sục sôi oán hờn.

Một mình đối mặt thiệt hơn

Niềm Riêng lắng đọng ngày buồn tháng năm

Có ai mà biết được chăng?

Người thân lo lắng vượt tầm tay cao.

Hết cơn nắng hạn mưa rào

Rồi thì sẽ ổn trước sau chuyện đời

Lâu nay cất dấu riêng thôi

Chẳng ai bày tỏ, chẳng lời thở than...

Đỗ Công Luận. 11/11/2017. (1.212)

MƯA CHIỀU

Mưa Chiều buồn lắm em ơi!!

Mưa giăng khắp nẻo đất trời buồn thiu

E về tan buổi chợ chiều

Mưa hôn mái tóc em yêu cuối ngày.

Mưa buồn bịn rịn cầm tay

Đường trơn mưa ướt gió lay giọt buồn

Ngập ngừng mưa nặng hạt tuôn

Áo em mỏng mảnh gió cuồng thịt phơi.

Đã qua mưa gió tháng mười

Tháng mười một vẫn gầm gừ mưa giăng

Em về áo mỏng vắt ngang

Giọt mưa thấm đất ngút ngàn nẻo xa.

Phố buồn đón giọt mưa qua

Giọt mưa ướt đẫm đôi tòa thiên nhiên

Cầm tay che dấu ưu phiền

Nghe chừng đất ngã trời nghiêng một màu.

Mây đen vần vũ trên cao

Em ơi, hãy gắng về mau Mẹ chờ

Nồi cơm bếp tõa vàng mơ

Cơm chiều nóng thổi dật dờ ngày trôi...

Đỗ Công Luận. 10/11/2017. (1.211)

TÌM TÂM THANH TỊNH

Ta tìm thanh tịnh trong tâm

Bớt đi khổ nhục lòng trần sân si

Quên đi bao nỗi lụy bi

Để lòng nhẹ bớt theo ghì hồn đau.

Không làm tình bạn xa nhau

Đừng cho câu nói hoen trào má môi

Cũng chút hờn giận trên đời

Cho nhau câu nói lỡ lời chia xa.

Niềm vui tự bản thân ta

Nghĩ sao nói vậy mới là người khôn

Phải cho đời sống xanh hồn

Đừng nên tiêu phí rắp khôn dạy người.

Tìm trong bản ngã cái tôi

Bản thân ta chính là lời dạy khuyên

Cố vui nơi chốn tịnh thiền

Mỗi ngày đời sống an nhiên được là.

Ráng tu dưỡng tánh tâm ta

Từ bi hỉ xã thiết tha nhẫn từ

Ai cũng có khổ riêng tư

Thì xin đồng cảm với người khó khăn.

Phước duyên còn gặp thâm ân

Hết duyên thì cũng phải lần đón đưa

Không duyên có cũng bằng thừa

Cám ơn trời đất sớm trưa độ rày...

Đỗ Công Luận. 10/11/2017. (1.210)

KHÚC HÁT U HOÀI

Con đường chia cách đôi nơi

Em bên kia đứng, anh ngồi bên đây

Nhớ thương nữa mãnh trăng gầy

Mùa Đông năm ấy đường mây chia lìa.

Em về bám víu sương khuya

Gót son nhẹ bước dấu chia dặm dài

Hồn anh để nhớ thương ai

Mù sương khuất nẻo bàn tay xuân thì.

Ngập ngừng lệ thấm hoen mi

Chào anh yêu nhé, em đi lấy chồng

Tang tình con sáo sang sông

Mừng vui pháo đỏ rượu hồng tiễn em.

Đôi mình chẳng nợ nên duyên

Đời vui mấy chốc ưu phiền thiên thu

Đưa tay vén mặt trời mù

Tình anh chôn đáy ngục tù mắt ai.

Em nằm ru cháu ngủ say

Đêm nghe Khúc Hát U Hoài xa xưa

Buồn len dậu đổ bìm thưa

Xa nhau từ độ giao mùa lửa binh...

Đỗ Công Luận. 10/11/2017. (1.209)

VÙNG TRỜI BÌNH YÊN

Dòng đời cuộc sống đua chen

Tranh dành từng miếng thấp hèn cái ăn

Không được, nói xấu lằn nhằn

Để cho được chút đỉnh phân hơn người.

Dặn lòng nhịn chút đi thôi

Hơn thua chi để tiếng cười tỏa lan

Người khôn chỉ biết nói càng

Ta dại tìm chốn an nhàn tịnh tâm.

Ở đời ai cũng lỗi lầm

Người phàm xác thịt, thánh thần phải đâu?

Thế mà sao chẳng thương nhau!!

Quàng xiên nói xấu đau đầu lanh chanh.

Một câu nhịn, chín câu lành

Thì xin nhẫn nhục tập tành nguôi ngoai

Chẳng là hèn yếu thua ai

Cốt ghi chữ nhẫn cầm tay tâm hiền.

Chẳng qua ta muốn bình yên

Thênh thang trời rộng dạo miền cỏ hoa

Trăm năm trong cỏi người ta

Nhịn nhau một chút có là chết đâu...

Đỗ Công Luận. 9/11/2017. (1.208)

ĐỪNG NHÌN VẼ DÁNG BÊN NGOÀI

Đừng Nhìn Vẽ Dáng Bên Ngoài

Để mà đánh giá ai ngay thật tình

Chẳng qua soi tỏ dáng hình

Bên trong chỉ biết có mình có ta.

Nghèo chẳng có tội đâu mà

Chỉ là số phận kêu ca than gì

Bởi do tiền kiếp lụy bi

Kiếp nầy vay trả nhằn nhì vậy thôi.

Chẳng qua muôn sự ở đời

Làm lành lánh dữ cái tôi trường tồn

Nghèo cho sạch, rách cho thơm

Cũng không than vãn trách hờn cao xanh.

Khi buồn ngủ gặp chiếu manh

Mưa rào nắng hạn tưới xanh ngày buồn

Phận số rồi tốt đẹp hơn

Bôn ba thời vận phết sơn cuộc đời.

Thấy người sang trọng đua đòi

Mặt mày sáng sủa dáng thời bảnh bao

Biết đâu rỗng bụng thì sao

Chỉ là hào nhoáng phỏng phao bạc tiền.

Ở đời muôn sự tại thiên

Ráng lo dưỡng tánh tâm hiền phước may

Định tuần phúc báo xưa nay

Thoát cơn bỉ vận thái lai hạnh đầy...

Đỗ Công Luận. 9/11/2017. (1.207)

Attachments area