Bắc thuộc chỉ thời kỳ Việt Nam bị đặt dưới quyền cai trị của các triều đình Trung Quốc, nghĩa là thuộc địa của Trung Quốc:
Các sử gia của Việt Nam ngày nay chính thức sử dụng thuật ngữ "Bắc thuộc" để chỉ đến giai đoạn từ khi nhà Triệu tiêu diệt nước Âu Lạc của An Dương Vương năm 179 TCN đến khi thành lập nhà Ngô bằng việc Ngô Quyền xưng vương năm 939, cũng như giai đoạn nội thuộc nhà Minh từ khi nhà Hồ mất năm 1407 đến khi nhà Minh công nhận "An Nam" độc lập năm 1427.
Trong thời gian này Việt Nam bị đặt dưới quyền cai trị của các triều đình của phương Bắc như:
Bắc thuộc lần thứ nhất (179 TCN - 39): nhà Triệu và nhà Hán
nhà Hán lập quốc vào năm 202 TCN, đến 111 TCN chiếm Lĩnh Nam (bấy giờ là nước Nam Việt dưới thời nhà Triệu)
Bắc thuộc lần thứ hai (43 - 541): nhà Đông Hán, Đông Ngô, Tào Ngụy, nhà Tấn, nhà Tề, nhà Lương
Bắc thuộc lần thứ ba (602 - 939): nhà Tùy, nhà Đường, Nam Hán. Có giai đoạn Việt Nam tự trị từ 905-939
Bắc thuộc lần thứ tư (1407-1427): nhà Minh tái chiếm lại Việt Nam