5. Bài thơ HẢI KHẨU DẠ BẠC HỮU CẢM :
海口夜泊有感 HẢI KHẨU DẠ BẠC HỮU CẢM
湖海年來興未闌, Hồ hải niên lai hứng vị lan,
乾坤到處覺心寬。 Càn khôn đáo xứ giác tâm khoan.
眼邊春色薰人醉, Nhỡn biên xuân sắc huân nhân túy,
枕上潮聲入夢寒。 Chẩm thượng triều thanh nhập mộng hàn.
歲月無情雙鬢白, Tuế nguyệt vô tình song mấn bạc 君親在念寸心丹。 Quân thân tại niệm thốn tâm đan.
一生事業殊堪笑, Nhất sinh sự nghiệp thù kham tiếu,
嬴得虛名落世間。 Doanh đắc hư danh lạc thế gian !
* Chú Thích :
- HỨNG 興 : là Cảm hứng. Nếu đọc là HƯNG thì có nghĩa là Nổi dậy.
- LAN 闌 : là Sắp hết, sắp tàn. HỨNG VỊ LAN 興未闌 : là Rất còn hứng thú chưa tàn phai.
- ĐÁO XỨ 到處 : Nơi mà ta đến, nên có nghĩa là KHẮP NƠI.
- HUÂN 薰 : Có THẢO ĐẦU nên có nghĩa là một loại cỏ thơm, là Hơi thơm.
- TRIỀU THANH 潮聲 : là Tiếng sóng.
- THÙ 殊 : là Đắc biệt, là Chấm dứt. THÙ KHAM TIẾU 殊堪笑 : Là Chấm dứt một cách khá buồn cười.
- LẠC 落 : là Rụng, Rơi, Rớt. LẠC THẾ GIAN 落世間 : là Còn Rơi rớt lại, còn để lại trên đời.
* Nghĩa Bài Thơ :
Cảm Hứng Đêm Đậu Thuyền Ở Cửa Biển
Những năm gần đây sống kiếp hải hồ nhưng cái hứng vẫn chưa tàn; Cảnh trời đất khắp nơi đều làm cho lòng ta cảm thấy khoan khoái. Trước mắt ta mùi hương của sắc xuân làm say đắm lòng người, tiếng sóng trên sông nước đưa ta vào giấc ngủ lạnh lẽo. Ngày tháng qua đi một cách vô tình, khiến cho hai bên tóc mai đà bạc trắng, mà tấc lòng trung hiếu vẫn phải gìn giữ sắt son. Sự nghiệp một đời chấm dứt một cách đáng buồn cười, vì chỉ có được chút hư danh để lại cho thế gian mà thôi !
* Diễn Nôm :
HẢI KHẨU DẠ BẠC HỮU CẢM
Mấy năm hồ hải hứng chưa tàn,
Trời đất khắp nơi thảy chứa chan.
Xuân sắc thoảng hương người chếnh choáng,
Sóng sông đưa lạnh mộng lan man.
Vụt vù năm tháng đầu đà bạc,
Canh cánh hiếu trung dạ chửa an.
Sự nghiệp một đời cười chấm dứt,
Hư danh còn chút để dân gian !
Lục bát :
Giang hồ cảm hứng chưa tàn,
Khắp nơi trời đất đều khoan khoái lòng.
Hương xuân ngây ngất mênh mông
Rì rào bên gối sóng sông mơ màng.
Bạc đầu năm tháng thời gian,
Hiếu trung giữ vẹn riêng mang tấc lòng.
Một đời sự nghiệp hư không,
Khẩy cười một tiếng theo dòng thế gian !
Đỗ Chiêu Đức