Thơ 90
CÕI NGƯỜI TA
BÀI THƠ VIẾT THỨ 1.000 TẶNG CHA
VIẾT CHO NGÀY TỪ PHỤ
ĐỜI VUI MẤY PHÚT...
NHẶT HOA RƠI RỤNG VEN ĐƯỜNG
TỰ TA YÊU LẤY TA THÔI
HỌA PHÚC VÔ LƯỢNG
ĐẠP XE THỂ DỤC
ĐỨC TÀI NHÂN NGHĨA BẠC TIỀN
NẮNG NHỚ
EM VỀ THÁNG SÁU TRỜI MƯA
TU NHÂN TÍCH ĐỨC NGƯỜI ƠI!!
CÕI NGƯỜI TA
Bồng bềnh trong cỏi người ta
Đua tranh danh lợi làm ma không hồn
Cũng vì manh áo chén cơm
Xa hoa phù phiếm thua hơn tranh phần.
Người già lê lết đôi chân
Bán từng tờ số nuôi thân hàng ngày
Còn hơn những kẻ ăn mày
Chân đi khập khểnh ngửa tay xin tiền.
Người giàu cũng cố đua chen
Chín đồng vẫn ráng kiếm thêm được mười
Mặc ai khóc, mặc ai cười
Miễn sao của cải chất khơi cao đầy.
Thế thời, thời thế trả vay
Kẻ nghèo vảnh mặt ngửa mày vểnh râu
Người sang úp mặt khóc rầu
Sáng ra tan biến nhà lầu xe hơi.
Rõ thay cho cái sự đời
Giàu thì coi trọng sáng ngời anh em
Lỡ chân rớt xuống mọn hèn
Chẳng còn tình nghĩa, bạc đen đảo chiều.
Cuộc đời có được bao nhiêu
Sáu mươi năm cũng ít nhiều chướng tai
Sinh trong cõi người ta nầy
Khóc cười nước mắt có đầy bể dâu.
Tự thân chuốt lấy khổ đau
An nhiên niệm pháp đạo màu hướng tâm
Đời vui có được mấy lần
Chết rồi mới biết họa thân thế nào!!
Đỗ Công Luận. 18/6/2017. (1001)
BÀI THƠ VIẾT THỨ 1.000 TẶNG CHA
Bài thơ con viết tặng Cha
Nhớ Ngày Từ Phụ khói lòa mắt cay
Bàn thờ nhang tỏa hương bay
Sáu năm Cha đã ngủ say giấc nồng.
Ngày xưa Cha ẵm bế bồng
Dắt con trên nẻo đời chông gai đầy
Áo cơm trùm phủ đôi vai
Cõng con đi khắp đường dài gió mưa.
Dù cho nắng quái chiều thưa
Nụ cười con trẻ hơn mua bạc vàng
Nhìn con áo rộng xênh xang
Đôi chân có mỏi nệ màng sớm trưa.
Thế gian còn những lọc lừa
Đôi vai nặng gánh hơn thua cuộc đời
Giữa vùng đạn lạc tên rơi
Niềm vui thấy được nụ cười nở môi.
Theo con đi khắp nẻo đời
Bốn vòng kẽm thép sáng ngời kiếm đao
Cha nằm ru giấc chiêm bao
Mừng con trút bỏ chiến bào chinh nhân.
Đời ai cũng phải một lần
Cha đi xế bóng chiều phân nắng dài
Tình Cha biển rộng láng lai
Con còn gánh vác hai vai nặng oằn.
Bài thơ viết thứ một ngàn (1.000)
Tặng Cha thương mến vô vàn kính yêu
Loay xoay giọt nắng cuối chiều
Con ngồi góc phố nặng nhiều âu lo...
Đỗ Công Luận. 16/6/2017. (1.000)
VIẾT CHO NGÀY TỪ PHỤ
18/6/2017
Chiều vàng tắt nắng hoàng hôn
Xuôi tay nhắm mắt cháu con giả từ
Cha về vui với tiên hư
Chín lăm năm đủ mệt nhừ óc tim.
Cha say giấc ngủ im lìm
Nhìn đôi mắt nhớ ru im tuổi trời
Chiều thu nhạt ánh vàng rơi
Vui say tiên cảnh Cha cười thiên thu.
Còn đâu câu hát lời ru
Nuôi con bồng ẵm ca từ ban sơ
Dạy con ngày nắng bơ vơ
Cho cây thẳng đứng dấu mờ non cao.
Con đi luồng lạch phá rào
Dõi theo chân bước thấp cao định hàng
Trầm tư niềm nhớ miên man
Mong cho con trẻ phước ban ơn dài.
Một đời dày mỏng đôi tay
Xoay tròn vũ trụ vòng quay định tuần
Dạy con hai chữ nghĩa nhân
Tích đầy công đức thấm nhuần hạnh thông.
Mẹ đi chiều tắt gió đông
Cha vui cảnh hạc non bồng Tây Phương
Cận kề loan phượng uyên ương
Còn đôi mắt đỏ bước đường con đi...
Đỗ Công Luận. 16/6/2017. (999)
ĐỜI VUI MẤY PHÚT...
