Nói đến Trịnh Công Sơn, chắc ai ai trong chúng ta cũng đều biết. Từ giới trí thức cho tới người bình dân lao động, từ ông già bà cả, người lớn tới con nít, đều biết ngân nga ít nhất một hai bài hát của Trịnh Công Sơn.
Tôi cũng không ngoại lệ, tôi là “FAN” của Trịnh Công Sơn từ ... khuya. Trên kệ sách của tôi đầy sách viết về ông (Một nguời thơ ca - Một cõi đi về, Vuờn xưa, Hành trình âm nhạc Trịnh công Sơn, Thư tình gửi một nguời, Về một quãng đời Trịnh công Sơn, Bi kịch Trịnh công Sơn, Nguời bạn, Kẻ đối nghịch, v.v...), cùng các photocopies các bài viết cũng như các bài phê bình về ông (khen chê đều có).
Trong xe của tôi còn có hơn chục dĩa nhạc (CD) của Trịnh công Sơn, mà chủ yếu do hai ca sĩ là Khánh Ly và Nguyễn Hữu Thái Hòa hát. Hai ca sĩ này đã sang Thụy Sĩ hát từ thiện đôi lần, và tôi ... hầu như gom hết các dĩa về nhạc Trịnh với chữ ký tặng của Khánh Ly và Nguyễn Hữu Thái Hòa khi họ sang hát, giao lưu với khán giả và bán dĩa nhạc. (Không phải nịnh chứ nghe Nguyễn Hữu Thái Hòa hát nhạc Trịnh rất phê nên mình nhập hồn được với lời nhạc, anh là kiến trúc sư, sống, làm việc ở Pháp và là “FAN” ... siêu đẳng của Trịnh công Sơn.)
Nói về Trịnh Công Sơn, tôi đuợc diễm phúc có hai cái duyên:
Thứ nhất, thật là tình cờ và may mắn tôi có đuợc một tấm hình chụp chung với ông cùng đám bạn bè Khoa Học hè năm 1994 tại nhà hàng của ông đường Hai Bà Trưng, Tân Định, Sài Gòn. Có lần tôi mang khoe tấm hình này với ca sĩ Khánh Ly khi cô sang hát từ thiện tại Lausanne, Thụy Sĩ. Ca sĩ Khánh Ly có ký tên vào mặt sau tấm ảnh và nói: “Thật quí mến!”.
Cái duyên thứ hai mà tôi sắp nói ra đây là Tập Thơ của Trịnh Công Sơn cảm tác cùng nhà thơ Ngô Văn Tao trong thời gian thăm Montréal, Canada vào tháng Ba đến tháng Bảy năm 1992. Tập Thơ có tựa đề là Journal des beaux jeudis (Tạm dịch: Nhật ký những ngày Thứ Năm tươi đẹp). Bản sao Tập Thơ này nằm im ỉm trong tủ sách của tôi đã hơn chục năm rồi ...
Đây là một Tập Thơ khổ nhỏ (22 cm x 28 cm), gồm 80 trang, được sao lại từ các bài thơ ngẫu hứng, viết tay trên nhiều loại giấy, sáng tác trong thời gian Trịnh Công Sơn ở Canada, trong đó không ít các bài được làm ngay tại các quán giải khát rượu bia tại Montréal.
Trong thời gian Trịnh Công Sơn viếng thăm Montréal, ông đã làm khá nhiều bài thơ, trong đó không ít bài ông đã làm khi viếng các phố St. Denis, St. Laurent, Vieux Montréal, v.v..., và khi đến các Bar-Resto-Café, như Café Campus, Café Chevrier, Crescent Bar, Bar de l’Épingle, Le Bistrol Duluth, v.v...
Tập Thơ này gồm có khoảng 95 bài, trong đó:
- Trịnh Công Sơn làm 23 bài tiếng Việt và 19 bài tiếng Pháp,
- Nhà thơ Ngô Văn Tao làm 29 bài tiếng Việt và 16 bài tiếng Pháp,
- Sáng tác chung 6 bài tiếng Việt cùng một bài bằng Hán tự của Ngô Văn
Tao được Trịnh Công Sơn phiên âm Hán Việt.
Ngoài ra còn có 11 bức ký họa của Trịnh Công Sơn mà ông cảm tác từ các nhạc công cùng các bạn hữu mà ông có dịp gặp gỡ.
