Cảm vì bài HỒN THU của nữ sĩ Phương Hà, xin phép được viết lại bằng lối Ngũ ngôn Thơ mới như sau...
Dạo bước đường thu một bóng ta
Chiều thu hiu hắt nắng phai nhòa
Mong manh chiếc lá thu vàng úa
Đợi gió thu về tự chốn xa
Sầu thu, đăm đắm mắt trông vời
Lại một mùa thu thương nhớ ơi
Thu đến rồi đi, người vẫn vắng
Tuổi thu lịm tắt mộng bên đời.
Trăng thu vằng vặc đẹp như thơ
Ngơ ngẩn hồn thu bao mộng mơ
Nhớ mãi thu nào trên bến vắng
Sông thu lờ lững chảy ơ hờ...
Vàng thu lác đác rụng bên trời
Theo gió mùa thu luyến tiếc rơi
Xào xạc đường thu chân sánh bước
Hương thu nhè nhẹ, tóc buông lơi...
Cùng ngắm trăng thu rọi trước nhà
Với thu, tình đượm chẳng buông tha
Mây thu mỏng nhẹ như tà lụa
Nhuộm sắc thu vàng trên khóm hoa.
Hơi thu lành lạnh thấm hồn ai
Gieo rắc vàng thu trên cỏ may
Gió gởi tình thu về chốn ấy
Hồn thu lãng đãng suốt đêm ngày
Phương Hà
Đường thu một bóng ta,
Chiều thu nắng nhạt nhòa.
Lá thu rơi vàng lối,
Hơi thu gợi nhớ xa !...
Sầu thu mắt trông vời,
Bi thu thương nhớ ơi !
Vào thu người vẫn vắng,
Tuổi thu tắt mộng đời !
Trăng thu đẹp như thơ,
Lòng thu bao mộng mơ.
Nhớ thu trên bến vắng,
Sông thu nước lững lờ !...
Vàng thu lá ngập trời,
Gió thu cuốn lá rơi.
Đường thu nghe xào xạc...'
Hương thu tóc buông lơi !
Trăng thu rơi trước nhà,
Tình thu lắm thiết tha.
Mây thu chừng lãng đãng...
Sương thu vàng khóm hoa.
Hơi thu thắm lòng ai,
Sắc thu vàng cỏ mai.
Ý thu còn mãi luyến...
Hồn thu lịm bao ngày !...
Đỗ Chiêu Đức
Trung Thu 2019