Post date: Feb 19, 2011 11:06:51 PM
Công hay diễu
Trên đường tìm đọc tài liệu hướng đạo, tình cờ, người viết được đọc một câu hỏi của một trưởng hướng đạo cùng phần trả lời của World Organisation for Scouting Movement (WOSM). Nghĩ rằng đây là một kinh nghiệm nên biết, xin được trích dịch lại để chia sẻ với những trưởng đang sinh hoạt với trẻ em trong phong trào hôm nay. Đoạn hỏi đáp trích dịch sau đây nằm trong tiểu mục “Leaders’ Role, Support and Training” [1] ở trang tài liệu của scout.org, web của Tổ chức Phong trào Hướng đạo Thế giới (World Organisation for Scouting Movement, WOSM).
Hỏi – Xin giúp một tay! Chúng tôi có một trưởng sinh hoạt với liên đoàn đã được 30 năm. “Trưởng” X nay đã 75 tuổi. Mặc dù nhiều lần gợi ý rằng bác X nên nghỉ hưu (chúng tôi đã thực sự đã có một bữa tiệc tiễn bác về hưu, nhưng bác lại quay về đoàn để giúp đỡ). Bác X vẫn xuất du, băng rừng, đi chơi, picnic với liên đoàn, v.v…Mặc dù vẫn khoẻ mạnh, chúng tôi cảm thấy trong vài năm qua bác X đã không còn nhiều kiên nhẫn với trẻ em và hay gắt gỏng với sói con cũng như không thích nữ đoàn sinh trong bầy. Bác X thường thu dọn phòng họp, xếp dụng cụ làm thủ công vào kho trước khi Akela gọi giải tán bầy. Điều này ảnh hưởng tiêu cực đến vai trò lãnh đạo của ban huynh trưởng, làm rối trật tự, kỷ cương của bầy; xin hiểu cho, bác X là cả một tài sản tuyệt vời của liên đoàn chúng tôi, là một trưởng hăng say, và Hướng đạo là cuộc đời của bác. Có lẽ chúng tôi phải nói thẳng với bác X đừng đến sinh hoạt nữa, trừ khi tìm được một phương cách nhẹ nhàng hơn.
Quý trưởng có đề nghị nào không? Dĩ nhiên không ai muốn làm phiền lòng bác X, nhưng không khí những buổi sinh hoạt ngày trở nên ngột ngạt, khó thở.Đáp – Để tránh vấn đề trưởng đang phải giải quyết, nhiều tổ chức Hướng đạo đã đặt giới hạn tuổi để làm đoàn trưởng: thí dụ, nếu đã quá 50, người ta không thể giữ vai trò huynh trưởng nữa.
Hiển nhiên, đây không phải là trường hợp của hội HĐ của trưởng. Tuy nhiên, tôi ghi nhận bác X này không còn là một trưởng của đoàn: “bác ấy đến để giúp đỡ”. Vấn đề rõ ràng rằng là bác X cần được sinh hoạt với Hướng đạo.
1. Cách nhẹ nhàng: tổ chức một cuộc họp với ban huynh trưởng của liên đoàn và phân tích tình trạng của bác X: trình trạng gia đình bác X hiện ra sao? Ngoài Hướng đạo bác ấy còn có những sinh hoạt xã hội nào khác? Bác X có sở thích riêng nào không? … Sau đó thử xác định một vai trò cụ thể phù hợp với khả năng của bác X và giữ bác không can thiệp vào vai trò của huynh trưởng trong đoàn. Thí dụ, điều hợp một toán giúp ích (không phải là trưởng) để gây quỹ cho liên đoàn, hay quản lý kho trại cụ và trợ huấn cụ của liên đoàn, hoặc giúp chuẩn bị ngày hội Tết hàng năm của đoàn, v.v…
2. Cách không gọt dũa: Nếu đã thử những cách giải quyết nhẹ nhàng mà không có kết quả và trưởng nghĩ rằng nó sẽ không đem lại kết quả thì không có giải pháp nào khác ngoài việc thông báo thẳng thắn với bác X. Điểm chính là bác X cần hiểu rõ thông điệp là bác không thể tiếp tục tham gia sinh hoạt với liên đoàn nữa. Trưởng có thể nói trực tiếp với bác X, ví dụ như trong một cuộc họp với các những trưởng khác, hoặc trưởng có thể sử dụng một cách gián tiếp (ít gay gắt hơn) yêu cầu một người mà bác X biết và tôn trọng để chuyển tải thông điệp đến bác ấy một cách thật nhẹ nhàng nhưng rất chính xác và thật rõ ràng.
Dù lựa chọn cách giải quyết nào, sau đó quý trưởng nên tổ chức một bữa tiệc để cảm ơn, ghi nhận tất cả mọi đóng góp của bác X với liên đoàn và tặng bác ấy một món quà chia tay.
