Chúng ta biết rằng trái đất không có dạng hình phẳng, nhưng để thuận tiên và dễ mang theo, ta luôn vẽ bản đồ trên mặt giấy phẳng. Do Trái Đất có dạng hình cầu, bản đồ vẽ trên quả địa cầu là dạng bản đồ chính xác nhất.
Một bản đồ trên mặt địa cầu chỉ ra: tất cả các kinh tuyến có độ dài bằng nhau và gặp nhau ở hai địa cực, tất cả các vĩ tuyến song song với nhau, các vĩ tuyến chạy vòng quanh địa cầu có chiều dài giảm dần về phía hai cực, khoảng cách giữa các kinh tuyến trên một vĩ tuyến bất kỳ là bằng nhau và các kinh tuyến giao cắt các vĩ tuyến theo góc vuông.
Nhưng không thể vẽ bản đồ chính xác của thế giới trên một tờ giấy phẳng được. Vì vậy, các nhà vẽ bản đồ đã thực hiện phép chiếu bản đồ trên quả địa cầu lên mặt phẳng. Các phép chiếu khác nhau cho ta độ chính xác tương ứng với những vùng khác nhau trên bản đồ. Để tạo ra các loại bản đồ khác nhau này, ta ứng dụng các khái niệm trong hình học xạ ảnh.
Ví dụ: phép chiếu Mercator (phép chiếu hình trụ) chính xác đối với khu vực gần xích đạo. Phép chiếu Mercator không cho ta kinh tuyến hội tụ hai cực. Do đó về tỉ lệ, khu vực ở gần hai cực có kích thước lớn hơn khíc thước thật.
Phép chiếu phương vị đứng lại được sử dụng nếu cân sự chính xác ở vùng cực.
Ngoài ra còn có các phép chiếu khác được sử dụng trong môn bản đồ học như: phép chiếu phương vị, phép chiếu hình nón, phép chiếu hình sin, phép chiếu đồng diện tích, phép chiếu gián đoạn.
Tuy nhiên, khi sử dụng phép chiếu có ít nhất một phần bản đồ bị méo. Vì vậy, những người làm nhiệm vụ hoa tiêu thường phải sử dụng kết hợp những kiểu bản đồ khác nhau tuỳ vào vùng di chuyển cũng như hình thức di chuyển (trên không, dưới biển). Nếu không có kiến thức nền tảng về hình học xạ ảnh, tỉ lệ, biểu đồ và hình học cầu, ngành bản đồ học có lẽ sẽ chỉ dừng lại ở cấp độ sơ khai mà thôi.