075. Bạn Già Tâm Sự

Cái Già Xồng Xộc

Tuổi tác làm sao giấu vết nhăn

Cái già lụm cụm nỗi băn khoăn

Còn đâu sức khỏe đi trên cát

Mất hết xuân xanh dạo dưới trăng

Héo hắt nụ cười môi má phấn

Đăm chiêu nét mặt mắt Nga Hằng

Con đò bến cũ ai thay đổi

Khách đợi qua sông tối khó khăn

Mai Xuân Thanh

Ngày 17/10/2018

Già Xộc Thì Già

Già thì cứ mặc nhíu rồi nhăn,

Để ý làm gì băn lại khoăn.

Còn nước thì ta còn tát nước,

Yêu trăng thây nó cứ mò trăng.

Ấp cây đa mãi là thằng cuội,

Trộm thuốc trường sinh ấy ả Hằng.

Sống đủ trăm năm rồi cũng chết,

Bận lòng chi để khó rồi khăn !?

Đỗ Chiêu Đức

TÂM SỰ BẠN GIÀ

Sống thọ sống dai cũng tại ta,

Chớ ham phở chợ cứ cơm nhà.

Máy xe tuy cũ nhưng còn nổ,

Điện nước lâu ngày ráng cũng qua.

Đến hẹn lại lên như hồi trẻ,

Khi vui chẳng nhớ mặc thân già.

Ba cao* vốn dĩ người người cũng,

Một thấp* thường xuyên chẳng lạ là !

Đỗ Chiêu Đức * Ba Cao : là Cao máu, Cao mỡ, Cao đường.

Một Thấp : là Thấp Khớp !

BẠN GIÀ TÂM SỰ

Tuổi cao hay bệnh - cũng vì ta!

Rạng chuyện trần gian hỏng việc nhà

Điện nước lâu năm thưa kiểm lại

Xe tàu cũ kỹ ít xem qua

Đông về lạnh hết không riêng trẻ

Xuân đến vui chung chẳng kệ già

Gạt bỏ ngoài tai - bàn tán mặc

Siêng năng cơm phở - chớ lơ là!

Trương Văn Luỹ

LÃO GIẢ CA

Sinh - tử xưa nay...chẳng cứ ta...

Tù và quen thổi,...rác tai nhà "?"

"Suối khe"...chắc hẳn thưa lui tới,

"Đèo dốc"...hình như khó vượt qua "?"

Dăm giọng thơ gàn "lừa"-sức trẻ,

Đôi chung rượu nhạt "phỉnh" thân già "!"

Tơ hơ miệng hở hai hàm giả

Tứ khoái bái bai....thế...mới...là...?!

Nguyễn Huy Khôi

TÂM SỰ GIÀ

Trăm thời trong cái cõi người ta

Thoáng trẻ dần qua chửa hẳn già.

Xuân hạ thu đông dồn dập lướt

Gạo tiền danh lợi đắm chìm qua.

Tù và hàng tổng reo làng xóm

Dải yếm cô thôn níu cửa nhà.

Ba vạn tia trời đang đếm tiếp

Mà sao thư thái tựa như là . . .

Trần Như Tùng

TUỔI HẠC

Tử sinh bệnh lão chẳng riêng ta

Tay yếu chân run, đành ở nhà

Sáng tối ngắm trời, trông bạn cũ

Trưa chiều bóc lịch, đếm ngày qua

Rượu trà chút đỉnh, đây còn trẻ

Xướng họa đôi khi, đó chẳng già!

Thanh thản trời mây, không vướng bận

Nhẹ lòng tuổi hạc, chẳng chi là…!

Văn Thanh

Quỹ Thời Gian

Những bước thiền hành nắng đẹp ta

Thong dong thả bộ trước sân nhà

Tương lai bỏ mặc không hoài đến

Quá khứ chôn vùi chẳng nghĩ qua

Mỗi sáng cầu kinh vui tuổi hạc

Bao đêm ngắm Nguyệt thú thân già

Thời gian vụt thoáng ngoài song cửa

Chớ dại bi quan chán nản là ...

Minh Thuý

11 tháng 10 _ 2018