TÂM TƯ
Vì đau bút gãy bỏ thi đàn
Nghiệp chướng u buồn cũng phải mang
Đã biết tinh thần luôn ở lại
Nên nhìn thể xác sẽ lìa tan
Lau tờ kỷ niệm thời trai tráng
Chuốt chữ phong trần thuở dọc ngang
Chợt thấy vô thường đang gõ cửa
Còn lay thức dậy để nâng vần
Như Thị -LĐM
GỌI HỒN THƠ
Tơ vẫn rung trên những phiếm đàn
Từng lời thầm lặng giữa mênh mang
Cõi riêng ấm lạnh về heo hút
Tâm sự vơi đầy rụng tác tan
Cứ tưởng yên rồi thêm bạn mới
Nào ngờ loạn tới chặn đời ngang
Văn chương đôi lúc thay tri kỷ
Gọi mãi hồn thơ thả mấy vần...
Hawthorne 29 - 8 - 2019
CAO MỴ NHÂN
TÂM TƯ
Phân phất mành tương ngọn gió đàn
Than rằng lạnh giá phải đành mang
Nhân tình tựa rối không hề nản
Thế thái như vò chẳng nỡ tan
Đã có bao trò luôn luận nhảm
Đang còn lắm chuyện cứ bàn ngang
Để cho thi tứ về sôi sục
Ùa cả vào thơ giục chuốt vần.
Phan Tự Trí
NẶNG NỢ TAO ĐÀN
(Riêng tặng huynh Như Thị - LĐM)
Anh còn nặng nợ với Tao Đàn
Muốn bỏ được đâu,lỡ trót mang
Làm kiếp con tầm luôn nhã kén
Vướng thân thi sỉ phải đeo vần
Dòng thơ tâm sự lòng Hiên Lãm
Ôm mộng thanh bần dạ nát tan
Thôi thế cũng đành....đời lận đận
Thà liều cho thỏa chí nghênh ngang
songquang -20190830
TÂM SỰ
Đêm sâu dạ cảm nẫu cung đàn
Chín rạn hai vai nợ nặng mang !
Khai nụ lộc đài thân khởi sắc
Chôn mùa sương gió bóng lòa tan.
Thung dung vóc hạc quên sầu muộn
Thơi thảnh hồn hoa mặc trái ngang !
Sinh,lão,...với ai đời chẳng vậy
Tương liên thi tửu xổng đôi vần.
30-8-2019-Nguyễn Huy Khôi
CHÁNH NIỆM
Có phải bài ca lạc phím đàn?
Nghe lời tâm sự lắm niềm mang!
Vườn thơ mãi ước người thăm hỏi
Tứ đại khôn màng cảnh hợp tan
Mấy bữa đâu ngờ tim bối rối
Bao lần chẳng tỏ thói nghênh ngang
Tuyệt vời an trú trong hơi thở
Lãm Nguyệt từ đây gửi gắm vần!
Như Thu
NỖI LÒNG
Cụt hứng, đau chi lánh Diễn Đàn ?
Cạn nguồn, bệnh tật nỗi đau mang
Tinh thần xướng họa kia còn đó
Thể xác tiêu hao nọ sẽ tan
Kỷ niệm vàng son nay bỏ dỡ
Tình yêu dĩ vãng đã sang ngang
Tùy duyên ngày ấy em chờ cửa
Nghiệp nợ trần ai chép đúng vần !
Mai Xuân Thanh
Ngày 20/08/2019
ĐỒNG CẢM
Vì đau khiến nhạn tạm xa đàn
Sao bỏ ân tình đã trót mang ?
Thân xác hư hao dầu biến đổi
Tinh thần minh mẫn chả tiêu tan
Lòng yêu Nguyệt Lãm luôn chồng chất
Tâm nợ Vườn Trăng mãi ngổn ngang
Tuổi hạc tìm vui nơi xướng họa
Trong mê,vẫn tưởng nhớ câu, vần...
Thanh Hoà
TỰ SỰ
Mộng gởi suông theo tiếng gió đàn
Gánh sầu trĩu nặng vẫn đa mang
Con tằm mãi kiếp tơ ràng buộc
Nghiệp mệnh đang hồi xác rã tan
Kỷ niệm vơi đầy bao lổn ngổn
Canh đời bừa bộn mấy lang ngang
Đường về mộ địa thơ còn vướng
Chút khói hoàng hôn mượn chép vần
Lý Đức Quỳnh
MỘT ĐỜI THI CA
Thương người thi sĩ nợ văn đàn
Khi nghiệp bút nghiên đã trót mang
Nằm viện vẫn lo Hiên Nguyệt vắng
Rời thơ cứ sợ mảnh hồn tan
Tâm tư vấn vít dòng ghi dọc
Trang giấy ngoằn ngoèo chữ viết ngang
Vừa ngớt bệnh tình, vui xướng họa
Đường thi sáng đẹp ý, thanh, vần.
Sông Thu
TÂM TƯ
Như Thị lâu nay vắng diễn đàn
Bởi nhiều sự cố,bệnh thời mang
Tâm tư phó mặc phần đi,ở
Thế thái không lo lẽ hợp,tan
Đâu dễ chối từ thơ bỏ lửng
Khó bề thoái thác ý buông ngang
Bạn hữu đã cùng Hiên Nguyệt Lãm(*)
Do đây thấy khỏe tiếp gieo vần.
Thái Huy,29/8/2019
(*) Lãm Nguyệt Hiên
MUÔN VẦN LÃM NGUYỆT
Gắn bó bao năm Lãm Nguyệt đàn,
Thi nhân vốn dĩ giống đa mang.
Rã rời thể xác không lay chuyển,
Bất khuất tinh thần chẳng nát tan.
Nhá chữ phải vừa lòng xứng ý,
Nhai văn há bước tắt về ngang.
Một mai hạc khứ lầu không vắng...
Lãm Nguyệt còn muôn vạn họa vần !
Đỗ Chiêu Đức