Nụ cười trước gương, những vết nhăn đã xếp hằn trên mắt, tóc lưa thưa sợi trắng sợi đen mới chợt nhớ ra mình đã xa quê hương nhiều mùa xuân rồi.
Sáng ngày 01 tháng Năm 1975 trường Khoa Học Sài Gòn người là người, nhiều khuôn mặt trước đây là bạn bè thân quen, hôm nay cảm thấy xa lạ, màu đỏ trên cổ, trên vai thay màu phượng đỏ phủ kín sân trường. Nhiều thằng ngơ ngác không biết mai nầy sẽ đi về đâu,. đứng tụm năm tụm ba nói về “cách mạng” anh dũng lội rừng bằng đôi dép râu Bình Trị Thiên, vượt Trường Sơn mang xăng đặc, một loại xăng đá cứng tiếp tế cho miền Nam.
Cái ngày 01 tháng Năm 1975 tại sân trường Khoa Học cũng là ngày hội vì nhiều công trình khoa học xã hội chủ nghĩa được giới thiệu và ca tụng:
Thứ nhất là “đôi dép râu Bình Trị Thiên” (Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa thiên). Đôi dép râu có thể dùng cho một đời người vì “Bác mình” đã dạy là trồng người phải cần 100 năm cho nên Bác mới phát minh ra đôi dép râu tiện và lợi cho một đời người.
Thứ hai là xe cộ từ Bắc vào Nam đều dùng “xăng đặc”, loại xăng này được cho vào thùng xăng, muốn có 20 lít xăng thì đổ 20 lít nước vào. Thế giới bây giờ sản xuất xe chạy 100 cây số tiêu thụ 7 lít xăng thì với một bình 20 lít nước có thể de tới de lui khoảng gần 300 cây số, văn minh thật! Nhiều thằng cứ tưởng thật, đầu lắc lư tán thưởng phát minh thời đại XHCN siêu việt, một thằng Quảng Nam đứng chửi đỏng “tổ cha mi”, xăng đặc cái củ “c…”, đó là khí đá đó mấy cha nội. Công thức hóa học của khí đá là CaC2 (Calcium carbide), một chất rắn, có mùi thối, hút nước mạnh, hút hơi ẩm trong không khí tạo ra C2H2 và CaO công với nhiệt tỏa ra theo công thức sau :