Trong Tập Thơ này có những bài mà hai tác giả đã cùng nhau họa chung một đề thơ như: “L’Oubli”, “Un coin de Bonheur”, “Promesse”, “Dany”, “Fatale”, “Beauté”, ...
Cách đây vài ngày, khi nhận được điện thư của Ban Biên Tập Báo Xuân của Nhóm Cựu Sinh Viên Đại Học Khoa Học Sài Gòn, tôi đột nhiên nghĩ đến Tập Thơ này và tôi đã liên lạc với anh Tiền Lạc Quan với nhã ý đóng góp bài vở cho Báo.
Tôi xin được phép mạo muội, truớc là xin lỗi, sau là đuợc xin phép nhà thơ Ngô Văn Tao, người đã bỏ công sức tổng hợp và sao chép Tập Thơ Journal des beaux jeudis, cùng hồn thiêng nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và gia đình cho phép “FAN” của ông được trích đăng một số bài thơ cùng vài bức ký họa mà tôi thích, trong đó cũng có một số bài của nhà thơ Ngô Văn Tao và Trịnh Công Sơn ... “Song kiếm hợp bích”.
Thơ và Nhạc cũng như nhiều bức ký họa, biếm họa của Trịnh Công Sơn là những di sản văn hóa quý báu của dân tộc Việt Nam nói riêng và của thế giới nói chung (thế giới của những người đam mê thi ca và âm nhạc). Mong sao các tác phẩm của ông luôn được chắp cánh vươn xa để mọi người yêu lời thơ và dòng nhạc Trịnh được sống mãi cùng ông.
Trịnh Công Sơn được mệnh danh là một “phù thủy” âm nhạc, ca từ của ông đã lưu lại trong lòng mọi người những triết lý sống và thân phận con người. Trưởng thành trong chiến tranh, sống giữa hai lằn đạn, đến hòa bình lập lại cũng đã một thời lận đận, nhưng Trịnh Công Sơn vẫn ngước mắt nhìn đời với những tiếng hát lời ca đã, đang và sẽ mãi mãi vượt thời gian trong kho tàng âm nhạc Việt Nam mà ông là một trong những nhạc sĩ đại diện tiêu biểu.
Ngoài gần 700 tác phẩm để đời, Trịnh Công Sơn còn để lại dấu ấn sâu đậm trong lãnh vực hội họa và thi phú. Ngay cả những thành viên trong gia đình Trịnh Công Sơn hay ngay chính ca sĩ Khánh Ly cũng đều ao ước có đuợc một bức tranh hay một bức ký họa của ông cho riêng mình, nhưng ... “quân pháp bất vị thân”, ông chỉ vẽ khi ... có hứng thú hoặc khi gặp được bạn tâm giao dù rằng chỉ mới giao tiếp lần đầu!
“Nếu có một câu thơ, chỉ một câu thơ thôi để lại dư âm cho người đọc, người thi sĩ thế là đạt. Nếu có một câu thơ, chỉ một câu thơ thôi, người đọc rồi trầm ngâm suy nghĩ, người đọc vậy đã có một ít chân thành và đã mở rộng tâm hồn để thu nhận và tự hỏi ...” (Lời bạt của nhà thơ Ngô văn Tao)
Cũng xin chân thành cám ơn anh Tiền Lạc Quan đã bỏ rất nhiều công sức, trong đó hai anh em chúng tôi đã trao đổi ý kiến, đánh máy, sửa lỗi chính tả và nhất là những bài anh Quan phỏng dịch các bài thơ bằng tiếng Pháp và bài thơ “Dạ Khúc” bằng Hán tự, hầu phục vụ quý Thầy Cô và bạn hữu Khoa Học. Cũng mong sự đóng góp ý kiến của quý Thầy Cô và các bạn.
Trước thềm Xuân Kỷ Hợi 2019, xin được kính chúc quý Thầy Cô cùng các bạn học đồng môn một năm mới thật dồi dào sức khỏe, hạnh phúc và vạn sự kiết tường.
Sau cùng, xin được phép “nhường lời” lại cho ... một số bài thơ của Trịnh Công Sơn và một vài bức ký họa mà ông đã lưu lại trong thời gian ông dừng buớc ở Montréal, Canada. Hãy cùng nhau đọc, cùng trầm tư và tự hỏi ...
Huy-kha-Ti
Như lời tựa
_____________
Có những bài thơ viết vì một nỗi mơ màng không uẩn khuất,