Một góp ý cuối cùng: Phải can đảm xử sự thẳng thắn và dứt khoát. Quý trưởng cần phải rõ ràng cho bác X hiểu rằng bác ấy phải ngưng lại. Quý trưởng càng để lâu, càng dùng dằng, không dứt khoát càng có nhiều khó khăn và sẽ làm bác X bị tổn thương nhiều hơn. Bởi vì sẽ có lúc quý trưởng sẽ không còn có thể chịu nổi bác nữa và sau đó có thể sẽ phản ứng một cách khó chịu.
Sau cùng, xin ghi nhớ câu chuyện của bác X và sau này không làm như thế (khi quý trưởng đã đến lúc về hưu)...
“Hướng đạo một ngày là hướng đạo mãi mãi” là một phương châm bị hiểu lầm rất nhiều. Có một thời để dấn thân và cũng có một thời để về hưu, ngưng sinh hoạt, bởi vì thế hệ trưởng trẻ tuổi cũng cần có cơ hội để giữ trách mhiệm (lãnh đạo) của họ nữa.
Câu chuyện hỏi đáp hướng đạo vừa kể là một vấn đề nhỏ, bình thường trong sinh hoạt hướng đạo. Điểm đáng chú ý là vấn nạn trong câu chuyện trên có lẽ không thường xảy ra cho những đơn vị Hướng đạo gốc Việt đang hoạt động với các hội hướng đạo của nhiều quốc gia trên thế giới (Mỹ, Úc, Pháp, Đức Canada, v.v…)
Đoạn cuối của phần trả lời ở trang web của WOSM viết, “The motto ‘Once a Scout, always a Scout’ is misleading”, nhiều người, dĩ nhiên đã sinh hoạt hướng đạo, hiểu sai ý nghĩa của phương châm “Hướng đạo một ngày, hướng đạo mãi mãi.”
‘Once a Scout, always a Scout’ không có nghĩa ngày trước là sói con một hai năm khi lớn lên (trên 21 tuổi) bỗng dưng thành “trưởng” vì là người của một xóm hay làng “Hướng đạo Trưởng niên” nào đó.
Hiểu lầm ngôn ngữ hướng đạo không phải là chuyện hiếm; đã có trưởng dùng câu cách ngôn “Hướng đạo là một trò chơi” để biện hộ cho một số khác không sinh hoạt thường xuyên với trẻ, “Vì là trò chơi nên rảnh thì chơi không rảnh thì thôi.”
“Hướng đạo là một trò chơi” nguyên văn tiếng Anh là “Scouting is a Game with a Purpose”.
Nghe hơi nồi chõ không đủ. Muốn hiểu đúng thì cần học từ nguyên bản hay bản dịch đúng mạch văn, “Hướng đạo là một trò chơi có mục đích”. Hillcourt trong “Sổ tay Thiếu trưởng” (“Handbook for Scoutmasters”) viết…
Đến ấn bản lần thứ 4 và thứ 5 của cuốn “Handbook for Scoutmasters”, dưới tựa đề “Scouting is a game” ở trang 12, Hillcourt viết
Với trưởng và tôi, Hướng đạo cũng là một trò chơi – nhưng nó không chỉ là một trò chơi cho vui. Với chúng ta, đó là một trò chơi có mục đích – mục đích để giúp trẻ trở thành người lớn bằng cách giáo dục công dân.
Giáo dục trẻ thành công dân tốt – Đó chính là mục đích của Hướng đạo.
(Trích dịch từ bài “Game with a purpose” của trưởng Rick Seymour[2])
Do đó, khi dùng câu “Hướng đạo là một trò chơi” và “trưởng là người tình nguyện” để biện minh cho những người trốn trách nhiệm là hệ quả tất yếu của sự thiếu hiểu biết về giá trị của phong trào vì chưa được huấn luyện đúng mức.
Những câu “nói lấy được” và nhưng hiểu biết hời hợt như thế không thể dùng làm lý luận lô gíc – có khả năng thuyết phục – và hoàn toàn không thích hợp với giá trị giáo dục của phong trào.
“Hướng đạo là một trò chơi có mục đích” mới đích thực là cách ngôn Hướng đạo.
“Hướng đạo một ngày, hướng đạo mãi mãi” có nghĩa là người cựu hướng đạo sẽ mãi mãi sống với giá trị của phong trào.
Nếu Erich Maria Remarque có “Một thời để yêu và một thời để chết” thì trưởng hướng đạo cũng cần tự nhủ rằng chúng ta nên/đã có một thời dấn thân thì cũng cần có một thời phải dừng bước, để vai trò lãnh đạo lại cho thế hệ theo sau.
Trường hợp bác X là một vấn nạn cá nhân có giải pháp tương đối không phức tạp nhưng “trưởng” không đoàn sinh có thể là một hội chứng văn hoá (culture-bound syndrome) cần được quan tâm nhiều hơn để tránh mâu thuẫn với mục đích chính của phong trào.
Tháng 7, 2010 - Montreal những ngày hè oi bức.
Hoa Kỳ - Nội lệ Quy trình của Boy Scouts of America (BSA) ghi rõ tiêu chuẩn công dân của trưởng Hướng đạo Hoa Kỳ:
“Với công dân Mỹ, tất cả mọi người có liên hệ chính thức với Hội Hướng đạo Hoa Kỳ đều phải chấp nhận bản tuyên bố về những nguyên lý tín ngưỡng.