Ngước nhìn trời rộng bao la
Ta như hạt cát giữa sa mạc buồn
Gối đầu tường đá tay ôm
Nghe chừng mộng mị vô thường gọi tên.
Trãi bao mưa nắng gập ghềnh
Đời vui mấy phút chông chênh kiếp người
Tranh ăn kẻ khóc người cười
Ta tìm về chút thảnh thơi an nhàn.
Giữa dòng thế sự bất an
Giành nhau lộc đỉnh cao sang bạc tiền
Chết rồi có được bình yên
Hay là thân xác ưu phiền thiệt hơn.
Quẩn quanh giữa cỏi u hồn
Chân cùm tay xích lửa hôn mặt dầy
Làm thân ngạ quỷ trả vay
Bao giờ thoát kiếp đầu thai dương trần.
Luân hồi quả báo hại thân
Gieo chi nghiệp chướng dấu hằn kiếp sau
Trùng khơi sóng gió ba đào
Vòng vây đọa kiếp theo mau lời nguyền.
Xếp đôi chân đất tọa thiền
Thu hồn lạc phách nhắm nghiền mắt chay
Trôi theo định số an bài
Sáu mươi năm có đủ dài lắm đâu!!
Đỗ Công Luận. 15/6/2017. (998)
NHẶT HOA RƠI RỤNG VEN ĐƯỜNG
Ngó lên chẳng thấy mình cao
Nhìn xuống biết được hơn bao nhiêu người
Trần gian một khúc rong chơi
An nhiên tự tại thảnh thơi tâm hiền.
Sống không phải vì bạc tiền
Sống vì cái nghĩa ân duyên cao dầy
Ngước nhìn trước mặt ban mai
Sau lưng quay lại dạn dày nắng mưa.
Nhìn con tim thấy bằng thừa
Trông ra để thấy hơn thua cuộc đời
Buồn thời buông xã buông xuôi
Giữa tâm tỉnh lặng nụ cười nở môi.
Sáng ra được thấy mặt trời
Biết rằng còn sống nghe đời yêu thương
Bàn tay góp gió muôn phương
Nhặt hoa rơi rụng ven đường đắm say.
Hoa ưu đàm nở giữa ngày
Tâm thành hỉ xã nguôi ngoai hận thù
Cầm tay cẩn tắc vô ưu
Làm cây cỏ dại giữa mù sa mưa.
Trần gian đầy những lọc lừa
Đau đầu tính toán hơn thua hành thiền
Ta về vui với an nhiên
Bước chân tự tại dạo miền cỏ thơm...
Đỗ Công Luận. 14/6/2017. (997)
TỰ TA YÊU LẤY TA THÔI
Trần gian cỏi tạm nương thân
Sinh ra cũng phải có lần khổ đau
Hình hài dáng vóc Cha trao
Mẹ cho bầu sữa lối vào mông mênh.
Bản thân ta tự vươn lên
Trần gian tuyệt vọng sấm rền mưa dông
Giữa lồng ngực nở căng phồng
Vẫn nghe tràn chảy đỏ hồng máu tim.
Cuộc đời dài những thước phim
Dặm ngàn bảy nỗi ba chìm sóng cao
Tự thân cố gắng vượt rào
Đỉnh cao danh lợi lối vào ai cho!!
Còn nghe cơm áo nặng lo
Thời gian có đủ hẹn hò lợi danh
Đưa tay nghiệp quả chưa thành
Vòng vây thương nhớ màu xanh cuộc đời.
Tự ta yêu lấy ta thôi
An nhiên tự tại mỉm cười với ta
Quẩn quanh trong cỏi ta bà
Sống đời đẹp đạo bài ca hạnh tồn...
Đỗ Công Luận. 14/6/2017. (996)
HỌA PHÚC VÔ LƯỢNG
Sống đời cỏi tạm trần ai
Đôi khi họa kiếp nạn tai đâu ngờ
Rủi may, may rủi có chờ
Tai bay họa gửi phập phờ bám đeo.
Đường đi cũng lúc oằn quèo
Bao giờ thẳng tấp, cong queo tùy thời
Có khi sóng gió trùng khơi
Đôi lúc phẳng lặng im hơi đất bằng.
Họa phúc đặt giữa bàn cân
Họa nhiều phúc ít căn phần phước may
Biết rằng phúc bất trùng lai
Họa vô đơn chí có ngày lao đao.
Khổ thân rước lấy họa vào
Tài không tổn mạng tốn hao cũng đành
Thì thôi chẳng trách cao xanh
Cũng là số kiếp trời dành thế thôi.
Luận bàn họa phúc trên đời
Có là kiếp trước tu thời thẳng ngay
Họa đây cũng kiếp nạn rày
Nhiều thời tổn mạng, tổn tài nhẹ cân...
Đỗ Công Luận. 13/6/2017. (995)
ĐẠP XE THỂ DỤC
Buổi chiều gió mát thong dong
Cởi xe đạp chạy lượn vòng thể thao
Phố xa, qua cầu thấp cao
Tập thể dục khỏe, ngày sau vững bền.
