Trường tương tư

Post date: Jun 13, 2013 2:31:39 PM

長相思

 

Lương Ý Nương 梁意娘

Đời hậu Chu (907- 955) thời Ngũ Đại, ở vùng sông Tiêu Tương tỉnh Hồ Nam có nàng Ý Nương vừa đẹp lại hay chữ . Nhà nàng có chàng Lý Sinh hàn sĩ phong lưu tuấn tú ở trọ. Có lần hai người gặp nhau lúc đi ngắm trăng, trai tài gái sắc tâm đầu ý hợp nên sau đó thường hay lui tới và đem lòng yêu nhau. Cha của Ý Nương là Lương Công hay chuyện tức giận bèn đuổi Lý sinh đi .

 

Ý Nương đau đớn, thương nhớ mà sinh bịnh rồi nàng làm bài Trường Tương Tư để gởi gắm niềm tâm sự của mình. Lý Sinh nhận được bài thơ cảm xót vô cùng, chàng nhờ người mai mối đến năn nỉ với Lương Công xin hỏi cưới Ý Nương. Ban đầu Lương Công còn dùng dằng nhưng sau đọc được bài thơ này của con gái mình, ông cảm động mà chấp nhận cho hai người nên duyên.

 

 

 

Tương tư dài

(Người dịch: Đinh Vũ Ngọc)

Hoa rơi lá rụng dàu dàu 

Suốt ngày mong nhớ nào đâu thấy nàng 

Nhớ thương đứt ruột, bầm gan 

Lệ rơi sùi sụt, từng hàng châu rơi! 

Em có một tấc lòng 

Biết cùng ai chia sẻ 

Nhờ gió đuổi mây đi 

Cùng trăng phân mọi lẽ. 

Ôm đàn lên lầu cao 

Lầu cao hoa trăng đầy 

Khúc tương tư chưa dứt 

Lệ rơi, đàn đứt dây. 

Người bảo sông Tương sâu 

Sâu chưa bằng nỗi nhớ 

Sông sâu còn có đáy 

Tương tư không có bờ. 

Đầu sông Tương em đợi 

Cuối sông Tương chàng mong 

Nhớ nhau mà chẳng gặp 

Cùng uống nước chung dòng. 

Hồn mộng bay chẳng đến 

Chỉ muốn chết cho xong 

Trong cảnh tương tư ấy 

Em tan nát cà lòng. 

Nhớ nhau hoài, nhớ nhau luôn 

Nhớ nhau chẳng dứt, càng thương nhớ nhiều 

Ví mà biết khổ vì yêu 

Thì ngày xưa ấy chẳng liều quen nhau!