Thiên 39

Post date: Jun 09, 2013 5:31:17 AM

1

 

 

 

 

 

 

2

 

 

 

 

 

 

3

 

 

 

4

昔之得一者:

天得一以清;

地得一以寧;

神得一以靈;

谷得一以生;

侯得一以為天下正。

其致之也,

天無以清,將恐裂;

地無以寧,將恐廢;

神無以靈,將恐歇;

谷無以盈,將恐竭;

萬物無以生,將恐滅;

侯王無以正,將恐蹶。

貴以賤為本,高以下為基。

是以侯王自稱孤、寡、不穀。

此非以賤為本邪?非乎?

故致譽無譽。

是故不欲如玉,珞珞如石。

Tích chi đắc nhất giả:

thiên đắc nhất dĩ thanh;

địa đắc nhất dĩ nịnh;

thần đắc nhất dĩ linh;

cốc đắc nhất dĩ sanh;

hầu đắc nhất dĩ vi thiên hạ chính.

Kì trí chi dã,

vị

thiên vô dĩ thanh, tương khủng liệt;

địa vô dĩ nịnh, tương khủng phế;

thần vô dĩ linh, tương khủng hiết;

cốc vô dĩ doanh, tương khủng kiệt;

vạn vật vô dĩ sanh, tương khủng diệt;

hầu vương vô dĩ chính, tương khủng quyết.

Cố

quý dĩ tiện vi bổn, cao dĩ hạ vi cơ.

Thị dĩ hầu vương tự xưng cô, quả, bất cốc.

Thử phi dĩ tiện vi bổn tà? Phi hồ?

Cố trí dự vô dự.

Thị cố bất dục như ngọc, lạc lạc như thạch.