CHƯƠNG 21: PHILATÔ VÀ VỢ ÔNG

CHƯƠNG XXI

PHILATÔ VÀ VỢ ÔNG

Khi Đức Giêsu bị điệu sang dinh Hê-rô-đê và khi Người bị nhạo báng tại tòa này, tôi thấy Philatô đến tìm vợ ông là bà Clođia Prôcla. Hai người gặp nhau tại nhà mát trong khu vườn đằng sau dinh Philatô. Bà run rẩy và xúc động. Bà là một phụ nữ cao ráo, thanh nhã tuy hơi xanh xao. Bà đội khăn duyên dáng rủ xuống sau lưng nhưng không che hết mái tóc, quấn gọn trên đầu và được tô điểm bằng vài đồ trang sức. Bà đeo bông tai và chuỗi ngọc, và chiếc áo thẳng nếp có nút thắt ở ngực. Bà nói chuyện lâu với Philatô và yêu cầu ông đừng xúc phạm đến Đức Giêsu, vị Ngôn Sứ, Đấng Thánh của Các Thánh, và sau đó bà kể lại một số điều trong giấc mơ, hay thị kiến về Đức Giêsu mà bà được thấy trong đêm hôm trước.

Tôi nhớ bà có được linh kiến việc thiên thần Truyền Tin cho Đức Maria, việc Đức Kitô Giáng Sinh, sự Sùng Bái của Mục Đồng và ba Vua, các Tiên Đoán của ông Simêon và bà Anna, cuộc Trốn Tránh sang Ai Cập, việc Thảm Sát các Anh Hài, sự Cám Dỗ trong Sa Mạc, và các cảnh tượng khác trong cuộc đời cực thánh của Đức Giêsu. Bà luôn trông thấy Người có ánh sáng bao quanh, trong khi cái độc ác và xấu xa của kẻ thù Người thì xuất hiện dưới những hình thù khủng khiếp nhất. Bà nhìn thấy sự thánh thiện và khổ não của Mẹ Người và những đau khổ không cùng của Người dưới các biểu hiệu của tình yêu và kiên trì bất biến. Bà đau khổ và buồn sầu không thể tả vì các thị kiến này, vì ngoài tính cách bất thường chúng còn gây cho bà một ấn tượng rất đáng tin và không thể xóa bỏ. Tỉ như, việc Thảm Sát các Anh Hài và lời Tiên Đoán của ông Simêon trong Đền Thờ, bà trông thấy như đang xảy ra ngay kế cận nhà bà.

Khi sáng hôm sau, hoảng hốt vì tiếng la hét ồn ào của đám người đê tiện, bà nhìn về Diễn Đàn và nhận ra Đức Chúa là Đấng mà bà đã nhìn thấy trong thị kiến đêm hôm qua. Bà trông thấy Người giờ đây là đối tượng của mọi loại sỉ nhục và hành hạ, trong khi Người bị kẻ thù dẫn ngang qua Diễn Đàn đến dinh Hê-rô-đê. Trong khổ não khủng khiếp, bà lập tức sai người đến với Philatô và bà đã kể lại cho ông các thị kiến trong giấc mơ với đầy đủ chi tiết mà bà có thể hiểu được. Bà khẩn khoản nài xin, và bám lấy Philatô trong dáng diệu thống thiết nhất.

Philatô rất đỗi ngạc nhiên, và bối rối về những điều bà kể. Ông so sánh điều đó với những gì được nghe về Đức Giêsu, với sự thịnh nộ của người Do Thái, với sự im lặng của Đức Giêsu, và với các câu trả lời tuyệt diệu của Người cho tất cả câu hỏi ông đặt ra. Ông thấy bứt rứt khó chịu, nhưng không lâu ông nhượng bộ các yêu cầu của vợ và nói: "Tôi đã tuyên bố là tôi không tìm thấy tội gì nơi ông Giêsu. Tôi sẽ không kết án ông ta, vì tôi biết người Do Thái hoàn toàn độc ác." Ông nói nhiều về thái độ chịu đựng của Đức Giêsu đối với chính ông, và đã trấn an sự lo sợ của vợ, ngay cả hứa với bà là ông sẽ không kết án Người. Tôi không nhớ vật trang sức nào, hoặc chiếc nhẫn hay một dấu ấn nào Philatô đã đưa cho bà để làm tin cho lời hứa. Trong sự thông cảm này hai người chia tay.

Tôi thấy Philatô là một người gàn dở, tham lam, kiêu căng và do dự, đầy bủn xỉn trong cách cư xử của ông. Để đạt được các mục đích riêng tư, ông không ngần ngại sử dụng những hành vi đê tiện nhất vì ông không kính sợ Thiên Chúa, và đồng thời khi gặp khó khăn, ông mê tín chạy đến các tà thần thấp hèn nhất và thường dựa vào bói toán. Vì vậy, lúc đó ông ta vội vã chạy đến các tượng thần của ông để trong một căn nhà hẻo lánh và thắp nhang khấn vái, cầu xin đủ mọi dấu lạ. Sau đó ông quan sát đàn gà "linh" ăn uống, và Satan rỉ tai ông lúc thế này lúc thế nọ. Có lúc ông nghĩ Đức Giêsu phải được phóng thích vì Ngài vô tội; nhưng ông lại sợ các tà thần của ông trừng phạt nếu ông cứu mạng sống Đức Giêsu là người đã có ảnh hưởng đặc biệt đối với ông đến độ ông tin rằng Người là một loại á thần, và Đức Giêsu có thể làm hại cả các tà thần của ông. Ông nghĩ "Có lẽ hắn thực sự là một ông thần của người Do Thái. Đã có nhiều Ngôn Sứ đề cập đến một vị vua của người Do Thái và ông ta sẽ thắng tất cả. Các vị vua từ phương Đông đã đến đây để tìm một vị vua như vậy trong quốc gia này. Có thể, ông ta sẽ đưa mình lên cao hơn thần thánh và Hoàng Đế của ta, và như thế thì mình sẽ phải trả lời thế nào nếu ông ta không chết. Có lẽ nếu ông ta chết thì sẽ là một chiến thắng cho các thần thánh của ta." Sau đó ông nhớ lại các giấc mơ lạ lùng của vợ ông, là người chưa bao giờ thấy Đức Giêsu, và hồi tưởng lại chuyện này khiến ông nghiêng về việc phóng thích Đức Giêsu trong khi ông vẫn rất do dự. Bấy giờ, dường như ông quyết tâm phóng thích Người. Ông muốn mình cũng là một người công chính, nhưng ông không đạt được ý định này vì một lý do cũng giống như lý do khiến ông đã không chờ đợi câu trả lời từ Đức Giêsu cho câu hỏi của ông: "Sự thật là gì?"