Tuổi già lú lẫn nhớ quên
Thường hay bệnh tật bập bềnh sớm hôm
Đạp xe máu huyết chảy thông
Săn chắc cơ bắp đỏ hồng máu tim.
Qua cầu gió thoảng im im
Thong dong ta đạp bánh ghìm xe lăn
Mười cây số cũng đủ cần
Một giờ vận động rõ phân mỗi ngày.
Cuộc đời như trở bàn tay
Chưa biết sống chết ngày mai thế nào
Sống mạnh sống khỏe tầm cao
Trái tim lồng ngực căng trào niềm tin...
Đỗ Công Luận. 12/6/2017. (994)
ĐỨC TÀI NHÂN NGHĨA BẠC TIỀN
Làm người sống ở trên đời
Nghĩa nhân tài đức võng nôi luyện rèn
Dẫu rằng sống phải đua chen
Giữ sao cẩn trọng mọn hèn lánh xa.
Trăm năm trong cỏi người ta
Làm sao tránh khỏi ta bà lợi danh
Của ăn của mặc để dành
Gặp khi lỡ vận chút thành thiện tâm.
Hại người đôi lúc hại thân
Nhìn xa thiện ác quả nhân báo đền
Tích đức cầu mong vững bền
Còn hơn dành dụm bạc tiền thiệt nhân.
Tâm hiền hai chữ nghĩa ân
Sống đời đạo hạnh có phần không lo
Trên đe dưới búa hẹn hò
Cầm bằng họa phúc đưa đò nhân duyên.
Đức tài nhân nghĩa bạc tiền
Cân đong đo đếm theo triền sóng xô
Biết rằng vật chất xô bồ
Giữ sao trọn vẹn Nam Mô niệm từ...
Đỗ Công Luận. 12/6/2017. (993)
NẮNG NHỚ
Sáng nay trời rét lạnh căm
Chừng nghe bão rớt vuột tầm tay cao
Thế thời thiên địa dần trao
Mùa hè nóng bỏng lạnh sao lạ kỳ.
Nghe từ sáng lạnh thiên di
Mùa Xuân nắng ấm mang đi phương nào
Anh ngồi ru khúc tình đau
Buồn con bướm đậu hiên rào dậu xưa.
Em đi nắng ấm giao mùa
Từ khi ong bướm dạ thưa cúi chào
Ru đời khúc hát xanh xao
Bàn tay năm ngón lối vào thiên thai.
Gọi buồn cho gió mưa bay
Có là thương nhớ theo ngày lẫn đêm
Xa nhau từ độ nắng êm
Em đi bỏ ánh trăng mềm đơn côi.
Tôi ngồi ấm lạnh mình tôi
Nhớ thương giọt nắng bên đời thở than
Bây giờ nắng gọi hè sang
Sưởi lên ấm chút hồn oan dật dờ...
Đỗ Công Luận. 11/6/2017. (992)
EM VỀ THÁNG SÁU TRỜI MƯA
Hẹn rằng tháng sáu hè sang
Em về nối lại cung đàn chùng dây
Đêm mơ tưởng ánh trăng gầy
Áo vàng lụa mỏng em say nhịp cuồng.
Chiều rơi dưới đáy sông thương
Xa nhau từ lúc vô thường gọi tên
Đường mây gió thoảng rập rền
Có mang nỗi nhớ về bên phương nầy.
Nắng hè lay lắt hàng cây
Mưa hiu hắt nhớ trời mây u sầu
Ngày xưa còn có bên nhau
Ly kem mát lạnh ngọt ngào chia đôi.
Giờ xa khuất mãi phương trời
Sông ngăn cách núi trùng khơi dặm dài
Đợi nhau vàng lá thu phai
Nắng lên sưởi ấm bàn tay gọi mùa.
Em về tháng sáu trời mưa
Rung rinh cành lá gió lùa áo em
Tóc xưa còn xõa buông rèm
Sao trời anh đếm, sao em anh tìm...
Đỗ Công Luận. 10/6/2017. (991)
TU NHÂN TÍCH ĐỨC NGƯỜI ƠI!!
Một câu nhịn, chín câu lành
Thì thôi nhẫn nhục hướng thành thiện tâm
Sinh thời ai cũng lỗi lầm
Biết mà sửa chửa theo chân thiền hành.
Sống đời đừng quá gian manh
Số phần định liệu trời dành sẳn cho
Dò sông dò biển dễ dò
Nào ai lấy thước mà đo tất lòng.
Sông đời có lúc sâu nông
Con người có lúc bềnh bồng phận đau
Vũ môn tay cố vượt rào
Đôi chân thấp ngắn làm sao vững bền.
Ngẩng cao đầu cố vượt lên
Vòng tay định mệnh bứt xiềng chặt dây
Dù cho nghèo khó hôm nay
Biết đâu lại có ngày mai sang giàu.
Ở ăn được toại lòng nhau
Nghèo hèn cho sạch rách sao ngọt bùi
Tu nhân tích đức người ơi!!
Hướng thành nhân quả đèn trời tỏ soi...
Đỗ Công Luận. 10/6/2017. (990)