HIẾN CHƯƠNG NƯỚC TRỜI

Phúc Thật Tám Mối

Thứ nhất: ai có lòng khó khăn, ấy là phúc thật, vì chưng nước Đức Chúa Trời là của mình vậy.

Thứ hai: ai hiền lành, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được đất Đức Chúa Trời làm của mình vậy.

Thứ ba: ai khóc lóc, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được an ủi vậy.

Thứ bốn: ai khao khát nhân đức trọn lành, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được no đủ vậy.

Thứ năm: ai thương xót người, ấy là phúc thật, vì chưng mình sẽ được thương xót vậy.

Thứ sáu: ai giữ lòng sạch sẽ, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được thấy mặt Đức Chúa Trời vậy.

Thứ bảy: ai làm cho người hòa thuận, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời vậy.

Thứ tám: ai chịu khốn nạn vì đạo ngay, ấy là phúc thật, vì chưng nước Đức Chúa Trời là của mình vậy.

Bản hiến chương này đã được các nhà thần học cũng như chú giải Thánh Kinh đồng hóa với chính Bài Giảng Trên Núi của Chúa. Người ta cũng còn gọi nôm na là Tám Mối Phúc Thật, phần tóm kết mọi điều cốt tủy của Bài giảng này.

Tổng quát, Ngài muốn mọi "công dân nước Trời" phải bắt chước Ngài, kẻ đã đến, "để phục vụ chứ không phải để được phục vụ."

Mãi cho đến ngày nay và đến ngày tận thế, vẫn sẽ còn nhiều người không chịu đón nhận những điều khoản của Hiến Chương này. Chung quy chỉ là vì họ không muốn cùng Chúa đi con đường khổ giá để tới nguồn ơn Cứu Độ, trái lại họ chỉ mong đạt vinh quang bằng con đường tắt dễ dãi, nhung lụa.

Tuy nhiên, Chúa chẳng bao giờ đổi lập trường. Phúc âm của Ngài sẽ tồn tại ngàn năm: Dù một nét chấm, một nét phẩy cũng không hề biến thay suy xuyển.