Kính gửi quý vị trưởng thượng và quý anh chị con cóc cuối tuần.
Dạo:
Đêm Xuân vẳng tiếng đàn xa,
Ngậm ngùi chẳng biết quê nhà chốn nao.
Cóc cuối tuần:
夜 聽 琴 聲
軒 前 隱 約 舊 絃 音,
怨 湧 愁 沖 酒 未 斟.
狂 妄 塞 雲 侵 病 月,
愀 然 山 鳥 別 殘 林.
汪 汪 蠟 火 陳 灰 臉,
悶 悶 春 袍 殮 死 心.
雨 降 遠 琴 聲 漸 斷,
忽 知 故 郡 永 難 尋.
陳 文 良
Âm Hán Việt:
Dạ Thính Cầm Thanh
Hiên tiền ẩn ước cựu huyền âm,
Oán dũng, sầu xung, tửu vị châm.
Cuồng vọng tái vân xâm bệnh nguyệt,
Thiểu nhiên sơn điểu biệt tàn lâm,
Uông uông lạp hỏa trần hôi kiểm,
Muộn muộn xuân bào liễm tử tâm.
Vũ giáng, viễn cầm thanh tiệm đoạn,
Hốt tri cố quận vĩnh nan tầm.
Trần Văn Lương
Dịch nghĩa:
Đêm Nghe Tiếng Đàn
Trước hiên mơ hồ vẳng tiếng đàn xưa,
Nỗi oán vọt lên, nỗi sầu tràn, rượu chưa rót.
(Đám) mây ở biên giới càn rỡ xâm lấn con trăng bệnh,
(Bầy) chim núi buồn bã từ biệt cánh rừng tàn.
Rưng rưng, ngọn lửa nến phơi trần cái mặt lem luốc (của người),
Buồn rầu, áo bào (của mùa) xuân liệm con tim chết.
Mưa rơi, tiếng đàn xa chầm chậm dứt,
Chợt biết rằng quê cũ (sẽ) mãi mãi khó tìm (lại được).
Phỏng dịch thơ:
Tiếng Đàn Đêm
Trước thềm văng vẳng khúc tình tang,
Sầu oán dâng cao, rượu chẳng màng.
Biên tái, mây vùi trang nguyệt bệnh,
Đất nhà, chim bỏ cánh rừng hoang.
Áo xuân liệm mảnh hồn khô quắt,
Đèn tối soi khuôn mặt võ vàng.
Mưa lấp tiếng đàn, lòng chợt biết,
Quê mình đà hết lối tìm sang.
Trần Văn Lương
Cali, 3/2019
Lời bàn của Phi Dã Thiền Sư:
Khúc đàn xưa vẫn đó,
Làng xóm cũ nay đâu?
Hỡi ơi!
* Lại xin góp một con nhái con với anh Trần Văn Lương:
ĐÊM NGHE ĐÀN
Vẳng tiếng đàn xưa dưới mái hiên.
Rượu chưa kịp rót, oán sầu lên.
Mây ngoài biên ải che trăng lạnh.
Chim giữa rừng hoang bỏ đất buồn.
Ánh nến rưng rưng soi mặt khổ.
Áo xuân rượi rượi liệm hồn đen.
Đàn dần im tiếng, mưa vừa đồ.
Quê cũ đường về, lối đã quên!
Mùi Quý Bồng
03/14/2019
Kính anh Bồng,
Bài dịch của anh quá tuyệt.
Đa tạ anh đã luôn góp tiếng.
Kính,
Lương
HỌA VẬN :
聽雨 THÍNH VŨ
軒外瀟瀟細雨音, Hiên ngoại tiêu tiêu tế vũ âm,
寒窗孤影酒單斟。 Hàn song cô ảnh tửu đơn châm.
猢猻樹倒皆離散, Hồ tôn thọ đảo giai ly tán,
鳥獸限時各別林。 Điểu thú hạn thời các biệt lâm.
客地悠悠亡國恨, Khách địa du du vong quốc hận,
家鄉耿耿故園心。 Gia hương cảnh cảnh cố viên tâm.
舊時鄰里今何在? Cựu thời lân lý kim hà tại ?
安樂歡歌無處尋! An lạc hoan ca vô xứ tầm !
杜紹德 Đỗ Chiêu Đức
* Dịch Nghĩa :
NGHE MƯA
Ngoài hiên tiếng mưa thánh thót rả rít rơi,
Một bóng bên song cửa lạnh đơn độc tự rót rượu cho mình.
Cây cao đã ngã nên đàn khỉ đều tự tan đàn xẻ nghé,
Hạn lớn đổ đến nên chim thú đều mạnh ai nấy bỏ rừng mà đi.
Dằng dặc nơi đất khách luôn mang trong lòng cái hờn vong quốc,
Canh cánh tình quê luôn mang nặng lòng tưởng nhớ đến quê hương.
Làng xóm khi xưa giờ đã ra sao rồi, có còn như xưa chăng ?
Cảnh vui vẻ hoan ca không còn tìm đâu được nữa !
* Diễn Nôm :
NGHE MƯA
Ngoài hiên thánh thót tiếng mưa rơi,
Trong cửa tự say bóng một người.
Cây ngã hồ tôn đi tứ tán,
Hạn về chim thú tản muôn nơi.
Quê người dằng dặc hờn không dứt,
Đất mẹ bâng khuâng nhớ khó nguôi.
Làng xóm khi xưa đà mất hút,
Tìm đâu hoan lạc thuở xưa vui !
Đỗ Chiêu Đức
Kính anh Đức,
Wow, wow, wow! Thi tài Hán Việt của anh quả là đáng nể và nói như các Cụ là "bất khả tư nghị".
Ngoài chữ bái phục, tôi không còn biết nói gì hơn.
Vẫn luôn được đọc các bài viết rất giá tri của anh. Cám ơn anh.
Kính,
Lương