[Xem phần “The BSA Declaration of Religious Principles, Lời hứa và Luật Hướng đạo” và “BSA Religious Principles theo sau”].
“Với những người không phải là công dân Hoa Kỳ, nhưng cư trú tại Mỹ, có thể ghi danh với BSA bất cứ ở vai trò nào nếu đồng ý tuân theo Lời hứa và Luật Hướng đạo, tôn trọng và tuân thủ luật lệ nước Mỹ và chấp nhận bản tuyên bố về những nguyên lý tín ngưỡng.”
(Trích Điều VIII, Mục 2, Mệnh đề I của Nội lệ và Quy trình của BSA)[3]
Những điều kiện tiêu biểu để làm trưởng (thí dụ, Ấu trưởng) là
“Ít nhất 21 tuổi, có đạo đức tốt và thích sinh hoạt với trẻ em. Không cần phải là chuyên viên sinh hoạt ngành Ấu nhưng nên là một trưởng có khả năng truyền thông tốt với người lớn và trẻ em. Có khả năng uỷ nhiệm cho người khác và làm gương tốt qua tư cách, ứng xử, và đồng phục. Tin vào giá trị và mục đích của ngành Ấu. Nếu là thành viên của Tổ chức Bảo trợ càng tốt. Được Hội đồng Bầy chọn và bổ nhiệm với sự chấp thuận Tổ chức Bảo trợ, và phải ghi danh như một trưởng với BSA.”[4]
Hội Hướng đạo Hoa Kỳ hãnh diện về phẩm chất của trưởng Hướng đạo tại đây. Danh xưng trưởng của BSA là một đặc quyền (privilege) chứ không phải là một quyền (right).[5]
The BSA Declaration of Religious Principles
(Reprinted from the 1987 printing, 1976 copyright, of the Charters and Bylaws of the Boy Scouts of America. The "Declaration of Religious Principles" are found in Article IX, Section 1, of the BSA Bylaws.)
The Boy Scouts of America maintains that no member can grow into the best kind of citizenship without recognizing an obligation to God. In the first part of the Scout Oath or Promise the member declares, "On my honor I will do my best to do my duty to God and my country and to obey the Scout Law." The recognition of God as the ruling and leading power in the universe and the grateful acknowledgment of His favors and blessings are necessary to the best type of citizenship and are wholesome precepts in the education of the growing members. No matter what the religious faith of the members may be, this fundamental need of the members should be kept before them. The Boy Scouts of America, therefore, recognizes the religious element in the training of the member, but is absolutely nonsectarian in its attitude toward that religious training. Its policy is that the home and the organization with which the member is connected shall give definite attention to religious life.
Activities. The activities of the members of the Boy Scouts of America shall be carried on under conditions which show respect to the convictions of others in matters of custom and religion, as required by the twelfth point of the Scout Law, reading, "Reverent. A Scout is reverent toward God. He is faithful in his religious duties. He respects the beliefs of others."
Freedom. In no case where a unit is connected with a church or other distinctively religious organization shall members of other denomination or faith be required, because of their membership in the unit, to take part in or observe a religious ceremony distinctly unique to that organization or church.
Leaders. Only persons willing to subscribe to these declarations of principles shall be entitle to certificates of leadership in carrying out the Scouting program.
BSA Religious Principles
(Reprinted from the 1992 edition of BSA's Advancement Guidelines: Council and District Functions.)
The Boy Scouts of America has a definite position on religious principles. The following interpretative statement may help clarify this position. The Boy Scouts of America:
Throughout life, Scouts are associated with people of different faiths. Scouts believe in religious freedom, respecting others whose religion may differ from theirs. Scouting believes in the right of all to worship God in their own way.
Phụ đính B
Anh Quốc - Hội Hướng đạo Anh Quốc, trong phần “Tiến trình Bổ nhiệm” trưởng ghi
“…tất cả người lớn được Phong trào thu nhận làm trưởng phải là người thích đáng để làm việc tự nguyện với Hội, phải thích hợp với vai trò tự nguyện, hoàn toàn nhận trách nhiệm của vai trò, và khi thích đáng, nhận trách nhiệm thành viên trước Hội.”
(Trích “The Scout Association Policy, Organisation and Rules (POR): The Appointment Process” – 19/01/2010)[6]
[1] http://snipurl.com/zmz6v, truy cập ngày 01/06/2010
[2] http://www.inquiry.net/ideals/scouting_game_purpose.htm, truy cập ngày 01/06/2010
[3] http://www.scribd.com/doc/8919606/Rules-and-Regulations-of-the-Boy-Scouts-of-America, truy cập ngày 01/07/2010
[4] http://www.scouting.org/scoutsource/CubScouts/AboutCubScouts/ThePack/cmast.aspx, truy cập ngày 24/06/2010
[5] http://www.scouting.org/scoutsource/HealthandSafety/GSS/gss01.aspx, truy cập ngày 24/06/2010
[6] http://scouts.org.uk/supportresources/71, truy cập ngày 01/07/2010