Conarium – Khi được hỏi về yếu tố cốt lõi làm nền một tựa game kinh dị là gì? Có thể là những màn hù dọa (jump scare), các pha rượt đuổi từ một sinh vật dị hợm nào đó, hay là những đoạn nhạc ghê rợn báo hiệu cho điềm không lành. Tới đây thôi cũng đã đủ khiến người thưởng thức tè ra quần trong sợ hãi rồi! Nhưng Conarium thì không như thế khi đây là một trong số ít tựa game đi ngược với xu hướng trên, với phong cách kinh dị Lovecraftian.
Nếu bạn còn quá lạ lẫm với khái niệm này thì nó được lấy theo tên của nhà văn Mỹ – Howard Phillips Lovecraft (H.P Lovecraft). Ông là nhà văn nổi tiếng, tiên phong trong việc viết truyện kinh dị theo phong cách mới, hạn chế phần lớn yếu tố máu me, giết chóc mà chỉ đơn giản là gieo rắc vào người đọc những cú sốc thông tin khiến họ sợ hãi, kinh hoàng với những thứ nằm ngoài tầm hiểu biết của mình, khi biết rằng con người ngay từ đầu chỉ là một sinh vật quá đỗi nhỏ bé trong không gian rộng lớn.
Xem thêm: https://linkhay.com/u/gamevictory8
Conarium là một tựa game kể về cuộc thám hiểm của bốn nhà khoa học tại Nam Cực, trong nỗ lực khám phá ra những điều hoàn toàn nằm ngoài sự hiểu biết của con người. Nhân vật chính mà người chơi sẽ vào vai, Frank Gilman, tỉnh dậy trong một căn phòng thuộc trạm nghiên cứu. Kèm thêm một “quả” mất trí nhớ, thì quả là đúng “bài” của một tựa game phiêu lưu. Từ đó người chơi phải lần theo các manh mối để khám phá ra những bí ẩn về bản thân và sự mất tích của những thành viên trong đoàn thám hiểm.
Lối chơi của game cũng khá đơn giản khi nhiệm vụ của bạn chỉ là tìm ra những mảnh “chìa khóa” để mở ra những khu vực mới, nơi chứa đựng manh mối là tiền đề “mở khóa” ra các bí ẩn của “câu truyện” nằm rải rác khắp mọi nơi. Game còn khá “lạ” khi chuột phải của người chơi không phải một kỹ năng đặc biệt nào mà lại là phím tắt để… mở ra một cuốn sổ tay, nơi lưu giữ tất cả manh mối ít ỏi mà người chơi thu thập được.
Xem thêm: Top 9 lý do nên đi “roam” thay vì tập trung đẩy trụ từ sớm (P1)
Để làm chi? Đơn giản: Conarium không quá chú trọng việc người chơi… hoàn thành game. Thay vào đó, game còn gợi ý rằng bạn sẽ phải “đọc” nội dung bằng cách bỏ ra một khoảng thời gian để tìm thông tin, có thể là qua một tấm bản đồ, cuốn tài liệu, hay thậm chí là trang nhật kí của một thằng cha ất ơ nào đó xé ra và rải rác khắp nơi trên bản đồ. Từ đây, người chơi phải chú ý thật kĩ xung quanh để thu thập càng nhiều manh mối càng tốt.
Có thể bạn sẽ cần đến một cái bảng để xâu chuỗi lại những manh mối nhằm đưa ra các giả thuyết, kết luận để khám phá ra mọi thứ trong “bóng tối”. “Hạnh phúc là khi cánh cửa dẫn đến khu vực tiếp theo… bị khóa trái” Nhà phát triển đã làm rất tốt trong việc khiến người chơi “lạc lối” trong tựa game của mình. Khi nhiều cánh cửa được làm ra chỉ để “trưng” cho đẹp, khiến bạn phải rối lên tìm cho ra cánh cửa mở được! Bởi còn gì đáng sợ hơn khi đang tìm kiếm một “mảnh ghép” giữa vô vàn căn phòng bị khóa thì bạn lại vô tình mở và đi nhầm vào một căn phòng nào đó.
Chưa kịp định hình rõ vị trí của mình thì trước mặt người chơi đã hiện ra một cái bóng đen nhẹ nhàng lướt qua, thì bấy nhiêu đó cũng đã làm bạn… “xón” ra quần rồi! Qua đó đủ khiến cho người chơi phải rùng mình nghĩ lại có nên đi tiếp hay không hay liệu mình có đi qua chỗ này hay chưa. Và thoáng suy nghĩ ấy đã tô điểm thêm cho tựa game, khiến cho người chơi phải sợ hãi trước những khám phá của mình nhưng cũng chẳng còn đường nào khác ngoài tiến bước tiếp, còn lại, trừ khi bạn tắt game!
Trang chủ: https://sites.google.com/view/gamevictory8